Đứa trẻ là con...
0 giờ sáng
2024-11-13 00:59:13
“con nào?”
Âm Thao hỏi tôi trong sự bối rối lẫn ngạc nhiên
Tôi chà chà mũi của mình, nói:.” Con trai của anh, tôi đã vô tình đẻ rơi nó trong nhà vệ sinh,” tôi đang chuẩn bị đến cảnh tượng sẽ bị anh ta chửi cho một trận tơi bời
“Con trai nào”khuôn mặt anh ta vẫn còn đọng lại nỗi hoang mang cố hỏi lại tôi
Tôi nghiến răng và nói một cách cay đắng: “Nó được tôi sinh ra”
“Khi nào cô có…” anh ấy hỏi tôi một cách đầy khó hiểu
“Từ gia trang”
“Không phải Âm Thiện đã nói…” anh ấy vẫn như không tin vào những gì được nghe thấy
Tôi rất tức giận khi nhắc đến Âm Thiện: “Đó thực sự là một người bạn tốt của anh” một lần nữa tôi lại hận bản thân khi đã không ăn thịt anh ta
“ hắn ta đã che dấu chúng ta suốt thời gian qua” Âm Thao như hiểu ra một chút vấn đề gì đó liền gật gù. Chắc anh ấy đã nghĩ ra một lí do nào đó để giải thích cho sự lừa dối này
Hạ Doanh đầy lo lắng đẩy đẩy Âm Thiện cắt ngang cuộc trò chuyện: “Mau… tìm một đứa trẻ!”
“Hừm” Âm Thao quay lại rồi bươc đi, nhưng khi anh bước vào nhà vệ sinh, anh ta bất chợt nghĩ ra gì đó và hỏi lại: “Cô không nói dối ta.Phải không? “
Đây là một người đàn ông thực sự tốt!
Tôi cười nham hiểm: “Phan Tình Nhi phải hi sinh linh hồn của mình để đổi lấy sự xuất hiện của anh, anh nghĩ tôi có tâm tư để đùa sao”
Anh ta quay lại và đi vào.
Khi anh ta biến mất, Nói lắp nhỏ cuối cùng không thể giúp đỡ đi lại gần tôi nói với giọng thì thầm: “Đây … đây là …cha… của….đứa bé?”
“Uh.”
“Trông rất đẹp trai.” ~ “Nhỏ lắp bắp cười khúc khích.
Tôi đưa cho cô ấy một cái nhìn đầy mỉa mai: “Cô có thích anh ta không? Tôi liền nhường cho cô”
“Thật sao?” Hạ Doanh ngạc nhiên với thái độ của tôi
“Hmm.”
“Này …” Hạ Doanh cười khúc khích như sợ tôi sẽ nổi giận liền từ chối “ không, tôi không cần”
Tôi nghiêm túc, “người tình” này tôi cảm thấy như tôi chưa từng gặp lại sau hàng trăm năm, tôi sẵn sàng cho đi!
…chưa đầy mười phút, Âm Thao bước ra. Anh ta buồn bã lườm tôi: “La Hy cô có nói thật không? Ở dưới thực sự có ai không”
Tôi không khỏi lo lắng “Anh có tìm nhìn kỹ không?” “”
“Ta đã tìm rất kĩ ba lần từ trong ra ngoài!”
Ba lần?
Tôi cười: “Vậy thì thân thủ của anh rất cao!”
Ba lần của nói lắp nhỏ và Phan Tình Nhi phải mất hơn một giờ, nhưng người chú này chỉ mất mười phút, hiệu suất này rất nhanh!
Âm Thao hỏi một cách giận dữ: “Cô đang chế diễu ta sao”
“Không dám.” Tôi nở một nụ cười đầy chua xót có lẽ tôi và anh ta bây giờ ngoài sự ràng buộc của một đứa con thì tình cảm chả khác gì người dưng nước lã thậm chí có lẽ không còn bằng lúc ban đầu gặp mặt hay bởi lúc đó tôi vẫn còn giá trị gì đó còn bây giờ tôi không khác gì bà mẹ sề xấu xí khiến anh ta ghét bỏ
Tôi ngây người một lúc rồi quay người bỏ đi
“La Hy” Âm Thiện đứng dậy và đuổi theo, đột nhiên anh ta đứng lại vì có tiếng khóc cất lênNghe tiếng khóc kho chịu ấy tôi cũng không thể không dừng lại
Quay lại, tôi thấy cơn giận của Âm Thao đã chấm dứt, và anh ta quay trọ lại nhà vệ sinh.
Người đàn ông này đã luôn làm nhiều hơn những gì anh ta nói, đó có thể là lợi thế duy nhất của anh ta.
Âm Thập Nhị quả là không hổ danh là một người nhất nhì trong âm phủ chỉ vài phút sau anh ta quay lại và bế theo một đứa trẻ trên tay. Một đứa bé da đen trũi đang không ngừng mút mát ngón tay một cách tinh nghịch. Nhưng đó không phải là tất cả bên trên nó là một khuôn mặt đang dần biến sắc của Âm Thao.
Đây là con trai tôi?
Không
Tôi không biết đó là trai hay gái nhưng tôi hy vọng là con trai.
Khi tôi nhìn thấy thân hình nhỏ bé này, đầu óc tôi thật sự hỗn loạn
Là một người mẹ, cảm động và vui mừng tất cả các cảm xúc không nói lên lời ( em cũng mới làm mẹ gần một năm mà e cũng quên luôn cảm giác lúc mới sinh con như nào rồi nên mọi người tự nghĩ nha)
Nhưng không Đứa trẻ sinh ra thật xấu xí, lạ lùng, dị dạng và tôi không khỏi buồn bã lẫn thất vọng.
Nghĩ đến những gì Âm Thiện đã làm với mẹ con chúng tôi, tôi càng tức giận và căm thù hơn!
Tôi đưa tay ra và muốn đón lấy cục thịt nhỏ bé này.
Âm Thao bất chợt đưa tay lên cao để tôi không chạm vào nó.
Chỉ vào xung, anh ta hỏi tôi một cách nghi ngờ: “Đây có phải là con ta không?”
“Hả” tôi thật bất ngờ không nghĩ là anh ta lại hỏi tôi như vậy
“Tại sao con ta lại trở nên kì lạ như vậy” khuôn mặt anh ta đỏ bừng các gân cơ mặt nổi dần dần hỏi tôi đầy giận giữ
“Anh nên hỏi người bạn tốt của mình đi” tôi thực sự chả còn gì để nói
“Tôi hỏi cô”
Tôi nhìn anh ta đầy đau lòng. Tôi cũng không biết nên làm gì để dịu đi sự giận giữ của anh ta. Nhìn anh ta lúc này thật sự như đang muốn phát điên.
Anh ta cũng giống như tôi. Đối mặt với sự bất ngờ đột ngột này, hoàn toàn không biết làm thế nào.khi xuống dưới và tìm thấy đứa trẻ kì lạ này, anh ta không biết cách kiểm soát bản thân.
Tôi nhìn anh ta một lúc lâu, và cuối cùng, thì thầm: “Tôi cho nó ăn ma.”
Anh ta thực sự bị sốc và tức giận: “Người phụ nữ này, cô điên rồ! Cô có biết cô đang làm gì không? Cô thậm chí còn cho con trai của mình ăn ma! Điều này có nghĩa là gì? “
” Tôi không biết! ” tôi thực sự không biết điều gì xảy ra nữa đó chỉ là một sự ngẫu nhiên hối thúc suy nghĩ của tôi khiến tôi thèm khát kia mà
Anh ta không nói nên lời.
Tôi cảm thấy không khí hết sức ngột ngạt bất chợt nhớ đến đứa bé “ đưa con cho tôi”
Anh ta nhấc nó lên cao, ngay cả khi tôi đứng nhón chân, tôi không thể chạm vào đứa trẻ!
Tôi đột nhiên có một linh cảm mạnh mẽ có điều gì đó không tốt.
“Âm Thao anh muốn làm gì?” Tôi nhìn anh ấy đầy lo lắng
Cánh tay của Âm Thao run rẩy và ném đứa bé xuống chân mình. Đứa bé gan lì đến mức nó không hề phát ra tiếng khóc sau khi chạm đất. Thay vào đó, nó nhăn mặt với khuôn mặt nhỏ nhắn và đứng dậy. Cậu bé dường như muốn chống lại Âm Thao, nhưng khi thấy lòng bàn tay của Âm Thao đang đối mặt với mình, nó đột nhiên hiểu ra. – Người này rất mạnh mẽ! Chọc vào anh ta là muốn tự sát! Và không có khả năng chống cự!
Vì vậy, đứa bé ngay lập tức hiện ra một biểu hiện bất lực, wow, nó khóc trong kinh hoàng.
Tiếng khóc này đưa trái tim tôi đến cổ họng của tôi!
Với bản năng của một người mẹ tôi lập tức chạy lại ôm đứa bé vào lòng muốn dùng da thịt của mình để che lấp đi mọi sự nguy hiểm xung quanh
Vì vậy Âm Thao bất lực thu cánh tay lại
Á- một cơn đau đột nhiên nhói lên từ ngực của tôi
Nó cắn tôi!!!
Những chiếc răng nanh sắc nhọn đâm thủng một trong những bộ phận nhạy cảm nhất của phụ nữ và bị chảy máu. Vẫn may đó là chiếc răng của những đứa trẻ mới mọc nếu không tôi cảm giác như nó có thể cắn lìa một miếng thịt trên người tôi
“Á…” Tôi rên rỉ đau đớn, nhưng tôi biết nó đang sợ. Vì vậy, tôi vuốt ve cái đầu nhỏ bé của nó và nói nhẹ nhàng: “Không sao đâu, mẹ ở đây. Ai dám làm con đau, họ phải bước qua xác của mẹ”
Sau khi những lời nói đó nó từ từ nới lỏng răng..
Tôi biết rằng đứa trẻ có thể hiểu ngôn ngữ của con người ngay khi nó được sinh ra!
“La Hy, hãy nhìn kĩ nó xem, có chút bản chất nào giống con ngừơi không.Nếu cô tiếp tục để nó ở lại thế giới này, nó sẽ hủy hoại thiên đàng, trái đất và các linh hồn!” Âm Thao đầy đau đớn và tuyệt vọng nhìn tôi như không thể có cách giải quyết nào tốt hơn nữa
Tôi cười cay đắng: “Hỗ giữ còn không ăn thịt con, Âm Thao, nó còn là con của anh đấy”.
“Nhưng tôi không thể để nó lại trên thế giới này”
“Tôi không hiểu quy tắc địa ngục của các người là gì. Bây giờ tôi chỉ biết nó là con trai tôi, tôi phải bảo vệ nó, bất cứ ai muốn làm hại đứa trẻ này đều phải bước qua xác tôi”
“ Đừng nghĩ rằng tôi không dám giết cô” Âm Thao nhìn tôi với đôi mắt đầy những ngọn lửa đang sôi sục. Mặc kệ tôi không sợ
” Anh dám, dù sao thì tình cảm của chúng ta không sâu đậm. Không phải một vài lần,đúng,ngoại trừ một vài lần trên giường, nó có là gì đối với Âm Thập Nhị anh? “Tôi cười một nụ cười chua xót chưa từng có,” giết tôi sao, tôi thà chết trong tay anh còn hơn chết trong tay người khác”
Tôi nhắm mắt lại và chờ đợi
Tôi mệt mỏi
Trong gần một năm qua tôi đã không còn là chính mình. Tôi đã chẳng làm gì sai mà phải trở thành một kẻ giết người rồi bị cầm tù
Bây giờ tôi đã sai, từng bước một. Vì tôi đã đi xa hơn và xa hơn trên con đường phạm sai lầm, không có gì xấu khi kết thúc ở đây. Ai trên thế giới này thích trở thành một người xấu và thích tiếp tục phạm sai lầm?
Âm Thao hỏi tôi trong sự bối rối lẫn ngạc nhiên
Tôi chà chà mũi của mình, nói:.” Con trai của anh, tôi đã vô tình đẻ rơi nó trong nhà vệ sinh,” tôi đang chuẩn bị đến cảnh tượng sẽ bị anh ta chửi cho một trận tơi bời
“Con trai nào”khuôn mặt anh ta vẫn còn đọng lại nỗi hoang mang cố hỏi lại tôi
Tôi nghiến răng và nói một cách cay đắng: “Nó được tôi sinh ra”
“Khi nào cô có…” anh ấy hỏi tôi một cách đầy khó hiểu
“Từ gia trang”
“Không phải Âm Thiện đã nói…” anh ấy vẫn như không tin vào những gì được nghe thấy
Tôi rất tức giận khi nhắc đến Âm Thiện: “Đó thực sự là một người bạn tốt của anh” một lần nữa tôi lại hận bản thân khi đã không ăn thịt anh ta
“ hắn ta đã che dấu chúng ta suốt thời gian qua” Âm Thao như hiểu ra một chút vấn đề gì đó liền gật gù. Chắc anh ấy đã nghĩ ra một lí do nào đó để giải thích cho sự lừa dối này
Hạ Doanh đầy lo lắng đẩy đẩy Âm Thiện cắt ngang cuộc trò chuyện: “Mau… tìm một đứa trẻ!”
“Hừm” Âm Thao quay lại rồi bươc đi, nhưng khi anh bước vào nhà vệ sinh, anh ta bất chợt nghĩ ra gì đó và hỏi lại: “Cô không nói dối ta.Phải không? “
Đây là một người đàn ông thực sự tốt!
Tôi cười nham hiểm: “Phan Tình Nhi phải hi sinh linh hồn của mình để đổi lấy sự xuất hiện của anh, anh nghĩ tôi có tâm tư để đùa sao”
Anh ta quay lại và đi vào.
Khi anh ta biến mất, Nói lắp nhỏ cuối cùng không thể giúp đỡ đi lại gần tôi nói với giọng thì thầm: “Đây … đây là …cha… của….đứa bé?”
“Uh.”
“Trông rất đẹp trai.” ~ “Nhỏ lắp bắp cười khúc khích.
Tôi đưa cho cô ấy một cái nhìn đầy mỉa mai: “Cô có thích anh ta không? Tôi liền nhường cho cô”
“Thật sao?” Hạ Doanh ngạc nhiên với thái độ của tôi
“Hmm.”
“Này …” Hạ Doanh cười khúc khích như sợ tôi sẽ nổi giận liền từ chối “ không, tôi không cần”
Tôi nghiêm túc, “người tình” này tôi cảm thấy như tôi chưa từng gặp lại sau hàng trăm năm, tôi sẵn sàng cho đi!
…chưa đầy mười phút, Âm Thao bước ra. Anh ta buồn bã lườm tôi: “La Hy cô có nói thật không? Ở dưới thực sự có ai không”
Tôi không khỏi lo lắng “Anh có tìm nhìn kỹ không?” “”
“Ta đã tìm rất kĩ ba lần từ trong ra ngoài!”
Ba lần?
Tôi cười: “Vậy thì thân thủ của anh rất cao!”
Ba lần của nói lắp nhỏ và Phan Tình Nhi phải mất hơn một giờ, nhưng người chú này chỉ mất mười phút, hiệu suất này rất nhanh!
Âm Thao hỏi một cách giận dữ: “Cô đang chế diễu ta sao”
“Không dám.” Tôi nở một nụ cười đầy chua xót có lẽ tôi và anh ta bây giờ ngoài sự ràng buộc của một đứa con thì tình cảm chả khác gì người dưng nước lã thậm chí có lẽ không còn bằng lúc ban đầu gặp mặt hay bởi lúc đó tôi vẫn còn giá trị gì đó còn bây giờ tôi không khác gì bà mẹ sề xấu xí khiến anh ta ghét bỏ
Tôi ngây người một lúc rồi quay người bỏ đi
“La Hy” Âm Thiện đứng dậy và đuổi theo, đột nhiên anh ta đứng lại vì có tiếng khóc cất lênNghe tiếng khóc kho chịu ấy tôi cũng không thể không dừng lại
Quay lại, tôi thấy cơn giận của Âm Thao đã chấm dứt, và anh ta quay trọ lại nhà vệ sinh.
Người đàn ông này đã luôn làm nhiều hơn những gì anh ta nói, đó có thể là lợi thế duy nhất của anh ta.
Âm Thập Nhị quả là không hổ danh là một người nhất nhì trong âm phủ chỉ vài phút sau anh ta quay lại và bế theo một đứa trẻ trên tay. Một đứa bé da đen trũi đang không ngừng mút mát ngón tay một cách tinh nghịch. Nhưng đó không phải là tất cả bên trên nó là một khuôn mặt đang dần biến sắc của Âm Thao.
Đây là con trai tôi?
Không
Tôi không biết đó là trai hay gái nhưng tôi hy vọng là con trai.
Khi tôi nhìn thấy thân hình nhỏ bé này, đầu óc tôi thật sự hỗn loạn
Là một người mẹ, cảm động và vui mừng tất cả các cảm xúc không nói lên lời ( em cũng mới làm mẹ gần một năm mà e cũng quên luôn cảm giác lúc mới sinh con như nào rồi nên mọi người tự nghĩ nha)
Nhưng không Đứa trẻ sinh ra thật xấu xí, lạ lùng, dị dạng và tôi không khỏi buồn bã lẫn thất vọng.
Nghĩ đến những gì Âm Thiện đã làm với mẹ con chúng tôi, tôi càng tức giận và căm thù hơn!
Tôi đưa tay ra và muốn đón lấy cục thịt nhỏ bé này.
Âm Thao bất chợt đưa tay lên cao để tôi không chạm vào nó.
Chỉ vào xung, anh ta hỏi tôi một cách nghi ngờ: “Đây có phải là con ta không?”
“Hả” tôi thật bất ngờ không nghĩ là anh ta lại hỏi tôi như vậy
“Tại sao con ta lại trở nên kì lạ như vậy” khuôn mặt anh ta đỏ bừng các gân cơ mặt nổi dần dần hỏi tôi đầy giận giữ
“Anh nên hỏi người bạn tốt của mình đi” tôi thực sự chả còn gì để nói
“Tôi hỏi cô”
Tôi nhìn anh ta đầy đau lòng. Tôi cũng không biết nên làm gì để dịu đi sự giận giữ của anh ta. Nhìn anh ta lúc này thật sự như đang muốn phát điên.
Anh ta cũng giống như tôi. Đối mặt với sự bất ngờ đột ngột này, hoàn toàn không biết làm thế nào.khi xuống dưới và tìm thấy đứa trẻ kì lạ này, anh ta không biết cách kiểm soát bản thân.
Tôi nhìn anh ta một lúc lâu, và cuối cùng, thì thầm: “Tôi cho nó ăn ma.”
Anh ta thực sự bị sốc và tức giận: “Người phụ nữ này, cô điên rồ! Cô có biết cô đang làm gì không? Cô thậm chí còn cho con trai của mình ăn ma! Điều này có nghĩa là gì? “
” Tôi không biết! ” tôi thực sự không biết điều gì xảy ra nữa đó chỉ là một sự ngẫu nhiên hối thúc suy nghĩ của tôi khiến tôi thèm khát kia mà
Anh ta không nói nên lời.
Tôi cảm thấy không khí hết sức ngột ngạt bất chợt nhớ đến đứa bé “ đưa con cho tôi”
Anh ta nhấc nó lên cao, ngay cả khi tôi đứng nhón chân, tôi không thể chạm vào đứa trẻ!
Tôi đột nhiên có một linh cảm mạnh mẽ có điều gì đó không tốt.
“Âm Thao anh muốn làm gì?” Tôi nhìn anh ấy đầy lo lắng
Cánh tay của Âm Thao run rẩy và ném đứa bé xuống chân mình. Đứa bé gan lì đến mức nó không hề phát ra tiếng khóc sau khi chạm đất. Thay vào đó, nó nhăn mặt với khuôn mặt nhỏ nhắn và đứng dậy. Cậu bé dường như muốn chống lại Âm Thao, nhưng khi thấy lòng bàn tay của Âm Thao đang đối mặt với mình, nó đột nhiên hiểu ra. – Người này rất mạnh mẽ! Chọc vào anh ta là muốn tự sát! Và không có khả năng chống cự!
Vì vậy, đứa bé ngay lập tức hiện ra một biểu hiện bất lực, wow, nó khóc trong kinh hoàng.
Tiếng khóc này đưa trái tim tôi đến cổ họng của tôi!
Với bản năng của một người mẹ tôi lập tức chạy lại ôm đứa bé vào lòng muốn dùng da thịt của mình để che lấp đi mọi sự nguy hiểm xung quanh
Vì vậy Âm Thao bất lực thu cánh tay lại
Á- một cơn đau đột nhiên nhói lên từ ngực của tôi
Nó cắn tôi!!!
Những chiếc răng nanh sắc nhọn đâm thủng một trong những bộ phận nhạy cảm nhất của phụ nữ và bị chảy máu. Vẫn may đó là chiếc răng của những đứa trẻ mới mọc nếu không tôi cảm giác như nó có thể cắn lìa một miếng thịt trên người tôi
“Á…” Tôi rên rỉ đau đớn, nhưng tôi biết nó đang sợ. Vì vậy, tôi vuốt ve cái đầu nhỏ bé của nó và nói nhẹ nhàng: “Không sao đâu, mẹ ở đây. Ai dám làm con đau, họ phải bước qua xác của mẹ”
Sau khi những lời nói đó nó từ từ nới lỏng răng..
Tôi biết rằng đứa trẻ có thể hiểu ngôn ngữ của con người ngay khi nó được sinh ra!
“La Hy, hãy nhìn kĩ nó xem, có chút bản chất nào giống con ngừơi không.Nếu cô tiếp tục để nó ở lại thế giới này, nó sẽ hủy hoại thiên đàng, trái đất và các linh hồn!” Âm Thao đầy đau đớn và tuyệt vọng nhìn tôi như không thể có cách giải quyết nào tốt hơn nữa
Tôi cười cay đắng: “Hỗ giữ còn không ăn thịt con, Âm Thao, nó còn là con của anh đấy”.
“Nhưng tôi không thể để nó lại trên thế giới này”
“Tôi không hiểu quy tắc địa ngục của các người là gì. Bây giờ tôi chỉ biết nó là con trai tôi, tôi phải bảo vệ nó, bất cứ ai muốn làm hại đứa trẻ này đều phải bước qua xác tôi”
“ Đừng nghĩ rằng tôi không dám giết cô” Âm Thao nhìn tôi với đôi mắt đầy những ngọn lửa đang sôi sục. Mặc kệ tôi không sợ
” Anh dám, dù sao thì tình cảm của chúng ta không sâu đậm. Không phải một vài lần,đúng,ngoại trừ một vài lần trên giường, nó có là gì đối với Âm Thập Nhị anh? “Tôi cười một nụ cười chua xót chưa từng có,” giết tôi sao, tôi thà chết trong tay anh còn hơn chết trong tay người khác”
Tôi nhắm mắt lại và chờ đợi
Tôi mệt mỏi
Trong gần một năm qua tôi đã không còn là chính mình. Tôi đã chẳng làm gì sai mà phải trở thành một kẻ giết người rồi bị cầm tù
Bây giờ tôi đã sai, từng bước một. Vì tôi đã đi xa hơn và xa hơn trên con đường phạm sai lầm, không có gì xấu khi kết thúc ở đây. Ai trên thế giới này thích trở thành một người xấu và thích tiếp tục phạm sai lầm?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro