Không Gian Tiểu Nông Nữ : Mang Theo Cả Nhà Đi Chạy Nạn

Chương 10

2024-12-11 11:36:42

Rau dại màu xanh thẫm, còn có những bông hoa nhỏ nhung nhung của cây bồ công anh.

"Trích chứ! Đại tỷ lười nhác vươn vai, cùng ngươi trích!" Diệp Trăn Trăn nở một nụ cười, thân thể tuy yếu ớt nhưng nàng vẫn làm việc chăm chỉ.

Diệp Trăn Trăn đã tự đặt ra một kế hoạch cho mình, mỗi ngày đều luyện tập thể dục một chút. Xuân Hoa ngưỡng mộ nhìn đại tỷ, thật là lợi hại!

Diệp Hạ thì không hiểu gì, gian nan vặn vẹo người theo động tác của các tỷ tỷ. Mới chỉ làm mấy động tác mà đã thấy đau nhức, chẳng hiểu sao các tỷ tỷ lại thích cái này, thật là khổ sở!

Làm nóng cơ thể xong, Diệp Trăn Trăn bắt đầu thu hoạch rau dại. Mùa xuân là mùa cỏ dại phát triển mạnh mẽ, ở Đại Thanh thôn, với địa hình thấp, thổ nhưỡng ẩm ướt và khí hậu ấm áp, rau cỏ mọc lên xanh mướt.

Dọc theo bờ sông nhỏ là những cây dương xỉ, còn bờ ruộng lại đầy những bông hoa bồ công anh, tất cả đều do thiên nhiên ban tặng.

Giỏ tre dần dần đầy lên, Diệp Trăn Trăn lặng lẽ mở túi kẹo, lấy ra một viên rồi đưa cho Xuân Hoa và Diệp Hạ.

"Hảo ngọt! Đại tỷ, đây là đường cục!" Xuân Hoa vui mừng, hàm chứa viên đường trong miệng, không nỡ ăn hết ngay, cẩn thận nhai từ từ rồi đem ra bao bọc lại, hẹn lần sau ăn tiếp.

"Tỷ, đường này thật ngọt, sao ngươi lại nhổ ra?" Diệp Hạ nhìn chị gái với vẻ khó hiểu, miệng vẫn ngậm viên đường, hỏi: "Vì sao không ăn hết luôn?"

Diệp Trăn Trăn nhìn cảnh tượng trước mắt mà chua xót, nàng liền dặn dò: "Tỷ tỷ còn có, Xuân Hoa, chạy nhanh ăn luôn đi!"

"Nhưng, các ngươi phải hứa với ta, không được nói với người khác là ta có đường ăn ở đây nhé!" Diệp Trăn Trăn ngồi xổm xuống, nhìn hai củ cải nhỏ một cách dịu dàng.

"Ân ân!!" Xuân Hoa, mắt sáng lấp lánh, gật đầu lia lịa, rồi kéo đệ đệ Diệp Hạ cũng gật đầu theo. Đại tỷ thật là quá lợi hại!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diệp Trăn Trăn thấy vậy, mỉm cười, rồi tiếp tục công việc hái rau dại, mặc dù khá vất vả nhưng nàng không hề nản chí. Mùa xuân này, rau dại lớn lên tươi tốt, bờ sông dài đều mọc đầy rau cần nước.

Rau cần nước thơm ngọt, lá dày và cứng, đầy nước, mỗi đám rau có thể ăn no cả một bữa.

"Đại tỷ, cha không cho chúng ta đến bờ sông đâu." Xuân Hoa lo lắng nói, kéo Diệp Trăn Trăn lại gần, sợ nếu bị cha phát hiện, mông sẽ bị đánh cho một trận.

Diệp Trăn Trăn nhìn xung quanh rồi lắc đầu: "Chung quanh có nhiều người cũng đang hái rau mà, sợ cái gì? Đừng lo, đại tỷ cho các ngươi hái nhiều một chút."

Nói rồi, nàng cúi xuống, đôi tay nhanh nhẹn, mỗi lần nhấc lên một đám rau cần. Xuân Hoa và Diệp Hạ nhìn mà há hốc mồm, không thể tin vào mắt mình, rồi cùng nhau vỗ tay khen ngợi: "Đại tỷ thật là lợi hại!"

"Đừng thất thần, mau bỏ rau vào rổ đi." Diệp Trăn Trăn mỉm cười, rồi lại tiếp tục hái rau cần, từng bó rau tỏa sáng dưới ánh mặt trời.

Lúc này, một phụ nhân gầy gò, vẻ mặt không hài lòng đi qua, véo eo rồi lên tiếng: "Diệp gia đại khuê nữ, ngươi hái nhiều như vậy, nhà ngươi ăn hết sao? Hay là cho chúng ta một chút đi?"

Diệp Trăn Trăn ngẩn người, rồi không kìm được mà cười lạnh, xoa xoa tai mình, nhìn thẳng vào phụ nhân kia: "Nơi này là nhà ngươi sao, đại thẩm?"

Khô gầy phụ nhân sửng sốt một chút rồi lắc đầu: "Không phải sao, ngươi hái nhiều như vậy mà còn không cho người ta nói câu gì. Tuổi còn trẻ, da còn dày, nhà ai dám cưới ngươi làm khuê nữ chứ!"

A! Không có lý do mà lại gây rối!

Diệp Xuân Hoa nhìn thấy vậy, tim như lửa đốt, vội vàng kéo vạt áo của đại tỷ, ánh mắt cầu xin, mong nàng đừng gây chuyện thêm. Cô biết rằng trong xã hội cổ đại, người ta rất coi trọng thanh danh, đặc biệt là đối với cô nương. Khi gả chồng, gia đình chàng trai sẽ hỏi thăm phẩm hạnh và danh tiếng của cô gái, và giờ đây, bà phụ nhân này đang làm bẩn danh tiếng của đại tỷ, khiến Diệp Xuân Hoa lo lắng không yên.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Gian Tiểu Nông Nữ : Mang Theo Cả Nhà Đi Chạy Nạn

Số ký tự: 0