Không Nỡ Buông Tay

Triệu Sênh

2024-09-17 15:34:27

Du Giản Mẫn ngồi trong xe,để mặc cho anh muốn chở cô tới đâu cũng được.Hai người dừng bên trong hầm xe của Hoắc Tinh. Cô nhanh tay mở cửa bước xuống thì lại chẳng thể mở được khóá.Nhìn sang dáng vẻ mê hoặc của người bên cạnh.

Phiền Thầm Tổng mở cửa.Em ngồi yên đó,anh xuống mở.Thật chẳng biết anh làm sao, Du Giản Mẫn khoanh tay dõi theo bóng dáng cao lớn kia.Anh vòng đến mở cửa xe giúp cô,chân vừa chạm xuống đất thì liền nghe thấy giọng nói mềm mại của phụ nữ khác.

-Thầm Tổng.

Cô cùng anh quay đầu lại nhìn.Người phụ nữ trong bộ đồ sang trọng màu đen tiến đến gần.Ánh mắt rõ ràng niềm nở với Thẩm Lạc Dịch nhưng khi quay sang cô lại tỏ vẻ nghiền ngẫm khó chịu.

Tất nhiên Du Giản Mẫn biết người phụ nữ trước mặt.Là Triệu Sênh, tổng giám đốc của Hoắc Tinh.Một người phụ nữ tài giỏi,đặc biệt là 1 mỹ nữ chân dài.Cô khẽ gật đầu chào hỏi cho có lệ, liền xoay bước chân rời đi.

Cô còn nán lại thêm làm gì,chỉ tổ cản chở hai người bọn họ ve vẫn nhau.

Thẩm Lạc Dịch nhìn qua Triệu Sênh,giọng lành lạnh cất lên.

-Có chuyện cần bàn thì liên hệ với trợ lý Trần.

Nói xong anh liền sải bước đi theo Du Giản Mẫn.Giữa anh và Triệu Sênh chỉ là cấp trên và cấp dưới,anh tất nhiên nhìn ra được tâm tư kia của cô ta.Anh cũng đâu thể rảnh rỗi mỗi ngày để ý đến nhiều chuyện được.Có quá nhiều phụ nữ đưa đẩy xung quanh anh,đến độ thành quen, nên anh cứ hiển nhiên không nhận ra rồi làm lơ.

Bây giờ đều là người trưởng thành.Có nhiều chuyện không thể tuỳ tiện hành xử như thời niên thiếu được. Anh thân là Chủ Tịch của một tập đoàn lớn cũng không thể gạt bỏ hết những người có tình cảm với mình ra.

Bởi vì bọn họ đều có lợi ích trong công việc của anh,tình cảm của họ cứ để họ thoa thích,còn anh chỉ việc làm tốt công tác giữ vững khoảng cách.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Triệu Sênh sắc mặt thoáng chốc liền thay đổi.Cô điền hình cho người phụ nữ hiện đại, tri thức, sắc đẹp, tiền tài danh vọng đều có đủ.Duy chỉ có Thẩm Lạc Dịch là không thể chạm đến.

Cô cùng anh hợp tác làm ăn nhiều năm cũng chưa từng thấy bên cạnh anh xuất hiện phụ nữ. Ấy thế mà hôm nay lại có phụ nữ bước từ xe của anh đi ra.

Huống chi việc gặp gỡ Thẩm Lạc Dịch quá khó khăn. Công việc của anh bận rộn,muốn lấy cớ bàn công việc cũng chỉ có thể đến tìm trợ lý Trần mà thôi.

Du Giản Mẫn đi vào thang máy,cánh cửa sắp đóng thì liền mở ra lại lần nữa.Vóc dáng cao lãnh của Thẩm Lạc Dịch đi vào. Cô có lòng nên nhắc nhở anh một câu.

Thang máy này dành cho nhân viên, Thầm Tổng đây là bị lộn?Ừm,hình như đi lộn rồi.....•.•..

Lộn cái đầu nhà anh,người này sau 6 năm da mặt dày như vậy rồi sao?Du Giản Mẫn nghĩ gì liền hiện hết lên trên mặt.

Quả nhiên người nào đó vẫn luôn nhìn cô chẳm chẳm như vậy, cô liền thay đổi sắc mặt kéo nhẹ khoé môi mỉm cười.

Thầm Lạc Dịch mặt không cảm xúc nhìn cô,đừng tưởng anh không biết cô đang mắng thẩm anh. Thói quen mắng người khác liền bĩu môi, anh còn lạ gì nữa.

-Kết bạn Wechat đi.

Vừa nói anh vừa đưa di động qua,biết cô đang tìm lý do từ chối nên liền nói thêm câu.

-Sau này còn trao đổi, nhắn tin sẽ tiện hơn.Hay em muốn anh đến tận nhà để tìm.

Du Giản Mẫn nhìn anh,vẻ mặt cô khó có thể tả.Hoàn toàn đuối lý, liền lấy di động qua quyét mã. Xong xuôi cũng chẳng thèm bận tâm đến anh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thầm Lạc Dịch nhìn avata của cô, lại nhấn vào vòng của cô mà xem.Du Giản Mẫn rất thích đăng ảnh,quả nhiên bên dưới đều là những tấm ảnh thường ngày của cô.Ngày tết, lễ hội đều có đủ.

Khoé môi của anh bất giác mỉm cười, tiếng ting thang máy phát ra.Anh cất di động vào túi,giọng trầm ẩm mà nhắc nhở.

-Khi nào về thì nhắn tin cho anh.

Nhìn cánh cửa dần che khuất đi gương mặt điển trai kia thì cô liền dậm chân một cái.Gương mặt xinh đẹp cứng đờ lại. Môi nhỏ khẽ lầm bầm.

-Thân nhau lắm hay sao mà phải nhắn tin. Q

Giác quan thứ sáu của phụ nữ khá nhạy bén.Cô không khỏi nhớ đến Triệu Sênh xinh đẹp quyến rũ kia. Ánh mắt nhìn Thẩm Lạc Dịch không hể bình thường,trong sự ái mộ còn mang theo niềm khao khát mãnh liệt.

Anh vẫn cứ như khi xưa, chẳng khác tẹo nào.Phụ nữ cứ phải nói là đếm không hết, mỗi ngày một cô đồ dưới chân. Gương mặt điền trai thế kia,hại nước hại dân mà.

Hoắc Tinh chuẩn bị cho Du Giản Mẫn một căn phòng làm việc riêng. Bên trong đầy đủ vật dụng cho việc sáng tạo tác phẩm.Nhìn một vòng liền khá ưng mắt,cô liền ôm theo cuốn sổ nhỏ đi đến phòng khác.

Một căn phòng lớn,bên trong nhiều cô nàng đều đã ngồi chờ. Du Giản Mẫn đi theo phía sau Triệu Sênh.Nhìn dáng vẻ tự tin chỉ đạo của Triệu Sênh cô không khỏi vỗ tay trong lòng.Quả nhiên là người phụ nữ có sức hút.

Triệu Sênh sau khi giới thiệu sơ qua về Du Giản Mẫn thì liền rời đi. Thái độ rất đỗi bình thường, nhưng ánh mắt lại mang theo vài phần dò xét.

Lại là cảm giác quen thuộc ùa về,cô lại bị người khác ganh ghét nữa rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Nỡ Buông Tay

Số ký tự: 0