Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh

Mưa Lớn 34

2024-11-02 09:38:24

“Anh Tống, anh là cảnh sát, anh mau cứu em tôi với, anh mau bắt lấy Diệp Phù, cô ta điên rồi, cô ta lấy dao chém người.”

Cảnh sát Tống mím chặt môi không nói gì, đối mặt với khuôn mặt không chút biểu cảm của Diệp Phù, anh ấy nghĩ tới những lời mà vợ anh ấy từng nói.

“Tiểu Diệp rất giỏi nhưng tính khí thất thường, nếu như không gây với cô ấy thì rất dễ gần, nếu như gây với cô ấy có thể sẽ rất phiền phức.”

“Tôi đã không còn là cảnh sát nữa, hơn nữa, vừa rồi không phải là các người kêu gào muốn phá cửa nhà Tiểu Diệp hay sao?”

Nhiệm Nguyệt không nói gì, cô ta muốn nhặt bàn tay rơi trên mặt đất của Nhiệm Vũ, nhưng lúc này mới phát hiện, bàn tay bị chém đứt kia đã bị bướm độc sàn ăn sạch, Nhiệm Nguyệt buồn nôn, không nhịn được mà hét lên, còn bố mẹ của Nhiệm Vũ thấy Nhiệm Vũ trở nên như vậy thì tức giận đùng đùng muốn tìm Diệp Phù liều mạng, nhưng thấy Diệp Phù giơ đao lên lại bị dọa không dám bước lên nửa bước.

Diệp Phù thấy bọn họ khóc lóc và kêu gào chửi rủa thì chậm rãi bước đến trước mặt Nhiệm Vũ, Nhiệm Vũ mặt tái nhợt vì đau đớn, thấy Diệp Phù bước đến, sợ hãi thanh đao ở trong tay cô, lập tức trốn phía sau bố mẹ mình.

“Tôi không thu nhận bất cứ gia đình nào hết, nếu nghe không hiểu tiếng người thì lần sau bị cắt đứt là tai đấy.” Nói xong thì cô mở cửa vào nhà.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Phù nghe tiếng chửi rủa ở ngoài cửa, cẩn thận lau sạch đao, sau khi nghỉ ngơi một lúc thì lấy thuyền bơm hơi ra, nếu mưa lớn đã tạm thời tạnh rồi thì cô phải ra ngoài một chuyến.

Diệp Phù dán hơn 10 miếng dán giữ nhiệt ra bên ngoài quần áo giữ nhiệt, bàn chân cũng không bỏ qua, mặc áo khoác gió lót lông, bên ngoài mặc hai bộ quần áo bảo hộ, khẩu trang, kính nhìn đêm, Diệp Phù lấy một sợi dây thừng, buộc chặt quần áo bảo hộ rộng thùng thình, như vậy thì sẽ chuyển động dễ dàng hơn.

Buộc thanh mã tấu vào thắt lưng, Diệp Phù ôm thuyền bơm hơi ra khỏi nhà.

Khóa chặt cửa, phun lên cửa một loại xịt cay, chỉ cần da thịt chạm vào cánh cửa này là ngứa ngáy toàn thân.

Đến cầu thang bộ tầng 4 thì thả thuyền bơm hơi xuống nước, sau khi Diệp Phù ngồi lên thì kích hoạt động cơ và rời khỏi khu chung cư Hạnh Phúc trong bóng tối.

Bên tai toàn là tiếng bướm độc vỗ cánh, vo ve…dưới nước cũng có đủ các thể loại, ngoài rác từ tầng trên vứt xuống thì còn có xác chó mèo, chuột và cả xác người, đối với những người chết sau khi thiên tai xảy ra mà nói thì chết không chỉ là mất đi mạng sống mà cũng mất đi chút thể diện cuối cùng.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Gian Độn Hóa: Ở Mạt Thế Gian Nan Cầu Sinh

Số ký tự: 0