Khi Cỏ Cây Giận Dữ - Minh Lung
Chương 12
Minh Lung
2025-03-04 01:17:09
8. (Lời độc thoại của Trương Sinh) (10)Ta họ Trương, các nhân sĩ ở kinh đô và vùng lân cận đều gọi ta là Trương Sinh hoặc là Trương tú tài.Khi còn bé, ở quê nhà ta được coi là thần đồng.Ba tuổi vỡ lòng, sáu tuổi đọc kinh, chín tuổi học làm thơ phú, mười hai tuổi thi thử trúng đồng sinh ở huyện, mười tám tuổi thi trúng tú tài ở phủ.Thi hương ba năm mở một lần, sau khi thi hương, ta sẽ có thể trở thành cử nhân, thuận lợi làm quan dự bị, cá chép vượt Long Môn.Nhưng ta cũng có phiền não của bản thân.Sống trên đời này mười tám năm, ta cũng chưa từng chạm vào nữ nhân.Tử rằng, “Chỉ có đàn bà và tiểu nhân là khó ở chung, gần thì vô lễ, xa thì ghét bỏ.”Thánh nhân nói đúng, chỉ cần liên quan tới nữ nhân, tiền đồ của người đọc sách sẽ bị chậm trễ.Chí hướng của ta rất cao, ta muốn cưỡi ngựa lên đài, cố gắng quyền khuynh thiên hạ, làm sao có thể vì mùi son phấn mà dễ dàng nghỉ chân chứ?Vì thế, khi ta mười lăm tuổi, bạn cùng trường mời ta đi thanh lâu uống rượu, ta từ chối.Hoa lâu nữ tử có xuất thân phong trần, ngàn người cưỡi vạn người gối, ta chê bẩn.Khi ta mười sáu tuổi, bà mối tới nhà, nói là con gái của Huyện uý, ta từ chối.Huyện uý chẳng qua là tiểu lại nhỏ bé ở huyện nha, có thể trợ giúp ta nhất thời, lại không giúp ta được cả đời.Con gái của hắn tuy là tay chân cần mẫn, nhưng chỉ nhận biết mấy chữ, không thông hiểu thi thư, ta chê ngu dốt.Khi ta mười tám tuổi, ta đỗ tú tài, có phú thương bắt tế, ta từ chối.Nữ nhi của thương nhân là mặt hàng gì tốt đẹp chứ.Tuy có thể mang đến rất nhiều tiền bạc, nhưng đầy người đều là mùi tiền, đủ hun c.h.ế.t người, ta chê ghê tởm.Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thươngHàng xóm chê cười lòng ta quá cao, ta không để ý.Cha mẹ thúc giục ta thành gia lập thất, ta không nghe.Đại trượng phu cần kiến công lập nghiệp, lo lắng gì chuyện thê tử chứ?Cho đến ngày hôm đó, ta ngẫu nhiên gặp được Thôi Oanh Oanh và Hồng Nương.Vì yên tĩnh và để thuận lợi cho việc dự thi, mỗi tháng ta giao 1500 văn tiền, ở thiền phòng Không Trí tại chùa miếu sau núi.Còn đang đọc thư, đa ngửi thấy từng trận gió thơm đập vào mặt, ta không tự chủ được mà ngẩng đầu lên.Chỉ thấy hai thiếu nữ kết bạn mà đi qua đường sau núi.Người đi trước, mặc áo vải xếp màu trắng, tóc búi song vân kế, vẻ đẹp yêu kiều mà yếu đuối, thông tuệ yểu điệu như làn thu ba, có một loại tư thái như tiên tử xuất thế.Người đi phía sau, váy đỏ như lửa, tóc búi trái đào, mặt hạnh má đào, mỉm cười rực rỡ, tuy là trang điểm giống như nha hoàn, lại không giấu được nét lanh lợi trên người.Ta nhìn đến ngây ngốc, không tự chủ được mà đi theo hai người.Nữ tử trang điểm theo phong cách nha hoàn nhanh chóng phát hiện ra ta, giận dữ mắng ta là đằng đồ tử háo sắc tham luyến hoa cỏ.Lại bị người trang điểm tiểu thư ngăn lại.Tiểu thư kia nói lời văn nhã, tự xưng là Thôi Oanh Oanh, lại giới thiệu tì nữ bên người tên là Hồng Nương.Khi biết ta sắp dự thi ở phủ, lại bởi vì không có tiền nên không thể không gửi thân nơi thiền phòng tiêu điều, lại móc ra rất nhiều tiên, với ý định giúp đỡ ta.Ta cảm động không thôi, nhưng vẫn từ chối nhận tiền của Thôi Oanh Oanh.Tiền bạc cho dù có nhiều, chung quy cũng có ngày dùng hết.Thôi Oanh Oanh trước mắt này cử chỉ dịu dàng, dung nhan tuyệt thế, lại có thể tiện tay móc ra nhiều tiền bạc như thế, mới thật sự là đầu tư kiếm lợi.Huống chi, Hồng Nương bên cạnh của nàng cũng đẹp không kém…Ta có thể gặp được chuyện tốt như mua một tặng một này, làm sao có thể bỏ lỡ được?Trời cho không nhận mới là tội lỗi.Rất nhanh, Oanh Oanh đã quỳ gối dưới nhân phẩm và tài hoa của ta, cùng ta dưới ánh trăng định ra ước định tam sinh.Ta cưới Thôi Oanh Oanh.Đã nói chuyện tốt liên tiếp rơi xuống người ta, chuyện tốt thứ hai, thứ ba quả thực rất nhanh xuất hiện.Không quá nửa năm sau, Thôi Oanh Oanh có hỉ.Sau khi nhi tử sinh ra được một năm rưỡi, đã đến ngày thi tại phủ, ta thuận lệ vượt qua cuộc thi này, trở thành cử nhân.Sau việc này, Hồng Nương vốn mặt sưng mày xỉa với ta, cuối cùng cũng ngậm miệng.Nhưng những ngày toàn gia sung sướng không được bao lâu, sau khi ta trúng cử một tháng, chuyện xấu liên tiếp tới.Đầu tiên là phụ thân đột ngột phát bệnh cấp tính, tìm thầy trị bệnh không có tác dụng, ngắn ngủi mấy ngày đã buông tay nhân gian.Sau đó đến lượt mẫu thân bị trượt chân ngã, bị thương xương đùi, ốm đau nằm trên giường.Tiếp theo lại là Thượng quan ở Bộ quản lý quan lại dự khuyết năm lần bảy lượt ám chỉ ta phải dùng bạc mở đường.Ta không có tiền để hối lộ hắn.Thấy tất cả những người cùng trường cùng bảng đều đã có nơi làm quan, chỉ có bản thân mình chưa có, cái gì cũng không được đến.May mà có Oanh Oanh làm hiền thê, không rời không bỏ ta.Tang lễ của phụ thân ta, mọi chuyện trở nên phức tạp, ta không biết làm việc gì, là Oanh Oanh bôn ba lo liệu mọi việc.Mẫu thân của ta không dậy được, ta lại không biết chăm sóc người khác, là Oanh Oanh cùng Hồng Nương dốc lòng hầu hạ.Những chuyện vụn vặt có thể phá vỡ mọi thứ, nhưng lại không phá vỡ được chân tình mà Oanh Oanh dành cho ta.Chỉ có duy nhất lần này, Oanh Oanh đã phát giận với ta một trận._________(10) Trương Sinh, Thôi Oanh Oanh: Là tên của những nhân vật trong tác phẩm “Tây Sương Ký” Nhưng chỉ là cái tên thôi, chứ nội dung tác phẩm thì ko giống trong truyện nha cả nhà
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro