Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Chương 127
Tùng Thử Tuý Ngư
2024-09-04 19:04:15
Lý Chiêu Dương trở thành Chủ Mẫu của Phủ Thái Sư thừa hưởng cả Quỷ Vệ và một tay nắm giữ quyền lực của Thái sư khiến quần thần trong Triều đều phải kính sợ, những quân thần dưới trướng của Hàn Diệt Phong đều đồng ý mà về dưới trướng của Lý Chiêu Dương.
Lý Chiêu Dương biết được chuyện này cũng không thôi tức giận,cô ta luôn cho rằng bản thân là trung tâm của sự chú ý ai cũng phải kính trọng vậy mà bây giờ chịu không biết bao nhiêu tủi nhục khiến cô ta tức giận vô cùng.
Lâm Hiếu Thiên khi biết chuyện này cũng có chút bất ngờ đi đến chất vấn Lý Chiêu Nhi:
"Không phải nói là giao cho ngươi sao,giao cho ngươi mà bây giờ cô ta lại có quyền lực trong tay, ngươi làm ăn thế nào vậy"
Lý Chiêu Nhi tức giận nói:
"Ai mà biết tên Hàn Diệt Phong đó đang nghĩ gì trong đầu,bây giờ tìm cách lôi kéo Hàn Diệt Phong chứ không phía ở đây chất vấn ta"
Lâm Hiếu Thiên phất tay áo nói:
"Không chất vấn ngươi thì chất vấn ai, ngươi bảo rằng cứ yên tâm giao cho ngươi bảo ta ở lại trong triều điều khiển thế cục bây giờ thì sao,thế cục ta dày công sắp đặt bị chuyện này đánh vỡ ngươi còn dám mạnh miệng sao"
Lý Chiêu Nhi tức giận nói lớn:
"Cho dù ta có sai thì ta vẫn là Công Chúa kế hoạch vẫn còn đó,ông lấy tư cách gì chỉ trích ta hả!!! Chẳng phải vẫn còn Thu Quốc và Dực Quốc sao nghĩ cách vẹn toàn mà lôi kéo Thu Quốc là được chứ gì "Lâm Hiếu Thiên khinh bỉ nói:"Cong Chúa ngươi đừng quên bản thân cũng chỉ là thường dân, hơn nữa ngươi nghĩ ngươi tạo ra chuyện này để Lý Hạo Thiên biết thì ngươi còn là Công Chúa hay sao"
Lý Chiêu Nhi tức giận tay lập tức với lấy tách trà bên cạnh mà ném thẳng về phía của Lâm Hiếu Thiên quát:
"Ngươi câm miệng một lão già dùng thân thể để người khác đề lên thì lên mặt cái gì!!!!"
Lâm Hiếu Thiên rất bình tĩnh đứng yên một chỗ lúc này đằng sau lưng Lâm Hiếu Thiên xuất hiện một người đàn ông với mái tóc và đôi mất màu đỏ rực,Đông Phương Kình nhẹ nhàng bắt lấy tách trà tránh cho tách trà rơi vào người Lâm Hiếu Thiên.
Đông Phương Kình cười nguy hiểm tay bóp vỡ tách trà một tay còn lại ôm lấy eo của Lâm Hiếu Thiên nói:
"Tam Công Chúa mong cô có tiết chế,A Thiên nhà ta sức khỏe dạo này không tốt,nên rất hay cáu kỉnh mong cô lượng thứ"
Lý Chiêu Nhi cau mày nhìn Đông Phương Kình rồi nói:
"Ngươi cứ ra vào Phong Quốc không sợ bị người khác phát hiện hay sao,bây giờ Lý Chiêu Dương đang rất đề phòng bao nhiêu chuyện đều bị cô ta lôi ra ngươi đừng có mà làm vỡ kế hoạch chỉ vì thỏa mãn nhu cầu sinh lý của ngươi"
Đông Phương Kình cười nguy hiểm nói:
"Dục vọng của ta khá cao nên mới thường xuyên lui đến nhưng chưa vỡ kế hoạch nhưng cô lại là người ở yên nhưng kế hoạch vẫn bị đục một lỗ đó thôi"
Lý Chiêu Nhi cứng họng trước lời nói của Đông Phương Kình chỉ biết nghiến răng nói:
"Ngươi cũng có nhu cầu nặng thật đấy thích chơi một lão già"
"Ngươi buông ra được chưa!"
Đông Phương Kình cười cười nói:
"A Thiên người vô tâm quá,cả tháng nay ta nhớ ngươi như vậy ngươi không nhớ ta sao"
Lâm Hiếu Thiên gân máu nổi khắp người nói:
"Ngươi thì có gì tốt lần nào xuất hiện ta đều không thể rời khỏi giường,hại người trong Triều nghĩ ta mỗi tháng đều bị bệnh như vậy ai cũng muốn ta về
huu"
Đông Phương Kình cười hai tiếng rồi nói:
"Vậy ngươi cứ về hưu đi ta trực tiếp rước ngươi về làm Hoàng Hậu Dực Quốc"
Lâm Hiếu Thiên nhìn gương mặt không đứng đắn của hắn mà trong lòng tức giận:
"Ngươi làm càn!"
Đông Phương Kình gật gật đầu tay mò không an phận mà sờ xuống dưới nói:
"Ừm ừm ta làm càn nhưng quả thật hôm nay ta đến là để làm càn"
Lâm Hiếu Thiên chưa kịp suy nghĩ cả người đã giật thót lên gương mặt cũng đỏ lự khẽ rên:
"Um,...Đau"Đông Phương Kình có chút thở không thông gương mặt cũng đỏ lên nói:
"A Thiên ngoan ngoãn chút nếu không sẽ đau lắm đấy"
Đông Phương Kình nói xong liền hơi nhướng người mà hôn Lâm Hiếu Thiên,Lâm Hiếu Thiên vẫn chưa hiểu chuyện gì thì đôi mắt đột ngột mở to nước mắt không ngừng trào ra:
"Hức, ngươi, ưm sao lại,làm, ở đây chứ ha hộc"
"Chậm, chút "
Trời bên ngoài đã là xế chiều bóng hoàng hôn bao phủ khắp nơi một màu cam nhạt phủ ở mọi ngóc ngách mặt trời đang lặn dần,Lý Chiêu Dương đang cùng Hàn Diệt Phong ngồi ở trong Phủ xem lại sổ sách của Phủ Thái Sư trong thời gian mà họ vắng mặt.
Lý Chiêu Dương nhìn sổ sách mà có chút lơ đãng nghĩ "Vậy mà đã được hơn nữa tháng mình dọn khỏi cung rồi, cảm giác ở nơi này thoải mái và quen thuộc hơn rất nhiều không bị gò ép như ở trong Cung".
Hàn Diệt Phong ngồi cạnh nghe suy nghĩ của cô hắn cũng yên tâm khi cô cảm thấy thoải mái,cô không phải ở đây là thoải mái mà là cực kỳ thoải mái.Mọi chuyện đều có Kim Ty Tước và hạ nhân lo liệu cô mỗi ngày chỉ cần cùng hắn đến sân luyện binh giữa hai thao trường Tư Binh và Binh Sĩ của Hoàng Cung nhưng đa phần hai người sẽ giao lại Tư Binh cho đám Thập Vi và Nhất Quỷ Nhị Quỷ quản lý.Hai người sẽ đến thao trường luyện binh cho binh sĩ Hoàng Gia nói là hai người chứ thực chất hắn cho cô ra nắng,đến nơi cô chỉ cần ngồi một chỗ cùng Minh Nguyệt uống trà và ăn điểm tâm nhìn Hàn Diệt Phong luyện binh.
Hàn Diệt Phong thì luôn không nỡ để cô làm việc quá sức đúng giờ cho cô ăn cơm,lâu lâu lại dẫn cô ra ngoài để cô thư giãn cô muốn gì hắn đều cho đượcĐông Phương Kình cười lớn không ngại gì mà nhấc bổng Lâm Hiếu Thiên lên rồi ngồi xuống để Lâm Hiếu Thiên ngồi trên đùi mình rồi nói:
"Cô không biết đó thôi A Thiên ở trên giường rất câu dẫn người đó"
Đông Phương Kình nói xong không nể nang gì mà gặm lấy cái cổ trắng nõn của Lâm Hiếu Thiên,Lâm Hiếu Thiên đỏ mặt muốn phản kháng cũng không được vì hai tay đã bị Đông Phương Kình nắm chặt.
Lý Chiêu Nhi bĩu môi nhìn Đông Phương Kình đang liên tục cắn vào cổ của Lâm Hiếu Thiên mà nói :
"Ngươi có thể bàn chính sự trước rồi hãy giải toả sau được không,ông ta cũng chẳng thể chạy"
Đông Phương Kình đưa lưỡi liếm vào vết cắn ban nãy trên cổ Lâm Hiếu Thiên rồi nói:
"Ngươi ầm ĩ cái gì ta bây giờ đang rất hưng phấn đây,nếu ngươi đã hết cách thì đến tìm Cửu An Ca mà nói chuyện đi bà ta thế nào cũng có cách khiến Lý Chiêu Dương đó uy phục mà thôi"
Lý Chiêu Nhi lúc này mới nhớ ra nói:
"Phải ha,sao ta lại quên vẫn còn Thái Hậu chứ, được rồi không làm phiền các ngươi nữa ta đi tìm cách để Thái Hậu xử lý cô ta"
Lý Chiêu Nhi nói xong liền đứng dậy rời đi,Lâm Hiếu Thiên day day thái dương rồi nói:chiều cô đến mức hạ nhân trong phủ cũng không có cơ hội để chăm sóc cô luôn.Hắn sẽ luôn cùng cô có mặt ở thao trường lâu lâu còn giúp cô chỉ điểm cho đám Thập Vi,cô không cần phải động một ngón tay vào bất cứ việc gì.Nếu hắn bận và cô phải ra ngoài một mình hắn sẽ để Quỷ Vệ đi theo,Quỷ Vệ rất nghiêm túc làm việc vì bọn họ biết rất rõ nếu cô có bất kỳ một vết xước nào dù chỉ là nhỏ nhất thì đầu của bọn họ chắc chắn không giữ được nên ở trong Phủ Thái Sư sự an toàn của cô được đặt lên hàng đầu cả phủ được canh phòng rất nghiêm ngặt thậm chí là người của Hoàng Đế Từ Công Công cũng rất khó để gặp cô.
Khi đi Thượng Triều chính hắn sẽ là người đứng bên cạnh cô với gương mặt không mấy tốt đẹp chỉ cần là người khiến cô cảm thấy khó chịu hắn cũng cảm nhận được mà tấn công kẻ đó và đương nhiên chỉ có cô mới có thể nói hắn dừng lại.
Hàn Diệt Phong cũng làm đúng như lời hắn nói không cúi đầu trước cả Hoàng Đế,khi trên Triều ai cũng hành lễ chỉ riêng Hàn Diệt Phong vẫn một mặt lạnh hiên ngang đứng trên Triều Lý Hạo Thiên cũng thật sự bất lực với cái tính cách của đệ đệ.
Người trên Triều thì có người e ngại Lý Chiêu Dương có người ngưỡng mộ có người lại không thích, nhưng đa phần bọn họ đều có cùng một suy nghĩ "Lý Chiêu Dương Song Vương Điện Hạ,Chủ Mẫu Phủ Thái Sư đã thuần dưỡng một con Quái Vật".
Lý Chiêu Dương biết được chuyện này cũng không thôi tức giận,cô ta luôn cho rằng bản thân là trung tâm của sự chú ý ai cũng phải kính trọng vậy mà bây giờ chịu không biết bao nhiêu tủi nhục khiến cô ta tức giận vô cùng.
Lâm Hiếu Thiên khi biết chuyện này cũng có chút bất ngờ đi đến chất vấn Lý Chiêu Nhi:
"Không phải nói là giao cho ngươi sao,giao cho ngươi mà bây giờ cô ta lại có quyền lực trong tay, ngươi làm ăn thế nào vậy"
Lý Chiêu Nhi tức giận nói:
"Ai mà biết tên Hàn Diệt Phong đó đang nghĩ gì trong đầu,bây giờ tìm cách lôi kéo Hàn Diệt Phong chứ không phía ở đây chất vấn ta"
Lâm Hiếu Thiên phất tay áo nói:
"Không chất vấn ngươi thì chất vấn ai, ngươi bảo rằng cứ yên tâm giao cho ngươi bảo ta ở lại trong triều điều khiển thế cục bây giờ thì sao,thế cục ta dày công sắp đặt bị chuyện này đánh vỡ ngươi còn dám mạnh miệng sao"
Lý Chiêu Nhi tức giận nói lớn:
"Cho dù ta có sai thì ta vẫn là Công Chúa kế hoạch vẫn còn đó,ông lấy tư cách gì chỉ trích ta hả!!! Chẳng phải vẫn còn Thu Quốc và Dực Quốc sao nghĩ cách vẹn toàn mà lôi kéo Thu Quốc là được chứ gì "Lâm Hiếu Thiên khinh bỉ nói:"Cong Chúa ngươi đừng quên bản thân cũng chỉ là thường dân, hơn nữa ngươi nghĩ ngươi tạo ra chuyện này để Lý Hạo Thiên biết thì ngươi còn là Công Chúa hay sao"
Lý Chiêu Nhi tức giận tay lập tức với lấy tách trà bên cạnh mà ném thẳng về phía của Lâm Hiếu Thiên quát:
"Ngươi câm miệng một lão già dùng thân thể để người khác đề lên thì lên mặt cái gì!!!!"
Lâm Hiếu Thiên rất bình tĩnh đứng yên một chỗ lúc này đằng sau lưng Lâm Hiếu Thiên xuất hiện một người đàn ông với mái tóc và đôi mất màu đỏ rực,Đông Phương Kình nhẹ nhàng bắt lấy tách trà tránh cho tách trà rơi vào người Lâm Hiếu Thiên.
Đông Phương Kình cười nguy hiểm tay bóp vỡ tách trà một tay còn lại ôm lấy eo của Lâm Hiếu Thiên nói:
"Tam Công Chúa mong cô có tiết chế,A Thiên nhà ta sức khỏe dạo này không tốt,nên rất hay cáu kỉnh mong cô lượng thứ"
Lý Chiêu Nhi cau mày nhìn Đông Phương Kình rồi nói:
"Ngươi cứ ra vào Phong Quốc không sợ bị người khác phát hiện hay sao,bây giờ Lý Chiêu Dương đang rất đề phòng bao nhiêu chuyện đều bị cô ta lôi ra ngươi đừng có mà làm vỡ kế hoạch chỉ vì thỏa mãn nhu cầu sinh lý của ngươi"
Đông Phương Kình cười nguy hiểm nói:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Dục vọng của ta khá cao nên mới thường xuyên lui đến nhưng chưa vỡ kế hoạch nhưng cô lại là người ở yên nhưng kế hoạch vẫn bị đục một lỗ đó thôi"
Lý Chiêu Nhi cứng họng trước lời nói của Đông Phương Kình chỉ biết nghiến răng nói:
"Ngươi cũng có nhu cầu nặng thật đấy thích chơi một lão già"
"Ngươi buông ra được chưa!"
Đông Phương Kình cười cười nói:
"A Thiên người vô tâm quá,cả tháng nay ta nhớ ngươi như vậy ngươi không nhớ ta sao"
Lâm Hiếu Thiên gân máu nổi khắp người nói:
"Ngươi thì có gì tốt lần nào xuất hiện ta đều không thể rời khỏi giường,hại người trong Triều nghĩ ta mỗi tháng đều bị bệnh như vậy ai cũng muốn ta về
huu"
Đông Phương Kình cười hai tiếng rồi nói:
"Vậy ngươi cứ về hưu đi ta trực tiếp rước ngươi về làm Hoàng Hậu Dực Quốc"
Lâm Hiếu Thiên nhìn gương mặt không đứng đắn của hắn mà trong lòng tức giận:
"Ngươi làm càn!"
Đông Phương Kình gật gật đầu tay mò không an phận mà sờ xuống dưới nói:
"Ừm ừm ta làm càn nhưng quả thật hôm nay ta đến là để làm càn"
Lâm Hiếu Thiên chưa kịp suy nghĩ cả người đã giật thót lên gương mặt cũng đỏ lự khẽ rên:
"Um,...Đau"Đông Phương Kình có chút thở không thông gương mặt cũng đỏ lên nói:
"A Thiên ngoan ngoãn chút nếu không sẽ đau lắm đấy"
Đông Phương Kình nói xong liền hơi nhướng người mà hôn Lâm Hiếu Thiên,Lâm Hiếu Thiên vẫn chưa hiểu chuyện gì thì đôi mắt đột ngột mở to nước mắt không ngừng trào ra:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hức, ngươi, ưm sao lại,làm, ở đây chứ ha hộc"
"Chậm, chút "
Trời bên ngoài đã là xế chiều bóng hoàng hôn bao phủ khắp nơi một màu cam nhạt phủ ở mọi ngóc ngách mặt trời đang lặn dần,Lý Chiêu Dương đang cùng Hàn Diệt Phong ngồi ở trong Phủ xem lại sổ sách của Phủ Thái Sư trong thời gian mà họ vắng mặt.
Lý Chiêu Dương nhìn sổ sách mà có chút lơ đãng nghĩ "Vậy mà đã được hơn nữa tháng mình dọn khỏi cung rồi, cảm giác ở nơi này thoải mái và quen thuộc hơn rất nhiều không bị gò ép như ở trong Cung".
Hàn Diệt Phong ngồi cạnh nghe suy nghĩ của cô hắn cũng yên tâm khi cô cảm thấy thoải mái,cô không phải ở đây là thoải mái mà là cực kỳ thoải mái.Mọi chuyện đều có Kim Ty Tước và hạ nhân lo liệu cô mỗi ngày chỉ cần cùng hắn đến sân luyện binh giữa hai thao trường Tư Binh và Binh Sĩ của Hoàng Cung nhưng đa phần hai người sẽ giao lại Tư Binh cho đám Thập Vi và Nhất Quỷ Nhị Quỷ quản lý.Hai người sẽ đến thao trường luyện binh cho binh sĩ Hoàng Gia nói là hai người chứ thực chất hắn cho cô ra nắng,đến nơi cô chỉ cần ngồi một chỗ cùng Minh Nguyệt uống trà và ăn điểm tâm nhìn Hàn Diệt Phong luyện binh.
Hàn Diệt Phong thì luôn không nỡ để cô làm việc quá sức đúng giờ cho cô ăn cơm,lâu lâu lại dẫn cô ra ngoài để cô thư giãn cô muốn gì hắn đều cho đượcĐông Phương Kình cười lớn không ngại gì mà nhấc bổng Lâm Hiếu Thiên lên rồi ngồi xuống để Lâm Hiếu Thiên ngồi trên đùi mình rồi nói:
"Cô không biết đó thôi A Thiên ở trên giường rất câu dẫn người đó"
Đông Phương Kình nói xong không nể nang gì mà gặm lấy cái cổ trắng nõn của Lâm Hiếu Thiên,Lâm Hiếu Thiên đỏ mặt muốn phản kháng cũng không được vì hai tay đã bị Đông Phương Kình nắm chặt.
Lý Chiêu Nhi bĩu môi nhìn Đông Phương Kình đang liên tục cắn vào cổ của Lâm Hiếu Thiên mà nói :
"Ngươi có thể bàn chính sự trước rồi hãy giải toả sau được không,ông ta cũng chẳng thể chạy"
Đông Phương Kình đưa lưỡi liếm vào vết cắn ban nãy trên cổ Lâm Hiếu Thiên rồi nói:
"Ngươi ầm ĩ cái gì ta bây giờ đang rất hưng phấn đây,nếu ngươi đã hết cách thì đến tìm Cửu An Ca mà nói chuyện đi bà ta thế nào cũng có cách khiến Lý Chiêu Dương đó uy phục mà thôi"
Lý Chiêu Nhi lúc này mới nhớ ra nói:
"Phải ha,sao ta lại quên vẫn còn Thái Hậu chứ, được rồi không làm phiền các ngươi nữa ta đi tìm cách để Thái Hậu xử lý cô ta"
Lý Chiêu Nhi nói xong liền đứng dậy rời đi,Lâm Hiếu Thiên day day thái dương rồi nói:chiều cô đến mức hạ nhân trong phủ cũng không có cơ hội để chăm sóc cô luôn.Hắn sẽ luôn cùng cô có mặt ở thao trường lâu lâu còn giúp cô chỉ điểm cho đám Thập Vi,cô không cần phải động một ngón tay vào bất cứ việc gì.Nếu hắn bận và cô phải ra ngoài một mình hắn sẽ để Quỷ Vệ đi theo,Quỷ Vệ rất nghiêm túc làm việc vì bọn họ biết rất rõ nếu cô có bất kỳ một vết xước nào dù chỉ là nhỏ nhất thì đầu của bọn họ chắc chắn không giữ được nên ở trong Phủ Thái Sư sự an toàn của cô được đặt lên hàng đầu cả phủ được canh phòng rất nghiêm ngặt thậm chí là người của Hoàng Đế Từ Công Công cũng rất khó để gặp cô.
Khi đi Thượng Triều chính hắn sẽ là người đứng bên cạnh cô với gương mặt không mấy tốt đẹp chỉ cần là người khiến cô cảm thấy khó chịu hắn cũng cảm nhận được mà tấn công kẻ đó và đương nhiên chỉ có cô mới có thể nói hắn dừng lại.
Hàn Diệt Phong cũng làm đúng như lời hắn nói không cúi đầu trước cả Hoàng Đế,khi trên Triều ai cũng hành lễ chỉ riêng Hàn Diệt Phong vẫn một mặt lạnh hiên ngang đứng trên Triều Lý Hạo Thiên cũng thật sự bất lực với cái tính cách của đệ đệ.
Người trên Triều thì có người e ngại Lý Chiêu Dương có người ngưỡng mộ có người lại không thích, nhưng đa phần bọn họ đều có cùng một suy nghĩ "Lý Chiêu Dương Song Vương Điện Hạ,Chủ Mẫu Phủ Thái Sư đã thuần dưỡng một con Quái Vật".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro