Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh
Mưa Lớn 27
2024-11-02 09:38:24
“Không phải lỗi của em, là do anh không chăm sóc tốt được cho bố mẹ, để cả một gia đình lại cho em, bây giờ anh về nhà rồi, những việc này cứ giao cho anh, em đừng lo lắng và tự trách mình nữa.” Cảnh sát Tống vỗ vai chị Tống, lúc nhìn bố mẹ mắt vẫn còn đỏ hoe.
“Tiểu Diệp, có lẽ cô không biết, mực nước ở bên ngoài lại dâng lên rồi, không chỉ nhiệt độ hạ thấp mà còn có gió mạnh trên cấp 8, bây giờ mà ra ngoài chính là dấn thân vào chỗ chết, một mình tôi thì không sao nhưng nếu đưa cả bố mẹ tôi đi cùng thì không ra nổi khỏi cửa khu chung cư.”
Có một chuyện anh ấy không nói, bởi vì tất cả các cửa hàng ở Lan Thành đều đóng cửa, bên ngoài có rất rất nhiều cướp.
“Có đường không? Đun ít nước nóng pha một bát nước đường, nếu như không có túi chườm nóng, miếng dán sưởi ấm, miếng dán giữ nhiệt, thì dùng bình nhựa đổ một ít nước nóng vào, dùng nước mưa ở bên ngoài đun sôi lên là được, sau đó để bình nước nóng vào trong lòng, dưới cánh tay, dưới háng để tăng nhiệt độ cơ thể.”
Cảnh sát Tống và chị Tống bắt đầu bận bịu, Diệp Phù nhìn Vân Vân đang nằm ngủ trên ghế sofa liền bước đến kiểm tra tình trạng của con bé.
“Tiểu Diệp, Vân Vân không sao chứ?”
“Con bé không sao, không cần phải lo.”
Diệp Phù lấy kim bạc ra và châm cứu cho 2 ông bà, sắc mặt của bọn họ dần hồng hào trở lại.
1 tiếng sau, tình hình của ông bà đã có tiến triển tốt, Diệp Phù thu dọn đồ định về nhà thì cảnh sát Tống đưa cho Diệp Phù một miếng bánh lương khô, một hộp đồ hộp và một bình nước.
Diệp Phù không từ chối, thản nhiên nhận lấy.
Nhưng cô vừa về đến cửa nhà thì bị bà Ngô nhà 801 kéo đi.
“Tiểu Diệp, cứu mạng với, chú Ngô miệng nôn chôn tháo, vừa rồi thì ngất xỉu.”
——
Khi Diệp Phù về nhà lần nữa đã là 5 giờ chiều, thu dọn lại vật tư mà hôm nay điều trị cho người bệnh nhận được, đương nhiên cũng có 2 nhà trả củi khô.
Tâm trạng của Diệp Phù cũng xem như là ổn, đau ốm đơn giản thì cô sẽ không khước từ, nhưng nếu nghiêm trọng thì cô sẽ từ chối thẳng thừng, so với việc trị bệnh để đổi vật tư thì việc bảo toàn tính mạng mới là mục đích của cô.
Diệp Phù mở lò sưởi điện để sưởi ấm bàn tay bàn chân, đợi cơ thể ấm lại thì vào nhà tắm rửa ráy đơn giản. Sau đó ăn tối rồi lên giường đi ngủ.
Đêm nay xác định là một đêm không yên ổn, nhiệt độ không khí hạ thấp đến -6 độ, dưới mưa lớn, sấm chớp và cuồng phong, mực nước nhấn chìm tầng 3 và mấp mé lên đến tầng 4.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Tiểu Diệp, có lẽ cô không biết, mực nước ở bên ngoài lại dâng lên rồi, không chỉ nhiệt độ hạ thấp mà còn có gió mạnh trên cấp 8, bây giờ mà ra ngoài chính là dấn thân vào chỗ chết, một mình tôi thì không sao nhưng nếu đưa cả bố mẹ tôi đi cùng thì không ra nổi khỏi cửa khu chung cư.”
Có một chuyện anh ấy không nói, bởi vì tất cả các cửa hàng ở Lan Thành đều đóng cửa, bên ngoài có rất rất nhiều cướp.
“Có đường không? Đun ít nước nóng pha một bát nước đường, nếu như không có túi chườm nóng, miếng dán sưởi ấm, miếng dán giữ nhiệt, thì dùng bình nhựa đổ một ít nước nóng vào, dùng nước mưa ở bên ngoài đun sôi lên là được, sau đó để bình nước nóng vào trong lòng, dưới cánh tay, dưới háng để tăng nhiệt độ cơ thể.”
Cảnh sát Tống và chị Tống bắt đầu bận bịu, Diệp Phù nhìn Vân Vân đang nằm ngủ trên ghế sofa liền bước đến kiểm tra tình trạng của con bé.
“Tiểu Diệp, Vân Vân không sao chứ?”
“Con bé không sao, không cần phải lo.”
Diệp Phù lấy kim bạc ra và châm cứu cho 2 ông bà, sắc mặt của bọn họ dần hồng hào trở lại.
1 tiếng sau, tình hình của ông bà đã có tiến triển tốt, Diệp Phù thu dọn đồ định về nhà thì cảnh sát Tống đưa cho Diệp Phù một miếng bánh lương khô, một hộp đồ hộp và một bình nước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Phù không từ chối, thản nhiên nhận lấy.
Nhưng cô vừa về đến cửa nhà thì bị bà Ngô nhà 801 kéo đi.
“Tiểu Diệp, cứu mạng với, chú Ngô miệng nôn chôn tháo, vừa rồi thì ngất xỉu.”
——
Khi Diệp Phù về nhà lần nữa đã là 5 giờ chiều, thu dọn lại vật tư mà hôm nay điều trị cho người bệnh nhận được, đương nhiên cũng có 2 nhà trả củi khô.
Tâm trạng của Diệp Phù cũng xem như là ổn, đau ốm đơn giản thì cô sẽ không khước từ, nhưng nếu nghiêm trọng thì cô sẽ từ chối thẳng thừng, so với việc trị bệnh để đổi vật tư thì việc bảo toàn tính mạng mới là mục đích của cô.
Diệp Phù mở lò sưởi điện để sưởi ấm bàn tay bàn chân, đợi cơ thể ấm lại thì vào nhà tắm rửa ráy đơn giản. Sau đó ăn tối rồi lên giường đi ngủ.
Đêm nay xác định là một đêm không yên ổn, nhiệt độ không khí hạ thấp đến -6 độ, dưới mưa lớn, sấm chớp và cuồng phong, mực nước nhấn chìm tầng 3 và mấp mé lên đến tầng 4.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro