Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Chương 52
Tùng Thử Tuý Ngư
2024-09-04 19:04:15
Lý Chiêu Dương đi lang thang trong đêm không biết bản thân đang đi đâu, cô vừa đi vừa thất thần nhớ lại những ký ức kiếp trước.
Hàn Diệt Phong chỉ với một trưởng đã đánh nát nội đan của cô, cô bị bắt giữ vì không quy hàng bị đưa đến cực hình cung đánh đập một cách tàn nhẫn sau đó được Nam Vương cứu ra quay trở lại chiến trường khi nội đan không còn, pháp lực cũng biến mất Lý Chiêu Dương Cứ vậy mà xông ra chiến trường chiến đấu với Hàn Diệt Phong và Song Thiên trong vòng nửa canh giờ khi không còn sức chống trả liền bị hai người họ ghim thẳng hai cây thương sắc nhọn và lạnh lẽo vào người.
Lý Chiêu Dương cả hai đời đều nể phục Hàn Diệt Phong, và cả đời này lẫn đời trước cô đều sợ hãi khi đứng trước mặt hắn áp lực khiến cô phải run rẩy. Cho dù đời trước cô có còn nội đan đi chăng nữa cô vĩnh viễn cũng không
ดีลิน lai han.
Cô vừa đi vừa miên man suy nghĩ nhớ lại những ký ức của đời trước mà có chút cảm thấy bất lực cô thở dài nghĩ "
Vốn định tối nay sẽ đột nhập cung của Tây Vương để lấy lệnh bài, thế mà lại xảy ra chuyện này, nhưng mà lần này là lần đầu tiên sau khi trọng sinh mình thấy hắn tức giận.Hơn nữa mình còn ở cùng Hoàng Thúc mình nhớ kiếp trước chưa từng gặp mặt người lần nào".
Lý Chiêu Dương nghĩ nghĩ " Vấn là mình tự đi lấy,dù sao cũng không thể dựa vào người khác được".
Nghĩ là làm Lý Chiêu Dương dùng khinh công nhảy lên cao, và hướng thẳng cung điện của Tây Vương mà đi tới,
Lý Chiêu Dương đường đường chính chính đi vào từ cửa trước bằng cách vặn cổ lính gác, Lý Chiêu Dương trốn tránh và tránh được đội tuần tra trong cung của Tây Vương cô thuận lợi đi khắp công ty Vương để tìm kiếm lệnh bài, khi cô đang lục lọi trong tư phòng của Tây Vương thì tìm thấy một tấm gậy bài bằng vàng có khắc chữ "Tây" và những bức thư kỳ lạ ở dưới chiếc gối trên giường. Cô liền nhanh tay cầm lấy toàn bộ nhét vào người thì một cái phi tiêu từ đâu phóng tới phía cô đang đứng cơ thể cô nhanh nhẹn lách người tránh chiếc phi tiêu, sau đó Lý Chiêu Dương xoay người nhảy ra ngoài cửa sổ thì bị binh lính trong hoàng cung của Tây Vương bao vây trong số đó còn có 5 người đeo mặt nạ quỷ.
Lý Chiêu Dương bình tĩnh cười cười nghĩ " Mình thản rồi, nhiều người quá"
Tây Vương từ đẳng sau đám binh sĩ bước ra kiêu ngạo nói:
"Vương Phi ta đợi nàng lâu lắm rồi đấy"
Lý Chiêu Dương liền đáp với gương mặt không tí biểu cảm:
"Đợi làm gì chứ"
Tây Vương nham hiểm nói:
"Lần đầu, nhìn thấy nàng ta đã biết nàng là người của triều đình, triều đình đã bắt đầu vơi bắt Tây Thành của ta, Tây Lệnh là thứ quan trọng ta không ngốc đến mức không biết triều đình sẽ đưa nàng đến để thu lại lần đầu à,...Và nếu nàng có thể thì cứ đầu hàng đúng về phe ta, đảm bảo không ngược đãi nàng"
Tây Vương vừa dứt câu thì Lý Chiêu Dương mắc cá chết nói:
"Đã lấy rồi còn bảo đưa lại, người có thấy tên trộm là như vậy chưa"
Tây Vương liền đen mặt, nghênh ngang nói:
"Vậy bổn Vương đành phải dùng vũ lực với nàng rồi, bồn Vương sót nàng vì nàng là nữ nhi và đôi mắt cũng không nhìn thấy, và nàng còn làm Vương Phi của ta nên ta lo lắng cho nàng, nàng đừng sợ ta sẽ không để họ ra tay quá nặng với nàng đâu"
Lý Chiêu Dương xem thường đáp:
"Có ai nói với ngươi là ngươi rất tự luyến không thế"
Tây Vương tức giận ra lệnh cho tất cả binh sĩ đang bao vây cô tấn công cùng một lúc, cô cả người cộng thêm tay chân nhanh nhẹn đánh cho đám binh sĩ bay ra xa, mỗi cú đấm cú đá của cô hệt như trời giáng. Lý Chiêu Dương xoay người đá một tên binh lính bay ra xa thuận thế né luôn vài chiếc phi tiêu được phóng tới phía mình sau đó cô lập tức cúi đầu tránh được cú chém ngang của một thanh đao, Lý Chiêu Dương liền nhảy lên cao thì bị một tên khác trong số đám đầu quỷ chém từ phía trên theo đường dọc, cô liền rút kiếm đỡ lại nhát chém của thanh kiếm đá tên đầu quỷ bay ra xa, sau đó cô thực hiện một cú lộn nào đẹp mắt tránh xa đám đầu quỷ.
Tiểu đầu quỷ xông thẳng về phía cô để đối đầu trực diện,cô không ngần ngại liên tục áp đảo khiến Tiểu đầu quỷ khó khăn đỡ đòn nghĩ " Rốt cuộc con nhóc này là ai,... sức mạnh thật kinh khủng".
Tiểu đầu quỷ khi tìm được cơ hội né xa Lý Chiêu Dương, Tiểu đầu quỷ muốn tận dụng cơ hội để nén ra lọ độc như lúc đã làm với Tam Vi, nhưng chỉ với một cái mí mắt thì Lý Chiêu Dương đã xuất hiện ngay trước mắt của Tiểu đầu quỷ, Lý Chiêu Dương không hề nhân lượng mà dùng kiếm kết liễu Tiểu đầu quỷ, máu của Tiểu đầu quỷ văng ra khắp gương mặt của cô.
Mấy tên trong đám đầu quỷ thấy Tiểu muội muội chết thì tức giận không thôi, Đại đầu quỷ nghĩ " Nó là ai,mắt không nhìn thấy lại có thể chiến đấu linh hoạt như vậy".
Hàn Diệt Phong chỉ với một trưởng đã đánh nát nội đan của cô, cô bị bắt giữ vì không quy hàng bị đưa đến cực hình cung đánh đập một cách tàn nhẫn sau đó được Nam Vương cứu ra quay trở lại chiến trường khi nội đan không còn, pháp lực cũng biến mất Lý Chiêu Dương Cứ vậy mà xông ra chiến trường chiến đấu với Hàn Diệt Phong và Song Thiên trong vòng nửa canh giờ khi không còn sức chống trả liền bị hai người họ ghim thẳng hai cây thương sắc nhọn và lạnh lẽo vào người.
Lý Chiêu Dương cả hai đời đều nể phục Hàn Diệt Phong, và cả đời này lẫn đời trước cô đều sợ hãi khi đứng trước mặt hắn áp lực khiến cô phải run rẩy. Cho dù đời trước cô có còn nội đan đi chăng nữa cô vĩnh viễn cũng không
ดีลิน lai han.
Cô vừa đi vừa miên man suy nghĩ nhớ lại những ký ức của đời trước mà có chút cảm thấy bất lực cô thở dài nghĩ "
Vốn định tối nay sẽ đột nhập cung của Tây Vương để lấy lệnh bài, thế mà lại xảy ra chuyện này, nhưng mà lần này là lần đầu tiên sau khi trọng sinh mình thấy hắn tức giận.Hơn nữa mình còn ở cùng Hoàng Thúc mình nhớ kiếp trước chưa từng gặp mặt người lần nào".
Lý Chiêu Dương nghĩ nghĩ " Vấn là mình tự đi lấy,dù sao cũng không thể dựa vào người khác được".
Nghĩ là làm Lý Chiêu Dương dùng khinh công nhảy lên cao, và hướng thẳng cung điện của Tây Vương mà đi tới,
Lý Chiêu Dương đường đường chính chính đi vào từ cửa trước bằng cách vặn cổ lính gác, Lý Chiêu Dương trốn tránh và tránh được đội tuần tra trong cung của Tây Vương cô thuận lợi đi khắp công ty Vương để tìm kiếm lệnh bài, khi cô đang lục lọi trong tư phòng của Tây Vương thì tìm thấy một tấm gậy bài bằng vàng có khắc chữ "Tây" và những bức thư kỳ lạ ở dưới chiếc gối trên giường. Cô liền nhanh tay cầm lấy toàn bộ nhét vào người thì một cái phi tiêu từ đâu phóng tới phía cô đang đứng cơ thể cô nhanh nhẹn lách người tránh chiếc phi tiêu, sau đó Lý Chiêu Dương xoay người nhảy ra ngoài cửa sổ thì bị binh lính trong hoàng cung của Tây Vương bao vây trong số đó còn có 5 người đeo mặt nạ quỷ.
Lý Chiêu Dương bình tĩnh cười cười nghĩ " Mình thản rồi, nhiều người quá"
Tây Vương từ đẳng sau đám binh sĩ bước ra kiêu ngạo nói:
"Vương Phi ta đợi nàng lâu lắm rồi đấy"
Lý Chiêu Dương liền đáp với gương mặt không tí biểu cảm:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đợi làm gì chứ"
Tây Vương nham hiểm nói:
"Lần đầu, nhìn thấy nàng ta đã biết nàng là người của triều đình, triều đình đã bắt đầu vơi bắt Tây Thành của ta, Tây Lệnh là thứ quan trọng ta không ngốc đến mức không biết triều đình sẽ đưa nàng đến để thu lại lần đầu à,...Và nếu nàng có thể thì cứ đầu hàng đúng về phe ta, đảm bảo không ngược đãi nàng"
Tây Vương vừa dứt câu thì Lý Chiêu Dương mắc cá chết nói:
"Đã lấy rồi còn bảo đưa lại, người có thấy tên trộm là như vậy chưa"
Tây Vương liền đen mặt, nghênh ngang nói:
"Vậy bổn Vương đành phải dùng vũ lực với nàng rồi, bồn Vương sót nàng vì nàng là nữ nhi và đôi mắt cũng không nhìn thấy, và nàng còn làm Vương Phi của ta nên ta lo lắng cho nàng, nàng đừng sợ ta sẽ không để họ ra tay quá nặng với nàng đâu"
Lý Chiêu Dương xem thường đáp:
"Có ai nói với ngươi là ngươi rất tự luyến không thế"
Tây Vương tức giận ra lệnh cho tất cả binh sĩ đang bao vây cô tấn công cùng một lúc, cô cả người cộng thêm tay chân nhanh nhẹn đánh cho đám binh sĩ bay ra xa, mỗi cú đấm cú đá của cô hệt như trời giáng. Lý Chiêu Dương xoay người đá một tên binh lính bay ra xa thuận thế né luôn vài chiếc phi tiêu được phóng tới phía mình sau đó cô lập tức cúi đầu tránh được cú chém ngang của một thanh đao, Lý Chiêu Dương liền nhảy lên cao thì bị một tên khác trong số đám đầu quỷ chém từ phía trên theo đường dọc, cô liền rút kiếm đỡ lại nhát chém của thanh kiếm đá tên đầu quỷ bay ra xa, sau đó cô thực hiện một cú lộn nào đẹp mắt tránh xa đám đầu quỷ.
Tiểu đầu quỷ xông thẳng về phía cô để đối đầu trực diện,cô không ngần ngại liên tục áp đảo khiến Tiểu đầu quỷ khó khăn đỡ đòn nghĩ " Rốt cuộc con nhóc này là ai,... sức mạnh thật kinh khủng".
Tiểu đầu quỷ khi tìm được cơ hội né xa Lý Chiêu Dương, Tiểu đầu quỷ muốn tận dụng cơ hội để nén ra lọ độc như lúc đã làm với Tam Vi, nhưng chỉ với một cái mí mắt thì Lý Chiêu Dương đã xuất hiện ngay trước mắt của Tiểu đầu quỷ, Lý Chiêu Dương không hề nhân lượng mà dùng kiếm kết liễu Tiểu đầu quỷ, máu của Tiểu đầu quỷ văng ra khắp gương mặt của cô.
Mấy tên trong đám đầu quỷ thấy Tiểu muội muội chết thì tức giận không thôi, Đại đầu quỷ nghĩ " Nó là ai,mắt không nhìn thấy lại có thể chiến đấu linh hoạt như vậy".
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro