Kẻ Yếu Nhất Học Viện Lại Là Khắc Tinh Của Quỷ
Sự Kiện Bắt Cóc Bạn Thuở Nhỏ (2)
Tlucc
2024-07-24 19:04:49
༺ Sự Kiện Bắt Cóc Bạn Thuở Nhỏ (2) ༻
Amy Holloway, bạn thuở nhỏ của Ian và là một trong những nữ chính.
Cô có Huyết Kế Giới Hạn bị động, Trung Lập Ma Pháp, [Thấu Sắc Tâm]. Nhờ đó, Amy có thể phân biệt được màu sắc trong trái tim người khác và nhận ra bản chất thực sự của họ.
Cô có thể biết đối phương có nói dối hay không, đối phương có tính cách như thế nào và đối phương đang ấp ủ âm mưu gì.
Nói cách khác, cô là người góp công số một đã giúp Gia tộc Holloway tồn tại trong một xã hội quý tộc đầy rẫy những mưu mô, lừa dối và vươn lên hàng ngũ Gia tộc Bá Tước.
Bá Tước Holloway rất yêu quý con gái mình. Vì lẽ đó, Amy là cô gái lớn lên trên thảm hoa hồng.
Người mà cô thực sự gặp trong vườn hoa của mình là con trai thứ hai của Tử Tước Fairytale, đồng thời là nhân vật chính, Ian Fairytale.
Trong mắt cô, Ian là một cậu bé có trái tim nhân hậu. Hai người nhanh chóng trở thành bạn bè và sau khi làm việc chăm chỉ, họ vào Học viện Märchen với tư cách là bạn cùng lớp.
Đúng vậy, ở đầu câu chuyện, vai trò của Amy rất quan trọng.
Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen 「Màn 2, Chương 2, Sự Kiện Bắt Cóc Bạn Thuở Nhỏ」.
Lúc này, băng nhóm của Mateo đã canh thời gian rất tốt.
Vào ngày cô lên kế hoạch bắt cóc, Amy đã cãi nhau với Ian, và người của Mateo đã tiếp cận cô vào thời điểm đó và thúc giục cô đi theo họ.
Cô phát hiện ra rằng họ đang cố bắt cóc cô, nhưng cô vẫn đi theo họ.
Họ dường như không có bất kỳ ham muốn ngấm ngầm nào, và cô muốn Ian coi trọng cô hơn.
Rốt cuộc, chàng trai cô thích sẽ đến như một vị hoàng tử cưỡi bạch mã và cứu cô, bên cạnh đó sau sự kiện cũng sẽ quan tâm đến cô nhiều hơn.
Nói cách khác, đó chỉ là sự ngu ngốc đơn giản.
Đúng hơn, cô có khả năng nhìn thấu tâm trí đối thủ nên dễ mắc bẫy của băng đảng Mateo.
Kết quả là Amy bị đối xử khắc nghiệt không ngờ cho đến khi Ian cứu được cô.
Cô bị tát và đá và trong khi Amy chống cự, người của Mateo hoảng sợ vì Ian chiến đấu giỏi hơn họ nghĩ.
Đặt Ian vào tình thế nguy hiểm vì những thôi thúc nhất thời và những ý tưởng ngu ngốc của chính cô không phải là điều cô muốn.
Đó là một cảnh không phù hợp với tôi.
Vì vậy khi Sự Kiện Bắt Cóc Bạn Thuở Nhỏ kết thúc, Amy đã khóc và xin lỗi Ian. Kể từ đó, cô trở thành một nữ chính tận tụy và không còn trôn trôn VN nữa.
Dù sao thì việc bắt cóc cô cũng rất dễ dàng vì cô rất dễ bị tổn thương về mặt tâm lý.
Chỉ cần tôi còn ở đây, tôi sẽ không cho phép Amy bị đối xử thô bạo.
'Amy đâu?'
Tôi nhớ lại câu chuyện sau Màn 2, Chương 2.
Amy kể rằng trước khi bị băng đảng của Mateo tóm được, cô đã giận Ian và đi đâu đó. Chính xác thì nó ở đâu...?
'Ồ, phải rồi. Vườn Cẩm Tú Cầu.'
Đó là một khu vườn được trang trí đẹp mắt với những bông hoa cẩm tú cầu đầy màu sắc. Amy sẽ ở đó trên băng ghế.
Tôi đã định đi loanh quanh một lúc lâu nhưng may mắn thay tôi có thể dễ dàng tìm thấy Amy đang ngồi trên một chiếc ghế dài trong đau khổ.
Hãy bắt đầu với tóc mái trước nhé, vì giờ mình chỉ có một mình.
Tôi hạ phần tóc mái xoăn xuống và bước tới chỗ Amy.
Đột nhiên, một vài cảm xúc lướt qua tâm trí tôi.
Khi chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, tôi đã đi qua Route của Amy khá nhiều lần.
Tôi luôn thích nụ cười rạng rỡ của cô, dường như đang nở rộ.
Đó là lý do vì sao tôi quý mến cô và có nhiều kỷ niệm về cô. Một trong những nhân vật tôi muốn trân trọng là Amy.
Khi tôi dừng lại trước mặt Amy, cô ngước nhìn tôi bằng đôi mắt xanh lục tuyệt đẹp. Cô là thiếu nữ da trắng, tóc ngắn và có một dải ruy băng hình tai thỏ màu đen. Cô trông giống như một chú cún con với đôi mắt to và có vẻ ngoài dễ thương.
Đó là lần đầu tiên chúng tôi chính thức gặp nhau. Đúng như dự đoán, cô trông như có dấu chấm hỏi khắp mặt.
————————————————————————
[Amy Holloway]
—————————
Lv: 51
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Hoả
Độ Nguy Hiểm: X
————————————————————————
"Amy Holloway?"
"...?"
Amy chắc hẳn đã nhìn thấu ý định của tôi bằng [Thấu Sắc Tâm].
Chẳng có gì phải giấu cả.
Vì vậy, hãy đưa ra lời đề nghị một cách lịch sự nhất có thể.
"Xin lỗi, nhưng tôi đang cố bắt cóc cậu. Cậu sẽ hợp tác chứ?"
Cậu ấy bị ngáo á?
Amy sửng sốt trước những gì chàng trai trước mặt vừa nói. Cô không biết phải nói gì nên chỉ ngơ ngác nhìn anh một lúc.
Mái tóc bạc pha chút xanh lam và đôi mắt đỏ như máu đang nhìn Amy.
Cô biết anh là ai. Tên anh là Isaac. Ngoài việc được đánh giá là hạng E về mana, anh còn được xếp hạng cuối cùng trong Đánh Giá Xếp Lớp. Một chàng trai ở đáy xã hội. Anh thậm chí còn xuất thân từ một người thường dân.
Anh là một chàng trai nổi tiếng với những điều tồi tệ như vậy nên cô không thể không biết anh.
Nhưng Amy không coi thường anh. Ngược lại, cô không hiểu tại sao học viên ở Học viện này lại muốn hạ bệ người khác như vậy.
Có phải vì bạn thuở nhỏ của cô, Ian, người mà cô phải lòng, cũng bị đánh giá là mana hạng E và trở thành đối tượng bị các học viên khác sỉ nhục không?
Sự thật khiến Amy tức giận nhưng cô không thể làm gì được. Ngoại trừ việc ở bên cạnh Ian.
Bằng cách nào đó, không giống như những học viên khác, Amy cảm thấy đồng cảm với Isaac.
Nhưng một chàng trai như vậy đột nhiên nói gì thế...?
Cô có nghe nhầm không?
"Bắt cóc?"
"Vâng, bắt cóc."
Isaac trả lời rõ ràng như để xác nhận.
Amy có thể nhìn thấy màu sắc của trái tim Isaac nhờ ma thuật [Thấu Sắc Tâm] luôn hoạt động. Cô nhìn thấy một màu lam sáng với một chút màu cam. Đó là một màu sắc không có ý định xấu.
Vì vậy, khi anh nói 'bắt cóc', có vẻ như đó không phải là 'vụ bắt cóc' thực sự.
Đó là điều đương nhiên, ai có đầu óc tỉnh táo lại đi bắt cóc theo cách như vậy? Đó sẽ chỉ là một vụ bắt cóc thực sự nếu anh dùng vũ lực ngay từ đầu, hoặc cố gắng lừa dối, dụ dỗ cô trước khi đưa cô đi.
'Đây là lần đầu tiên chúng ta nói chuyện với nhau... Tại sao cậu ấy lại thể hiện tình cảm với mình?'
Màu cam của trái tim tượng trưng cho sự thân thiện, tình cảm và thiện cảm với Amy. Một màu thường thấy ở gia đình hoặc bạn bè thân thiết. Đó là màu sắc thể hiện thiện chí khi ai đó nhìn thấy lần đầu tiên.
Đó là màu có thể chuyển sang màu hồng, tượng trưng cho tình yêu khác giới bất cứ lúc nào.
Nhưng đây là lần đầu tiên Amy nhìn thấy Isaac.
Điều đó có nghĩa là...
'Có phải cậu ấy đã yêu mình từ cái nhìn đầu tiên mà không hề nhận ra điều đó không?!'
Khi anh đi ngang qua, chắc hẳn cô đã chiếm được cảm tình của Isaac vì vẻ đẹp thuần khiết của mình.
Cô xấu hổ nhưng khóe miệng không khỏi co giật. Cô che má và quay đầu sang một bên.
'Thật tội lỗi... Ôi chúa ơi, con phải làm gì đây?!'
Cô không có tình cảm đặc biệt nào với Isaac, nhưng cô cảm thấy lòng tự trọng của mình tăng lên nhờ anh.
Amy rất khó chịu với Ian vì anh đã bỏ bê cô những ngày này. Ngay cả màu sắc trong trái tim anh cũng đã phai nhạt...
Điều này khiến cô có cảm giác hoài nghi mạnh mẽ về việc vẻ ngoài tự tạo mà cô đã nỗ lực duy trì không thể chiếm được trái tim của Ian.
Tất nhiên, về mặt lý trí, cô hiểu rằng Ian đang tập trung vào việc tập luyện của mình. Nhưng gần đây anh ấy lơ là quá...
Là tập luyện, hay là mình?
Cô muốn hỏi điều đó nhưng lòng kiêu hãnh của cô không cho phép. Ngay từ đầu, cô và Ian thậm chí còn không có mối quan hệ lãng mạn. Việc bộc lộ mong muốn độc chiếm này là con đường tắt dẫn đến thảm họa.
Đúng. Cô và Ian chỉ là bạn thuở nhỏ thôi. Cô chỉ là bạn của anh ấy, bạn của anh ấy...
'Ian ngu ngốc. Tại sao cậu không thử ghen tị một chút chứ?'
Amy muốn đáp lại Ian.
"Fufu. Bắt cóc à, buồn cười thật. Cậu là Isaac phải không?"
Amy mỉm cười rạng rỡ khi nói với giọng cộc lốc.
"Cậu có muốn nói chuyện riêng với tôi ở đâu đó không?"
"Ổn chứ?"
"Tôi ước gì có đồ uống giải khát ngon và trà đen. Tôi khá kén chọn đó."
"Tôi không biết về trà đen, nhưng có một số loại socola thủ công được làm bằng sữa loại A đặc biệt, được nhập khẩu trực tiếp từ Trang trại Ailo và ca cao từ Doark."
"...Hả?"
Đôi mắt của Amy bắt đầu sáng lên với sự tò mò.
Trước khi kịp nhận ra điều đó, cô đã nhảy lên và thò đầu ra nhìn Isaac.
Isaac giật mình, theo phản xạ kéo phần thân trên của mình lại.
Bất chấp phản ứng của anh, Amy hỏi với giọng phấn khích.
"Nè nè, đó là loại socola gì vậy...? Tôi chưa bao giờ nghe nói về nó, nó có ngon không?"
Giọng cô run lên vì phấn khích.
Nếu là Amy bị ám ảnh bởi 'đồ ngọt', cô có thể tự tin nói rằng mình đã ăn hết đồ ngọt trên thế giới này.
Vì vậy, loại socola tự làm mà Isaac nhắc đến cũng đủ khơi dậy sự tò mò của cô.
"Tôi có một cái, vậy hãy thử nó nhé."
Isaac lấy từ trong túi ra một miếng socola nhỏ cỡ ngón tay và đưa cho Amy. Socola được gói trong giấy.
Amy thốt lên khi nhìn thấy thiết kế bao bì đẹp mắt.
Biểu cảm của cô tan chảy khi cho miếng socola màu nâu vào miệng.
"Cậu nghĩ sao?"
"Thật ngọt ngào..."
Sau khi nuốt socola, Amy đắm chìm trong hương vị còn sót lại một lúc.
Cô nhanh chóng tỉnh táo lại, lúng túng hắng giọng và gật đầu.
"Ờmm, vâng, nó ngon. Nó ngon lắm, cậu có còn socola nữa không?"
"Nếu cậu đi theo, tôi sẽ cho cậu nhiều hơn."
"Okayyy."
Amy che đậy biểu cảm của mình và nở một nụ cười rạng rỡ với Isaac.
"Tôi đã bị bắt cóc mất tiu ròy! Cậu muốn đưa tôi đi đâu á?"
"Wow, có một nơi như thế này luôn á!"
Tôi đưa Amy đến một ngôi nhà nhỏ ở đâu đó trong Rừng Josena. Ban đầu nó là một nhà kho bỏ hoang nhưng sau đó đã được dọn dẹp với lý do bắt cóc. Một thuộc hạ của Mateo biết cách xử lý Phong nguyên tố nên dễ dàng lau sạch bụi.
Trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, có nội dung liên quan đến việc tạo và trang trí nơi ẩn náu riêng. Tòa nhà bỏ hoang này là một trong những nơi đó.
Tôi dẫn Amy tới một bàn có đồ giải khát.
"Ngồi đây nhé, tôi sẽ pha trà cho cậu."
"..."
Tâm trí của Amy đã tập trung vào đống socola trên bàn.
Sau khi đặt cô ngồi xuống ghế, tôi đi vào bếp. Mặc dù được gọi là nhà bếp nhưng nó chỉ là một không gian nhỏ với một vách ngăn.
Ở đó, tôi đặt một ấm đun nước chứa đầy nước lên trên một cuộn giấy có khắc Pháp Trận Hỏa Ma Pháp 1 Sao [Tạo Lửa] và bắt đầu đun sôi nó.
Nhưng tình huống này. Nó kiểu như... Mình nên nói thế nào nhỉ...
'Không phải nó quá dễ dàng sao...?'
Tôi nghĩ nó sẽ thành công, nhưng tôi không nghĩ mình có thể dụ Amy chỉ bằng một viên socola...
Ồ, tất nhiên, socola tôi dùng là một vật phẩm hữu hiệu chỉ dành riêng cho Amy.
Số socola tôi chuẩn bị trước được mua bằng số tiền bắt cóc tôi nhận được từ Mateo. Tôi mua nó từ cửa hàng bí mật vì nó rẻ.
Socola ban đầu là một trong những món quà nhằm tăng thêm sự ưu ái cho nữ chính. Hiệu quả rõ rệt nhất đối với Amy Holloway, một người thích đồ ngọt. Đó là một món đồ phải mua nếu bạn muốn xem cái kết Amy là người yêu.
Đó là lý do tại sao tôi biết Amy sẽ thích nó.
Tất nhiên, kỹ năng [Thấu Sắc Tâm] của cô đóng vai trò quan trọng.
'Cậu đang làm gì vậy, Amy?'
Tôi ngó qua vách ngăn và nhìn Amy.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh trong khi với tay lấy socola, nhưng cô đã ngăn mình lại bằng tay kia.
"Không phải là quá đáng sao? Chúng tôi đã ở bên nhau rất nhiều năm nhưng cậu ta luôn phớt lờ tôi và nói 'Tớ phải tập luyện'..."
Amy và tôi đã có một bữa tiệc trà đơn giản với socola và trà.
Bởi vì tôi đã chơi game này quá nhiều nên rõ ràng là tôi có rất nhiều điều để nói với Amy. Khi tôi bắt đầu nói, những câu chuyện hiện lên trong đầu tôi và lời nói bắt đầu tuôn ra.
Nhờ đó mà bầu không khí từ đầu đến cuối không bao giờ khó xử.
Như thể cảm thấy nhẹ nhõm vì socola và trà đen, Amy cứ phàn nàn với tôi. Tất nhiên, đó là về Ian.
"Tôi đã rất tốt với cậu ta, tên khốn vô ơn đó..."
"Cậu thích Ian phải không?"
"...Ờm hả?!"
Tôi buột miệng nói ra điều tôi đã biết. Amy đã để lại rất nhiều manh mối phía sau, đủ để khiến cô phải suy nghĩ nhiều đến thế này.
Amy, cảm thấy xấu hổ, đỏ mặt đúng như dự đoán.
"Aaa, tôi, với cậu ta, phải không nhỉ? Thật sự không ha?"
"Thật sao? Chỉ cần nhìn thôi là biết cậu đã thích Ian rất nhiều rồi phải không?"
"Không phải, điều đó không... đúng..."
Thật dễ thương khi thấy cô cố gắng phủ nhận nó.
Ở vị trí của Ian, tôi đã chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen được một thời gian dài.
Tôi không biết tôi đã nhìn thấy cô bao nhiêu lần.
Tôi có nên gọi tình cảm này là tình cảm của một người cha dành cho con gái không? Dù tôi chưa từng kết hôn.
"Không còn socola nữa."
"Ồ, vâng! Socola! Socola... tôi đã ăn hết rồi, xin lỗi..."
Tôi cố tình thay đổi chủ đề và Amy đáp lại, cảm thấy có phần tội lỗi.
"Cậu có muốn thêm socola không?"
"Aaa ồ? Aaa, tôi không phải là người thích ăn nhiều, nhưng mà, nếu cậu cho tôi nhiều hơn, chẳng phải sẽ khó từ chối sao, tôi nhận vì tấm lòng của cậu thôi á nhe?"
Cậu đang nói về cái gì vậy...?
"Đợi tôi một chút thôi. Tôi sẽ trở lại ngay."
"Hả? Cậu đi đâu?"
Tôi đứng dậy và đi về phía cửa.
"Tôi đã đặt nó ở một nơi khác. Tôi đã làm một thứ giống như tủ lạnh mini và cất nó ở đó vì tôi là người sử dụng Băng nguyên tố. Nhưng nó hơi xa."
"Tại sao? Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu chỉ lắp một chiếc tủ lạnh mini ở đây hoặc phía trước sao?"
"Tôi vẫn chưa giỏi trong việc kiểm soát nó. Nó có thể vô cớ gây tổn hại cho ngôi nhà này nên tôi đã cố tình giữ nó thật xa."
"Aaa ~."
Cô có vẻ không hoàn toàn bị thuyết phục. Nhưng Amy không hỏi thêm câu nào nữa.
Nếu cô hỏi, 'Cậu không thể sử dụng cuộn Băng Ma Pháp sao?' Tôi định trả lời rằng tôi không có gel.
Nếu cô hỏi tại sao tôi không có gel, tôi sẽ nói rằng tôi đã bị cướp.
Nếu cô hỏi tôi, 'Ai đã cướp của cậu?' Tôi định nói là tôi không biết vì lúc đó là ban đêm...
Vâng, đó là điều may mắn.
Có vẻ như cô muốn ăn nhiều socola càng sớm càng tốt.
"Ồ, cậu có muốn tôi đi cùng không? Tôi sẽ đi theo cậu."
"Cậu đang bị bắt cóc mà. Cậu nên đợi ở đây."
"Fufu, đúng ròy ~ đúng ròy ha, lẽ ra tối nay tôi sẽ bị bắt cóc phải không?"
Amy cười lớn, cô dường như coi đây là một trò đùa. Chắc cô nghĩ mình là 'khách' và việc 'bắt cóc' chỉ là trò đùa của tôi.
Tôi cũng có thể nghĩ như vậy. Cuối cùng, tôi đã nói vụ bắt cóc sẽ diễn ra vào tối nay.
Sẽ dễ dàng hơn cho tôi nếu cô coi đó là một trò đùa, vì tôi muốn làm cho Amy cảm thấy thoải mái.
"Aaa, hôm nay vui quá ~, khi về đây hãy kết bạn với nhau nhé, Isaac."
Bạn bè à... mình không biết. Bây giờ, Ian, người mà cậu thích, sẽ bị Mateo và ác quỷ đánh bán sống bán chết.
Tôi mỉm cười và nói: "Tôi sẽ quay lại", rồi rời khỏi nơi ẩn náu.
Trước khi tôi kịp nhận ra thì bầu trời đã nhuộm màu của hoàng hôn.
Trên đường đưa Amy đi, tôi đã đặt một hòn đá nhọn vào một vị trí đã đánh dấu trước một cái cây trong Rừng Josena. Đó là tín hiệu có nghĩa là 'Tôi đã thành công trong việc bắt cóc Amy'.
Sau đó, Ian nhận được một lá thư thông báo rằng Amy đã bị bắt cóc.
Anh ấy xông vào nhà kho bỏ hoang và bắt đầu chiến đấu với băng đảng của Mateo.
'Không phải vẫn còn rất lâu nữa ác quỷ mới xuất hiện sao?'
Khi ác quỷ xuất hiện, bầu trời sẽ bắt đầu tối dần.
Nó sẽ thức tỉnh và ở bên dưới nhà kho bỏ hoang trước khi nổi lên khi cảm nhận được sức mạnh ma thuật dày đặc của Mateo.
Vì vậy, nó vẫn còn một chặng đường dài. Sẽ có nhiều thời gian để quan sát tình hình phía trước nhà kho.
Tất cả những gì tôi phải làm là giết ác quỷ để ngăn chặn một Bad Ending.
Hơn nữa, nếu tôi đánh bại ác quỷ lần này, tôi sẽ nhận được 'Khuyên Tai Vực Sâu' như một phần thưởng. Một vật phẩm có thể đọc được suy nghĩ của đối thủ. Trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, tôi đã sử dụng nó để đọc được suy nghĩ của một số đối thủ trong trận chiến.
Nói cách khác, Khuyên Tai Vực Sâu sẽ giúp ích rất nhiều trong việc giải quyết mọi biến cố trong tương lai.
"Không có vấn đề gì với vụ bắt cóc cả, và mình cũng không nghĩ đến điều gì đặc biệt bất thường cả."
Tôi thong thả đi về phía nhà kho bỏ hoang.
Biến số duy nhất tôi nghĩ đến là liệu ác quỷ có xuất hiện sớm hay không. Một ví dụ về điều này là nếu Mateo tiếp tục sử dụng mana trước cấp dưới của mình.
Đó sẽ là một tình huống nguy hiểm sẽ đẩy nhanh Bad Ending, nhưng tôi hy vọng điều đó sẽ không xảy ra...
Khi chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, Mateo chỉ tấn công Ian sau khi tất cả người của anh ta bị đánh bại.
Vâng, điều này sẽ dễ dàng.
Không có liên lạc với người hay can thiệp như Kaya, nên sẽ không có ai can thiệp.
Hai giờ trước.
Kaya Astrean đang lang thang quanh khuôn viên Học viện.
'Isaac đã đi đâu?'
Cô không thể tìm thấy Isaac.
May mắn thay, cô đã tìm thấy băng nhóm của Mateo, nhưng tất cả mọi người đều ở đó ngoại trừ Isaac.
Ngoài ra, hành động của băng đảng Mateo hôm nay có phần đáng ngờ.
Nhờ việc Kaya theo dõi Isaac gần đây, cô phát hiện ra rằng họ đang sử dụng một nhà kho bỏ hoang trong Rừng Josena làm nơi ẩn náu.
Họ tiến vào Rừng Josena và tiến tới nhà kho bỏ hoang như thường lệ, nhưng sau đó họ bắt đầu cẩn thận quan sát một cái cây.
Sau đó, tất cả trừ một người của Mateo đều tiến đến nhà kho bỏ hoang.
Người còn lại quay người rời khỏi Rừng Josena và đi về phía tòa nhà Khoa Ma Thuật, Orphin Hall. Kaya đi theo người đó.
Chàng trai nhìn quanh rồi lén nhét một lá thư vào tủ đựng đồ của Ian rồi nhanh chóng bỏ chạy.
Đó là gì? Mong rằng đó không phải là một bức thư tình.
Sau khi Kaya xác nhận rằng chàng trai đã rời đi, cô lấy bức thư từ tủ đựng đồ của Ian ra và đọc nó.
[Bọn ta có Amy Holloway.]
[Hãy đến nhà kho bỏ hoang trong Rừng Josena.]
[Hãy đến một mình.]
"Con tin...?"
Tay Kaya run rẩy.
'Họ đã đi quá xa rồi...!'
Băng đảng của Mateo rất khét tiếng. Bức thư chắc hẳn nhằm mục đích quấy rối một quý tộc tên là Ian Fairytale.
Nhưng cô vẫn không thể tin được họ đã bắt con tin...!
"...Kaya Astrean?"
Đúng lúc đó, Ian xuất hiện ở tủ đựng đồ.
Bối rối, anh ấy nói chuyện với Kaya, người đang đứng trước tủ đựng đồ của mình.
"Đó là tủ đựng đồ của tôi."
"Cậu có phải là Ian Fairytale không? Nhìn này."
Vẻ mặt Ian tối sầm lại khi anh ấy đọc bức thư Kaya đưa cho.
"Amy...! Mateo, tên khốn đó..."
"Cậu Ian."
Kaya sau đó đưa ra lời đề nghị với Ian đang tức giận.
Cô nói mình sẽ giúp.
Bầu trời đã nhuộm màu của hoàng hôn.
Sau khi tìm kiếm trong Rừng Josena, Ian đến một nhà kho bỏ hoang.
Nhóm của Mateo chào đón anh ấy bằng những tiếng cười khúc khích.
"Amy đâu?"
Ian hỏi với giọng khàn khàn.
Anh ấy có một thanh kiếm gỗ luyện tập trong tay phải, nhưng nó chỉ có vẻ nực cười đối với băng nhóm của Mateo.
"Nói cho ta ngay. Đây là một cảnh cáo."
"Cảnh cáo?"
"...!"
Faaaaaaaaa—!
Sau lưng Ian, một rào chắn hình thành ở cửa. Đó là Trung Lập Ma Pháp từ một người trong nhóm Mateo.
「Rào Chắn—Chuyên Phòng Thủ Vật Lý (Hệ Trung Lập, 2)」
Mặc dù là một rào cản cơ bản nhưng nó chuyên về phòng thủ vật lý. Dù mạnh đến đâu trong số các bạn cùng lứa, Ian cũng không thể dễ dàng vượt qua rào cản đó.
"Ngươi có quyền lên tiếng ở đây à?"
Giọng Mateo nặng trĩu.
"Hạng E, cảnh cáo? Cảnh báo sao?"
"Không, sẽ thú vị hơn khi ngươi có gan như vậy."
Người của Mateo tiếp cận Ian, nhưng anh ấy không hề tỏ ra sợ hãi. Ngược lại, tỏ ra thất vọng.
"...Ta đã cảnh cáo rồi mà không chịu nghe."
Chính lúc đó.
Vúttttttttt—!!
Kwaaaaaaaaaaaaa-!!
Đột nhiên, bức tường của nhà kho bỏ hoang sụp đổ và một cơn gió dữ dội ập vào nhóm của Mateo.
「Bạo Phong (Hệ Phong, 4)」
"...!"
"Gaaaaa!"
"Kuwaaaa!"
Kuuuuuuuuuuu—!
「Tướng Đá (Hệ Nham, 4)」
Trước khi Phong Ma Pháp tấn công nhà kho bỏ hoang, một bức tường đá dựng lên xung quanh Mateo để bảo vệ anh ta. Anh ta nhanh chóng triển khai Nham Ma Pháp Phòng Thủ [Tường Đá]. Phản xạ giống như phản xạ của một con thú hoang.
Tuy nhiên, tất cả băng nhóm của Mateo đều không chuẩn bị cho phép thuật gió và bị 「Bạo Phong 」 cuốn trôi.
Họ đập vào bức tường bên kia, ngã xuống sàn rồi bất tỉnh.
Khi cơn bão dịu đi,
「Tạo Gió (Hệ Phong, 1)」
Một cơn gió dữ dội bắt đầu bao vây nhà kho bỏ hoang theo lệnh của một nữ sinh.
Sau khi Mateo xua tan [Tường Đá], đôi mắt anh ta mở to khi nhìn vào nguồn gốc của Phong Ma Pháp.
Các bức tường của nhà kho bỏ hoang đã bị [Bạo Phong] chọc thủng. Một nữ sinh với bím tóc màu lục nhạt đứng gần đó, cầm một cây đũa phép có gắn một viên đá mana nhỏ màu xanh lá cây bên trong. Tóc và váy của cô tung bay trong gió.
Những vũ khí tương tự như đũa phép làm tăng sức mạnh ma thuật được giải phóng, nhưng sự phức tạp của hoạt động ma thuật khiến chúng khó xử lý ở cấp độ học viên. Hiện chỉ có một số học viên năm nhất có khả năng sử dụng những vũ khí như vậy.
Và một nữ sinh tầm cỡ đó đã xuất hiện tại hiện trường.
"Có phải lời cảnh báo của ta nghe giống như một trò đùa không?"
Cô là Á khoa năm nhất Khoa Ma Thuật, có nhiều sức mạnh hơn bất kỳ ai khác ở đây—
—Kaya Astrean.
Nhấn vote sao ⭐️và Follow ngay nếu không sẽ bị Yandere Luce nhốt vào lồng
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.
Amy Holloway, bạn thuở nhỏ của Ian và là một trong những nữ chính.
Cô có Huyết Kế Giới Hạn bị động, Trung Lập Ma Pháp, [Thấu Sắc Tâm]. Nhờ đó, Amy có thể phân biệt được màu sắc trong trái tim người khác và nhận ra bản chất thực sự của họ.
Cô có thể biết đối phương có nói dối hay không, đối phương có tính cách như thế nào và đối phương đang ấp ủ âm mưu gì.
Nói cách khác, cô là người góp công số một đã giúp Gia tộc Holloway tồn tại trong một xã hội quý tộc đầy rẫy những mưu mô, lừa dối và vươn lên hàng ngũ Gia tộc Bá Tước.
Bá Tước Holloway rất yêu quý con gái mình. Vì lẽ đó, Amy là cô gái lớn lên trên thảm hoa hồng.
Người mà cô thực sự gặp trong vườn hoa của mình là con trai thứ hai của Tử Tước Fairytale, đồng thời là nhân vật chính, Ian Fairytale.
Trong mắt cô, Ian là một cậu bé có trái tim nhân hậu. Hai người nhanh chóng trở thành bạn bè và sau khi làm việc chăm chỉ, họ vào Học viện Märchen với tư cách là bạn cùng lớp.
Đúng vậy, ở đầu câu chuyện, vai trò của Amy rất quan trọng.
Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen 「Màn 2, Chương 2, Sự Kiện Bắt Cóc Bạn Thuở Nhỏ」.
Lúc này, băng nhóm của Mateo đã canh thời gian rất tốt.
Vào ngày cô lên kế hoạch bắt cóc, Amy đã cãi nhau với Ian, và người của Mateo đã tiếp cận cô vào thời điểm đó và thúc giục cô đi theo họ.
Cô phát hiện ra rằng họ đang cố bắt cóc cô, nhưng cô vẫn đi theo họ.
Họ dường như không có bất kỳ ham muốn ngấm ngầm nào, và cô muốn Ian coi trọng cô hơn.
Rốt cuộc, chàng trai cô thích sẽ đến như một vị hoàng tử cưỡi bạch mã và cứu cô, bên cạnh đó sau sự kiện cũng sẽ quan tâm đến cô nhiều hơn.
Nói cách khác, đó chỉ là sự ngu ngốc đơn giản.
Đúng hơn, cô có khả năng nhìn thấu tâm trí đối thủ nên dễ mắc bẫy của băng đảng Mateo.
Kết quả là Amy bị đối xử khắc nghiệt không ngờ cho đến khi Ian cứu được cô.
Cô bị tát và đá và trong khi Amy chống cự, người của Mateo hoảng sợ vì Ian chiến đấu giỏi hơn họ nghĩ.
Đặt Ian vào tình thế nguy hiểm vì những thôi thúc nhất thời và những ý tưởng ngu ngốc của chính cô không phải là điều cô muốn.
Đó là một cảnh không phù hợp với tôi.
Vì vậy khi Sự Kiện Bắt Cóc Bạn Thuở Nhỏ kết thúc, Amy đã khóc và xin lỗi Ian. Kể từ đó, cô trở thành một nữ chính tận tụy và không còn trôn trôn VN nữa.
Dù sao thì việc bắt cóc cô cũng rất dễ dàng vì cô rất dễ bị tổn thương về mặt tâm lý.
Chỉ cần tôi còn ở đây, tôi sẽ không cho phép Amy bị đối xử thô bạo.
'Amy đâu?'
Tôi nhớ lại câu chuyện sau Màn 2, Chương 2.
Amy kể rằng trước khi bị băng đảng của Mateo tóm được, cô đã giận Ian và đi đâu đó. Chính xác thì nó ở đâu...?
'Ồ, phải rồi. Vườn Cẩm Tú Cầu.'
Đó là một khu vườn được trang trí đẹp mắt với những bông hoa cẩm tú cầu đầy màu sắc. Amy sẽ ở đó trên băng ghế.
Tôi đã định đi loanh quanh một lúc lâu nhưng may mắn thay tôi có thể dễ dàng tìm thấy Amy đang ngồi trên một chiếc ghế dài trong đau khổ.
Hãy bắt đầu với tóc mái trước nhé, vì giờ mình chỉ có một mình.
Tôi hạ phần tóc mái xoăn xuống và bước tới chỗ Amy.
Đột nhiên, một vài cảm xúc lướt qua tâm trí tôi.
Khi chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, tôi đã đi qua Route của Amy khá nhiều lần.
Tôi luôn thích nụ cười rạng rỡ của cô, dường như đang nở rộ.
Đó là lý do vì sao tôi quý mến cô và có nhiều kỷ niệm về cô. Một trong những nhân vật tôi muốn trân trọng là Amy.
Khi tôi dừng lại trước mặt Amy, cô ngước nhìn tôi bằng đôi mắt xanh lục tuyệt đẹp. Cô là thiếu nữ da trắng, tóc ngắn và có một dải ruy băng hình tai thỏ màu đen. Cô trông giống như một chú cún con với đôi mắt to và có vẻ ngoài dễ thương.
Đó là lần đầu tiên chúng tôi chính thức gặp nhau. Đúng như dự đoán, cô trông như có dấu chấm hỏi khắp mặt.
————————————————————————
[Amy Holloway]
—————————
Lv: 51
Chủng Tộc: Con Người
Hệ: Hoả
Độ Nguy Hiểm: X
————————————————————————
"Amy Holloway?"
"...?"
Amy chắc hẳn đã nhìn thấu ý định của tôi bằng [Thấu Sắc Tâm].
Chẳng có gì phải giấu cả.
Vì vậy, hãy đưa ra lời đề nghị một cách lịch sự nhất có thể.
"Xin lỗi, nhưng tôi đang cố bắt cóc cậu. Cậu sẽ hợp tác chứ?"
Cậu ấy bị ngáo á?
Amy sửng sốt trước những gì chàng trai trước mặt vừa nói. Cô không biết phải nói gì nên chỉ ngơ ngác nhìn anh một lúc.
Mái tóc bạc pha chút xanh lam và đôi mắt đỏ như máu đang nhìn Amy.
Cô biết anh là ai. Tên anh là Isaac. Ngoài việc được đánh giá là hạng E về mana, anh còn được xếp hạng cuối cùng trong Đánh Giá Xếp Lớp. Một chàng trai ở đáy xã hội. Anh thậm chí còn xuất thân từ một người thường dân.
Anh là một chàng trai nổi tiếng với những điều tồi tệ như vậy nên cô không thể không biết anh.
Nhưng Amy không coi thường anh. Ngược lại, cô không hiểu tại sao học viên ở Học viện này lại muốn hạ bệ người khác như vậy.
Có phải vì bạn thuở nhỏ của cô, Ian, người mà cô phải lòng, cũng bị đánh giá là mana hạng E và trở thành đối tượng bị các học viên khác sỉ nhục không?
Sự thật khiến Amy tức giận nhưng cô không thể làm gì được. Ngoại trừ việc ở bên cạnh Ian.
Bằng cách nào đó, không giống như những học viên khác, Amy cảm thấy đồng cảm với Isaac.
Nhưng một chàng trai như vậy đột nhiên nói gì thế...?
Cô có nghe nhầm không?
"Bắt cóc?"
"Vâng, bắt cóc."
Isaac trả lời rõ ràng như để xác nhận.
Amy có thể nhìn thấy màu sắc của trái tim Isaac nhờ ma thuật [Thấu Sắc Tâm] luôn hoạt động. Cô nhìn thấy một màu lam sáng với một chút màu cam. Đó là một màu sắc không có ý định xấu.
Vì vậy, khi anh nói 'bắt cóc', có vẻ như đó không phải là 'vụ bắt cóc' thực sự.
Đó là điều đương nhiên, ai có đầu óc tỉnh táo lại đi bắt cóc theo cách như vậy? Đó sẽ chỉ là một vụ bắt cóc thực sự nếu anh dùng vũ lực ngay từ đầu, hoặc cố gắng lừa dối, dụ dỗ cô trước khi đưa cô đi.
'Đây là lần đầu tiên chúng ta nói chuyện với nhau... Tại sao cậu ấy lại thể hiện tình cảm với mình?'
Màu cam của trái tim tượng trưng cho sự thân thiện, tình cảm và thiện cảm với Amy. Một màu thường thấy ở gia đình hoặc bạn bè thân thiết. Đó là màu sắc thể hiện thiện chí khi ai đó nhìn thấy lần đầu tiên.
Đó là màu có thể chuyển sang màu hồng, tượng trưng cho tình yêu khác giới bất cứ lúc nào.
Nhưng đây là lần đầu tiên Amy nhìn thấy Isaac.
Điều đó có nghĩa là...
'Có phải cậu ấy đã yêu mình từ cái nhìn đầu tiên mà không hề nhận ra điều đó không?!'
Khi anh đi ngang qua, chắc hẳn cô đã chiếm được cảm tình của Isaac vì vẻ đẹp thuần khiết của mình.
Cô xấu hổ nhưng khóe miệng không khỏi co giật. Cô che má và quay đầu sang một bên.
'Thật tội lỗi... Ôi chúa ơi, con phải làm gì đây?!'
Cô không có tình cảm đặc biệt nào với Isaac, nhưng cô cảm thấy lòng tự trọng của mình tăng lên nhờ anh.
Amy rất khó chịu với Ian vì anh đã bỏ bê cô những ngày này. Ngay cả màu sắc trong trái tim anh cũng đã phai nhạt...
Điều này khiến cô có cảm giác hoài nghi mạnh mẽ về việc vẻ ngoài tự tạo mà cô đã nỗ lực duy trì không thể chiếm được trái tim của Ian.
Tất nhiên, về mặt lý trí, cô hiểu rằng Ian đang tập trung vào việc tập luyện của mình. Nhưng gần đây anh ấy lơ là quá...
Là tập luyện, hay là mình?
Cô muốn hỏi điều đó nhưng lòng kiêu hãnh của cô không cho phép. Ngay từ đầu, cô và Ian thậm chí còn không có mối quan hệ lãng mạn. Việc bộc lộ mong muốn độc chiếm này là con đường tắt dẫn đến thảm họa.
Đúng. Cô và Ian chỉ là bạn thuở nhỏ thôi. Cô chỉ là bạn của anh ấy, bạn của anh ấy...
'Ian ngu ngốc. Tại sao cậu không thử ghen tị một chút chứ?'
Amy muốn đáp lại Ian.
"Fufu. Bắt cóc à, buồn cười thật. Cậu là Isaac phải không?"
Amy mỉm cười rạng rỡ khi nói với giọng cộc lốc.
"Cậu có muốn nói chuyện riêng với tôi ở đâu đó không?"
"Ổn chứ?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tôi ước gì có đồ uống giải khát ngon và trà đen. Tôi khá kén chọn đó."
"Tôi không biết về trà đen, nhưng có một số loại socola thủ công được làm bằng sữa loại A đặc biệt, được nhập khẩu trực tiếp từ Trang trại Ailo và ca cao từ Doark."
"...Hả?"
Đôi mắt của Amy bắt đầu sáng lên với sự tò mò.
Trước khi kịp nhận ra điều đó, cô đã nhảy lên và thò đầu ra nhìn Isaac.
Isaac giật mình, theo phản xạ kéo phần thân trên của mình lại.
Bất chấp phản ứng của anh, Amy hỏi với giọng phấn khích.
"Nè nè, đó là loại socola gì vậy...? Tôi chưa bao giờ nghe nói về nó, nó có ngon không?"
Giọng cô run lên vì phấn khích.
Nếu là Amy bị ám ảnh bởi 'đồ ngọt', cô có thể tự tin nói rằng mình đã ăn hết đồ ngọt trên thế giới này.
Vì vậy, loại socola tự làm mà Isaac nhắc đến cũng đủ khơi dậy sự tò mò của cô.
"Tôi có một cái, vậy hãy thử nó nhé."
Isaac lấy từ trong túi ra một miếng socola nhỏ cỡ ngón tay và đưa cho Amy. Socola được gói trong giấy.
Amy thốt lên khi nhìn thấy thiết kế bao bì đẹp mắt.
Biểu cảm của cô tan chảy khi cho miếng socola màu nâu vào miệng.
"Cậu nghĩ sao?"
"Thật ngọt ngào..."
Sau khi nuốt socola, Amy đắm chìm trong hương vị còn sót lại một lúc.
Cô nhanh chóng tỉnh táo lại, lúng túng hắng giọng và gật đầu.
"Ờmm, vâng, nó ngon. Nó ngon lắm, cậu có còn socola nữa không?"
"Nếu cậu đi theo, tôi sẽ cho cậu nhiều hơn."
"Okayyy."
Amy che đậy biểu cảm của mình và nở một nụ cười rạng rỡ với Isaac.
"Tôi đã bị bắt cóc mất tiu ròy! Cậu muốn đưa tôi đi đâu á?"
"Wow, có một nơi như thế này luôn á!"
Tôi đưa Amy đến một ngôi nhà nhỏ ở đâu đó trong Rừng Josena. Ban đầu nó là một nhà kho bỏ hoang nhưng sau đó đã được dọn dẹp với lý do bắt cóc. Một thuộc hạ của Mateo biết cách xử lý Phong nguyên tố nên dễ dàng lau sạch bụi.
Trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, có nội dung liên quan đến việc tạo và trang trí nơi ẩn náu riêng. Tòa nhà bỏ hoang này là một trong những nơi đó.
Tôi dẫn Amy tới một bàn có đồ giải khát.
"Ngồi đây nhé, tôi sẽ pha trà cho cậu."
"..."
Tâm trí của Amy đã tập trung vào đống socola trên bàn.
Sau khi đặt cô ngồi xuống ghế, tôi đi vào bếp. Mặc dù được gọi là nhà bếp nhưng nó chỉ là một không gian nhỏ với một vách ngăn.
Ở đó, tôi đặt một ấm đun nước chứa đầy nước lên trên một cuộn giấy có khắc Pháp Trận Hỏa Ma Pháp 1 Sao [Tạo Lửa] và bắt đầu đun sôi nó.
Nhưng tình huống này. Nó kiểu như... Mình nên nói thế nào nhỉ...
'Không phải nó quá dễ dàng sao...?'
Tôi nghĩ nó sẽ thành công, nhưng tôi không nghĩ mình có thể dụ Amy chỉ bằng một viên socola...
Ồ, tất nhiên, socola tôi dùng là một vật phẩm hữu hiệu chỉ dành riêng cho Amy.
Số socola tôi chuẩn bị trước được mua bằng số tiền bắt cóc tôi nhận được từ Mateo. Tôi mua nó từ cửa hàng bí mật vì nó rẻ.
Socola ban đầu là một trong những món quà nhằm tăng thêm sự ưu ái cho nữ chính. Hiệu quả rõ rệt nhất đối với Amy Holloway, một người thích đồ ngọt. Đó là một món đồ phải mua nếu bạn muốn xem cái kết Amy là người yêu.
Đó là lý do tại sao tôi biết Amy sẽ thích nó.
Tất nhiên, kỹ năng [Thấu Sắc Tâm] của cô đóng vai trò quan trọng.
'Cậu đang làm gì vậy, Amy?'
Tôi ngó qua vách ngăn và nhìn Amy.
Cô cố gắng giữ bình tĩnh trong khi với tay lấy socola, nhưng cô đã ngăn mình lại bằng tay kia.
"Không phải là quá đáng sao? Chúng tôi đã ở bên nhau rất nhiều năm nhưng cậu ta luôn phớt lờ tôi và nói 'Tớ phải tập luyện'..."
Amy và tôi đã có một bữa tiệc trà đơn giản với socola và trà.
Bởi vì tôi đã chơi game này quá nhiều nên rõ ràng là tôi có rất nhiều điều để nói với Amy. Khi tôi bắt đầu nói, những câu chuyện hiện lên trong đầu tôi và lời nói bắt đầu tuôn ra.
Nhờ đó mà bầu không khí từ đầu đến cuối không bao giờ khó xử.
Như thể cảm thấy nhẹ nhõm vì socola và trà đen, Amy cứ phàn nàn với tôi. Tất nhiên, đó là về Ian.
"Tôi đã rất tốt với cậu ta, tên khốn vô ơn đó..."
"Cậu thích Ian phải không?"
"...Ờm hả?!"
Tôi buột miệng nói ra điều tôi đã biết. Amy đã để lại rất nhiều manh mối phía sau, đủ để khiến cô phải suy nghĩ nhiều đến thế này.
Amy, cảm thấy xấu hổ, đỏ mặt đúng như dự đoán.
"Aaa, tôi, với cậu ta, phải không nhỉ? Thật sự không ha?"
"Thật sao? Chỉ cần nhìn thôi là biết cậu đã thích Ian rất nhiều rồi phải không?"
"Không phải, điều đó không... đúng..."
Thật dễ thương khi thấy cô cố gắng phủ nhận nó.
Ở vị trí của Ian, tôi đã chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen được một thời gian dài.
Tôi không biết tôi đã nhìn thấy cô bao nhiêu lần.
Tôi có nên gọi tình cảm này là tình cảm của một người cha dành cho con gái không? Dù tôi chưa từng kết hôn.
"Không còn socola nữa."
"Ồ, vâng! Socola! Socola... tôi đã ăn hết rồi, xin lỗi..."
Tôi cố tình thay đổi chủ đề và Amy đáp lại, cảm thấy có phần tội lỗi.
"Cậu có muốn thêm socola không?"
"Aaa ồ? Aaa, tôi không phải là người thích ăn nhiều, nhưng mà, nếu cậu cho tôi nhiều hơn, chẳng phải sẽ khó từ chối sao, tôi nhận vì tấm lòng của cậu thôi á nhe?"
Cậu đang nói về cái gì vậy...?
"Đợi tôi một chút thôi. Tôi sẽ trở lại ngay."
"Hả? Cậu đi đâu?"
Tôi đứng dậy và đi về phía cửa.
"Tôi đã đặt nó ở một nơi khác. Tôi đã làm một thứ giống như tủ lạnh mini và cất nó ở đó vì tôi là người sử dụng Băng nguyên tố. Nhưng nó hơi xa."
"Tại sao? Chẳng phải sẽ tốt hơn nếu chỉ lắp một chiếc tủ lạnh mini ở đây hoặc phía trước sao?"
"Tôi vẫn chưa giỏi trong việc kiểm soát nó. Nó có thể vô cớ gây tổn hại cho ngôi nhà này nên tôi đã cố tình giữ nó thật xa."
"Aaa ~."
Cô có vẻ không hoàn toàn bị thuyết phục. Nhưng Amy không hỏi thêm câu nào nữa.
Nếu cô hỏi, 'Cậu không thể sử dụng cuộn Băng Ma Pháp sao?' Tôi định trả lời rằng tôi không có gel.
Nếu cô hỏi tại sao tôi không có gel, tôi sẽ nói rằng tôi đã bị cướp.
Nếu cô hỏi tôi, 'Ai đã cướp của cậu?' Tôi định nói là tôi không biết vì lúc đó là ban đêm...
Vâng, đó là điều may mắn.
Có vẻ như cô muốn ăn nhiều socola càng sớm càng tốt.
"Ồ, cậu có muốn tôi đi cùng không? Tôi sẽ đi theo cậu."
"Cậu đang bị bắt cóc mà. Cậu nên đợi ở đây."
"Fufu, đúng ròy ~ đúng ròy ha, lẽ ra tối nay tôi sẽ bị bắt cóc phải không?"
Amy cười lớn, cô dường như coi đây là một trò đùa. Chắc cô nghĩ mình là 'khách' và việc 'bắt cóc' chỉ là trò đùa của tôi.
Tôi cũng có thể nghĩ như vậy. Cuối cùng, tôi đã nói vụ bắt cóc sẽ diễn ra vào tối nay.
Sẽ dễ dàng hơn cho tôi nếu cô coi đó là một trò đùa, vì tôi muốn làm cho Amy cảm thấy thoải mái.
"Aaa, hôm nay vui quá ~, khi về đây hãy kết bạn với nhau nhé, Isaac."
Bạn bè à... mình không biết. Bây giờ, Ian, người mà cậu thích, sẽ bị Mateo và ác quỷ đánh bán sống bán chết.
Tôi mỉm cười và nói: "Tôi sẽ quay lại", rồi rời khỏi nơi ẩn náu.
Trước khi tôi kịp nhận ra thì bầu trời đã nhuộm màu của hoàng hôn.
Trên đường đưa Amy đi, tôi đã đặt một hòn đá nhọn vào một vị trí đã đánh dấu trước một cái cây trong Rừng Josena. Đó là tín hiệu có nghĩa là 'Tôi đã thành công trong việc bắt cóc Amy'.
Sau đó, Ian nhận được một lá thư thông báo rằng Amy đã bị bắt cóc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh ấy xông vào nhà kho bỏ hoang và bắt đầu chiến đấu với băng đảng của Mateo.
'Không phải vẫn còn rất lâu nữa ác quỷ mới xuất hiện sao?'
Khi ác quỷ xuất hiện, bầu trời sẽ bắt đầu tối dần.
Nó sẽ thức tỉnh và ở bên dưới nhà kho bỏ hoang trước khi nổi lên khi cảm nhận được sức mạnh ma thuật dày đặc của Mateo.
Vì vậy, nó vẫn còn một chặng đường dài. Sẽ có nhiều thời gian để quan sát tình hình phía trước nhà kho.
Tất cả những gì tôi phải làm là giết ác quỷ để ngăn chặn một Bad Ending.
Hơn nữa, nếu tôi đánh bại ác quỷ lần này, tôi sẽ nhận được 'Khuyên Tai Vực Sâu' như một phần thưởng. Một vật phẩm có thể đọc được suy nghĩ của đối thủ. Trong Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, tôi đã sử dụng nó để đọc được suy nghĩ của một số đối thủ trong trận chiến.
Nói cách khác, Khuyên Tai Vực Sâu sẽ giúp ích rất nhiều trong việc giải quyết mọi biến cố trong tương lai.
"Không có vấn đề gì với vụ bắt cóc cả, và mình cũng không nghĩ đến điều gì đặc biệt bất thường cả."
Tôi thong thả đi về phía nhà kho bỏ hoang.
Biến số duy nhất tôi nghĩ đến là liệu ác quỷ có xuất hiện sớm hay không. Một ví dụ về điều này là nếu Mateo tiếp tục sử dụng mana trước cấp dưới của mình.
Đó sẽ là một tình huống nguy hiểm sẽ đẩy nhanh Bad Ending, nhưng tôi hy vọng điều đó sẽ không xảy ra...
Khi chơi Ma Pháp Hiệp Sĩ của Märchen, Mateo chỉ tấn công Ian sau khi tất cả người của anh ta bị đánh bại.
Vâng, điều này sẽ dễ dàng.
Không có liên lạc với người hay can thiệp như Kaya, nên sẽ không có ai can thiệp.
Hai giờ trước.
Kaya Astrean đang lang thang quanh khuôn viên Học viện.
'Isaac đã đi đâu?'
Cô không thể tìm thấy Isaac.
May mắn thay, cô đã tìm thấy băng nhóm của Mateo, nhưng tất cả mọi người đều ở đó ngoại trừ Isaac.
Ngoài ra, hành động của băng đảng Mateo hôm nay có phần đáng ngờ.
Nhờ việc Kaya theo dõi Isaac gần đây, cô phát hiện ra rằng họ đang sử dụng một nhà kho bỏ hoang trong Rừng Josena làm nơi ẩn náu.
Họ tiến vào Rừng Josena và tiến tới nhà kho bỏ hoang như thường lệ, nhưng sau đó họ bắt đầu cẩn thận quan sát một cái cây.
Sau đó, tất cả trừ một người của Mateo đều tiến đến nhà kho bỏ hoang.
Người còn lại quay người rời khỏi Rừng Josena và đi về phía tòa nhà Khoa Ma Thuật, Orphin Hall. Kaya đi theo người đó.
Chàng trai nhìn quanh rồi lén nhét một lá thư vào tủ đựng đồ của Ian rồi nhanh chóng bỏ chạy.
Đó là gì? Mong rằng đó không phải là một bức thư tình.
Sau khi Kaya xác nhận rằng chàng trai đã rời đi, cô lấy bức thư từ tủ đựng đồ của Ian ra và đọc nó.
[Bọn ta có Amy Holloway.]
[Hãy đến nhà kho bỏ hoang trong Rừng Josena.]
[Hãy đến một mình.]
"Con tin...?"
Tay Kaya run rẩy.
'Họ đã đi quá xa rồi...!'
Băng đảng của Mateo rất khét tiếng. Bức thư chắc hẳn nhằm mục đích quấy rối một quý tộc tên là Ian Fairytale.
Nhưng cô vẫn không thể tin được họ đã bắt con tin...!
"...Kaya Astrean?"
Đúng lúc đó, Ian xuất hiện ở tủ đựng đồ.
Bối rối, anh ấy nói chuyện với Kaya, người đang đứng trước tủ đựng đồ của mình.
"Đó là tủ đựng đồ của tôi."
"Cậu có phải là Ian Fairytale không? Nhìn này."
Vẻ mặt Ian tối sầm lại khi anh ấy đọc bức thư Kaya đưa cho.
"Amy...! Mateo, tên khốn đó..."
"Cậu Ian."
Kaya sau đó đưa ra lời đề nghị với Ian đang tức giận.
Cô nói mình sẽ giúp.
Bầu trời đã nhuộm màu của hoàng hôn.
Sau khi tìm kiếm trong Rừng Josena, Ian đến một nhà kho bỏ hoang.
Nhóm của Mateo chào đón anh ấy bằng những tiếng cười khúc khích.
"Amy đâu?"
Ian hỏi với giọng khàn khàn.
Anh ấy có một thanh kiếm gỗ luyện tập trong tay phải, nhưng nó chỉ có vẻ nực cười đối với băng nhóm của Mateo.
"Nói cho ta ngay. Đây là một cảnh cáo."
"Cảnh cáo?"
"...!"
Faaaaaaaaa—!
Sau lưng Ian, một rào chắn hình thành ở cửa. Đó là Trung Lập Ma Pháp từ một người trong nhóm Mateo.
「Rào Chắn—Chuyên Phòng Thủ Vật Lý (Hệ Trung Lập, 2)」
Mặc dù là một rào cản cơ bản nhưng nó chuyên về phòng thủ vật lý. Dù mạnh đến đâu trong số các bạn cùng lứa, Ian cũng không thể dễ dàng vượt qua rào cản đó.
"Ngươi có quyền lên tiếng ở đây à?"
Giọng Mateo nặng trĩu.
"Hạng E, cảnh cáo? Cảnh báo sao?"
"Không, sẽ thú vị hơn khi ngươi có gan như vậy."
Người của Mateo tiếp cận Ian, nhưng anh ấy không hề tỏ ra sợ hãi. Ngược lại, tỏ ra thất vọng.
"...Ta đã cảnh cáo rồi mà không chịu nghe."
Chính lúc đó.
Vúttttttttt—!!
Kwaaaaaaaaaaaaa-!!
Đột nhiên, bức tường của nhà kho bỏ hoang sụp đổ và một cơn gió dữ dội ập vào nhóm của Mateo.
「Bạo Phong (Hệ Phong, 4)」
"...!"
"Gaaaaa!"
"Kuwaaaa!"
Kuuuuuuuuuuu—!
「Tướng Đá (Hệ Nham, 4)」
Trước khi Phong Ma Pháp tấn công nhà kho bỏ hoang, một bức tường đá dựng lên xung quanh Mateo để bảo vệ anh ta. Anh ta nhanh chóng triển khai Nham Ma Pháp Phòng Thủ [Tường Đá]. Phản xạ giống như phản xạ của một con thú hoang.
Tuy nhiên, tất cả băng nhóm của Mateo đều không chuẩn bị cho phép thuật gió và bị 「Bạo Phong 」 cuốn trôi.
Họ đập vào bức tường bên kia, ngã xuống sàn rồi bất tỉnh.
Khi cơn bão dịu đi,
「Tạo Gió (Hệ Phong, 1)」
Một cơn gió dữ dội bắt đầu bao vây nhà kho bỏ hoang theo lệnh của một nữ sinh.
Sau khi Mateo xua tan [Tường Đá], đôi mắt anh ta mở to khi nhìn vào nguồn gốc của Phong Ma Pháp.
Các bức tường của nhà kho bỏ hoang đã bị [Bạo Phong] chọc thủng. Một nữ sinh với bím tóc màu lục nhạt đứng gần đó, cầm một cây đũa phép có gắn một viên đá mana nhỏ màu xanh lá cây bên trong. Tóc và váy của cô tung bay trong gió.
Những vũ khí tương tự như đũa phép làm tăng sức mạnh ma thuật được giải phóng, nhưng sự phức tạp của hoạt động ma thuật khiến chúng khó xử lý ở cấp độ học viên. Hiện chỉ có một số học viên năm nhất có khả năng sử dụng những vũ khí như vậy.
Và một nữ sinh tầm cỡ đó đã xuất hiện tại hiện trường.
"Có phải lời cảnh báo của ta nghe giống như một trò đùa không?"
Cô là Á khoa năm nhất Khoa Ma Thuật, có nhiều sức mạnh hơn bất kỳ ai khác ở đây—
—Kaya Astrean.
Nhấn vote sao ⭐️và Follow ngay nếu không sẽ bị Yandere Luce nhốt vào lồng
Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro