Không Trừu Tượng Không Tu Tiên (Dịch)

Chọn Đạo Danh C...

2024-11-20 21:54:21

“Dù có đôi chút khác biệt, nhưng theo cách lý giải của phàm nhân thì cũng không tính là sai.” Lam đạo nhân cảm thấy ngộ tính của Hứa Thuận cũng không tệ.

“Mà ‘cạnh tranh ngầm’ là có ý gì?” Lam đạo nhân hỏi.

“Cạnh tranh ngầm...” Hứa Thuận giải thích ý tứ của từ cạnh tranh ngầm cho sư tôn nghe.

“Ồ ~ ngược lại cũng có chút thú vị đấy.” Lam đạo nhân gật đầu, cảm thấy khái niệm này rất thú vị. Ông ta lại nói tiếp: “Dựa theo khái niệm của đồ nhi thì thật ra Tu Tiên giới cũng không tính là cạnh tranh ngầm. Có những chuyện hiện giờ một tu sĩ Luyện Khí kỳ như ngươi nhìn thấy là thế này, nhưng chờ tới khi ngươi đột phá đến Kim Đan, đến Nguyên Thần, đến Đại Thừa thì cùng một sự kiện, sẽ có cái nhìn khác.”

Nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói của ông ta còn mang theo vài phần hoài niệm, dường như đang nhớ lại bản thân mình của quá khứ.

Nhân sinh mấy chục năm còn có biến hóa. Tu sĩ mấy trăm năm chẳng lẽ lại không thay đổi ư?

“Sư tôn, trên《Thanh Hoa Chân Kinh 》có ghi lại Hộ Đạo Pháp không?” Bỗng nhiên Hứa Thuận nghĩ đến công pháp mình đang tu luyện, bèn hỏi.

“Đương nhiên là có rồi,《Thanh Hoa Chân Kinh》chính là công pháp chân truyền của bổn môn, tất nhiên là có Hộ Đạo Pháp.”

Lam đạo nhân nói: “Tổng cộng có đến mười ba môn Hộ Đạo Pháp và một số phù pháp kiếm khí. Chờ ngươi tu hành đến đó, ta tất sẽ truyền lại cho ngươi, nhưng trước mắt ngươi cứ xây dựng trụ cột cho tốt đi đã!”

“Thời gian đối với tu sĩ cũng rất quý giá đấy.” Lam đạo nhân nói.

Hứa Thuận không nói gì, chỉ cung kính hành lễ.

Lam đạo nhân, ngoại trừ áo mũ không chỉnh tề, cùng với cái tên gọi làm cho người ta muốn chửi bậy, thì người cũng một vị sư tôn hoàn toàn đủ tư cách, toàn tâm toàn ý, không có quy củ gì, cũng không hề giấu giếm, chân thành không gian dối, thiện tâm lại tùy tính.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Rất tốt.

“Đúng rồi, vi sư còn chưa đặt đạo danh cho ngươi.” Lam đạo nhân nằm ngang trên tảng đá lớn, dùng tay phải gối đầu, gác chân lên, nói. Ông ta đã quan sát Hứa Thuận mấy ngày, cũng rất hài lòng về hắn. Người này không ngu ngốc cũng không giả bộ, có ngộ tính, hơn nữa còn có tài văn chương, giống như “phá hủy đám hoa hoa cỏ cỏ” và “cạnh tranh ngầm” đều rất thú vị.

Rất phù hợp với tính tình của ông ta.

“Xin sư tôn ban thưởng đạo danh!” Hứa Thuận cung kính nói.

Hứa Thuận biết, đạo danh còn được gọi là pháp danh, nó chính là cái tên tu sĩ được sư tôn dựa vào chữ truyền thừa trong môn phái ban cho sau khi bái sư hoặc truyền độ. Có đạo danh, Hứa Thuận mới được coi là đệ tử chính thức của Lam đạo nhân, cũng là đệ tử chính thức của Thanh Hoa Phái.

Ở trong đạo môn, đạo danh không thể tùy tiện xưng hô, chỉ có sư tôn hoặc trưởng bối của tu sĩ mới được gọi, người ngoài chỉ có thể gọi bằng “đạo hiệu”. Đạo hiệu là do tu sĩ dựa vào đặc điểm cùng cảnh giới tu hành của bản thân để đặt ra biệt hiệu cho mình.

Bình thường, đạo danh đều xuất hiện với hình thức “XX - Tử” hoặc “XXX - đạo nhân”, những cái tên như “Thuần Dương Tử” rồi “Trùng Dương Tử” Hứa Thuận từng nghe qua ở đời trước cũng là như vậy.

Đối với một tu sĩ, đạo hiệu phản ánh cảnh giới tu hành, đặc sắc cùng với tôn chỉ theo đuổi của từng cá nhân. Cho nên, một tu sĩ có thể nhận được một cái đạo hiệu, nhưng cũng có thể sở hữu càng nhiều đạo hiệu hơn.

Dù sao cũng là tự mình lấy cho mình mà?

“Thanh Hoa Phái chúng ta chính là môn phái được truyền thừa từ Tiên giới, dựa theo Xích Tranh Hoàng Lục Thanh Lam Tử để lấy đạo danh. Thế hệ vi sư đã lấy chữ 'Lam' rồi nên đến thế hệ của ngươi sẽ dùng chữ 'Tử'.”

Tử?

Nghe có vẻ cảm giác trẻ trâu bùng nổ đây!

Cái gì Tử Đồng, Tử Dĩnh, Tử Khí, Tử Yên, Tử Hiên...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đồ nhi có tài văn chương, không bằng cứ gọi là Tử Tài đi!” Lam đạo nhân nói ra cái tên trong lòng mình. Ông ta cảm thấy Hứa Thuận có tài văn chương, tiềm lực rất lớn, khẳng định là về sau có thể khiến Thanh Hoa Phái phát quang tỏa nhiệt.

Hả?

Tử Tài?

Đó không phải là rong biển à?

(紫才 Tử Tài đồng âm với紫菜 Tử Thái – Rong Biển)

Hứa Thuận đần thối mặt ra.

Lại nói, hình như cái từ tảo tía này còn có hàm nghĩa khác? Dường như nó dùng để mắng người nào đó cực kỳ vô dụng thì phải?

“Sư tôn, cái tên Tử Tài này nghe không thuận miệng lắm, hay ngài suy nghĩ thêm chút nữa đi?” Hứa Thuận hỏi với ý thăm dò.

Sư tôn vừa ban cho đạo danh, hắn lại nói thẳng là mình muốn đổi cái khác… Ừm nghe có vẻ không được hay cho lắm?

“Có gì mà không thuận miệng?” Lam đạo nhân thấy Hứa Thuận nói không thuận miệng cũng không tỏ vẻ mất lòng, ngược lại còn vừa cười vừa nói với hắn: “Đại sư huynh của ngươi chính là Tiên Thiên Thuần Dương Thể, bởi vậy đạo danh là Tử Thử. Nhị sư huynh của ngươi tính nóng như lửa, động cái là cháy, bởi vậy đạo danh là Tử Nhiên. Ngươi là lão Tam, là người có tài văn chương nhất trong ba đứa, bởi vậy đạo danh là Tử Tài. Có chỗ nào không thuận miệng đâu?”

“Vi sư cảm thấy rất hay mà!”

“...”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Không Trừu Tượng Không Tu Tiên (Dịch)

Số ký tự: 0