Chương 21
Tưởng Mục Đồng
2024-08-20 11:45:54
----
Cuối tuần trôi qua thật nhanh, ngày thứ hai đen tối sắp kéo đến.
Trình Ly vừa bước vào công ty đã nhìn thấy một khách sạn cao tầng cách không xa, nơi mà cô và Hứa Ký Hành đã chia tay nhau ngày hôm đó.
Ký ức ghê tởm lại ùa về.
Nếu ngày đó cô sớm biết đó là nơi cô và anh ta chia tay thì cô sẽ chọn chỗ nào xa xa một chút.
Vị trí hiện tại rất gần công ty, vừa ngẩng đầu là thấy.
Đáng tiếc là trên thế giới này làm gì có thước hối hận.
Nếu có thể uống một viên thuốc hối hận, cô nhất định sẽ ngăn cản bản thân mình trong quá khứ qua lại với Hứa Ký Hành.
Vài ngày đi làm sau đó, Trình Ly đều cố ý né tránh, không nhìn vào mấy toà cao ốc.
Cho đến tận cuộc họp sáng thứ tư, Trình Ly bị Nhậm Khuông gọi đến văn phòng rồi nói:
"Em chuẩn bị tài liệu kỹ một chút. Chiều nay cô quay lại mở cuộc họp với chúng tôi."
Công ty đang chuẩn bị cho vòng kêu gọi vốn A+ và đã tìm được một số công ty đầu tư.
"Em cũng phải tham gia sao?"
Bởi vì trước đây người đi họp là Dư Thành nên Trình Ly hơi ngạc nhiên.
Nhậm Khuông đáp:
"Chuyện Dư Thành rời đi sớm muộn gì cũng không giấu được nữa.
May mắn là công ty chúng ta nói đến lần này là Zarlink Capital, họ là công ty đầu tư đã tham gia tài trợ vòng A của chúng ta.
Hy vọng có thể thương lượng thành công, mấu chốt nằm ở giá cả."
Lòng Trình Ly có chút nhộn nhạo, Zarlink Capital chính là công ty mà Hứa Ký Hành đang làm việc.
Trước đó bọn họ quen biết nhau cũng là nhờ chuyện tài chính của công ty.
Trong vô thức, Trình Ly muốn từ chối, nhưng Nhậm Khuông lại làm như thể cô sắp trở thành kiến trúc sư trưởng của công ty đến nơi.
Cho rằng cô nên nên tham gia vào việc ra quyết định của công ty, quan trọng hơn hết là anh ta cần kỹ năng của Trình Ly để thuyết phục lòng tin của các nhà đầu tư.
"Được, em đi chuẩn bị." Trình Ly gật đầu.
Chỉ vì né tránh gã tồi tệ kia mà bỏ lỡ cơ hội làm ăn mới là việc làm ngu xuẩn.
Huống hồ chắc gì Hứa Ký Hành đã phụ trách hạng mục lần này.
Có điều trời không chiều lòng cô.
Khi cô vừa nhìn thấy Hứa Ký Hành ở công ty, cảm giác chán ghét từ đáy lòng vẫn không thể kìm nén mà nhen nhóm bùng lên.
Cũng may là cô còn tỉnh táo để đặt công việc lên trước, không cho người khác nhận ra sự khác thường.
Kết thúc cuộc họp, Nhậm Khuông mời đoàn thể công ty Zarlink Capital đi ăn tối.
Đoàn người nối đuôi nhau xuống ga ra dưới hầm bằng thang máy.
Trong thang máy, Nhậm Khuông liếc Hứa Ký Hành một cái, đột nhiên cười nói: "Ký Hành, đồng hồ đẹp đó."
Trình Ly đứng sau hai người, nghe Nhậm Khuông nói như vậy theo bản năng nhìn về phía cổ tay của Hứa Ký Hành.
Cô ngay lập tức thấy một chiếc Rolex màu bạc nổi bật trên cổ tay anh ta.
Vì Nhậm Khuông nể Hứa Ký Hành là bạn học, là anh em, lại thêm mối quan hệ giữa Trình Ly và Hứa Ký Hành khiến anh ta vẫn coi anh ta người một nhà, nói chuyện không khỏi có chút thân thiết thoải mái:
"Cậu nói xem, sự nghiệp của cậu thành công, chuyện tình cảm cũng thuận lợi. Anh đây chắc cũng phải nhờ cậu chỉ bảo thêm."
Tuy Trình Ly không biết nhiều về đồng hồ, nhưng cô lại biết đồng hồ mà Hứa Ký Hành đeo.
Ít nhất cũng hơn một trăm nghìn.
Ha ha, đúng là ăn cơm mềm có khác.
Hứa Ký Hành không nhịn được mà nhìn thoáng qua Trình Ly, vẻ mặt có chút xấu hổ.
Chờ đến khi ra khỏi thang máy, Nhậm Khuông khẽ nói với Trình Ly:
"Dù sao chúng ta cũng từng hợp tác với nhau rồi nên em cũng không cần căng thẳng như vậy.
Tất cả mọi người đều biết mối quan hệ giữa em và Ký Hành rồi, thoải mái chút đi."
Hoá ra Nhậm Khuông đã phát hiện Trình Ly chưa nói câu nào với Hứa Ký Hành kể từ khi bước khỏi phòng họp.
Anh tưởng là cô vẫn đang băn khoăn chuyện công việc.
Quả thực Trình Ly từ nãy đến giờ giả câm giả điếc, khổ không nói nên lời.
Cô không thể nói thẳng với Nhậm Khuông là mình bị Hứa Ký Hành cắm sừng, đã chia tay với hắn rồi trong thời gian này.
Cô không thể để mất mặt thế này được.
Cuối tuần trôi qua thật nhanh, ngày thứ hai đen tối sắp kéo đến.
Trình Ly vừa bước vào công ty đã nhìn thấy một khách sạn cao tầng cách không xa, nơi mà cô và Hứa Ký Hành đã chia tay nhau ngày hôm đó.
Ký ức ghê tởm lại ùa về.
Nếu ngày đó cô sớm biết đó là nơi cô và anh ta chia tay thì cô sẽ chọn chỗ nào xa xa một chút.
Vị trí hiện tại rất gần công ty, vừa ngẩng đầu là thấy.
Đáng tiếc là trên thế giới này làm gì có thước hối hận.
Nếu có thể uống một viên thuốc hối hận, cô nhất định sẽ ngăn cản bản thân mình trong quá khứ qua lại với Hứa Ký Hành.
Vài ngày đi làm sau đó, Trình Ly đều cố ý né tránh, không nhìn vào mấy toà cao ốc.
Cho đến tận cuộc họp sáng thứ tư, Trình Ly bị Nhậm Khuông gọi đến văn phòng rồi nói:
"Em chuẩn bị tài liệu kỹ một chút. Chiều nay cô quay lại mở cuộc họp với chúng tôi."
Công ty đang chuẩn bị cho vòng kêu gọi vốn A+ và đã tìm được một số công ty đầu tư.
"Em cũng phải tham gia sao?"
Bởi vì trước đây người đi họp là Dư Thành nên Trình Ly hơi ngạc nhiên.
Nhậm Khuông đáp:
"Chuyện Dư Thành rời đi sớm muộn gì cũng không giấu được nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
May mắn là công ty chúng ta nói đến lần này là Zarlink Capital, họ là công ty đầu tư đã tham gia tài trợ vòng A của chúng ta.
Hy vọng có thể thương lượng thành công, mấu chốt nằm ở giá cả."
Lòng Trình Ly có chút nhộn nhạo, Zarlink Capital chính là công ty mà Hứa Ký Hành đang làm việc.
Trước đó bọn họ quen biết nhau cũng là nhờ chuyện tài chính của công ty.
Trong vô thức, Trình Ly muốn từ chối, nhưng Nhậm Khuông lại làm như thể cô sắp trở thành kiến trúc sư trưởng của công ty đến nơi.
Cho rằng cô nên nên tham gia vào việc ra quyết định của công ty, quan trọng hơn hết là anh ta cần kỹ năng của Trình Ly để thuyết phục lòng tin của các nhà đầu tư.
"Được, em đi chuẩn bị." Trình Ly gật đầu.
Chỉ vì né tránh gã tồi tệ kia mà bỏ lỡ cơ hội làm ăn mới là việc làm ngu xuẩn.
Huống hồ chắc gì Hứa Ký Hành đã phụ trách hạng mục lần này.
Có điều trời không chiều lòng cô.
Khi cô vừa nhìn thấy Hứa Ký Hành ở công ty, cảm giác chán ghét từ đáy lòng vẫn không thể kìm nén mà nhen nhóm bùng lên.
Cũng may là cô còn tỉnh táo để đặt công việc lên trước, không cho người khác nhận ra sự khác thường.
Kết thúc cuộc họp, Nhậm Khuông mời đoàn thể công ty Zarlink Capital đi ăn tối.
Đoàn người nối đuôi nhau xuống ga ra dưới hầm bằng thang máy.
Trong thang máy, Nhậm Khuông liếc Hứa Ký Hành một cái, đột nhiên cười nói: "Ký Hành, đồng hồ đẹp đó."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Ly đứng sau hai người, nghe Nhậm Khuông nói như vậy theo bản năng nhìn về phía cổ tay của Hứa Ký Hành.
Cô ngay lập tức thấy một chiếc Rolex màu bạc nổi bật trên cổ tay anh ta.
Vì Nhậm Khuông nể Hứa Ký Hành là bạn học, là anh em, lại thêm mối quan hệ giữa Trình Ly và Hứa Ký Hành khiến anh ta vẫn coi anh ta người một nhà, nói chuyện không khỏi có chút thân thiết thoải mái:
"Cậu nói xem, sự nghiệp của cậu thành công, chuyện tình cảm cũng thuận lợi. Anh đây chắc cũng phải nhờ cậu chỉ bảo thêm."
Tuy Trình Ly không biết nhiều về đồng hồ, nhưng cô lại biết đồng hồ mà Hứa Ký Hành đeo.
Ít nhất cũng hơn một trăm nghìn.
Ha ha, đúng là ăn cơm mềm có khác.
Hứa Ký Hành không nhịn được mà nhìn thoáng qua Trình Ly, vẻ mặt có chút xấu hổ.
Chờ đến khi ra khỏi thang máy, Nhậm Khuông khẽ nói với Trình Ly:
"Dù sao chúng ta cũng từng hợp tác với nhau rồi nên em cũng không cần căng thẳng như vậy.
Tất cả mọi người đều biết mối quan hệ giữa em và Ký Hành rồi, thoải mái chút đi."
Hoá ra Nhậm Khuông đã phát hiện Trình Ly chưa nói câu nào với Hứa Ký Hành kể từ khi bước khỏi phòng họp.
Anh tưởng là cô vẫn đang băn khoăn chuyện công việc.
Quả thực Trình Ly từ nãy đến giờ giả câm giả điếc, khổ không nói nên lời.
Cô không thể nói thẳng với Nhậm Khuông là mình bị Hứa Ký Hành cắm sừng, đã chia tay với hắn rồi trong thời gian này.
Cô không thể để mất mặt thế này được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro