Không Giấu Được Thân Phận Liền Phải Thừa Kế Gia Sản Trăm Tỷ
Chương 34
2024-10-04 11:16:02
Lục Đình sửng sốt, cô ta không nghĩ tới chuyện bất ngờ như vậy sẽ xảy ra.
Không phải đây là lễ trưởng thành của cô ta sao?
Vì cái gì lại chỉ để ý đến Kiều Uẩn mà bỏ qua cô ta?
Lục Tuyết phản ứng tương đối nhanh, giữ chặt Lục Đình rồi kéo cô ta đến trước mặt Bùi Nghiêu, trong lòng nghĩ tuyệt đối không thể để Kiều Uẩn nhanh chân đến trước.
Lục Đình còn chưa kịp phản ứng, cô ta đã đứng giữa Kiều Uẩn và Bùi Nghiêu.
Nhất thời, bốn mắt nhìn nhau.
Lục Đình còn chưa mở lời nói chuyện, Bùi Nghiêu khóe môi mím lại, xa cách hỏi: "Cô là ai?"
". . ."
Lục Đình cứng họng, á khẩu không trả lời được, một cỗ khó xử xông lên đầu.
Bạn bè xung quanh có mặt tại đây nghi hoặc, sao sự việc lại phát triển theo hướng hoàn toàn khác với suy nghĩ của bọn họ?
Lục Đình không phải là nói cùng Bùi Nghiêu gặp một lần sao?
Lục Tuyết vội vàng lên tiếng: "Bùi tổng, đây là Lục Đình, hôm nay là lễ trưởng thành của em ấy, anh không phải là. . . ?"
Bùi Nghiêu cười khẽ lắc đầu, "Ồ hóa ra hôm nay là lễ trưởng thành của cô đây, thất lễ rồi, là tôi không biết rõ tình hình, cho nên không có chuẩn bị lễ vật."
"Tôi là vừa vặn đi ngang qua, vừa vặn nhớ tới Lục gia cùng công ty con của chúng tôi có hợp tác nên liền tới nhà bái phỏng."
Anh ăn nói nhã nhặn, nói chuyện có lý có thứ tự, giống như thật sự chỉ là tiện đường nên đi ngang qua, mà không phải là giả vờ.
Nghe được Bùi Nghiêu trả lời, mọi người xung quanh đã im lặng, lại xấu hổ.
Này quan hệ liền có chút xa a!
Tập đoàn Thịnh Kiều hợp tác với nhiều công ty như vậy, vì cái gì chỉ dựa vào một hợp đồng nho nhỏ sẽ tới tận cửa bái phỏng?
Anh cũng quá chuyên nghiệp đi!
Nghĩ đến vừa rồi ồn ào Bùi Nghiêu là xem trọng Lục Đình, bọn họ lập tức sắc mặt đỏ bừng, xấu hổ nghĩ muốn đào hố đem chính mình chôn.
Này cũng quá mất mặt.
Bọn họ cảm thấy có điểm gì là lạ, thời điểm bọn họ nói vậy cũng không thấy Lục Đình phản bác?
Lục Đình cảm giác bạn bè xung quanh đang nhìn mình bằng ánh mắt chất vấn, cắn chặt môi, một mặt chịu nhục ủy khuất.
Bộ dạng giả vờ đáng thương này là muốn mọi người cho rắng Bùi tổng là cố ý giả không biết.
Nhưng trong lòng bọn họ rất hoài nghi, Bùi tổng là nhân vật nào, như thế nào lại làm ra loại sự tình ngây thơ thế này ?
Bùi Nghiêu nhìn từ trên xuống dưới Lục Đình, bất giác nói: "Là do tôi nhận nhầm người sao, tôi còn tưởng rằng vị xinh đẹp tiểu thư kia mới là Lục gia đại tiểu thư, rốt cuộc cô ấy cùng Lục phu nhân quá giống nhau, không nghĩ đến cô mới là Lục gia đại tiểu thư, xem ra đôi khi nhìn nhận một người cũng không thể chỉ dựa vào tướng mạo."
Lục Đình cười không nổi.
Cô ta hoài nghi Bùi Nghiêu là cố ý châm chọc cô là tiểu thư giả, nhưng lại cảm thấy Bùi Nghiêu cùng cô ta không oán không thù, có thật sự cần phải làm nhục cô ta như vậy không?
Nhất định là cô ta nghĩ sai rồi, nhưng vẫn cảm thấy giận dữ!
Ở đây lại có nhiều bạn bè trong vòng của cô ta như vậy, bảo cô ta làm sao chịu nổi.
Kiều Uẩn yên lặng xem hết thảy, cũng không biết phải nói cái gì với Bùi Nghiêu mới tốt, rõ ràng là tổng giám đốc bá đạo lại không muốn làm, một hai phải làm Husky yêu thích gây sự chú ý.
"Đúng."
Bùi Nghiêu cười như không cười hỏi: "Các người vừa rồi ở đây nói cái gì hàng nhái?"
Lục Tuyết lập tức xin lỗi nói: "Bùi tổng chúng tôi không có ý xấu, là Kiều Uẩn mua được một bộ lễ phục hàng nhái của nhãn hiệu July , còn mặc tới yến hội, sự tình này là Kiều Uẩn không đúng, hy vọng anh không nên trách tội Lục gia."
Kiều Uẩn gây họa, nhưng cùng Lục gia không có quan hệ.
Lục Đình lúc này mới phản ứng lại, July là một nhãn hiệu xa xỉ trực thuộc tập đoàn Thịnh Kiều, hiện tại còn bị chính chủ bắt tại trận.
A, lần này có kịch hay để xem rồi.
"Bùi tổng sự việc này là lỗi của chị gái tôi, tôi thay chị gái xin lỗi anh."
Lục Đình trên mặt đầy là lo lắng cùng sợ hãi, "Chị gái vừa từ nông thôn đến không hiểu quy củ, hy vọng anh đại nhân đại lượng tha cho chị ấy."
Bùi Nghiêu nghe vậy, trong lòng không khỏi cười lạnh, mới chỉ là một cô gái nhỏ, mà tâm tư cũng thật nhiều?
Lại nghĩ tới Lục Đình là em gái trên danh nghĩa của lão bản.
Anh nhíu mày thật sâu, cảm thấy khả năng Kiều Uẩn sống ở Lục gia không được đối xử tốt, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.
Nhìn thấy sắc mặt Bùi Nghiêu không tốt, Lục Đình cùng Lục Tuyết trong lòng mừng thầm, đây là muốn nổi giận sao?
Không phải đây là lễ trưởng thành của cô ta sao?
Vì cái gì lại chỉ để ý đến Kiều Uẩn mà bỏ qua cô ta?
Lục Tuyết phản ứng tương đối nhanh, giữ chặt Lục Đình rồi kéo cô ta đến trước mặt Bùi Nghiêu, trong lòng nghĩ tuyệt đối không thể để Kiều Uẩn nhanh chân đến trước.
Lục Đình còn chưa kịp phản ứng, cô ta đã đứng giữa Kiều Uẩn và Bùi Nghiêu.
Nhất thời, bốn mắt nhìn nhau.
Lục Đình còn chưa mở lời nói chuyện, Bùi Nghiêu khóe môi mím lại, xa cách hỏi: "Cô là ai?"
". . ."
Lục Đình cứng họng, á khẩu không trả lời được, một cỗ khó xử xông lên đầu.
Bạn bè xung quanh có mặt tại đây nghi hoặc, sao sự việc lại phát triển theo hướng hoàn toàn khác với suy nghĩ của bọn họ?
Lục Đình không phải là nói cùng Bùi Nghiêu gặp một lần sao?
Lục Tuyết vội vàng lên tiếng: "Bùi tổng, đây là Lục Đình, hôm nay là lễ trưởng thành của em ấy, anh không phải là. . . ?"
Bùi Nghiêu cười khẽ lắc đầu, "Ồ hóa ra hôm nay là lễ trưởng thành của cô đây, thất lễ rồi, là tôi không biết rõ tình hình, cho nên không có chuẩn bị lễ vật."
"Tôi là vừa vặn đi ngang qua, vừa vặn nhớ tới Lục gia cùng công ty con của chúng tôi có hợp tác nên liền tới nhà bái phỏng."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh ăn nói nhã nhặn, nói chuyện có lý có thứ tự, giống như thật sự chỉ là tiện đường nên đi ngang qua, mà không phải là giả vờ.
Nghe được Bùi Nghiêu trả lời, mọi người xung quanh đã im lặng, lại xấu hổ.
Này quan hệ liền có chút xa a!
Tập đoàn Thịnh Kiều hợp tác với nhiều công ty như vậy, vì cái gì chỉ dựa vào một hợp đồng nho nhỏ sẽ tới tận cửa bái phỏng?
Anh cũng quá chuyên nghiệp đi!
Nghĩ đến vừa rồi ồn ào Bùi Nghiêu là xem trọng Lục Đình, bọn họ lập tức sắc mặt đỏ bừng, xấu hổ nghĩ muốn đào hố đem chính mình chôn.
Này cũng quá mất mặt.
Bọn họ cảm thấy có điểm gì là lạ, thời điểm bọn họ nói vậy cũng không thấy Lục Đình phản bác?
Lục Đình cảm giác bạn bè xung quanh đang nhìn mình bằng ánh mắt chất vấn, cắn chặt môi, một mặt chịu nhục ủy khuất.
Bộ dạng giả vờ đáng thương này là muốn mọi người cho rắng Bùi tổng là cố ý giả không biết.
Nhưng trong lòng bọn họ rất hoài nghi, Bùi tổng là nhân vật nào, như thế nào lại làm ra loại sự tình ngây thơ thế này ?
Bùi Nghiêu nhìn từ trên xuống dưới Lục Đình, bất giác nói: "Là do tôi nhận nhầm người sao, tôi còn tưởng rằng vị xinh đẹp tiểu thư kia mới là Lục gia đại tiểu thư, rốt cuộc cô ấy cùng Lục phu nhân quá giống nhau, không nghĩ đến cô mới là Lục gia đại tiểu thư, xem ra đôi khi nhìn nhận một người cũng không thể chỉ dựa vào tướng mạo."
Lục Đình cười không nổi.
Cô ta hoài nghi Bùi Nghiêu là cố ý châm chọc cô là tiểu thư giả, nhưng lại cảm thấy Bùi Nghiêu cùng cô ta không oán không thù, có thật sự cần phải làm nhục cô ta như vậy không?
Nhất định là cô ta nghĩ sai rồi, nhưng vẫn cảm thấy giận dữ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ở đây lại có nhiều bạn bè trong vòng của cô ta như vậy, bảo cô ta làm sao chịu nổi.
Kiều Uẩn yên lặng xem hết thảy, cũng không biết phải nói cái gì với Bùi Nghiêu mới tốt, rõ ràng là tổng giám đốc bá đạo lại không muốn làm, một hai phải làm Husky yêu thích gây sự chú ý.
"Đúng."
Bùi Nghiêu cười như không cười hỏi: "Các người vừa rồi ở đây nói cái gì hàng nhái?"
Lục Tuyết lập tức xin lỗi nói: "Bùi tổng chúng tôi không có ý xấu, là Kiều Uẩn mua được một bộ lễ phục hàng nhái của nhãn hiệu July , còn mặc tới yến hội, sự tình này là Kiều Uẩn không đúng, hy vọng anh không nên trách tội Lục gia."
Kiều Uẩn gây họa, nhưng cùng Lục gia không có quan hệ.
Lục Đình lúc này mới phản ứng lại, July là một nhãn hiệu xa xỉ trực thuộc tập đoàn Thịnh Kiều, hiện tại còn bị chính chủ bắt tại trận.
A, lần này có kịch hay để xem rồi.
"Bùi tổng sự việc này là lỗi của chị gái tôi, tôi thay chị gái xin lỗi anh."
Lục Đình trên mặt đầy là lo lắng cùng sợ hãi, "Chị gái vừa từ nông thôn đến không hiểu quy củ, hy vọng anh đại nhân đại lượng tha cho chị ấy."
Bùi Nghiêu nghe vậy, trong lòng không khỏi cười lạnh, mới chỉ là một cô gái nhỏ, mà tâm tư cũng thật nhiều?
Lại nghĩ tới Lục Đình là em gái trên danh nghĩa của lão bản.
Anh nhíu mày thật sâu, cảm thấy khả năng Kiều Uẩn sống ở Lục gia không được đối xử tốt, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.
Nhìn thấy sắc mặt Bùi Nghiêu không tốt, Lục Đình cùng Lục Tuyết trong lòng mừng thầm, đây là muốn nổi giận sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro