Chương 4
Thanh Nhàn Chân Nhân
2024-07-14 06:33:18
Nghỉ được một lúc Lạc Trần lúc này cũng đã bắt đầu làm việc của bản thân, độ khoảng một lúc khi đã kiểm tra hàng hóa và thanh toán hóa đơn cho một số khách hàng. Thì hắn cũng đã thấm mệt, được lúc rảnh tay thì liền ngồi xuống cái ghế của quầy thu.
Vừa ngồi xuống thì liền thở hắt ra một hơi, hơi thở này tựa hồ như muốn trúc hết sự mệt mỏi. Trên bàn là một tách caffe vừa được pha cách đấy không lâu, khói bay nhẹ nhàng mà mờ ảo.
Lạc Trần liền uống một hơi thì gương mặt lúc này cũng đã hiện lên sự thỏa mãn, mọi sự mệt mỏi dường như tiêu biến. Thanh thơi mà nhăm nhi ly caffe trên chiếc ghế quen thuộc làm cho những muộn phiền liền bay màu.
Ngồi một lúc thấy cũng không còn khách nào ghé, hàng hóa thì cũng đã kiểm tra xong. Trong lúc buồn chán thì một vạch hắc tuyến liền chạy qua đầu. Liền nhanh tay mà mò trong túi quần thì tìm được một mẫu giấy cũng đã khá nhăn lại.
Lúc đó cũng có đôi phần nghi hoặc nhưng lại không có thời gian để tìm hiểu, bây giờ đã rảnh tay thì mới nghỉ đến nó.
Mở ra thì thấy các chữ cũng đã nghuyệt ngoạc. Như lúc trước đã dịch thì văn bản nói về sự hình thành và hoạt động của không gian kèm theo là một phương pháp hô hấp.
Không bàn về cách vận hành vì cũng đã được học khá nhiều, đa phần đều khớp với những gì đã được học làm cho hắn càng thêm phần tinh tưởng,
Riêng phần hình hành này nếu mà đúng, một khi đã công bố ra ngoài thì cũng phải gây ra náo động không hề nhỏ có khi còn được luôn giải vật lý quốc gia luôn không bằng.
Lạc Trând cũng rùng mình một cái rồi cũng lắc đầu mà gạc cái ý nghĩ sẽ công bố nó sang một bên vì cũng không muốn vướng vào rắc rối quá lớn. Vừa xem hắn vừa nghi hoặc:
- Thế còn cái phương pháp hô hấp này là thứ gì chứ, học y cũng đã mấy năm nhưng mình cũng chưa nghe thấy thứ này.
Vừa dứt luồn suy nghỉ thì Lạc Trần cũng phải lên hỏi chị google, nhưng hiện lên trên màn hình là dòng chữ “Tìm kiếm không thấy kết quả“.
Thấy thế hắn cũng đành thoi, nhưng tâm trí lại không cho phép. Sau một lúc vắc ốc mà suy nghỉ đến mức mồ hôi đã ước đẫm trên tráng lúc nào không hay. Thì Lạc Trần đưa ra kết luận, đây là một phương pháp dẫn khí nhập thể trong một số bộ truyện, một phần nghỉ đến thứ này cũng chỉ vì quá đam mê tiên hiệp.
Sẵn đang rãnh tay thì hắn liền đem ra thử xem nếu sai thì củng chẳn mất gì. Hắn nhanh chống mà ngồi xuống xếp hai chân mà đan vào nhau như các nhà sư đang ngồi thiền vậy, còn tay thì đặt trước bụng tựa hồ như là đang tu luyện.
Khi đã sẵn sàng thì trong lòng Lạc Trần lúc này cũng có chút mong chờ mà nghỉ:
- Các thông tin trước đó cũng khá đúng nếu thứ này cũng đúng như thế thì cũng khó mà diễn tả được.
Không suy nghỉ gì nữa hắn liền nhanh chống mà hô hấp theo phương pháp kia. Được cỡ mười phút sau, thấy không có chuyện gì xảy ra, trong lòng cũng có một chút hụt hẫn mà ngẫm nhỉ:
- Cũng thật buồn cười tốt nhất là mình cũng nên bớt đọc truyện lại kẻo lại đâm ra ảo.
Nghỉ vừa xong thì xung quanh thân thể của Lạc Trần cũng liền xuất hiện những luồn ánh sáng nho nhỏ nhưng lại có chút thưa thớt, những thứ này hóa thành điểm điểm linh quang mà phiêu phù quanh thân thể hắn. Cơ hồ như có một lực hút vô cùng mạnh mẽ mà kéo những đóm sáng nhỏ này vào người.
Khi đã chui tọt vào bên trong thì Lạc Trần liền cảm nhận được một luồn khí mơ hồ mà mờ nhạt xuất hiện trong thân thể của bản thân, nhẹ nhàng mà lưu động đi khắp cơ thể mang theo một cảm giác ấm nóng mà thư thái chạy dọc toàn thân.
Khi đã hoàn thành một vòng thì liền dừng lại một chỗ hóa thành một quả cầu be bé có kích thức cỡ một nắm tay của người trưởng thành.
Khối cầu này hắn có thể cảm nhận được khá rõ, vị trí là ở dưới phần rốn của con người, nhưng đôi khi lại thấy khá mờ nhạt.
Nó có một lớp màng khá mỏng trong, một vạch hắn tuyến chạy qua mà liền nghỉ đến hình ảnh trái đất được bầu khí quyển bao bọc thấy cũng khá giống.
Thân thể hắn lúc này rơi vào một loại trạng thái vừa thoải mái mà lại vô cùng sảng khoái, không tự chủ mà cứ hô hấp theo phương pháp kì lạ ấy.
Tiếp tục như thế những điểm linh quang gần đó đều bị hút vào cơ thể của Lạc Trần những thứ bị hấp thụ thì sau đó liền xuất hiện lại nhưng có cảm giác là khá chậm.
Khi vào trong cơ thể thì liền được dẫn xuỗng khối cầu ấy mà giữa nguyên ở đó như đã được sắp đặt từ trước chỉ cần đi theo con dường đã vạch sẵn.
Vừa ngồi xuống thì liền thở hắt ra một hơi, hơi thở này tựa hồ như muốn trúc hết sự mệt mỏi. Trên bàn là một tách caffe vừa được pha cách đấy không lâu, khói bay nhẹ nhàng mà mờ ảo.
Lạc Trần liền uống một hơi thì gương mặt lúc này cũng đã hiện lên sự thỏa mãn, mọi sự mệt mỏi dường như tiêu biến. Thanh thơi mà nhăm nhi ly caffe trên chiếc ghế quen thuộc làm cho những muộn phiền liền bay màu.
Ngồi một lúc thấy cũng không còn khách nào ghé, hàng hóa thì cũng đã kiểm tra xong. Trong lúc buồn chán thì một vạch hắc tuyến liền chạy qua đầu. Liền nhanh tay mà mò trong túi quần thì tìm được một mẫu giấy cũng đã khá nhăn lại.
Lúc đó cũng có đôi phần nghi hoặc nhưng lại không có thời gian để tìm hiểu, bây giờ đã rảnh tay thì mới nghỉ đến nó.
Mở ra thì thấy các chữ cũng đã nghuyệt ngoạc. Như lúc trước đã dịch thì văn bản nói về sự hình thành và hoạt động của không gian kèm theo là một phương pháp hô hấp.
Không bàn về cách vận hành vì cũng đã được học khá nhiều, đa phần đều khớp với những gì đã được học làm cho hắn càng thêm phần tinh tưởng,
Riêng phần hình hành này nếu mà đúng, một khi đã công bố ra ngoài thì cũng phải gây ra náo động không hề nhỏ có khi còn được luôn giải vật lý quốc gia luôn không bằng.
Lạc Trând cũng rùng mình một cái rồi cũng lắc đầu mà gạc cái ý nghĩ sẽ công bố nó sang một bên vì cũng không muốn vướng vào rắc rối quá lớn. Vừa xem hắn vừa nghi hoặc:
- Thế còn cái phương pháp hô hấp này là thứ gì chứ, học y cũng đã mấy năm nhưng mình cũng chưa nghe thấy thứ này.
Vừa dứt luồn suy nghỉ thì Lạc Trần cũng phải lên hỏi chị google, nhưng hiện lên trên màn hình là dòng chữ “Tìm kiếm không thấy kết quả“.
Thấy thế hắn cũng đành thoi, nhưng tâm trí lại không cho phép. Sau một lúc vắc ốc mà suy nghỉ đến mức mồ hôi đã ước đẫm trên tráng lúc nào không hay. Thì Lạc Trần đưa ra kết luận, đây là một phương pháp dẫn khí nhập thể trong một số bộ truyện, một phần nghỉ đến thứ này cũng chỉ vì quá đam mê tiên hiệp.
Sẵn đang rãnh tay thì hắn liền đem ra thử xem nếu sai thì củng chẳn mất gì. Hắn nhanh chống mà ngồi xuống xếp hai chân mà đan vào nhau như các nhà sư đang ngồi thiền vậy, còn tay thì đặt trước bụng tựa hồ như là đang tu luyện.
Khi đã sẵn sàng thì trong lòng Lạc Trần lúc này cũng có chút mong chờ mà nghỉ:
- Các thông tin trước đó cũng khá đúng nếu thứ này cũng đúng như thế thì cũng khó mà diễn tả được.
Không suy nghỉ gì nữa hắn liền nhanh chống mà hô hấp theo phương pháp kia. Được cỡ mười phút sau, thấy không có chuyện gì xảy ra, trong lòng cũng có một chút hụt hẫn mà ngẫm nhỉ:
- Cũng thật buồn cười tốt nhất là mình cũng nên bớt đọc truyện lại kẻo lại đâm ra ảo.
Nghỉ vừa xong thì xung quanh thân thể của Lạc Trần cũng liền xuất hiện những luồn ánh sáng nho nhỏ nhưng lại có chút thưa thớt, những thứ này hóa thành điểm điểm linh quang mà phiêu phù quanh thân thể hắn. Cơ hồ như có một lực hút vô cùng mạnh mẽ mà kéo những đóm sáng nhỏ này vào người.
Khi đã chui tọt vào bên trong thì Lạc Trần liền cảm nhận được một luồn khí mơ hồ mà mờ nhạt xuất hiện trong thân thể của bản thân, nhẹ nhàng mà lưu động đi khắp cơ thể mang theo một cảm giác ấm nóng mà thư thái chạy dọc toàn thân.
Khi đã hoàn thành một vòng thì liền dừng lại một chỗ hóa thành một quả cầu be bé có kích thức cỡ một nắm tay của người trưởng thành.
Khối cầu này hắn có thể cảm nhận được khá rõ, vị trí là ở dưới phần rốn của con người, nhưng đôi khi lại thấy khá mờ nhạt.
Nó có một lớp màng khá mỏng trong, một vạch hắn tuyến chạy qua mà liền nghỉ đến hình ảnh trái đất được bầu khí quyển bao bọc thấy cũng khá giống.
Thân thể hắn lúc này rơi vào một loại trạng thái vừa thoải mái mà lại vô cùng sảng khoái, không tự chủ mà cứ hô hấp theo phương pháp kì lạ ấy.
Tiếp tục như thế những điểm linh quang gần đó đều bị hút vào cơ thể của Lạc Trần những thứ bị hấp thụ thì sau đó liền xuất hiện lại nhưng có cảm giác là khá chậm.
Khi vào trong cơ thể thì liền được dẫn xuỗng khối cầu ấy mà giữa nguyên ở đó như đã được sắp đặt từ trước chỉ cần đi theo con dường đã vạch sẵn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro