Không phải chún...
2024-09-21 22:12:29
Trình gia là một trong những thế lực lớn của nước A, gia tộc này từ thuở vua chúa đã là những thương gia giàu có thậm chí còn từng kết thông gia với hoàng thất, có điều gia tộc này khá kín tiếng, ít khi giao du với bên ngoài, số lần gia chủ của Trình gia xuất hiện trước truyền thông cũng có thể đếm trên một bàn tay.
Trình gia giàu có là thế nhưng con cháu bọn họ đều ra ngoài tự mình lập sự nghiệp, bởi vậy mới hay xảy ra tình trạng nhiều người không hề hay biết mà vô tình đắc tội, con cháu ra ngoài tự lập nhưng đằng sau vẫn có Trình gia chống lưng, dù có là một công ty nhỏ hay là một minh tinh tuyến 18 thì cũng không ai dám động tới.
Tạ gia là một hào môn có tiếng, Tạ Ưu Phong ngoài mặt là chủ một tập đoàn lớn nhưng thực tế là một ông trùm xã hội đen, thế lực so với Nam gia cũng hề thua kém nhưng so với Trình gia lại là một câu chuyện khác, Tạ Ôn lúc này không biết nên làm gì, trong trường cô thích giễu võ giương oai là thế những vẫn hiểu chuyện, trước giờ không đụng chạm tới những con cháu của những gia tộc quyền quý, vậy mà bây giờ trực tiếp chọc phải Trình gia.
Nam Duệ Dung được thoát nguy trong gang tấc, đây là cảnh anh hùng cứu mỹ nhân trong truyền thuyết đây sao?
"Em bị ngốc à, không phải hôm qua đánh nhau rất giỏi à, hôm nay lại mặc cho bọn họ hành hạ mình như thế"
Cô tách khỏi vòng tay của hắn, tay phải đưa ra sau đâu xoa xoa chỗ bị đau, nghe hắn nói vậy cô mới oán than.
"Nếu tôi biết Tạ gia bọn họ sợ Trình gia như thế tôi cũng sẽ không để mình chịu thiệt"
Hắn nghe cô nói liền phụt cười.
"Trong mắt em, Trình gia không có quyền thế tới mức này sao? Chỉ là một Tạ gia nhỏ bé mà em đã có suy nghĩ kiêng dè họ rồi"
Nam Duệ Dung vẫn không hình dung ra được thế lực đằng sau trình gia, bởi trong nguyên tác chỉ nói về gia đình ba người chứ không nói thêm cái gì khác.
Trình gia trong hiểu biết của cô chính là tập đoàn mà Trình Lâm đang sở hữu, mà Trình gia của Trình Mộ Ngôn nói chính cả một gia tộc lớn, cô bây giờ vẫn không biết được, thế giới mà mình đang sống, quyền lực là cái to lớn đến cỡ nào.
"Tôi là người của Nam gia mà"
Một câu này của cô chẳng khác nào đang nói cô cùng Trình gia không có quan hệ, có điều câu nói đó không hề nói sai, dòng máu mà cô đang chảy trong người là của Nam gia, cô sống ở Trình gia là được mẹ đón tới, đối với Trình gia thực chất chả có quan hệ máu mủ gì.
"Em với anh không phải đều gọi vợ của Trình Lâm là mẹ sao?"
Cô trợn trắng mắt.
"Còn có thể nói thế nào sao?"
"Vì vậy em không cần phải kiêng dè những loại người này, em hiểu không?"
Ban nãy cô cố ý nói ra những lời đó là muốn vạch rõ ranh giới giữa mình và hắn để tránh sau này bị cuốn theo cốt truyện, nhưng lại bị câu nói này của hắn kéo về trở lại.
"Anh sẽ xin giáo viên nghỉ giúp em, em trở về nhà nghỉ ngơi đi"
Cô được hắn sắp xếp trở về, vừa bước xuống xe đã thấy Diệp Hi vẻ mặt đầy lo lắng chạy tới hỏi han liên tục thậm chí còn mang gọi cả bác sĩ tới khám, cô còn chưa trầy xước chảy mà đã gọi bác sĩ tới, có phải quá khoa trương không?
/Tạ gia/
"Bốp!"
"Bà xem con gái mà bà giáo dưỡng thành ra cái dạng gì! Ở trường thì theo đám côn đồ học toàn thói xấu còn chưa đủ, bây giờ còn liên lụy tới Tạ gia"
Tạ Uy Phong phẫn nộ tới tột độ, khuôn mặt trở nên méo mó khó coi, Tạ Ôn bị tát tới chảy máu mũi, rõ ràng trong chuyện này ông ta cũng nhúng tay vô, bây giờ bị Trình gia dạy dỗ lại đổ hết tội lỗi lên một mình Tạ Ôn, còn khiến mẹ bị vạ lây.
Tạ Giang Hiểu đứng một bên xem trò, chị gái cao ngạo này cuối cùng cũng có ngày hôm nay.
"Sau này nếu còn bị ai bắt nạt, con không cần phải một mình chịu đựng, cứ nói mẹ và chú, hoặc là Mộ Ngôn cũng được, Trình gia chúng ta không cần phải nhượng bộ ai hết"
Nam Duệ Dung đang ăn cơm thì nghe được Trình Lâm lên tiếng, đây lần đầu tiên trong đời cô cảm nhận được sự bảo vệ, kiếp trước đều tự một mình vượt qua, cảm giác này khiến cô bị vây hãm không muốn thoát khỏi.
"Dạ, con cám ơn chú Trình"
"Đều là người nhà, con không cần phải như thế"
Hôm qua cô được tài xế đưa trở về nên xe đạp vẫn còn ở trên trường, bất đắc dĩ cô phải đi cùng xe với Trình Mộ Ngôn tới trường, nhưng vì không muốn bị chú ý nên đã kêu tài xế dừng lại cách trường một đoạn.
Nam Duệ Dung bước vào lớp, mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào cô, ai cũng biết cô vì đắc tội với Tạ Ôn nên đã bị đuổi học, vậy mà hôm hay vẫn đi học bình thường, ngược lại Tạ Ôn không đi học, tuy không rõ sự tình như thế nào nhưng mọi người đều đại khái đoán ra, gia thế Nam Duệ Dung không đơn giản, Tạ Ôn đã chọc phải người không nên chọc.
Nhưng suy đi nghĩ lại, rốt cuộc gia thế cậu ta như thế nào đến Tạ ôn cũng không đắc tội được.
Trình gia giàu có là thế nhưng con cháu bọn họ đều ra ngoài tự mình lập sự nghiệp, bởi vậy mới hay xảy ra tình trạng nhiều người không hề hay biết mà vô tình đắc tội, con cháu ra ngoài tự lập nhưng đằng sau vẫn có Trình gia chống lưng, dù có là một công ty nhỏ hay là một minh tinh tuyến 18 thì cũng không ai dám động tới.
Tạ gia là một hào môn có tiếng, Tạ Ưu Phong ngoài mặt là chủ một tập đoàn lớn nhưng thực tế là một ông trùm xã hội đen, thế lực so với Nam gia cũng hề thua kém nhưng so với Trình gia lại là một câu chuyện khác, Tạ Ôn lúc này không biết nên làm gì, trong trường cô thích giễu võ giương oai là thế những vẫn hiểu chuyện, trước giờ không đụng chạm tới những con cháu của những gia tộc quyền quý, vậy mà bây giờ trực tiếp chọc phải Trình gia.
Nam Duệ Dung được thoát nguy trong gang tấc, đây là cảnh anh hùng cứu mỹ nhân trong truyền thuyết đây sao?
"Em bị ngốc à, không phải hôm qua đánh nhau rất giỏi à, hôm nay lại mặc cho bọn họ hành hạ mình như thế"
Cô tách khỏi vòng tay của hắn, tay phải đưa ra sau đâu xoa xoa chỗ bị đau, nghe hắn nói vậy cô mới oán than.
"Nếu tôi biết Tạ gia bọn họ sợ Trình gia như thế tôi cũng sẽ không để mình chịu thiệt"
Hắn nghe cô nói liền phụt cười.
"Trong mắt em, Trình gia không có quyền thế tới mức này sao? Chỉ là một Tạ gia nhỏ bé mà em đã có suy nghĩ kiêng dè họ rồi"
Nam Duệ Dung vẫn không hình dung ra được thế lực đằng sau trình gia, bởi trong nguyên tác chỉ nói về gia đình ba người chứ không nói thêm cái gì khác.
Trình gia trong hiểu biết của cô chính là tập đoàn mà Trình Lâm đang sở hữu, mà Trình gia của Trình Mộ Ngôn nói chính cả một gia tộc lớn, cô bây giờ vẫn không biết được, thế giới mà mình đang sống, quyền lực là cái to lớn đến cỡ nào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Tôi là người của Nam gia mà"
Một câu này của cô chẳng khác nào đang nói cô cùng Trình gia không có quan hệ, có điều câu nói đó không hề nói sai, dòng máu mà cô đang chảy trong người là của Nam gia, cô sống ở Trình gia là được mẹ đón tới, đối với Trình gia thực chất chả có quan hệ máu mủ gì.
"Em với anh không phải đều gọi vợ của Trình Lâm là mẹ sao?"
Cô trợn trắng mắt.
"Còn có thể nói thế nào sao?"
"Vì vậy em không cần phải kiêng dè những loại người này, em hiểu không?"
Ban nãy cô cố ý nói ra những lời đó là muốn vạch rõ ranh giới giữa mình và hắn để tránh sau này bị cuốn theo cốt truyện, nhưng lại bị câu nói này của hắn kéo về trở lại.
"Anh sẽ xin giáo viên nghỉ giúp em, em trở về nhà nghỉ ngơi đi"
Cô được hắn sắp xếp trở về, vừa bước xuống xe đã thấy Diệp Hi vẻ mặt đầy lo lắng chạy tới hỏi han liên tục thậm chí còn mang gọi cả bác sĩ tới khám, cô còn chưa trầy xước chảy mà đã gọi bác sĩ tới, có phải quá khoa trương không?
/Tạ gia/
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Bốp!"
"Bà xem con gái mà bà giáo dưỡng thành ra cái dạng gì! Ở trường thì theo đám côn đồ học toàn thói xấu còn chưa đủ, bây giờ còn liên lụy tới Tạ gia"
Tạ Uy Phong phẫn nộ tới tột độ, khuôn mặt trở nên méo mó khó coi, Tạ Ôn bị tát tới chảy máu mũi, rõ ràng trong chuyện này ông ta cũng nhúng tay vô, bây giờ bị Trình gia dạy dỗ lại đổ hết tội lỗi lên một mình Tạ Ôn, còn khiến mẹ bị vạ lây.
Tạ Giang Hiểu đứng một bên xem trò, chị gái cao ngạo này cuối cùng cũng có ngày hôm nay.
"Sau này nếu còn bị ai bắt nạt, con không cần phải một mình chịu đựng, cứ nói mẹ và chú, hoặc là Mộ Ngôn cũng được, Trình gia chúng ta không cần phải nhượng bộ ai hết"
Nam Duệ Dung đang ăn cơm thì nghe được Trình Lâm lên tiếng, đây lần đầu tiên trong đời cô cảm nhận được sự bảo vệ, kiếp trước đều tự một mình vượt qua, cảm giác này khiến cô bị vây hãm không muốn thoát khỏi.
"Dạ, con cám ơn chú Trình"
"Đều là người nhà, con không cần phải như thế"
Hôm qua cô được tài xế đưa trở về nên xe đạp vẫn còn ở trên trường, bất đắc dĩ cô phải đi cùng xe với Trình Mộ Ngôn tới trường, nhưng vì không muốn bị chú ý nên đã kêu tài xế dừng lại cách trường một đoạn.
Nam Duệ Dung bước vào lớp, mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào cô, ai cũng biết cô vì đắc tội với Tạ Ôn nên đã bị đuổi học, vậy mà hôm hay vẫn đi học bình thường, ngược lại Tạ Ôn không đi học, tuy không rõ sự tình như thế nào nhưng mọi người đều đại khái đoán ra, gia thế Nam Duệ Dung không đơn giản, Tạ Ôn đã chọc phải người không nên chọc.
Nhưng suy đi nghĩ lại, rốt cuộc gia thế cậu ta như thế nào đến Tạ ôn cũng không đắc tội được.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro