Khách Sạn Của Tôi Thông Kim Cổ
Chương 9
Túy Như Quy
2024-08-31 00:17:39
"Ngoại trừ phòng nghỉ này, còn có hai phòng trên lầu đều có thể nghỉ ngơi. Giá phòng này một ngày là hai tinh hạch cấp 1, phòng trên lầu là ba tinh hạch cấp 1 mỗi ngày. ”
" Hai người có muốn ở lại không" Trần Ôn Tửu mỉm cười hỏi.
Người phụ nữ này tên là Trần Lan, cô ta cúi đầu nhìn con gái trong ngực hỏi, "Mạt Mạt, con có muốn ở lại không? ”
Cô bé trong ngực Trần Lan, chính là con gái Trần Mạt Mạt của cô ta gật gật đầu nói, "Mẹ, con muốn ở lại. Ở đây yên tĩnh và cảm thấy an toàn"
"Mẹ, con đói bụng." Trần Mạt Mạt nói.
Trần Mạt Mạt chỉ là một đứa nhỏ năm tuổi, lúc trước khi mạt thế đến cô bé cũng mới hai tuổi, trong thời gian ba năm đi theo mẹ mình nhiều lần thoát chết trong gang tấc, cô bé cũng hiểu nhiều thứ.
Nhưng dù cô bé có trưởng thành đến đâu cũng chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, cô bé muốn ở trong khách sạn trông rất an toàn này, muốn ăn một cái gì đó ngon.
Trần Lan nhìn con gái nhỏ trong ngực, hốc mắt nhịn không được đỏ lên.
Con của cô chịu khổ, những năm gần đây đi theo cô mặc dù đảm bảo an toàn cho cuộc sống, nhưng ăn không đủ no mặc không ấm, con gái thật sự rất khổ.
Nhưng có thể làm gì? Trong tận thế, cuộc sống của ai cũng không dễ chịu, hai mẹ con các cô có thể sống đã không tồi rồi.
Trần Ổn Tửu đứng phía sau máy tính, mỉm cười hỏi thông tin của khách.
Sau đó khi hỏi xong, cô biết người phụ nữ tên là Trần Lan, năm nay 28 tuổi, con gái Trần Mạt Mạt năm nay 5 tuổi. Nói cách khác, Trần Lan đã sinh con ở tuổi 23.
Trần Ôn Tửu không tìm hiểu chuyện đối phương kết hôn và sinh con sớm, cũng không hỏi vì sao chỉ có hai mẹ con các cô tới đây, chồng của Trần Lan vì sao không đi cùng nhau.
Sau khi đăng ký xong thông tin cơ bản, Trần Ôn Tửu hỏi, "Chị muốn ở phòng nghỉ bên cạnh này hay là ở phòng trên tầng? ”
Trần Lan nói, "Phòng riêng biệt là ở trên tầng đúng không? Tôi muốn phòng ở trên tầng"
Tuy rằng phòng nghỉ giá thấp hơn một chút, nhưng cô vẫn hy vọng có thể ở một mình với con gái, quá nhiều người cô không có cảm giác an toàn.
"Được." Trần Ôn Tửu gật đầu nói, "Phòng trên lầu một ngày ba tinh hạch cấp 1, chị muốn ở một ngày hay là mấy ngày? ”
"Ở lại trước một ngày." Trần Lan đem ba tinh hạch cấp 1 đặt lên bàn nói.
Trần Ôn Tửu nhìn tinh hạch trước mặt, nhìn bên ngoài không khác một viên bi thủy tinh trong suốt, nếu không phải có chút khác biệt, cô còn tưởng rằng đây chính là viên bi thủy tinh.
Tuy rằng hai mẹ con Trần Lan đến từ mạt thế, tinh hạch cũng là từ trong đầu tang thi đào ra, nhưng Trần Ôn Tửu cũng không lo lắng sẽ mang theo virus tang thi. Bởi vì hệ thống đã nói với cô sẽ bảo đảm an toàn cho chủ của hàng và nhân viên, tất cả khách hàng khi đi qua cửa thời không đã được hệ thống tiêu độc.
Trần Ôn Tửu tuy rằng vẫn có chút nghi ngờ, nhưng nàng cũng tương đối tín nhiệm hệ thống, hy vọng nó nói là thật.
Trần Ôn Tửu đem ba tinh hạch thu vào bỏ vào quầy thu ngân, sau đó tinh hạch nguyên bản liền trực tiếp nạp tiền vào tài khoản, ba tinh hạch trực tiếp biến thành 300 tệ RMB.
Quầy thu ngân sau khi nuốt tinh hạch liền đẩy ra một tấm thẻ, tương tự như thẻ thành viên, thẻ ngân hàng, trên đó có ảnh Trần Lan và một ít tin tức.
Trần Ôn Tửu đưa thẻ cho Trần Lan nói, "Thẻ này có thể mở phòng 201 trên lầu, hơn nữa còn có thể dùng làm thẻ ngân hàng, chỉ cần nạp tiền vào thì mọi chi tiêu trong khách sạn đều có thể trực tiếp quẹt thẻ"
" Chị có muốn nạp tiền không?" Trần Ôn Tửu mỉm cười hỏi.
" Hai người có muốn ở lại không" Trần Ôn Tửu mỉm cười hỏi.
Người phụ nữ này tên là Trần Lan, cô ta cúi đầu nhìn con gái trong ngực hỏi, "Mạt Mạt, con có muốn ở lại không? ”
Cô bé trong ngực Trần Lan, chính là con gái Trần Mạt Mạt của cô ta gật gật đầu nói, "Mẹ, con muốn ở lại. Ở đây yên tĩnh và cảm thấy an toàn"
"Mẹ, con đói bụng." Trần Mạt Mạt nói.
Trần Mạt Mạt chỉ là một đứa nhỏ năm tuổi, lúc trước khi mạt thế đến cô bé cũng mới hai tuổi, trong thời gian ba năm đi theo mẹ mình nhiều lần thoát chết trong gang tấc, cô bé cũng hiểu nhiều thứ.
Nhưng dù cô bé có trưởng thành đến đâu cũng chỉ là một đứa trẻ năm tuổi, cô bé muốn ở trong khách sạn trông rất an toàn này, muốn ăn một cái gì đó ngon.
Trần Lan nhìn con gái nhỏ trong ngực, hốc mắt nhịn không được đỏ lên.
Con của cô chịu khổ, những năm gần đây đi theo cô mặc dù đảm bảo an toàn cho cuộc sống, nhưng ăn không đủ no mặc không ấm, con gái thật sự rất khổ.
Nhưng có thể làm gì? Trong tận thế, cuộc sống của ai cũng không dễ chịu, hai mẹ con các cô có thể sống đã không tồi rồi.
Trần Ổn Tửu đứng phía sau máy tính, mỉm cười hỏi thông tin của khách.
Sau đó khi hỏi xong, cô biết người phụ nữ tên là Trần Lan, năm nay 28 tuổi, con gái Trần Mạt Mạt năm nay 5 tuổi. Nói cách khác, Trần Lan đã sinh con ở tuổi 23.
Trần Ôn Tửu không tìm hiểu chuyện đối phương kết hôn và sinh con sớm, cũng không hỏi vì sao chỉ có hai mẹ con các cô tới đây, chồng của Trần Lan vì sao không đi cùng nhau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi đăng ký xong thông tin cơ bản, Trần Ôn Tửu hỏi, "Chị muốn ở phòng nghỉ bên cạnh này hay là ở phòng trên tầng? ”
Trần Lan nói, "Phòng riêng biệt là ở trên tầng đúng không? Tôi muốn phòng ở trên tầng"
Tuy rằng phòng nghỉ giá thấp hơn một chút, nhưng cô vẫn hy vọng có thể ở một mình với con gái, quá nhiều người cô không có cảm giác an toàn.
"Được." Trần Ôn Tửu gật đầu nói, "Phòng trên lầu một ngày ba tinh hạch cấp 1, chị muốn ở một ngày hay là mấy ngày? ”
"Ở lại trước một ngày." Trần Lan đem ba tinh hạch cấp 1 đặt lên bàn nói.
Trần Ôn Tửu nhìn tinh hạch trước mặt, nhìn bên ngoài không khác một viên bi thủy tinh trong suốt, nếu không phải có chút khác biệt, cô còn tưởng rằng đây chính là viên bi thủy tinh.
Tuy rằng hai mẹ con Trần Lan đến từ mạt thế, tinh hạch cũng là từ trong đầu tang thi đào ra, nhưng Trần Ôn Tửu cũng không lo lắng sẽ mang theo virus tang thi. Bởi vì hệ thống đã nói với cô sẽ bảo đảm an toàn cho chủ của hàng và nhân viên, tất cả khách hàng khi đi qua cửa thời không đã được hệ thống tiêu độc.
Trần Ôn Tửu tuy rằng vẫn có chút nghi ngờ, nhưng nàng cũng tương đối tín nhiệm hệ thống, hy vọng nó nói là thật.
Trần Ôn Tửu đem ba tinh hạch thu vào bỏ vào quầy thu ngân, sau đó tinh hạch nguyên bản liền trực tiếp nạp tiền vào tài khoản, ba tinh hạch trực tiếp biến thành 300 tệ RMB.
Quầy thu ngân sau khi nuốt tinh hạch liền đẩy ra một tấm thẻ, tương tự như thẻ thành viên, thẻ ngân hàng, trên đó có ảnh Trần Lan và một ít tin tức.
Trần Ôn Tửu đưa thẻ cho Trần Lan nói, "Thẻ này có thể mở phòng 201 trên lầu, hơn nữa còn có thể dùng làm thẻ ngân hàng, chỉ cần nạp tiền vào thì mọi chi tiêu trong khách sạn đều có thể trực tiếp quẹt thẻ"
" Chị có muốn nạp tiền không?" Trần Ôn Tửu mỉm cười hỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro