Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Chương 137

Tùng Thử Tuý Ngư

2024-09-04 19:04:15

Bọn họ quyết định đóng quân lại thành Đông Nam Vương hai ngày sau để quân binh nghỉ ngơi và sắp xếp cho trận chiến ở thành trì của Tây Nam Vương.

Đúng hai ngày sau bọn họ có mặt ở ngoại thành Tây Nam Vương hai trăm dặm thành Tây Nam Vương lần này không dễ công phá vì có một đội binh tiễn và nhất định họ phải công kích đường thủy nên cod chút đau đầu.

Bọn họ đứng trong doanh trại nhìn bản đồ mà phải đau đầu vì trận lần này rất khó đánh,Lý Chiêu Dương lên tiếng:

"Bốn bể đều là đường thủy còn là nơi quân địch thân thuộc chúng ta không mấy hiểu có lập ra kế hoạch tốt đến đâu cũng sẽ không thể không có thương vong"

Lý Tư Dao nhìn bản đồ lên tiếng:

"Hay là đưa quân đến để thăm dò tìm hiểu phe địch trước dù sao địch trong tối ta ngoài sáng rất khó đánh"

Đông Xuyên gật gật đầu nhìn Minh Nguyệt thì thấy Minh Nguyệt,Lý Chiêu Dương và Lý Tư Hàm cứ nhìn chằm chằm vào bản đồ.Minh Nguyệt cau mày lên tiếng:

"Đưa những người có khinh công giỏi đến thăm dò vì đây là đường thủy nếu lơ là rất có thể sẽ bị động"

Lý Tư Hàm lên tiếng:

"Anh Anh,tôi và Tư Dao sẽ ở lại doanh trại để tìm cách tiếp ứng cho mọi người và quan sát thế trận từ xa "

Hàn Diệt Phong và Lý Chiêu Dương trao đổi ánh mắt một lúc thì Lý Chiêu Dương gật gật đầu,Đông Xuyên cau mày nhìn Hàn Diệt Phong và Lý Chiêu Dương mà nghĩ "Hai người này thật sự rất ăn ý".

Hàn Diệt Phong lên tiếng:

"Đông Xuyên dẫn theo một đội thủy binh cùng với Nhất Quỷ và Nhị Quỷ đi đến cổng phía Tây kiểm tra tình hình "

Đông Xuyên,Nhất Quỷ và Nhị Quỷ đồng thanh:

"Rõ

Ba người lập tức rời đi,Hàn Diệt Phong nhìn Minh Nguyệt lên tiếng:

"Minh Nguyệt cùng,Thập Vi và Cửu Vi đến cánh cổng phía Đông,còn Đại Vi chỉ huy những người khác đến phía Bắc,một mình ta sẽ đến phía Nam"

Bọn họ gật đầu rồi lập tức rời đi Hàn Diệt Phong quay sang Lý Chiêu Dương lên tiếng:

"Con ở lại giúp ta giữ doanh trại,đến lúc cần tiếp ứng thì đến tiếp ứng bọn ta"

Lý Chiêu Dương gật gật đầu cười nói:

"Hoàng Thúc người cẩn thận nhé"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hàn Diệt Phong gật đầu rồi cúi người xuống ôm lấy cô vào lòng,Lý Chiêu Dương nhẹ cười ôm lại Hàn Diệt Phong.

Khi Hàn Diệt Phong rời đi Lý Tư Dao liền lên tiếng:

"Đúng rồi, Đại ca,Chiêu Nhi đâu"

Lý Tư Hàm không đáp chỉ lắc lắc đầu biểu hiện ý mình không biết,Lý Chiêu Dương cau mày nghĩ "Mình đã không thấy Lý Chiêu Nhi từ lúc sáng rồi sẽ không xảy ra chuyện gì chứ".

Nhóm của Đại Vi lên thuyền chiến mà ra khơi hướng đến thành trì của Tây Nam Vương,Tử Vi hưng phấn nói:

"Bọn họ chết chắc rồi,nơi này chính là địa bàn của ta hahaha"

Tam Vi nhìn toà thành trì mà nữa con mắt nhìn Tử Vi nói:

"Đừng hưng phấn quá cẩn thận thất vọng đấy"

Thất Vi lên tiếng:

"Mọi người có cảm nhận giống ta không,có chuyện gì đó rất không tốt

Nhị Vi nằm trên thành thuyền đang nhắm mắt ngủ thoải mái thì nghe Thất Vi nói mới cảm thấy có gì đó không ổn mà nhìn về phía thành trì.Lục Vi hiếm hoi mở miệng nhắc nhở:

"Cẩn thận chút"

Bọn họ vừa dứt lời thì hàng loạt mũi tên mang theo lửa từ toà thành phóng về phía thuyền của bọn họ,Tứ Vi lập tức dùng linh lực kéo mặt nước ở lên đỡ toàn bộ mũi tên rồi quay lại nhìn Tam Vi mà tự hào nói:

"Thấy chưa nơi sông nước này là địa bàn của đệ mà"

Lúc này một lượng lớn côn trùng xuất hiện từ tường thành mà lao xuống như mưa,Bát Vi hét lớn:

"CÁI GÌ VẬY!!!!KINH QUÁI!!!"

Nhị Vi lập tức đứng dậy dựa vào bức tường nước của Tử Vi mà đóng băng toàn bộ đám côn trùng,Đại Vi lên tiếng:

"Mọi người cẩn thận một chút có nhân sĩ cấp Thiên cho tất cả thuyền dừng lại đi"

Bốn chiếc thuyền lập tức dừng lại theo hiệu lệnh của Đại Vi,Tam Vi đổ mồ hôi nói:

"Nhân sĩ cấp Thiên là ngang với mẫu thân của chúng ta có đúng không"

Nhị Vi thu lại linh lực nói:

"Có thể là vậy "

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lục Vi không cảm xúc nhìn Đại Vi nói:

"Cho thuyền quay về đi"

Minh Nguyệt,Thập Vi và Cửu Vi bên này đã cho thuyền đến gần tường thành phía Đông, Thập Vi đứng cạnh Cửu Vi trên boong tàu hưng phấn cười man rợ tay bẻ lắc rắc nói:

"Haha ta thật sự ngứa tay ngứa chân sắp chết rồi,nhanh đến rồi tẩn cho đám này một trận mới được!!!"

Minh Nguyệt đứng đằng sau hai người họ mà cau mày lại nghĩ "Cảm giác gì đây khó chịu chết đi được ".

Minh Nguyệt đang nghĩ thì có những tiếng xé gió vang lên bên tai cô ngẩn đầu lên nhìn thì thấy hàng chục mũi băng đang phóng đến chỗ bọn họ Thập Vi không nói gì hưng phấn rút kiếm chém nát toàn bộ mũi băng rồi nói lớn:

"Ra đây đi!llIRa đây đánh với ta hahaha đừng như rùa rụt cổ!!!"Minh Nguyệt tiến đến một tay kéo Thập Vi xuống nói:

"Đi xuống cho ta năng lực không bằng ai mà cứ thích thể hiện,đây là nhân sĩ cấp Thiên ngang với mẫu thân của các con,các con có đánh lại hay không".

Thập Vi nở nụ cười man rợ kéo đến tận mang tai mà hạ giọng nói:

"Như vậy mới vui chứ cô cô!!"

Thập Vi vừa dứt lời thì Cửu Vi ở đằng sau đã cốc vào đầu của Thập Vi một cái khiến đầu Thập Vi u một cục lớn,Thập Vi liền lên tiếng:

"Cửu ca đau!!"

Cửu Vi im lặng không đáp lúc này những mũi băng lại tiếp tục xuất hiện Minh Nguyệt đạp lên thành thuyền bay lên không trung cô tạo ra những mũi tên khổng lồ từ nước rồi phi đến đối chọi với mũi băng,hai nguồn linh lực giao nhau mãnh liệt sau đó là nổ tung.

Minh Nguyệt lộn một vòng đáp lại xuống tàu rồi từ từ đứng lên nói:

"Quay về thôi"

Cửu Vi gật đầu:

"Vâng"

Thập Vi khó chịu nói:

"Hảll!Quay về!!!Chạy trốn sao!!"

Minh Nguyệt cốc cho Thập Vi một cái đau điếng nói:"Còn nói linh tinh cẩn thận ta ném con khỏi tàu"

Hàn Diệt Phong một mình dẫn quân đến cửa phía Nam khi vừa đến gần thì Hàn Diệt Phong đã cho người dừng lại ở khoảng cách nhất định không đến gần vì hắn cảm nhận được có sự xuất hiện của nhân sĩ cấp Thiên.Hắn buộc phải để đại quân dừng lại ở khoảng cách nhất định để không gây tổn thất dù sao cũng chỉ là thăm dò không có ý định công thành.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Số ký tự: 0