Khách Sạn Của Tôi Thông Kim Cổ
Chương 30
Túy Như Quy
2024-08-31 00:17:39
Hệ thống làm sạch của khách sạn rất tiện lợi, có thể làm sạch và khử trùng đồ đạc toàn bộ phòng chỉ trong vòng 1 phút mà không sợ bất kỳ bụi bẩn hoặc làm sạch kém.
Trầ Ôn Tửu đã đặc biệt kiểm tra sau khi hệ thống làm sạch phòng xong, thực sự rất sạch sẽ, tốt hơn nhiều so với làm sạch thủ công.
Sau khi kiểm tra phòng 201 trên lầu, Trần Ôn Tửu đi xuống lầu xem phòng khách, đồng thời cũng bật hệ thống dọn dẹp rồi để đó không quản nữa.
Tám giờ tối.
"Đinh-"
Trần Ôn Tửu nhàn rỗi chán chơi ở đại sảnh tầng dưới, mặc dù quầy lễ tân đã có chị Thái hà trực nhưng cô vẫn ở đây xem, cô nép mình trên ghế sofa trong đại sảnh đọc sách.
Cô thật sự có chút nhất gan, một mình ở lầu năm có chút sợ hãi, vậy nên cô mới xuống lầu 1 chỗ lễ tân để ngồi, có người cô thấy đỡ sợ hơn.
Tuy nhiên, vào đêm này, một nhóm khách thứ hai từ thế giới khác đã đến.
"Đây là quán trọ kiểu gì?" Một cậu bé bước vào trong khi nhìn vào sảnh của khách sạn, nhìn vào trang trí của đại sảnh sau đó lại nhìn thấy chị Thái Hà đang đứng ở trong quấy lẩm bẩm: "Ở đây có phải theo phong cách cổ điển không?" "
"Đây có phải là quán trọ theo phong cách cổ điển không?" Cậu bé vừa nói vừa đi đến quầy lễ tân và hỏi: "Chỗ này là khách sạn sao? Có cái gì vui không? "
Thái Hà nhìn người thanh niên khoảng hai mươi tuổi trước mặt, vẻ mặt vẫn duy trì nụ cười nói: "Chúng tôi là một khách sạn nghiêm túc, ngoại trừ chỗ ở và ăn uống, không có trò giải trí nào khác." "
"Đương nhiên, nếu như các vị thích, khách sạn cũng có một số trò chơi board game để chơi trong phòng khách bên này" Thái Hạ cười nói
" Board game? Nó là cái gì? Người thanh niên cau mày, " Khách sạn này theo phong cách cổ điển nhưng mà cũng không nhất thiết phải cổ điển được không?" Nếu không có phòng trò chơi 3 chiều, thì cũng phải có máy chiếu trò chơi 3 chiều chứ? cái này cũng không có sao? "
"Được rồi, không có trò chơi ba chiều cũng không sao, vậy thì trò nhập vai thế hệ đầu tiên thì sao?" Người thanh niên cau mày: "Không phải chứ? Trò chơi ba chiều không có, trò nhập vai thể hệ đầu cũng không có? "
Cái Hạ mỉm cười nói: "Xin lỗi, khách sạn của chúng tôi chỉ có bi-a và bóng bàn bình thường, cậu nói trò chơi ba chiều và trò chơi nhập vai nguyên bản, chúng tôi không có. "
Lông mày người thanh niên nhíu sâu hơn, sau đó dường như nghĩ tới điều gì, cậu ta nhìn Thái Hà và hỏi: " chị vừa nói, khách sạn của chị chỉ cung cấp chỗ ở và kinh doanh ăn uống?" "
"Ăn uống? Có phải là chỗ để ăn uống không? Chỉ là uống dịch dinh dưỡng thôi, chỗ này cũng làm dịch vụ sao"
" Nhìn khách sạn này ta nghĩ chỗ này không có khả năng có mấy món liên quan tới thực vật" Thiếu niên nói
Thái hà: "..."Mặc dù không biết cậu ta nói gì, nhưng cô vẫn giữ nụ cười tiêu chuẩn
Trầ Ôn Tửu đã đặc biệt kiểm tra sau khi hệ thống làm sạch phòng xong, thực sự rất sạch sẽ, tốt hơn nhiều so với làm sạch thủ công.
Sau khi kiểm tra phòng 201 trên lầu, Trần Ôn Tửu đi xuống lầu xem phòng khách, đồng thời cũng bật hệ thống dọn dẹp rồi để đó không quản nữa.
Tám giờ tối.
"Đinh-"
Trần Ôn Tửu nhàn rỗi chán chơi ở đại sảnh tầng dưới, mặc dù quầy lễ tân đã có chị Thái hà trực nhưng cô vẫn ở đây xem, cô nép mình trên ghế sofa trong đại sảnh đọc sách.
Cô thật sự có chút nhất gan, một mình ở lầu năm có chút sợ hãi, vậy nên cô mới xuống lầu 1 chỗ lễ tân để ngồi, có người cô thấy đỡ sợ hơn.
Tuy nhiên, vào đêm này, một nhóm khách thứ hai từ thế giới khác đã đến.
"Đây là quán trọ kiểu gì?" Một cậu bé bước vào trong khi nhìn vào sảnh của khách sạn, nhìn vào trang trí của đại sảnh sau đó lại nhìn thấy chị Thái Hà đang đứng ở trong quấy lẩm bẩm: "Ở đây có phải theo phong cách cổ điển không?" "
"Đây có phải là quán trọ theo phong cách cổ điển không?" Cậu bé vừa nói vừa đi đến quầy lễ tân và hỏi: "Chỗ này là khách sạn sao? Có cái gì vui không? "
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thái Hà nhìn người thanh niên khoảng hai mươi tuổi trước mặt, vẻ mặt vẫn duy trì nụ cười nói: "Chúng tôi là một khách sạn nghiêm túc, ngoại trừ chỗ ở và ăn uống, không có trò giải trí nào khác." "
"Đương nhiên, nếu như các vị thích, khách sạn cũng có một số trò chơi board game để chơi trong phòng khách bên này" Thái Hạ cười nói
" Board game? Nó là cái gì? Người thanh niên cau mày, " Khách sạn này theo phong cách cổ điển nhưng mà cũng không nhất thiết phải cổ điển được không?" Nếu không có phòng trò chơi 3 chiều, thì cũng phải có máy chiếu trò chơi 3 chiều chứ? cái này cũng không có sao? "
"Được rồi, không có trò chơi ba chiều cũng không sao, vậy thì trò nhập vai thế hệ đầu tiên thì sao?" Người thanh niên cau mày: "Không phải chứ? Trò chơi ba chiều không có, trò nhập vai thể hệ đầu cũng không có? "
Cái Hạ mỉm cười nói: "Xin lỗi, khách sạn của chúng tôi chỉ có bi-a và bóng bàn bình thường, cậu nói trò chơi ba chiều và trò chơi nhập vai nguyên bản, chúng tôi không có. "
Lông mày người thanh niên nhíu sâu hơn, sau đó dường như nghĩ tới điều gì, cậu ta nhìn Thái Hà và hỏi: " chị vừa nói, khách sạn của chị chỉ cung cấp chỗ ở và kinh doanh ăn uống?" "
"Ăn uống? Có phải là chỗ để ăn uống không? Chỉ là uống dịch dinh dưỡng thôi, chỗ này cũng làm dịch vụ sao"
" Nhìn khách sạn này ta nghĩ chỗ này không có khả năng có mấy món liên quan tới thực vật" Thiếu niên nói
Thái hà: "..."Mặc dù không biết cậu ta nói gì, nhưng cô vẫn giữ nụ cười tiêu chuẩn
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro