Không Nổi Khùng Lên Thì Xem Tôi Thành Cọng Hành À!
Chương 5
Câm Cửu
2024-07-11 05:47:16
Ở bên kia, sau khi Kỷ Sơ Hoà rời khỏi club thì cảm thấy sảng khoái, cô hít thở không khí trong lành, thoải mái duỗi người.
“Được sống là tốt rồi. Có được cuộc sống mới cho riêng mình thì vui đấy, nhưng người khác đau khổ thì càng vui hơn”.
Cô giơ tay phải mình lên nhìn, khen ngợi: “Hệ thống, ta thừa nhận mi là một công cụ hữu dụng, vừa nãy ta đánh người không hề đau chút nào. Lực tác dụng là hai chiều, tay của ta không đau tức là ta không dùng nhiều sức. Đúng là một người đẹp hoa nhường nguyệt thẹn, tâm địa thiện lương. “
"Tắt máy"
Trong đầu vang lên giọng nói máy móc, Kỷ Sơ Hoà không để ý, vừa đi về phía trước vừa ngâm nga một giai điệu.
Đã hơn tám giờ, gió đêm thổi chậm rãi, Kỷ Sơ Hoà đã lấy lại được cuộc sống và sức khỏe mới, có cảm giác không chân thực.
Cô đi dọc theo con phố, club nằm trong một khu thương mại sầm uất, các cửa hàng dọc đường lúc này đều sáng đèn rực rỡ.
Kỷ Sơ Hoà đi ngang qua một tiệm cắt tóc, bóng dáng cô phản chiếu trên cửa kính. Khác với vẻ ngoài gầy gò xương xẩu khi bị bệnh nặng, thân hình này rất cân đối và thon thả. Tuy gầy nhưng cảm giác rất có lực.
Vì vậy, khi ánh mắt của Kỷ Sơ Hoà rơi vào cách trang điểm và kiểu tóc khắc hoạ vẻ trong sáng và yếu đuối của mình, cô không khỏi cau mày lần nữa.
Cô hít một hơi thật sâu, lấy trong túi ra một chiếc khẩu trang, đeo vào rồi mở cửa tiệm cắt tóc.
Trong căn phòng sáng sủa rộng rãi không có một khách hàng nào, mấy người thợ cắt tóc đang cúi đầu nghịch điện thoại, thấy có người đến, lập tức đứng dậy, giả vờ bận rộn, quét sàn lau gương.
Kỷ Sơ Hoà đột nhiên muốn bước ra, theo kinh nghiệm cắt tóc thường xuyên của cô, hầu hết các tiệm cắt tóc mở ở khu phố mua sắm sầm uất không có khách đều có tay nghề kém.
Xin lỗi đã làm phiền, tạm biệt.
Kỷ Sơ Hoà quay người định bỏ chạy, nhưng trước khi cô kịp mở cửa, những người thợ cắt tóc dường như nhìn thấu được suy nghĩ của cô, vội vàng bước tới chặn đường cô.
"Chào mừng đến với tiệm cắt tóc Cát Ba. Tên tôi là A Cát, anh ấy là A Ba. Xin hỏi cô muốn gội đầu hay nhuộm tóc?"
Kỷ Sơ Hoà: …
Cái tên này nghe càng không đáng tin cậy.
"Cô ngồi xuống trước đi. Hôm nay nhà tạo mẫu chính của chúng tôi có mặt ở cửa tiệm, để anh ấy thiết kế kiểu tóc cho cô."
Vài thợ cắt tóc vây quanh Kỷ Sơ Hoà, đẩy cô đến một chiếc ghế để ngồi xuống.
Chẳng bao lâu, một... Người đàn ông mảnh khảnh bước từ trong phòng ra.
Anh ta lắc mông đi đến phía sau Kỷ Sơ Hoà, đặt tay lên vai cô: "Cục cưng, cắt hay nhuộm đây?"
Kỷ Sơ Hoà vẫn luôn tin tưởng câu nói, ngã ở đâu thì có thịt nướng ở đó, à không phải, là ngủ.
Nếu đã trốn không thoát, vây thì cứ buông tay đi.
Ánh mắt Kỷ Sơ Hoà dừng lại trên ngón tay hoa lan của anh ta: "Cắt tóc đi, xin đừng ấn vào vai tôi."
“ y da, đừng khách sáo thế.”
Kỷ Sơ Hoà mở to mắt, bắt đầu nói lung tung: "Không phải, tôi vừa mới làm vai vuông xong, anh ấn vào lỗ kim của tôi."
Nụ cười của người thợ cắt tóc cứng lại, anh ta nhanh chóng rút tay về, cười ngượng nghịu: "Ngại quá, tôi tên Hạ, cô cứ gọi tôi là A Hạ. Cô muốn cắt kiểu tóc nào?"
Kỷ Sơ Hoà: …
Tiệm cắt tóc Hạ Cát Ba ra đời như vậy à.
Kỷ Sơ Hoà miêu tả cho anh ta một chút, người thợ cắt tóc làm động tác ok.
Không biết đó có phải là kỹ năng bẩm sinh của thợ cắt tóc hay không, nhưng trong nửa giờ tiếp theo, miệng anh ta cứ không ngừng nghỉ, lời nói chặt chẽ như như nhổ cây đậu.
"Đây là lần đầu tiên cô đến tiệm của chúng tôi phải không? Cô có muốn đăng ký thẻ thành viên để được giảm giá 50% cho dịch vụ uốn và nhuộm không? Hiện đang có giảm giá. Nạp 5.000 được tặng 500."
“Không cần."
"Ồ, tôi nghĩ khí chất của cô sẽ đẹp hơn nếu cô nhuộm một màu khác. Màu nâu hiện đang rất được ưa chuộng. Cô có muốn nhuộm nó không?"
"Không."
"Nếu không hay là cắt ngắn hơn đi? Ngắn hơn sẽ đẹp hơn."
“Không.”
“Được sống là tốt rồi. Có được cuộc sống mới cho riêng mình thì vui đấy, nhưng người khác đau khổ thì càng vui hơn”.
Cô giơ tay phải mình lên nhìn, khen ngợi: “Hệ thống, ta thừa nhận mi là một công cụ hữu dụng, vừa nãy ta đánh người không hề đau chút nào. Lực tác dụng là hai chiều, tay của ta không đau tức là ta không dùng nhiều sức. Đúng là một người đẹp hoa nhường nguyệt thẹn, tâm địa thiện lương. “
"Tắt máy"
Trong đầu vang lên giọng nói máy móc, Kỷ Sơ Hoà không để ý, vừa đi về phía trước vừa ngâm nga một giai điệu.
Đã hơn tám giờ, gió đêm thổi chậm rãi, Kỷ Sơ Hoà đã lấy lại được cuộc sống và sức khỏe mới, có cảm giác không chân thực.
Cô đi dọc theo con phố, club nằm trong một khu thương mại sầm uất, các cửa hàng dọc đường lúc này đều sáng đèn rực rỡ.
Kỷ Sơ Hoà đi ngang qua một tiệm cắt tóc, bóng dáng cô phản chiếu trên cửa kính. Khác với vẻ ngoài gầy gò xương xẩu khi bị bệnh nặng, thân hình này rất cân đối và thon thả. Tuy gầy nhưng cảm giác rất có lực.
Vì vậy, khi ánh mắt của Kỷ Sơ Hoà rơi vào cách trang điểm và kiểu tóc khắc hoạ vẻ trong sáng và yếu đuối của mình, cô không khỏi cau mày lần nữa.
Cô hít một hơi thật sâu, lấy trong túi ra một chiếc khẩu trang, đeo vào rồi mở cửa tiệm cắt tóc.
Trong căn phòng sáng sủa rộng rãi không có một khách hàng nào, mấy người thợ cắt tóc đang cúi đầu nghịch điện thoại, thấy có người đến, lập tức đứng dậy, giả vờ bận rộn, quét sàn lau gương.
Kỷ Sơ Hoà đột nhiên muốn bước ra, theo kinh nghiệm cắt tóc thường xuyên của cô, hầu hết các tiệm cắt tóc mở ở khu phố mua sắm sầm uất không có khách đều có tay nghề kém.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xin lỗi đã làm phiền, tạm biệt.
Kỷ Sơ Hoà quay người định bỏ chạy, nhưng trước khi cô kịp mở cửa, những người thợ cắt tóc dường như nhìn thấu được suy nghĩ của cô, vội vàng bước tới chặn đường cô.
"Chào mừng đến với tiệm cắt tóc Cát Ba. Tên tôi là A Cát, anh ấy là A Ba. Xin hỏi cô muốn gội đầu hay nhuộm tóc?"
Kỷ Sơ Hoà: …
Cái tên này nghe càng không đáng tin cậy.
"Cô ngồi xuống trước đi. Hôm nay nhà tạo mẫu chính của chúng tôi có mặt ở cửa tiệm, để anh ấy thiết kế kiểu tóc cho cô."
Vài thợ cắt tóc vây quanh Kỷ Sơ Hoà, đẩy cô đến một chiếc ghế để ngồi xuống.
Chẳng bao lâu, một... Người đàn ông mảnh khảnh bước từ trong phòng ra.
Anh ta lắc mông đi đến phía sau Kỷ Sơ Hoà, đặt tay lên vai cô: "Cục cưng, cắt hay nhuộm đây?"
Kỷ Sơ Hoà vẫn luôn tin tưởng câu nói, ngã ở đâu thì có thịt nướng ở đó, à không phải, là ngủ.
Nếu đã trốn không thoát, vây thì cứ buông tay đi.
Ánh mắt Kỷ Sơ Hoà dừng lại trên ngón tay hoa lan của anh ta: "Cắt tóc đi, xin đừng ấn vào vai tôi."
“ y da, đừng khách sáo thế.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Kỷ Sơ Hoà mở to mắt, bắt đầu nói lung tung: "Không phải, tôi vừa mới làm vai vuông xong, anh ấn vào lỗ kim của tôi."
Nụ cười của người thợ cắt tóc cứng lại, anh ta nhanh chóng rút tay về, cười ngượng nghịu: "Ngại quá, tôi tên Hạ, cô cứ gọi tôi là A Hạ. Cô muốn cắt kiểu tóc nào?"
Kỷ Sơ Hoà: …
Tiệm cắt tóc Hạ Cát Ba ra đời như vậy à.
Kỷ Sơ Hoà miêu tả cho anh ta một chút, người thợ cắt tóc làm động tác ok.
Không biết đó có phải là kỹ năng bẩm sinh của thợ cắt tóc hay không, nhưng trong nửa giờ tiếp theo, miệng anh ta cứ không ngừng nghỉ, lời nói chặt chẽ như như nhổ cây đậu.
"Đây là lần đầu tiên cô đến tiệm của chúng tôi phải không? Cô có muốn đăng ký thẻ thành viên để được giảm giá 50% cho dịch vụ uốn và nhuộm không? Hiện đang có giảm giá. Nạp 5.000 được tặng 500."
“Không cần."
"Ồ, tôi nghĩ khí chất của cô sẽ đẹp hơn nếu cô nhuộm một màu khác. Màu nâu hiện đang rất được ưa chuộng. Cô có muốn nhuộm nó không?"
"Không."
"Nếu không hay là cắt ngắn hơn đi? Ngắn hơn sẽ đẹp hơn."
“Không.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro