Khách Sạn Của Tôi Thông Kim Cổ

Chương 45

Túy Như Quy

2024-08-31 00:17:39

Ngay sau khi Trần Ôn Tửu nhấn nút thay hình dạng cho người máy, Viên Nhất Viên, người đang phục vụ khách ở phía nhà hàng, phát ra âm thanh "bang" rất nhẹ, và sau đó nó thay đổi từ hình dạng tròn của kim loại sang ngoại hình của một con gấu trúc khổng lồ.

"Wow - đó là một con gấu trúc khổng lồ!" Các thực khách đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy sự thay đổi của nó và thốt lên: "Thật là một con gấu trúc khổng lồ dễ thương!" "

"Chu Thính Triều anh nhìn kìa! Đó là một con gấu trúc khổng lồ! Dương Hi Nguyệt cũng hào hứng vỗ vỗ cánh tay bạn trai.

Sau khi Dương Hi Nguyệt và Chu Thính Triều, đến khách sạn Ôn Tửu thì đi tơi khách sạn kia trả lại phòng rồi đến đây thuê phòng ở luôn.

Hai người thuê phòng 201 một tuần, trong thời gian đó thỉnh thoảng họ ra ngoài ngắm cảnh, thỉnh thoảng thưởng thức bữa ăn trong nhà hàng, đến nay đã hai ngày rồi.

Thật bất ngờ Dương Di Nguyệt bọn họ máy mắn thấy được Trần Ôn Tửu để thay hình dạng cho người máy, người máy với vẻ ngoài kim loại ban đầu đã biến thành một con gấu trúc khổng lồ lông xù.

"Aaaaa đáng yêu quá" Ai cũng sẽ bị hình dạng của gấu trúc manh đến, Dương HI Nguyệt cũng không ngoại lệ

"thật không ngờ ngày máy cũng có thể trông giống như một con gấu trúc khổng lồ." Chu Thính Triều hào hứng nói, anh ta học vật lý và máy móc ở trường đại học, anh ta đã rất hứng thú với robot, nhưng không ngờ rằng những con robot trong khách sạn này có thể biến thành gấu trúc khổng lồ.

Chu Thính Triều không kìm được tâm trạng, nghiêng người về phía Viên Nhất Viên, nhìn bộ lông trên người nó, ngạc nhiên sờ sờ, "Thật là lông này, Viên Nhất Viên sao ngươi lại có thể mọc lông được?" Ngươi không phải là robot? Làm thế nào mà ngươi có thể trở thành một con gấu trúc được thế"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Viên Nhất Viên máy móc trả lời "Vì tôi là người máy, vậy nên làn da của tôi có thể được thay đổi theo ý muốn." "

"Bộ lông của Gấu trúc thật tốt, khách nhân có vẻ lại thích tôi hơn" Giọng nói của Viên Nhất Viên có chút vui mừng, "Tôi cũng thích làn da hiện tại của mình, tôi nghe nói gấu trúc khổng lồ là bảo vật quốc gia của Long Hoa quốc." "

"Tôi có làn da giống như bảo vật quốc gia của Long Hoa quốc, vì vậy khách nhân chắc chắn sẽ thích tôi hơn, phải không?"

"Đúng, đúng, đúng... ngươi nói cái gì cũng đúng! Dương Hi Nguyệt nghiêng người qua nói "Viên Nhất Viên, chị có thể ôm em một cái không?"

Mặc dù ngoại hình của Viên Nhất Viên không khác nhiều so với gấu trúc khổng lồ, và cơ thể cũng có lông chỉ là không bóng loáng, nhưng vì nó có thể nói ngôn ngữ của con người, vì vậy mọi người không nghĩ rằng đó là một con gấu trúc khổng lồ thực sự.

Nhưng ngay cả khi nó chỉ là một robot với ngoại hình của một con gấu trúc khổng lồ, những người nhìn thấy nó vẫn thích nó. Những con gấu trúc khổng lồ siêu dễ thương và gấu trúc khổng lồ siêu ưa nhìn.

Viên Nhất Viên nghe Dương Hi Nguyệt nói thì nghiêng đầu nói: "Không phải ngươi nói thời tiết rất nóng sao, trên người tôi có nhiều lông ôm rất nóng"

"Đừng sợ, chị có thể ôm gấu trúc khổng lồ, chị không sợ mấy cái đó" Dương Hi Nguyệt cười nói.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khách Sạn Của Tôi Thông Kim Cổ

Số ký tự: 0