Thuyền Chấn Độn...
Hoàn Nhĩ
2024-08-20 00:47:51
Edit: Astute Nguyễn
Chiếc thuyền hiên không ngừng lay động theo động tác của hai người, chuyện này càng khiến Ước Tố thêm sợ hãi, cô gắt gao nắm chặt cánh tay Triệu Hựu Sâm, sợ rớt xuống nước.
Động tác Triệu Hựu Sâm mỗi lúc một điên cuồng, cả người cô bị áp dưới mái thuyền, vùng riêng bị cự vật nóng rực không ngừng xâm nhập, có lẽ vì đang ở giữa hồ nên cô cảm thấy hô hấp của hai người mang theo chút ẩm ướt. Chiếc thuyền chao đảo từng chút từng chút theo động tác kịch liệt, Ước Tố ban đầu còn sợ hãi, dần dần đắm chìm trong loại khoái cảm kề cận nguy hiểm này.
Hắn chậm rãi cởi cúc sau lưng Ước Tố, lột chiếc váy dài trên người ra, cả người lõa lồ ở bên ngoài khiến cô vô cùng xấu hổ, cô đè tay hắn lại, ngăn cản động tác ấy. Triệu Hựu Sâm hơi do dự gạt tay cô, kiên trì trút hết quần áo trên người Ước Tố.
Chiếc thuyền lắc qua lắc lại, cơ thể cô bị lột trần trụi, chỉ còn mỗi chiếc quần lót gợi cảm ở giữa mông, quần áo bị vứt sang một bên, tuy có thuyền che nhưng cô vẫn cảm thấy xấu hổ, Triệu Hựu Sâm như si như say nhìn cô, nhẹ giọng trấn an: "Đừng sợ, không ai có thể đến đây đâu, chỉ có hai người chúng ta thôi." Mình biết làm vậy là rất mất nết nhưng mà truyện bị reup đến nỗi mình cảm thấy rất bức xúc. Không phải các web nào xa xôi, bị reup ngay lên Wattpad lần thứ hai. Vũ Sương Viện chỉ hoạt động trên Wattpad, trang nhà chính xác. Mọi người muốn đọc hẳn hoi thì vào
Ước Tố xấu hổ nhắm mắt lại, trên thuyền có sợi dây thừng buộc thuyền hữu dụng, Triệu Hựu Sâm liền ép cô giơ cao tay, dùng dây thừng trói lại, làm tay chân Ước Tố dang rộng ra, cả người bị ép trên mặt thuyền, hạ thân vẫn còn bị cự vật đàn ông đâm vào, theo nhịp thuyền đong đưa, chỗ hai người giao hợp chảy ra chút d*m thủy. Nhũ hoa trước ngực Ước Tố cương cứng, ngón tay hắn mang theo chút lạnh lẽo cọ qua đầu v*, làm cơ thể mềm mại của Ước Tố run rẩy một trận.
Triệu Hựu Sâm thản nhiên ngắt một chiếc lá sen xanh biếc đắp lên người cô, lá sen hơi lạnh, cọ vào nhũ hoa cương cứng, màu xanh như phỉ thúy thuần khiết phản lên cơ thể mềm mại trắng nõn, cơ thể chỉ lộ mỗi vùng cấm đang mặc chiếc quần lót gợi cảm bị đàn ông chà đạp. Cự vật màu tím thô bạo cọ vào hoa huy*t mong manh, đưa Ước Tố lên cao trào một lần nữa.
Ước Tố đưa mắt nhìn bầu trời trong xanh và tầng lá sen xanh biếc bốn phía, lá sen che nửa thân trên, hoa môi bên dưới bị làm cho căng phồng, ngón tay hắn liên tục gảy tiểu đế mềm mại, làm hạ thân cô không ngừng tuôn mật ra ngoài. Ước Tố cảm thấy cả người khô nóng, đồ vật kia của hắn vẫn liên tục ra vào thân thể cô, bắn vào bên trong rồi rất nhanh lại tiếp tục. Hắn bỏ lá sen ra khỏi cơ thể Ước Tố, dùng cuống khiêu khích nhũ hoa nộn phấn, hai đầu ngực đã cương lên như đá, vừa động nhẹ đã khơi dậy cả ngàn con sóng mẫn cảm.
Chiếc thuyền chao đảo, hai tay Ước Tố bị trói ở đầu thuyền, đây là một loại hoan ái cuồng nhiệt, mỗi động chạm của hắn đều mang đến từng cơn chấn động, vốn dĩ cô còn có thể dùng tay bám trụ vào mạn thuyền, nhưng hiện tại đôi tay bị trói, không bám được vào mạn thuyền, hắn lại dường như không hề sợ hãi, bất luận thuyền nhỏ đảo đến bao nhiêu, động tác hắn vẫn kịch liệt như cũ, hết lần này đến lần khác hung bạo đâm vào, tựa như muốn xé rách cô.
"Thuyền trôi đến đâu rồi?" Cô sợ hãi nhắm mắt lại, "Chúng ta còn về được không?" Truyện edit by Astute Nguyễn.
"Bất luận là đến chỗ nào, tôi đều có thể đưa em trở về." Hắn cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên gương mặt cô, "Đừng sợ."
Ps: 10 bình chọn + 10 bình luận + 5 theo dõi => 1 chương mới
Chiếc thuyền hiên không ngừng lay động theo động tác của hai người, chuyện này càng khiến Ước Tố thêm sợ hãi, cô gắt gao nắm chặt cánh tay Triệu Hựu Sâm, sợ rớt xuống nước.
Động tác Triệu Hựu Sâm mỗi lúc một điên cuồng, cả người cô bị áp dưới mái thuyền, vùng riêng bị cự vật nóng rực không ngừng xâm nhập, có lẽ vì đang ở giữa hồ nên cô cảm thấy hô hấp của hai người mang theo chút ẩm ướt. Chiếc thuyền chao đảo từng chút từng chút theo động tác kịch liệt, Ước Tố ban đầu còn sợ hãi, dần dần đắm chìm trong loại khoái cảm kề cận nguy hiểm này.
Hắn chậm rãi cởi cúc sau lưng Ước Tố, lột chiếc váy dài trên người ra, cả người lõa lồ ở bên ngoài khiến cô vô cùng xấu hổ, cô đè tay hắn lại, ngăn cản động tác ấy. Triệu Hựu Sâm hơi do dự gạt tay cô, kiên trì trút hết quần áo trên người Ước Tố.
Chiếc thuyền lắc qua lắc lại, cơ thể cô bị lột trần trụi, chỉ còn mỗi chiếc quần lót gợi cảm ở giữa mông, quần áo bị vứt sang một bên, tuy có thuyền che nhưng cô vẫn cảm thấy xấu hổ, Triệu Hựu Sâm như si như say nhìn cô, nhẹ giọng trấn an: "Đừng sợ, không ai có thể đến đây đâu, chỉ có hai người chúng ta thôi." Mình biết làm vậy là rất mất nết nhưng mà truyện bị reup đến nỗi mình cảm thấy rất bức xúc. Không phải các web nào xa xôi, bị reup ngay lên Wattpad lần thứ hai. Vũ Sương Viện chỉ hoạt động trên Wattpad, trang nhà chính xác. Mọi người muốn đọc hẳn hoi thì vào
Ước Tố xấu hổ nhắm mắt lại, trên thuyền có sợi dây thừng buộc thuyền hữu dụng, Triệu Hựu Sâm liền ép cô giơ cao tay, dùng dây thừng trói lại, làm tay chân Ước Tố dang rộng ra, cả người bị ép trên mặt thuyền, hạ thân vẫn còn bị cự vật đàn ông đâm vào, theo nhịp thuyền đong đưa, chỗ hai người giao hợp chảy ra chút d*m thủy. Nhũ hoa trước ngực Ước Tố cương cứng, ngón tay hắn mang theo chút lạnh lẽo cọ qua đầu v*, làm cơ thể mềm mại của Ước Tố run rẩy một trận.
Triệu Hựu Sâm thản nhiên ngắt một chiếc lá sen xanh biếc đắp lên người cô, lá sen hơi lạnh, cọ vào nhũ hoa cương cứng, màu xanh như phỉ thúy thuần khiết phản lên cơ thể mềm mại trắng nõn, cơ thể chỉ lộ mỗi vùng cấm đang mặc chiếc quần lót gợi cảm bị đàn ông chà đạp. Cự vật màu tím thô bạo cọ vào hoa huy*t mong manh, đưa Ước Tố lên cao trào một lần nữa.
Ước Tố đưa mắt nhìn bầu trời trong xanh và tầng lá sen xanh biếc bốn phía, lá sen che nửa thân trên, hoa môi bên dưới bị làm cho căng phồng, ngón tay hắn liên tục gảy tiểu đế mềm mại, làm hạ thân cô không ngừng tuôn mật ra ngoài. Ước Tố cảm thấy cả người khô nóng, đồ vật kia của hắn vẫn liên tục ra vào thân thể cô, bắn vào bên trong rồi rất nhanh lại tiếp tục. Hắn bỏ lá sen ra khỏi cơ thể Ước Tố, dùng cuống khiêu khích nhũ hoa nộn phấn, hai đầu ngực đã cương lên như đá, vừa động nhẹ đã khơi dậy cả ngàn con sóng mẫn cảm.
Chiếc thuyền chao đảo, hai tay Ước Tố bị trói ở đầu thuyền, đây là một loại hoan ái cuồng nhiệt, mỗi động chạm của hắn đều mang đến từng cơn chấn động, vốn dĩ cô còn có thể dùng tay bám trụ vào mạn thuyền, nhưng hiện tại đôi tay bị trói, không bám được vào mạn thuyền, hắn lại dường như không hề sợ hãi, bất luận thuyền nhỏ đảo đến bao nhiêu, động tác hắn vẫn kịch liệt như cũ, hết lần này đến lần khác hung bạo đâm vào, tựa như muốn xé rách cô.
"Thuyền trôi đến đâu rồi?" Cô sợ hãi nhắm mắt lại, "Chúng ta còn về được không?" Truyện edit by Astute Nguyễn.
"Bất luận là đến chỗ nào, tôi đều có thể đưa em trở về." Hắn cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên gương mặt cô, "Đừng sợ."
Ps: 10 bình chọn + 10 bình luận + 5 theo dõi => 1 chương mới
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro