Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

Khởi Đầu (5)

Tlucc

2024-07-24 19:04:49

༺ Khởi Đầu (5) ༻

"Aaaaaaaaa!!!"

'Trời ơi cú tui!!!!'

"Nyahahaha!!! Hội trưởng hài hước quá!!"

Dorothy bật cười, không quan tâm rằng tôi có thể bị bỏ lại phía sau.

Được bao phủ bởi Tinh Quang mana, chúng tôi bay trong không trung một cách nhẹ nhàng về phía Bartos Hall với tốc độ cao.

Với tất cả sức lực của mình, tôi tuyệt vọng giữ lấy ý thức tưởng chừng như nó sẽ tan biến bất cứ lúc nào, và hét toáng lên.

Khi chúng tôi bay như thế, cả hai mất 3 phút để đến được Bartos Hall từ vách đá xa xôi đó.

*Bang—!

Không chút do dự, Dorothy đá cánh cửa xuống với đôi chân được bao phủ bởi Tinh Quang mana.

"Huệeeeee..."

Tôi phải nằm xuống sàn và ói ỉa.

Trong khi đó, cảnh Dorothy ôm bụng cười phá lên khá khó chịu.

Có lẽ vì chúng tôi tiến vào bằng ma pháp nên các Lính Trump đều bắt đầu vào tư thế chiến đấu.

Những ngọn giáo của chúng chĩa vào Dorothy.

"Các ngươi đang chĩa mũi giáo vào ai đấy?"

Dorothy nói với vẻ mặt tự mãn trong khi hất nhẹ bàn tay được bao bọc trong Tinh Quang mana của mình.

「Tiểu Tân Tinh (Hệ Tinh Quang, 4)」

*Bùm-! Bùm-! Bùm-! Bùm-! Bùm-! Bùm-! Bùm-! Bùm-!

Một cảnh tượng đáng kinh ngạc mở ra trước mắt tôi khi Lính Trump Lv 130 phát nổ ngay lập tức.

Sự bùng nổ của ánh sao rất nhiều màu sắc và đa dạng. Cảm giác như tôi đang xem một màn "bantumlum" pháo hoa.

"Senpai giỏi ghê!"

"Nihihi!"

Khi tôi giơ ngón tay cái lên, Dorothy đáp lại với nụ cười toe toét.

"Đã đến giờ vào việc rồi, Hội trưởng ạ!"

"Vâng! Tôi trong cậy vào Senpai đấy!"

"Okay, để việc đó cho chị gái này!"

Dorothy tự tin trả lời trong khi đặt tay lên ngực.

Nó thật đáng yêu. Tôi không thể không cười khúc khích dù tình thế rất khẩn cấp.

Tôi bắt đầu chạy lên cầu thang lớn trải thảm đỏ ở giữa. Trong khi chạy, tôi nhớ lại lúc tôi kiểm tra tượng đài. Tôi có 5 phút trước khi Tà Thần hồi sinh.

Từ đây sẽ mất 4 đến 5 phút để lên tới sân thượng. Thời gian không còn nhiều.

「Hắc Thỏ Bất Di (Hệ Trung Lập, 7)」

「Tiểu Nộ Tinh Tú (Hệ Tinh Quang, 5)」

*Kuwaaa———!!

*Chararara———!!!

"Ugh!"

Khi tôi đến đầu cầu thang.

Một con thỏ đen bay về phía tôi, toả ra hào quang đen tối, nhưng một vụ nổ mana rực rỡ đã đẩy lùi con thỏ.

Sóng xung kích do nó tạo ra đẩy nhẹ tôi, khiến tôi bay sang một bên và lăn xuống cầu thang.

"Vậy chính cậu là Kẻ gây rối?"

Alice Carroll, Hội trưởng Hội học sinh thanh lịch với vẻ ngoài trang nghiêm và mái tóc kim bồng bềnh, bước về phía tôi với vẻ mặt chán nản khi thốt ra câu đó.

Một vòng tròn ma thuật màu tro đang hiện ra xung quanh cô ta.

"Dorothy Heartnova, tôi không ngờ cô lại tham gia."

Đôi mắt màu rose-pink* của Alice hướng về phía Dorothy. (*Tluc: Chả lẽ lại dịch là "màu hồng hồng" ai đó cú pé:v)

Dorothy, với nụ cười trên khuôn mặt, mở rộng vòng tròn ma thuật ánh sao của mình khi đứng ra trước Alice.

"Nhihi. Đúng như dự đoán, cô đúng là rác rưởi, Alice."

"Cô thất vọng à?"

"Không, thật ra tôi rất vui ấy chứ. Tôi ghét cô, nhưng bây giờ tôi thấy việc đánh bại cô chẳng có gì sai trái về đạo đức hết, phải không?"

Hai cá nhân mạnh nhất Học viện Marchen đồng thời trao nhau nụ cười và ánh mắt đầy sát khí.

Lượng mana khổng lồ dường như nén không gian xung quanh họ. Đôi chân tôi run rẩy khi bản năng sinh tồn trỗi dậy. Tuy nhiên, nội tại [Chúa Tể Băng Giá] cho phép tôi bình tĩnh lại ngay lập tức.

*Ném-!

Khi đứng dậy và ngay lập tức chạy, tôi rút Vỏ bọc Tai hoạ ra và ném nó về phía Alice.

Tôi cảm thấy cơ thể mình được kết nối bằng một sợi chỉ nhỏ với Vỏ bọc Tai hoạ. Tôi giật mạnh sợi chỉ và niệm chú.

Vòng tròn ma thuật khắc trên Vỏ bọc Tai hoạ phát sáng màu lam nhạt. Ma pháp được lưu trữ, [Bộc Phá Băng Kết], đã kích hoạt.

「Bộc Phá Băng Kết (Hệ Băng, 5)」

*Kwwaaaaaaa————!

Băng mana phun ra từ Vỏ bọc Tai hoạ, khiến các khối băng dâng trào.

Con quái vật màu xám mà Alice triệu hồi mở cái miệng há hốc đầy răng. Nó nhai vụ nổ mana và những khối băng được tạo ra bởi [Bộc Phá Băng Kết] như thể nó đang nuốt chửng vậy.

「Vị Thần Phàm Ăn (Hệ Trung Lập, 7)」

Một con quái vật màu xám dày, giống như xúc tu với hàng mắt dọc theo cơ thể bước ra từ vòng tròn ma thuật xám tro từ mặt đất và đứng cạnh Alice.

Tất nhiên, tôi biết điều này sẽ xảy ra. Ma thuật của tôi sẽ không thể làm trầy xước Alice được.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tuy nhiên, tôi đã chạy lên cầu thang và vượt qua Alice. Vị Thần Phàm Ăn theo sát phía sau tôi, trườn đi như một con rắn.

'Hahaha, cô không thể bắt được tôi đâu.'

「Bức Xạ Ánh Sao (Hệ Tinh Quang, 5)」

*Chaaaaaaa———!!

Những tia sáng đầy ánh sao đầy màu sắc cắt xuyên không khí, xuyên qua cơ thể của Vị Thần Phàm Ăn trước khi tiêu tan.

Alice tránh được ma pháp của Dorothy bằng cách lăn sang một bên. Tuy nhiên, có vẻ như cô ấy không thể ngăn được một phần da trên má mình bị xé toạc.

Tinh Quang Ma Pháp của Dorothy xử lý sức mạnh vật lý một cách phức tạp. Điều này dẫn đến sức mạnh huỷ diệt thuần tuý.

Alice hẳn đã nhận thấy sự vô ích của việc sử dụng ma pháp phòng thủ chống lại ma pháp của Dorothy. Né tránh là sự lựa chọn khôn ngoan hơn.

"C-Cô bé..."

Alice nở một nụ cười chết người khi chạm vào vết thương trên má mình. Một mạch máu hình chữ thập nổi lên trên trán cô ta, bộc lộ sự tức giận đó.

'Được rồi, ổn thôi. Alice chỉ cần bị Dorothy ngăn lại.'

Trước khi tôi kịp nhận ra, Linh Miêu Cheshire đã xuất hiện bên cạnh Alice với vẻ mặt nghiêm túc. Với Dorothy Heartnova đứng trước mặt, dường như không còn chỗ để dành sự chú ý cho tôi nữa.

Dorothy sẽ không thể sánh được với Alice cùng với sử ma 8 sao của cô ta, Linh Miêu Cheshire.

*Chaeeeee———!!

*Kwagagagaga——!!!

*Kuuuuuuuuuuuu———!!

Thế là một trận chiến hoành trán giữa Alice và Dorothy đã diễn ra.

Dorothy cho rằng sân khấu chiến đấu quá hẹp nên đã dụ Alice ra ngoài bằng cách phá vỡ mặt ngoài của toà nhà.

Toà nhà và mặt đất rung chuyển. Bụi liên tục rơi xuống từ trần nhà.

Cơ thể tôi cảm thấy uể oải, có lẽ là do không khí lạnh lẽo của Lưỡi Hái Băng Giá đã ảnh hưởng đến tôi. Tuy nhiên, điều đó không làm tôi chậm lại. Tôi nghiến răng bỏ chạy.

Đột nhiên, bên ngoài những bức tường đổ nát bên ngoài, tôi có thể nhìn thấy Dorothy và Alice đang đánh nhau trên bầu trời.

Nó rất quyến rũ. Vô số cụm sao và vòng tròn ma thuật đầy màu sắc thống trị khu vực. Những tia sáng trút xuống, theo sau là những vụ nổ rực rỡ của ánh sao đủ sắc màu.

Không ai trong Học viện Marchen có thể sánh được với Dorothy - một thiên tài được trời ban phước và được cho là đang trên đường trở thành Archwizard.

*Kwaaaaaa————!!

*Chararara————!!

*Kwagagaga———!!

Thỏ trắng, thỏ đen và Lính Trump trên ngựa trắng được triệu tập với số lượng như quân đoàn. Mỗi tên trong số chúng đều mạnh hơn tôi rất nhiều.

Tuy nhiên, chỉ bằng một cử chỉ duy nhất, Dorothy đã tiêu diệt quân của Alice bằng Ting Quang mana của mình.

Ánh sao rực rỡ và màu xám tro tràn ngập bầu trời. Vô số vòng tròn ma thuật lần lượt xuất hiện và mở rộng.

Cuộc chiến giữa Dorothy và Alice ngày càng leo thang.

Cuối cùng tôi đã lên tới đỉnh.

"Hàa, hàa..."

Nín thở, tôi ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp trên sân thượng. Thiết kế sang trọng phù hợp với ngoại thất của Bartos Hall. Những công trình kiến trúc tuyệt đẹp trải dài từ vùng phía ngoài đã chiếu sáng rực rỡ viên ma thạch mà tôi mang theo.

Và một vòng tròn ma thuật khổng lồ lấp đầy mái nhà.

Một hình thù kỳ quái khắc nhiều đường cong. Vòng tròn ma thuật phát ra ánh sáng đỏ rực sống động. Đó là dấu hiệu cho thấy sự hồi sinh của Tà Thần Nephid.

Ở trung tâm của vòng tròn ma thuật là một tượng đài hình chữ nhật màu vàng phát ra ánh sáng vàng nhạt kỳ lạ. Đó là [Tượng Đài Vĩnh Cửu]. Một tấm màn tăng tốc thời gian bao trùm mái nhà.

Đột nhiên cảm thấy cơ thể mình đang lơ lửng, tôi nhìn xuống tay phải của mình.

Dần dần, một tiếng nổ vang lên. Nó dường như là một hiện tượng xảy ra khi một người bước vào không gian của [Tượng Đài Vĩnh Cửu].

'Tuy nhiên, thời gian của mình sẽ tăng tốc trong giây lát trước khi ngừng lại, vì Tà Thần sẽ sớm hồi sinh.'

"Phù."

Tôi nín thở và lau mồ hôi trên trán. Đã đến lúc phải chiến thắng.

Tôi chạy về phía [Tượng Đài Vĩnh Cửu]. Đúng như dự đoán, một chiếc đồng hồ bỏ túi vàng kim phát sáng đang lơ lửng một cách kỳ diệu trước tượng đài.

'Đồng hồ Ảo tưởng'. Chất xúc tác cho Thời Không Ma Pháp.

Bây giờ, nếu tôi có thể lấy được nó...!

*Kwaaaaaaaaaaaaaaa———————!!!

"Argh!!"

Khi vòng tròn ma thuật phát sáng mạnh mẽ, [Tượng Đài Vĩnh Cửu] được giải phóng.

Một cột mana khổng lồ bay thẳng lên bầu trời, toả ra ánh sáng đỏ kỳ lạ.

Kết quả là cơ thể tôi bị thổi bay và đâm vào lan can nào đó.

Cơn đau ở phía sau đầu tôi rất dữ dội. Tôi tưởng mình có thể ngất đi bất cứ lúc nào...

"Ahhh... ugh."

Tuy nhiên, cùng với một tiếng rên rỉ, tiếng cười vô tình thoát ra khỏi môi tôi.

Tôi đã có Đồng hồ Ảo tưởng trong tay.

"Đã hết...!"

Vẫn chưa quá muộn. Tôi đã làm việc đó!

Cực quang màu đỏ nhanh chóng tràn ngập bầu trời nơi Dorothy và Alice đang chiến đấu. Dorothy rất ngạc nhiên.

Phía trên họ, một con mắt khổng lồ, đủ lớn để che cả bầu trời, nhìn xuống thế giới. Angra Mainyu. Một đầy tớ của Tà Thần.

Tiếp theo, Sát Diệt Long Azhi Dahaka xuất hiện từ cột màu đỏ và bay lên trời trong khi gầm lên một tiếng kêu kỳ lạ.

Những con giun đen đang nuốt chửng những công trình kiến trúc tráng lệ trang trí trên sân thượng Bartos Hall. Những con giun khổng lồ này đã thay thế cấu trúc mà chúng ăn.

Tôi năm lấy lan can và kéo mình ra khỏi chỗ vừa ở.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"...!"

Lượng mana nặng nề làm bầu không khí im lặng với một áp lực đe doạ nghiền nát cơ thể tôi. Lúc này tôi mới nhận ra bóng tối sâu thẳm đã bao trùm toàn bộ sân thượng.

Trong bóng tối dưới chân tôi, vô số đôi mắt đang say ngủ ngước lên. Đó là đôi mắt kỳ lạ bao gồm tròng mắt đỏ và con ngươi đen.

Khi tôi nhìn về phía giữa sân thượng, tôi nhìn thấy bóng dáng mờ nhạt của một ả phụ nữ từ cột màu đỏ đó.

Bóng tối bao trùm sân thượng là viền của một chiếc váy đen, vì trang phục của ả ta chính là bóng tối.

[Một con quỷ cực mạnh đã được phát hiện!!]

[Có sự sai khác đáng kể về cấp độ với kẻ thù!!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]

[※Trốn thoát ngay lập tức!]

[Nephid, Phá Diệt Tà Thần]

————————————————

Lv: ■■■

Chủng Tộc: Quỷ

Hệ: Ám, Hoả, Hư Vô

Độ Nguy Hiểm: C■o N■ấ■

Tâm Trí: [■■■■■■■■■■■■]

"Nephid..."

Khi tôi xoá các cửa sổ cảnh báo và nhìn thấy Tà Thần ở gần, bản năng sinh tồn của tôi bắt đầu phát huy tác dụng. Nếu không có tác dụng của [Chúa Tể Băng Giá], chân tôi đã yếu đi và tôi sẽ ngã xuống đất.

'Mình thậm chí không thể tưởng tượng được mình cần trở nên mạnh mẽ đến mức nào để đánh bại ả ta. Mình thậm chí còn không chắc có thể đánh bại ả ngay từ đầu hay không.'

'Tuy nhiên, mình sẽ đánh bại tên trùm cuối đó bằng mọi giá. Mình sẽ không bao giờ bỏ cuộc, kể cả khi phải chết.'

Vì thế tôi sẽ quyết định ngay tại đây, ngay bây giờ.

Tôi hít một hơi thật sâu và lớn tiếng gọi tên một cô gái.

"Dorothy!!!"

Tôi nhìn chủ nhân của cái tên. Ánh mắt của cô ấy cũng hướng về phía tôi.

Chẳng biết tự bao giờ, cô đã vứt chiếc mũ phù thuỷ đi, mái tóc tím tung bay trong gió.

Trên mặt cô có vẻ nghiêm túc.

Trong bối cảnh khung cảnh tận thế, hướng tới Phù Thuỷ Ánh Sao sáng ngời được bảo phủ bởi tinh tú đầy màu sắc.

Tôi hét toáng cả phổi lên.

"Em hỏi anh tại sao anh lại tập luyện chăm chỉ như vậy nhỉ!!! Thế giới sắp bị huỷ diệt bởi Tà Thần!!! Đó là để ngăn chặn điều này!!!"

Tôi sở hữu nhân vật yếu nhất trong Độ khó Địa Ngục của con game yêu thích của mình.

"Anh sẽ ngăn chặn sự huỷ diệt của thế giới!!!"

Tôi muốn sống sót, nhưng cách chơi của nhân vật chính thật thất vọng.

"Anh sẽ giải cứu thế giới!!! Dù đó là em, anh hay bất kỳ ai khác, anh sẽ giải cứu tất cả!!!"

Không còn lựa chọn nào khác.

"Đó là lý do tại sao anh ở ngay tại đây!!!"

Nhưng tôi.

"Tà Thần!!!"

Tôi phải tự mình ngăn chặn Bad Ending này.

"Ta sẽ đánh bại ngươi...!!"

Khuôn mặt cứng đờ của Dorothy nở một nụ cười.

Cô ấy đưa tay về phía tôi, xoè ngón trỏ và ngón giữa thành hình chữ V rồi mỉm cười hồn nhiên. Một dấu hiệu của sự thấu hiểu.

Tôi không thể không nghe thấy tiếng cười 'Nihihi' đặc trưng của cô.

Ngọn lửa đen trút xuống chiến trường, và trong cột sáng màu đỏ, Nephid từ từ bay lên trời.

Viền váy đen của Tà Thần nhô lên khỏi mặt đất và nuốt chửng tôi.

Năm đôi cánh đen xoè ra, gây ra một cơn bão dữ dội bùng nổ.

Trong cột sáng màu đỏ, một bóng đen đang nhìn xuống tôi.

Tà Thần.

Tôi nhấn nút nghịch đảo của Đồng hồ Ảo tưởng trong khi ngắm nhìn thân hình oai nghiêm của ả.

——————Click

Chỉ trong chốc lát, thời gian như ngừng lại—

Tích tắc, tích tắc, tích tắc—————————

Cùng với âm thanh nhịp nhàng của bánh răng đồng hồ đang quay, một ánh sáng vàng kim bao trùm xung quanh.

Giống như một đoạn video tua ngược, Tà Thần và thuộc hạ bị hút trở lại vào vòng tròn ma thuật. Chiếc váy bóng tối của Nephid đang nuốt lấy tôi bắt đầu rút đi như thuỷ triều dâng cao.

Tôi chợt cảm thấy một cảm giác không trọng lượng bao trùm lấy mình. Mọi thứ trong phạm vi của [Tượng Đại Vĩnh Cửu], bao gồm cả một hạt bụi, đã trải qua quá trình nghịch đảo thời gian tương ứng với lượng thời gian được gia tốc.

Trong trường hợp bình thường, tôi cũng sẽ phải chịu tác dụng phụ... Nhưng, vì sự hồi sinh đột ngột của Tà Thần bị ngăn chặn nên tôi đã vượt qua thử thách. Bây giờ, tất cả những gì tôi phải làm là quay trở lại hang động thử thách.

Tôi cảm thấy các giác quan của mình bị xoắn lại. Tôi không còn nghĩ được gì nữa. Dần dần, ý thức của tôi trôi đi về phương xa.

● ● ● ● ● ●

Và khi tôi mở mắt ra.

Tôi vẫn đang ở giữa thử thách.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ

Số ký tự: 0