Khi Cỏ Cây Giận Dữ - Minh Lung

Chương 4

Minh Lung

2025-03-04 01:17:09

Ta ngơ ngác mà đứng ở trước giường tú lâu, nhìn trong miệng nhị tỉ không ngừng trào ra vết m.á.u đỏ tươi, nói cái gì cũng không nên lời.“Tam muội, ta, ta xin lỗi muội.” Nhị tỉ nắm c.h.ặ.t t.a.y của ta, hơi thở mong manh mà xin lỗi “Hôn ước của Xương Bình Hầu phủ cùng với Lý gia chỉ có thể đến lượt muội. Ta không phải là muốn thoái thác hôn sự, chỉ là, chỉ là…”Giọng của nhị tỉ càng ngày càng nhỏ, bàn tay nắm lấy tay ta cũng chậm rãi buông.“Chỉ là người đã đi tới bước này, thật ra không sống nổi nữa…”Đôi tay đã từng ôn nhu dịu dàng lau nước mắt cho ta ở đám tang của trưởng tỉ sẽ vĩnh viễn không ấm lại nữa.Ta nhớ lời dặn của nhị tỉ, vạch áo trong của nàng ra, trước khi phụ huynh biết tin chạy tới, lấy châm chấm mực, vội vàng viết lên hai chữ Lý Thược.Sau khi sửa sang lại quần áo của nhị tỉ không có việc gì nữa, ta mới nằm ở bên cạnh giường, khóc đến ngất.Nhị tỉDựa theo tính tình của phụ huynh, trên bia mộ của tỉ có lẽ cũng sẽ không có tên của tỉ đâu.Nhưng muội sẽ nhớ rõ tỉ.Cho đến khi trước khi sắp chết, sẽ không bao giờ quên.3.Lý Lăng treo cổ tự vẫn, Lý Thược nuốt vàng.Trước hai nấm mồ, hai cái bia mộ song song nằm đó, một cái viết trưởng nữ Lý gia, một cái viết thứ nữ Lý gia.Nhưng hôn ước của Lý gia với Xương Bình Hầu phủ có thể cứ thế mà từ bỏ ư?Tất nhiên là không thể.Lý gia còn có một tiểu nữ nhi tên là Lý Cẩn vẫn còn sống.Còn có thể bán một lần.Bọn họ ăn trưởng tỉBọn họ ăn nhị tỉHiện tại, bọn họ ăn tới ta.Ta nghe theo phụ huynh mặc thêm áo cưới đỏ rực, mặc dù phía dưới áo cưới là mặc váy lụa màu trắng để tang nhị tỉ.Nhưng điều này không quan trọng.Bởi vì ngươi là nữ nhân, cho nên tên của ngươi, tính cách của ngươi, sở thích của ngươi, tài hoa của ngươi, tình yêu của ngươi, ước mơ của ngươi…Tất cả những thứ liên quan tới ngươi, đều không quan trọng.Ngươi chỉ cần đóng tốt vai nữ nhi, một người vợ, một người mẹ, vui vẻ dựa dẫm vào phụ thân của ngươi, phu quân của ngươi, con của ngươi, vậy là đủ rồi.Có thể được chút cơm thừa canh cặn từ hậu trạch đã là chuyện may mắn lắm rồi.Ta ngồi ở trên kiệu hoa, nghe tiếng kèn xô na ầm ĩ bên ngoài, trong lòng chỉ có một ý niệm.Thật là muốn chết!Ta thật sự, thật sự rất muốn chết!Khi bước qua chậu than muốn chết!Khi bái đường muốn chết!Khi thế tử hầu phủ xốc lên khăn voan cũng muốn chết!Người dễ thương làm những điều dễ thương, dịch/viết những truyện dễ thươngNhưng cuối cùng ta không có chết.Việc gầy đây trưởng tỉ cùng với nhị tỉ tự sát đã tuyệt đường tự sát của ta.Trước khi ta bước lên kiệu hoa, phụ thân đã uy h.i.ế.p hồi môn ma ma cùng tì nữ, cho nên bên người ta chẳng những vũ khí sắc bén đều bị thu đi, còn không lúc nào không có người trông coi bên cạnh.Thứ hai là ta cũng loáng thoáng mà cảm thấy, chân chính đáng c.h.ế.t là người khác.Ba là ta vẫn còn có chút mong mỏi hão huyền đối với cuộc sống hiện tại, biết đâu còn có chuyển cơ chứ?Thật tiếc là không có gì chuyển cơ cả.Trước khi gả chồng, ta cùng với trưởng tỉ và nhị tỉ cùng làm tù nhân của phụ huynh.Sau khi gả chồng, ta lẻ loi một người, làm tù nhân của Xương Bình Hầu phủ.Đơn giản là từ một nhà giam này nhảy đến một cái nhà giam khác mà thôi.Đều là nước lặng, còn muốn cẩn thận phân biệt nơi nào hôi hám hơn hay sao?Ta không có hứng thú này.Sau đêm động phòng hoa chúc, vị phu quân tốt kia đánh giá ta vài lần, sau đó vui vẻ phấn chấn mà đi ra ngoài điểm danh.Nói là đi ra ngoài làm việc công báo cáo công việc, nhưng ta cùng hắn đều biết rõ trong lòng, đơn giản chỉ là lấy cớ mà thôi.Người đứng đắn làm gì có ai vừa mới hết canh năm, trời còn chưa sáng đã đi báo cáo công việc?Cưới chính thê, liên hôn đã hoàn thành, đã có thể chính đại quang minh mà ra ngoài tìm hoa hỏi liễu.Ta cũng lười hỏi hắn đi nhà thổ thanh lâu hay tìm nha hoàn ngoại thất, chỉ là trong lòng âm thầm tự mình cảnh giác.Xin lỗi không hầu phu quân qua đêm đượcBiết đâu hắn truyền bệnh hoa liễu…Muốn chết, nhưng không nghĩ đến cách c.h.ế.t vì bị lây bệnh hoa liễu đâu.Nếu có thể, ta còn muốn c.h.ế.t một cách nhẹ nhàng dứt khoát một chút, đừng chịu đau, cũng đừng chịu nhục.Sau khi tiễn phu quân tân hôn, ta còn chưa tỉnh giấc đã phải bò dậy thỉnh an chỗ mẹ chồng.Trong phủ Xương Bình Hầu trên dưới có hai đại gia, đều nhìn chằm chằm vào cô dâu mới là ta đó.Ăn một chút điểm tâm lạnh lót bụng, chải đầu, dùng phấn để che đi vết quầng thâm trước mắt do không ngủ ngon giấc, sau đó vội vàng chạy tới chỗ mẹ chồng.Kính trà cho mẹ chồng, được tặng hai chiếc vòng ngọc tỉ lệ vẫn tốt, cùng với một câu hỏi thăm không mặt không nhạt:“Mới vừa gả tới đây mà không giữ được trái tim của phu quân hay sao?”Nhiều năm làm con dâu giờ mới thành mẹ chồng.Coi như có người trở thành súc vật để nàng sử dụng rồi.Ở đây chờ ta để ra oai phủ đầu đó!Đáng tiếc là đạo hiếu lớn hơn trời, mẹ chồng có thể châm chọc mỉa mai ta, ta làm con dâu, nếu cãi lại thì khả năng lại bị ăn tát.Nhịn đi!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khi Cỏ Cây Giận Dữ - Minh Lung

Số ký tự: 0