Không Gian Trăm Tỷ, Vương Phi Mua Nửa Mảnh Giang Sơn

Giao Dịch 1

Y Quân

2024-11-08 02:36:43

Vương chưởng quầy gần như không cần suy nghĩ, trực tiếp mua tất cả thuốc viên.

"Văn cô nương, nếu lão già cổ hủ này mua tất cả thuốc viên, ngài không thể bán ở chỗ khác nữa đâu nhé."

Văn Khê cười nói: "Đương nhiên rồi."

Thỏa thuận được soạn ra, hai bên đóng dấu vân tay, hợp đồng thuốc viên lập tức có hiệu lực.

Văn Khê nhét bản hợp đồng vào trong tay áo, thực ra là thả nó vào không gian.

Lấy một lọ thuốc trị thương hàn từ trong túi nhỏ ra, đưa cho Vương chưởng quầy: "Trong đây có mười viên thuốc trị thương hàn, cứ coi như là quà ta tặng cho ông, ông có thể dùng thử với người bệnh."

"Vậy còn lọ thuốc bổ này..." Vương chưởng quầy ôm lọ sứ như ôm bảo bối, cười nịnh nọt: "Ta thấy bên trong có ba viên, có thể bán cho ta không?"

Nghe vậy nàng bèn xua tay, cười nói: "Chúng ta đã hợp tác rồi, ba viên này cho ông đó, ông có thể uống vài ngày để cảm nhận thử xem."

Vương chưởng quầy nghe được lời này liền vui vẻ nhướng mày.

Mấy viên thuốc bổ và thuốc trị thương hàn này cũng phải mấy chục lượng bạc.

Một đứa trẻ nông thôn mười hai tuổi lại có tâm tính về tiền bạc như vậy ư.

Trong lòng Vương chưởng quầy lại quan sát kỹ đứa trẻ trước mặt, không đơn giản!

Thời gian đã muộn, Văn Khê bảo gã sai vặt kiểm lại số thảo dược mình mang đến, vì lần này đưa đến rất nhiều, thời hạn cũng lâu nên đổi được tổng cộng mười lượng bạc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mười lượng bạc, đối với Văn gia hiện tại mà nói thì đã coi như là một khoản tiền lớn, hoặc đối với người trong thôn thì đó là một số tiền lớn.

Dù sao một người bình thường cũng không thể kiếm được mười lượng bạc một năm được.

Nàng dặn gã sai vặt đổi mười lượng bạc thành một cục năm lượng, ba cục một lượng và một túi tiền xu, tiền xu tiện mua trong trấn hơn.

Nếu để người khác phát hiện mình cầm quá nhiều bạc thì chắc chắn sẽ gặp rắc rối.

Đặt túi bạc vào trong không gian.

Văn Khê dựa vào trí nhớ của mình, tìm thấy một cửa tiệm hạt giống.

Nàng muốn thử gieo hạt giống trên đất nông nghiệp trong không gian, xem chúng sẽ phát triển thế nào.

Chủ tiệm hạt giống là một phụ nhân béo, vào mấy năm đầu thường xuyên sang phương Tây làm ăn buôn bán cùng phu quân.

Vốn dĩ cuộc sống gia đình khá dễ chịu, nhưng trong một lần giao hàng, phu quân bà ấy đột nhiên mắc bệnh hiểm nghèo rồi qua đời.

Từ đó bà ấy trông coi cửa tiệm nhỏ này.

Người dân trong trấn gọi bà ấy là Lâm quả phụ.

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Gian Trăm Tỷ, Vương Phi Mua Nửa Mảnh Giang Sơn

Số ký tự: 0