Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Chương 134

Tùng Thử Tuý Ngư

2024-09-04 19:04:15

Lý Chiêu Nhi có được sự đồng ý của Lý Tư Hàm và Lý Tư Dao nên Lý Chiêu Dương cũng không còn cách nào khác mà đi gửi thư truyền tin cho Lý Hạo Thiên.Hàn Diệt Phong nhìn cô không vui thì lên tiếng:

"Anh Anh nếu con không vui thì,...

Lý Chiêu Dương mỉm cười cười nói:

"Chỉ cần lần này cô ta không gây hoạ thì con sẽ không làm gì cô ta"

Hàn Diệt Phong cau mày nói:

"Cô ta lúc nào cũng gây hoạ và phiền phức,ta thật sự không vừa mắt"

Lý Chiêu Dương nói:

"Người đừng lo, lần này cô ta ra ngoãn một mình cùng lắm là quan sát chiến trận diễn ra để nắm bắt tình hình, chỉ cần chúng ta đừng làm ra động tĩnh gì là được rồi "

Hàn Diệt Phong hiểu đạo lý đó nhưng hắn hoàn toàn không muốn nhìn mặt Lý Chiêu Nhi để hắn ở chung với người mà hắn chỉ muốn kiếm giết chết hắn không nhịn được.Lý Chiêu Dương nhìn ánh mắt lạnh lùng của hắn cũng biết hắn đang nghĩ gì,cô nhẹ nhàng bước tới nói:

"Hoàng Thúc con sẽ ở cạnh người không để Hoàng Thúc ra tay giết người nha"

Hai mắt Hàn Diệt Phong sáng bừng nhìn cô như muốn xác nhận,cô cười cười gật đầu,Hàn Diệt Phong cũng vui vẻ không đề cập đến chuyện đó nữa.Sau khi mọi thứ đều giải quyết xong bọn họ nhổ trại dẫn binh lên đường, đội quân hùng hổ tiến về phía trước.Dẫn đầu là các vị tướng quân và kiểm soát tướng sĩ là đám Thập Vi và Quỷ Vệ, hiệu quả làm việc rất tốt không chê vào đâu được Kỳ Lân Vệ và Quỷ Vệ phối hợp khá ăn ý khi điều binh,bọn họ bổ sung những gì còn thiếu cho đôi bên nhưng mà bọn họ lâu lâu lại không hợp ý vì Kỳ Lân Vệ sống khá thoải mái nên bọn họ lúc nào cũng vui vẻ còn Quỷ Vệ thì được huấn luyện nghiêm ngặt còn đeo mặt nạ rất ít nói nhưng gặp phải Kỳ Lân Vệ ai cũng hoạt náo nên họ có chút không quen.

Các vị tướng lĩnh dẫn binh đi đầu còn có Lý Chiêu Nhi nằm trong đội ngũ, Lý Chiêu Nhi cưỡi ngựa đi ở giữa Lý Tư Dao và Lý Tư Hàm cô ta cứ cười nói một cách vui vẻ vô tư với hai người nhưng cả hai chỉ im lặng lâu lâu mới đáp lại cô

ta.

Minh Nguyệt khó chịu lên tiếng:

"Này miệng cô là cái máy à,sao nói nhiều vậy hả!! Không ai dạy cô quy tắc khi hành quân à"

Lý Chiêu Nhi nước mắt ngắn nước mắt dài nói:

"Ta, hức ta,ta không biết"

Đông Xuyên cau mày nói:

"Nếu Công Chúa đã là đi chung với đội dẫn đầu thì hãy ít nói vài câu hãy nâng cao cảnh giác cẩn thận bị tấn công"

Lý Chiêu Nhi nhìn mọi người dẫn đầu thì xấu hổ vì từ nãy giờ chỉ có cô ta mở miệng nói chuyện,cô ta đã khó hiểu khi chẳng ai lại mình bây giờ thì hiểu rồi.

Minh Nguyệt hừ lạnh nói:"Ngu xuẩn,không có kiến thức binh thư thì đừng làm phiền đến người khác mang theo cô chỉ tổ phiền phức"

Cửu Phi Phi cưỡi ngựa đi đằng sau nói:

"Này cô nói chuyện hơi quá đáng rồi,cô ấy không biết mới làm sao chỉ cần nói là được"

Minh Nguyệt lên tiếng:

"Nếu đã không hiểu thì đừng đi theo,cô có biết trong quân doanh có bao nhiêu luật lệ không nếu cô ta phạm vào thì cô gánh giúp cô ta sao"

Minh Nguyệt ngoái đầu nhìn Cửu Phi Phi nói:

"Ở trên chiến trường chỉ với một lần không biết đó thì cũng đủ để mất mạng rồi,tôi không giống như các người đem mạng mình ra cá cược đâu bởi nó không phải thứ để cá cược"

Minh Nguyệt nói xong thì nắm dây cương đi lên phía trước Lý Chiêu Dương và Hàn Diệt không cũng theo phía sau,Đông Xuyên nhìn bóng dáng của Minh Nguyệt không hiểu sao tim lại loạn nhịp nhưng gương mặt vẫn không biến sắc là bao.

Lý Tư Hàm nghiêm giọng nói:

"Chiêu Nhi bọn ta cho muội đi cùng là vì muốn muội học hỏi chứ không phải để muội gây phiền phức"

Lý Chiêu Nhi bày ra vẻ mặt ấm ức lên tiếng:

"Ca nhưng muội,...Lần này Lý Tư Dao cũng không nói đỡ cô ta nữa cũng nghiêm túc tay đưa tới một cuốn sách nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Muội đừng như vậy nữa,đọc kỹ cuốn sách này đây là các cơ bản khi ở quân doanh,sau này đừng phạm phải nữa"

Lý Chiêu Nhi ngậm ngùi cơn giận nuốt xuống mà cầm lấy cuốn sách hận không thể xé nát cuốn sách nghĩ "Lý Chiêu Dương cô cứ đợi đó ngày tàn của cô sắp đến rồi".

Cả đội quân đi một đường dài ròng rã cũng đã qua hai tháng bọn họ cũng đã đến gần đất phong của Đông Nam Vương.Lý Chiêu Dương hôm nay tỉnh giấc sớm cô đã nhẹ nhàng rời giường tránh đánh thức Hàn Diệt không vì thời gian hành quân hắn khá lao lực vì phải cùng Đông Xuyên nên cô muốn hắn nghỉ ngơi.

Lý Chiêu Dương đi xử lý buổi sáng rồi đi đến một bãi đất trống có ở trong doanh trại thì thấy đám Thập Vi và Nhất Quỷ Nhị Quỷ đang luyện tập buổi sáng Cửu Phi Phi cũng đang hứng thú đứng bên cạnh quan sát.Lý Chiêu Dương không để ý cầm một thanh kiếm gỗ lên phi thân về phía bọn họ,Đại và Nhất Quỷ đang đánh cảm nhận được gì đó theo bản năng xoay người lại đỡ một kiếm gỗ của Lý Chiêu Dương.

Cả hai lùi ra xa rồi đứng thẳng,Nhất Quỷ và Nhị Quỷ nhanh chóng hành lễ:

"Chủ Mẫu"

Đại Vi gọi :

"Mẫu thân"

Tam Vi cũng lên tiếng:"Mẫu thân"

Lý Chiêu Dương cầm kiếm gỗ cười cười nói:

"Các con lên đây hôm nay ta kiểm tra các con"

Thập Vi nghe vậy thì rất hưng phấn mà đi lên,đám Thập Vi và Nhất Quỷ, Nhị Quỷ tiến lên bao vây Lý Chiêu Dương.Minh Nguyệt từ trong lều đi ra thấy cảnh này liền cười hứng thú đáp:

"Mới sáng sớm mà náo nhiệt thật"

Đông Xuyên và Lý Tư Hàm,Lý Tư Dao cũng có mặt cùng lúc đó đứng quan sát bọn họ.Đám Thập Vi và Nhất Quỷ, Nhị Quỷ đều xông lên cùng một lúc Lý Chiêu Dương cũng không ngại dạy dỗ bọn họ.

Chỉ thấy cô tay cầm kiếm gỗ nhằm vào Thập Vi và Đại Vi mà đánh,Nhất Quỷ và Nhị Quỷ cũng giúp đỡ hai người họ,Lý Chiêu Dương đấu với bốn người còn xoay người đá chân về phía cây phi tiêu của Tứ Vi.Cô vừa đánh bật bốn người Đại Vi thì một lớp gai nhọn bằng băng đã đâm từ dưới đất đâm lên,Lý Chiêu Dương lộn người né tránh Cửu Vi cầm kiếm lao đến mang theo những bông tuyết mềm mại mà tấn công Lý Chiêu Dương.

Lý Chiêu Dương đỡ một kiếm sắc nhọn của Cửu Vi mà cười nhẹ nói:

"Mấy đứa đã tiến bộ hơn nhiều rồi"

Cô đẩy nhẹ kiếm đánh bật Cửu Vi từ đằng sau có một thanh kiếm khổng lồ đang lao đến Lý Chiêu Dương xoay người đánh tan thanh kiếm khổng lồ ấy,Đông Xuyên lên tiếng:

"Giỏi thật đó, sớm nghe Kỳ Lân Vệ đều là kỳ tài không ngờ trăm nghe không bằng một thấy"Cửu Phi Phi lên tiếng:

"Rất tuyệt còn có hai Quỷ Vệ đứng đầu nữa nhưng vẫn không địch lại Song Vương"

Minh Nguyệt nửa miệng cười lên tiếng:

"Nhiêu đó đã là gì "

Bọn họ bên này bị Lý Chiêu Dương đánh bật ra,Thập Vi khó chịu mạch máu liên tục xuất hiện nói:

"Khó chịu chết đi được"

Thất Vi nửa con mắt nói:

"Mẫu thân không có ý định nương tay với chúng ta đâu"

Tử Vi hơ hơ hai tiếng nói:

"Thảm trạng đó"

Nhị Quỷ hỏi:

"Có cách nào không"

Lục Vi im lặng hồi lâu không cảm xúc nói:

"Cùng một lúc"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhất Quỷ và Nhị Quý:"Hȧ?"

Tam Vi cười nói:

"Ý của Lục đệ là tấn công cùng một lúc"

Bọn nghe vậy liền gật đầu,Đại Vi nắm chặt thanh kiếm tạo ra một luồn khí màu lam bao bọc thanh kiếm mà xông đến, Nhất Quỷ, Nhị Quỷ và Thập Vi cũng làm điều tương tự.Nhị Vi phóng chiếc quạt mình đang cầm đến phía Lý Chiêu Dương mà nói:

"Băng Huyền"

Một lớp băng theo di chuyển của chiếc quạt liên tục ẩn ẩn hiện hiện, Tam Vi tạo ra một nguồn lôi điện từ thanh kiếm của mình lao đến:

"Phổ lôi"

Tử Vi lên tiếng:

"A PhánLý Chiêu Dương thấy bọn họ đồng loạt xông đến thì cô liền cười cười nói:

"Ái chà cùng lúc tấn công sao"

Lý Chiêu Dương hiện tại là không thể cử động vì do một thế lực nào đó đang giữ chân cô,Lý Chiêu Dương cười cười từ từ đưa kiếm gỗ lên nói:

"Điệp Nguyệt Vũ Lôi"

Lý Chiêu Dương vừa dứt lời xung quanh xuất hiện những con bướm bạc cuồn cuộn tấn công đáp Thập Vi mang theo tia điện sáng chói đánh bật một đám bay xa.

Lý Tư Dao kinh ngạc nói:

"Lợi hại quá,chiêu này đẹp nè"

Thập Vi bên này đỡ Cửu Vi đứng lên mà nói:

"Bực bội thật thua bởi một chiêu mà thua mãi!!!"

Tam Vi xoa xoa cái mông ê ẩm của mình nói:

"Tự Vi không phải bảo đệ để A Phán giữ chân mẫu thân sao"

Tử Vi xoa đầu mình nói:

"A Phán bị đánh bật từ trước đó rồi mẹ đã cường hoá cơ thể để lôi A Phán ra rôi"

Nhị Quỷ nói:

Lục Vi im lặng tạo ra hàng vạn thanh kiếm hướng đến Lý Chiêu Dương mà phóng tới,Thất Vi và Bát Vi nắm chặt thanh kiếm mà xông đến:

"Lôi Cung Pháp"

Cửu Vi xông đến xung quanh Cửu Vi liên tục xuất hiện những bông tuyết, Cửu Vi hướng thẳng Lý Chiêu Dương mà lên tiếng:

"Tuyết Sương ""Đau thật đó"

Đại Vi kêu lớn:

"Mẹ à, người dùng lực quá rồi"

Những con bướm bạc từ từ tản đi,Lý Chiêu Dương cười cười nói:

"Là các con không bằng ai,mẹ vừa xử dụng có một chiêu đã không được rồi"

Thập Vi càm ràm:

"Đau chết con rồi"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Số ký tự: 0