Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Chương 121
Tùng Thử Tuý Ngư
2024-09-04 19:04:15
Bạch Liễu Y Nguyệt nheo mắt nhìn Lý Chiêu Dương như nhìn ra được điểm không đúng trên người cô, Bạch Liễu Y Nguyệt liền xông đến hướng cây sáo bạch ngọc đang cầm trên tay về phía Lý Chiêu Dương.
Hàn Diệt Phong thấy vậy muốn tấn Bạch Liễu Y Nguyệt nhưng đã bị Hắc Phi ngăn lại,Lý Chiêu Dương lộn người hai tay chống xuống sàn gỗ phóng ra khỏi tàu để tránh né cây sáo ngọc của y.
Bạch Liễu Y Nguyệt không chút nể nang mà tấn công Lý Chiêu Dương,cô cũng vừa tránh vừa đánh trả chân cô cũng liên tục đạp lên mặt nước để bay lên không trung hai người so chưởng,Lý Chiêu Dương môi vẫn luôn mỉm cười mà đánh với Bạch Liễu Y Nguyệt.
Lý Tư Dao ở dưới này lớn tiếng:
"Sao đột nhiên lại tấn công người khác vậy hả!!!"
Hắc Phi gần máu hiện rõ trên gương mặt và trán nói:
"Vợ của ta làm việc cần đám hậu bối các ngươi nói sao!!!"
Câu nói khiến bọn họ đứng hình,Minh Nguyệt và Lý Hạo Thiên khá bình thường với chuyện này vì Hoàng Hậu của Lý Hạo Thiên cũng là nam nhân cơ mà.Minh Nguyệt nhìn Lý Tư Dao nói:
"Không biết ăn nói thì im lặng đi bây giờ tổ tông nhà ngươi gặp Hắc Bá Bá cũng phải gọi một tiếng tiền bối đó"
Minh Nguyệt biết không nên chọc giận Hắc Phi nếu không sẽ có chuyện lớn xảy ra thật đó,Hàn Diệt Phong đứng dưới này nhìn trận đấu của Lý Chiêu Dương và Bạch Liễu Y Nguyệt thì lo lắng chất độc trong người cô sẽ phát tác,Minh Nguyệt cũng thấy được sự lo lắng của hắn liền lên tiếng nói nhỏ:
"Yên tâm đi,Bạch Liễu Bá Bá là người năm đó chữa trị cho Anh Anh không cần phải lo lắng người sẽ tổn hại cậu ấy".
Bổng lúc này một tiếng sáo thanh lãnh vang lên tiếng sáo nhẹ nhàng lại mạnh mẽ khiến mặt nước phải cuộn sóng,ngoại trừ Hắc Phi thì những người còn lại đều phải cau mày vì chỉ cần lơ là tiếng sáo sẽ lập tức điều khiển lý trí của bọn họ.
Lý Chiêu Nhi lúc này ôm đầu loạng choạng mà khóc thút thít :
"Đau quá huhu đầu đau quá"
Lý Hạo Thiên liền sử dụng linh lực phong toả thính của Lý Chiêu Nhi nếu không cô ta đã ngã xuống sông rồi.
Lý Chiêu Dương khi nghe tiếng sáo cũng lộn người đứng trên mặt nước dưới chân bắt đầu truyền đến những tia tử điện khổng lồ,Bạch Liễu Y Nguyệt nhẹ nhàng khinh thân lên không trung thì ngay phía dưới mặt nước đã lập tức phát nổ, những người đứng quan sát lúc này cảm thấy lạ vì xung quanh họ xuất hiện rất nhiều những con bướm màu tím phát sáng, Hàn Diệt Phong và Minh Nguyệt lập tức nhận ra là linh lực của Lý Chiêu Dương đã tạo thành.
Lý Chiêu Dương tay cầm thanh kiếm tấn công Bạch Liễu Y Nguyệt những con bướm theo cử chỉ hành động của cô mà tấn công theo,Lý Chiêu Nhi ở dưới này thấy những con bướm xinh đẹp muốn chạm vào thì Hắc Phi đã cộc cằn khó chịu nói:
"Nếu như không muốn chết ta khuyên ngươi đừng chạm vào con bướm đó ta không muốn phải thu dọn xác chết hay là để người của Núi Sơn Khê mang tội danh mưu sát Công Chúa đâu"
Mọi người ngoại trừ Hàn Diệt Phong và Minh Nguyệt ai cũng khó hiểu nhìn Hắc Phi thì lúc này một con chim từ đâu bay đến có lẽ là bị thu hút bởi vẻ đẹp của chủ bướm máu tim nhưng khi con chim vừa chạm vào đã bị một ánh sáng
màu tím bao quanh cơ thể, khiến con chim đó đay đớn rít lên một tiếng dài rồi biến thành tro bụi bay theo gió, khiến cho Lý Tư Dao và Lý Chiêu Nhi phải tái mặt .
Minh Nguyệt nửa con mắt nói:
"Hắc Bá Bá, người nói cho cô ta làm gì cứ để cho cô ta chạm vào đi"
Hắc Phi tặc lưỡi nói:
"Ta đã nói không muốn dọn xác người chết và cũng không muốn người của Núi Sơn Khê mang tội danh giết Công Chúa và đắc tội với Hoàng Thất đâu"
Lý Hạo Thiên cau mày nói:
"Người của Núi Sơn Khê
Minh Nguyệt cười khinh bỉ nói:
"Anh Anh ở trên Giang Hồ ngoại trừ đồng môn sư huynh đệ ra thì không ai biết cái họ thật sự của cậu ấy hết"
Lý Hạo Thiên và Lý Tư Hàm lẫn Lý Tư Dao bất giác cau mày khó chịu nhìn Minh Nguyệt,Lý Tư Dao nói:
"Cái gì mà không biết họ,.."
Lý Tư Dao chưa nói hết Minh Nguyệt đã cắt ngang:
"Lý Chiêu Dương là cái tên của một cô Công Chúa,Chiêu Dương trong Chiếu Sáng tức là Dương Quan Sáng Lạng nhưng người trên Giang Hồ không hề biết cậu ấy mang họ Lý,..."Tên của cậu ấy là Bạch Liễu Chiêu Dương,Chiêu Dương trong Chiêu Dương
Tự Cẩm tức là Hạnh Phúc,chứ không còn là Dương Quan Sáng Lạng nữa
Lý Hạo Thiên và Lý Tư Hàm nghe xong chấn động cả người,cơ thể bất giác run rẩy đưa mắt nhìn cô đang đấu với Bạch Liễu Y Nguyệt.
Minh Nguyệt nhún vai nói tiếp:
"Cậu ấy vốn đã bị các người phế đi chức vị Công Chúa,cho nên đã sớm không phải là Lý Chiêu Dương nữa rồi và cũng không nên mang họ Lý "
Hắc Phi đứng bên cạnh lúc này mới thản nhiên lên tiếng:
"Tại hạ Hắc Phi là Phụ Thân của Dương Nhi,Y Nguyệt là cha của con bé"
Hàn Diệt Phong thấy vậy muốn tấn Bạch Liễu Y Nguyệt nhưng đã bị Hắc Phi ngăn lại,Lý Chiêu Dương lộn người hai tay chống xuống sàn gỗ phóng ra khỏi tàu để tránh né cây sáo ngọc của y.
Bạch Liễu Y Nguyệt không chút nể nang mà tấn công Lý Chiêu Dương,cô cũng vừa tránh vừa đánh trả chân cô cũng liên tục đạp lên mặt nước để bay lên không trung hai người so chưởng,Lý Chiêu Dương môi vẫn luôn mỉm cười mà đánh với Bạch Liễu Y Nguyệt.
Lý Tư Dao ở dưới này lớn tiếng:
"Sao đột nhiên lại tấn công người khác vậy hả!!!"
Hắc Phi gần máu hiện rõ trên gương mặt và trán nói:
"Vợ của ta làm việc cần đám hậu bối các ngươi nói sao!!!"
Câu nói khiến bọn họ đứng hình,Minh Nguyệt và Lý Hạo Thiên khá bình thường với chuyện này vì Hoàng Hậu của Lý Hạo Thiên cũng là nam nhân cơ mà.Minh Nguyệt nhìn Lý Tư Dao nói:
"Không biết ăn nói thì im lặng đi bây giờ tổ tông nhà ngươi gặp Hắc Bá Bá cũng phải gọi một tiếng tiền bối đó"
Minh Nguyệt biết không nên chọc giận Hắc Phi nếu không sẽ có chuyện lớn xảy ra thật đó,Hàn Diệt Phong đứng dưới này nhìn trận đấu của Lý Chiêu Dương và Bạch Liễu Y Nguyệt thì lo lắng chất độc trong người cô sẽ phát tác,Minh Nguyệt cũng thấy được sự lo lắng của hắn liền lên tiếng nói nhỏ:
"Yên tâm đi,Bạch Liễu Bá Bá là người năm đó chữa trị cho Anh Anh không cần phải lo lắng người sẽ tổn hại cậu ấy".
Bổng lúc này một tiếng sáo thanh lãnh vang lên tiếng sáo nhẹ nhàng lại mạnh mẽ khiến mặt nước phải cuộn sóng,ngoại trừ Hắc Phi thì những người còn lại đều phải cau mày vì chỉ cần lơ là tiếng sáo sẽ lập tức điều khiển lý trí của bọn họ.
Lý Chiêu Nhi lúc này ôm đầu loạng choạng mà khóc thút thít :
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đau quá huhu đầu đau quá"
Lý Hạo Thiên liền sử dụng linh lực phong toả thính của Lý Chiêu Nhi nếu không cô ta đã ngã xuống sông rồi.
Lý Chiêu Dương khi nghe tiếng sáo cũng lộn người đứng trên mặt nước dưới chân bắt đầu truyền đến những tia tử điện khổng lồ,Bạch Liễu Y Nguyệt nhẹ nhàng khinh thân lên không trung thì ngay phía dưới mặt nước đã lập tức phát nổ, những người đứng quan sát lúc này cảm thấy lạ vì xung quanh họ xuất hiện rất nhiều những con bướm màu tím phát sáng, Hàn Diệt Phong và Minh Nguyệt lập tức nhận ra là linh lực của Lý Chiêu Dương đã tạo thành.
Lý Chiêu Dương tay cầm thanh kiếm tấn công Bạch Liễu Y Nguyệt những con bướm theo cử chỉ hành động của cô mà tấn công theo,Lý Chiêu Nhi ở dưới này thấy những con bướm xinh đẹp muốn chạm vào thì Hắc Phi đã cộc cằn khó chịu nói:
"Nếu như không muốn chết ta khuyên ngươi đừng chạm vào con bướm đó ta không muốn phải thu dọn xác chết hay là để người của Núi Sơn Khê mang tội danh mưu sát Công Chúa đâu"
Mọi người ngoại trừ Hàn Diệt Phong và Minh Nguyệt ai cũng khó hiểu nhìn Hắc Phi thì lúc này một con chim từ đâu bay đến có lẽ là bị thu hút bởi vẻ đẹp của chủ bướm máu tim nhưng khi con chim vừa chạm vào đã bị một ánh sáng
màu tím bao quanh cơ thể, khiến con chim đó đay đớn rít lên một tiếng dài rồi biến thành tro bụi bay theo gió, khiến cho Lý Tư Dao và Lý Chiêu Nhi phải tái mặt .
Minh Nguyệt nửa con mắt nói:
"Hắc Bá Bá, người nói cho cô ta làm gì cứ để cho cô ta chạm vào đi"
Hắc Phi tặc lưỡi nói:
"Ta đã nói không muốn dọn xác người chết và cũng không muốn người của Núi Sơn Khê mang tội danh giết Công Chúa và đắc tội với Hoàng Thất đâu"
Lý Hạo Thiên cau mày nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Người của Núi Sơn Khê
Minh Nguyệt cười khinh bỉ nói:
"Anh Anh ở trên Giang Hồ ngoại trừ đồng môn sư huynh đệ ra thì không ai biết cái họ thật sự của cậu ấy hết"
Lý Hạo Thiên và Lý Tư Hàm lẫn Lý Tư Dao bất giác cau mày khó chịu nhìn Minh Nguyệt,Lý Tư Dao nói:
"Cái gì mà không biết họ,.."
Lý Tư Dao chưa nói hết Minh Nguyệt đã cắt ngang:
"Lý Chiêu Dương là cái tên của một cô Công Chúa,Chiêu Dương trong Chiếu Sáng tức là Dương Quan Sáng Lạng nhưng người trên Giang Hồ không hề biết cậu ấy mang họ Lý,..."Tên của cậu ấy là Bạch Liễu Chiêu Dương,Chiêu Dương trong Chiêu Dương
Tự Cẩm tức là Hạnh Phúc,chứ không còn là Dương Quan Sáng Lạng nữa
Lý Hạo Thiên và Lý Tư Hàm nghe xong chấn động cả người,cơ thể bất giác run rẩy đưa mắt nhìn cô đang đấu với Bạch Liễu Y Nguyệt.
Minh Nguyệt nhún vai nói tiếp:
"Cậu ấy vốn đã bị các người phế đi chức vị Công Chúa,cho nên đã sớm không phải là Lý Chiêu Dương nữa rồi và cũng không nên mang họ Lý "
Hắc Phi đứng bên cạnh lúc này mới thản nhiên lên tiếng:
"Tại hạ Hắc Phi là Phụ Thân của Dương Nhi,Y Nguyệt là cha của con bé"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro