Khai Cục Mang Nhãi Con Lưu Đày, Ta Gánh Thảm Phu Dựng Lại Triều Cương

Chương 15

2024-12-22 18:08:59

Thoát khỏi trói buộc, Lục Thanh Lăng nhanh chóng ôm lấy Triệu Tiểu Hiên, tiến về phía Tiêu Dung Cẩn.

Tên quan sai vừa quay đầu lại, vẻ mặt giận dữ. Nhưng khi trông thấy dung nhan tuyệt mỹ của Lục Thanh Lăng, trên gương mặt hắn lập tức lộ ra một nụ cười đáng khinh, tựa như vừa thấy được báu vật. Một mỹ nhân như vậy, hắn làm sao có thể nhẫn tâm dùng roi đánh? Nên ôm vào lòng để thương yêu mới đúng!

Nghĩ vậy, hắn cười hì hì nói:

“Tiểu nương tử, ngươi đến cầu tình sao? Chỉ cần ngươi đồng ý yêu cầu của ta, ta...”

“A!”

Hắn còn chưa nói xong thì đã kêu thét một tiếng, thân thể bị đánh bay ra ngoài.

“Ơ?”

Lục Thanh Lăng sửng sốt. Nàng còn chưa kịp động thủ, vậy sao tên quan sai lại bị đánh bay? Quay đầu nhìn về phía Tiêu Dung Cẩn đang ngồi trên đất, nàng thấy đối phương được Vưu thị và một nữ tử khác đỡ dậy.

“Các ngươi làm cái gì vậy?”

Quan đầu Lưu Hùng nghe tiếng hét thảm của thuộc hạ, liền cầm roi giận dữ đi tới.

“Lão đại, bọn họ không phục tùng quản giáo, còn dám ra tay với ta! Ngài nhất định phải dạy dỗ bọn chúng... A!”

Lý Tứ chưa kịp nói hết câu thì lại hét lên đau đớn.

Lục Thanh Lăng lúc này xác nhận, nàng và Tiêu Dung Cẩn đều chưa ra tay. Rõ ràng có người âm thầm giúp đỡ bọn họ.

Lưu Hùng cũng nhận ra điều bất thường. Hắn suy nghĩ một lúc rồi nhìn Tiêu Dung Cẩn với ánh mắt ngờ vực. Người như nàng, dù bị lưu đày, có lẽ vẫn không phải là kẻ mà bọn họ dễ dàng đắc tội.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nghĩ vậy, Lưu Hùng đổi thái độ, vẻ mặt không kiên nhẫn quay sang thuộc hạ mà quát:

“Biến ngay! Làm lỡ hành trình hôm nay, ta xử đẹp ngươi!”

Quay sang nhóm người của Lục Thanh Lăng, hắn gằn giọng:

“Còn các ngươi, nhanh lên! Đừng có lề mề!”

“Lão đại...”

Lý Tứ còn định nói thêm gì đó, nhưng Lưu Hùng trừng mắt lớn tiếng quát:

“Câm miệng!”

Nhìn thấy ánh mắt hung tợn của Lưu Hùng, Lý Tứ sợ tới mức không dám hé răng. Hắn cúi gằm mặt, trừng Tiêu Dung Cẩn một cái đầy căm tức trước khi khập khiễng rời đi.

Tiêu Dung Cẩn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lục Thanh Lăng, giọng trầm xuống:

“Ngươi làm sao lại ở đây?”

Lục Thanh Lăng thu hồi thần thức vừa dò xét rừng cây phía sau, bình thản nhìn Tiêu Dung Cẩn, rồi mỉm cười đáp:

“Để ta tự giới thiệu, hiện tại ta là Phó Ý Nùng, thiên kim mới nhận về của Ngự Bá Hầu phủ.”

Nghe vậy, Tiêu Dung Cẩn nhíu mày khó hiểu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một bên, Tiêu Cẩm Nương vội vàng giải thích:

“Vị cô nương này là đại tiểu thư mới được Ngự Bá Hầu phủ đón về hôm qua, là tỷ ruột cùng mẹ sinh ra với Nhị tiểu thư Phó Như Ý.”

Tiêu Dung Cẩn nghe xong, thần sắc càng thêm khó đoán.

Lục Thanh Lăng không để tâm đến phản ứng của hắn, nàng nhanh chóng lấy từ trong tay áo ra một chiếc bình sứ nhỏ, tiến lên nhét vào tay Tiêu Dung Cẩn, ghé sát tai hắn mà nói:

“Viên thuốc này có thể tạm thời áp chế độc tố trong cơ thể ngươi. Dùng xong, nó sẽ giúp ngươi kéo dài thêm nửa năm.”

Nhìn thấy sắc mặt Tiêu Dung Cẩn lập tức thay đổi, Lục Thanh Lăng bổ sung thêm một câu để trấn an:

“Yên tâm, ta là chịu sự nhờ cậy của người khác để đến giúp ngươi.”

Tiêu Dung Cẩn nhíu mày, giọng trầm đục:

“Là ai?”

“Nam Minh Nghiên,” Lục Thanh Lăng đáp gọn.

Ngón tay Tiêu Dung Cẩn siết chặt lấy chiếc bình sứ, lòng không khỏi dậy sóng. Việc hắn trúng độc nặng, ngoài ám vệ bên người và Nam Minh Nghiên, chỉ còn bạch thần y biết được. Nam Minh Nghiên chắc chắn không thể sở hữu loại dược này, còn bạch thần y đã sớm rời đi vân du tứ hải để tìm thuốc giải cho hắn. Vậy nữ tử trước mặt này, làm sao biết hắn bị trúng độc, lại còn có sẵn thuốc giải?

Khi Tiêu Dung Cẩn định mở miệng hỏi thêm, Lục Thanh Lăng đã quay người, nắm tay Triệu Tiểu Hiên, trở lại đội ngũ của Ngự Bá Hầu phủ.

Phó Như Ý nghiến răng, sắc mặt đầy hận ý, nhìn trừng trừng vào bóng dáng Lục Thanh Lăng.

“Trấn Bắc Vương thông đồng với địch, bán nước cầu vinh. Hắn tuy đã chết trên sa trường, nhưng chỉ cần Tiêu Dung Cẩn còn sống, triều đình sẽ không buông tha cho bọn họ. Ngươi nếu muốn chết, cứ việc xông lên mà tìm!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khai Cục Mang Nhãi Con Lưu Đày, Ta Gánh Thảm Phu Dựng Lại Triều Cương

Số ký tự: 0