Không Yêu Em, Sao Anh Không Từ Chối Kết Hôn?
Ngày đầu tiên ở khu du lịch.
Tuyền Mini
2024-07-22 07:43:56
Cả nhóm đi đến một bãi biển đẹp cách nơi đang sống là một ngày một đêm đi xe, thế nên ba cô gái được ưu tiên ngủ ở phòng to phía cuối xe.
Các anh cũng đã ngủ rồi chỉ còn Phạm Quốc Thiên Bảo ngồi nói chuyện với Lê Đình Phúc Hưng, bởi vì hai anh không buồn ngủ và nói chuyện để tài xế tỉnh táo lái xe.
Lê Đình Phúc Hưng hỏi Phạm Quốc Thiên Bảo:
-Cậu biết em gái của Kiến Văn lâu chưa?
-Ừm, tớ biết em ấy từ lâu rồi chắc lúc cô bé 2 3 tuổi gì đó, còn mọi người thì mới quen với em ấy gần đây, có cậu đến tận bây giờ mới gặp.
-Tớ thấy cô bé ấy thật sự rất đáng yêu, lớn lên chắc chắn là một cô gái tốt.
Phạm Quốc Thiên Bảo không nói gì mà nhìn Lê Đình Phúc Hưng, anh quay lại thấy bạn mình nhìn chăm chú nên nói:
-Thật mà, các cậu đều có em gái để yêu thương còn mình chỉ có em trai chán lắm.
Phạm Quốc Thiên Bảo gật đầu đồng ý rồi anh cũng không nói gì, ngồi một chút anh nói với bạn mình và tài xế một câu rồi anh trở vào trong ngủ để bạn mình ngồi ở đây thôi.
Cuối cùng thì cũng đến nơi, đây là một bãi biển đẹp và là khu du lịch nổi tiếng trong nước, ở đây phía dưới là biển ở trên là núi nên có rất nhiều điểm vui chơi.
Ngoài hoạt động ngắm cảnh, tắm biển, cả nhóm còn được trải nghiệm các chuyến leo núi, khám phá rừng mưa nhiệt đới.
Các cô gái rất háo hức mới gặp nhau chưa lâu mà các cô đã nhanh chóng thân thiết, đến nơi ba cô đi phía trước.
Chọn phòng khách sạn lớn để ba cô ngủ cùng nhau nữa, các anh đi phía sau các cô vừa xách vali đồ vừa nhìn ba cô gái tung tăng phía trước mà ánh mắt cưng chiều giỏi theo.
Cả nhóm nhận phòng xong thì hẹn nhau đi ăn, chọn một quán ăn hải sản nổi tiếng bán những món ăn đặc sản ở đây để ăn trưa.
Xong rồi cả nhóm ra bờ biển tìm mướn một căn nhà gỗ dọc theo bãi biển, ở đó vui chơi ăn uống và nghỉ ngơi ngắm cảnh đến chiều mới thật sự đi chơi.
Trương Ái Như đang đứng ở máy hiên lấy điện thoại ra chụp ảnh, bởi vì Ái Linh và Tuệ Nhiên mệt nên đã ngủ ở trong phòng rồi.
Lúc này Lê Đình Phúc Hưng ở trong đi ra thấy cô bé đứng đó nên đi lại hỏi:
-Em có muốn chụp hình không? Anh sẽ chụp giúp em.
Trương Ái Như quay lại thấy anh thì cười tươi nói:
-Dạ vậy em nhờ anh ạ.
Đưa điện thoại cho Lê Đình Phúc Hưng rồi cô bắt đầu tạo dáng cho anh chụp, nhưng mà anh vừa đưa máy lên thì trong khung hình lại có thêm một người, anh nói:
-Cậu tránh ra tớ chụp cho Ái Như một tấm, sau đương không cậu lại đứng đó.
Phạm Quốc Thiên Bảo cười cười đi đến đứng gần Trương Ái Như nói:
-Tớ cũng muốn chụp hình hay là cậu chụp cho tớ và tiểu Như vài tấm đi.
-Cái thằng này.
Tuy nói vậy nhưng Lê Đình Phúc Hưng cuối cùng cũng chụp cho hai người, xong rồi thì đến Trương Ái Như chụp một mình.
Sau khi chụp xong anh xem lại tác phẩm của mình nói:
-Ái Như em thật xinh đẹp nha! Tấm nào cũng đẹp chỉ có mấy tấm có Thiên Bảo là không đẹp thôi.
Vừa nói xong anh đưa điện thoại qua cho Trương Ái Như rồi xoay người chạy, Phạm Quốc Thiên Bảo thì nghe bạn nói biết là bị trêu ghẹo nên đuổi theo.
Hai anh chạy xuống dưới cát bất đầu chạy lòng vòng, còn Trương Ái Như nhìn theo mà cười nghiên ngã.
Nhưng được một cái là nhờ anh Phúc Hưng mà cô có được mấy tấm hình với anh Thiên Bảo, cô rất vui nha xem hình tấm nào cũng đẹp.
Cô lập tức gửi vào nhóm chát với dòng trạng thái:
-Thu hoạch hôm nay của em, đẹp không mấy chị.
Phạm Mai Ái Linh thả tim nhắn:
"Công nhận đẹp quá ha? Nhìn giống như cặp đôi đang yêu nhau vậy đó."
-Em không có mà, nhưng nếu được thì rất vui kaka.
Lý Tuệ Nhiên cũng nhắn tin trêu ghẹo:
"Ái Linh ơi có khi nào đây là chị dâu tương lai của cậu không? Haha."
-Chị này chọc em.
Rồi ba cô gái đều thả mặt cười vào trong tin nhắn, đến chiều cả nhóm trả nhà lại và đi đến chợ đêm chơi.
Ở đây có bán pháo hoa tự đốt, mấy cô gái thích nên mua một ít tối ra bãi biển chơi.
Chợ đêm còn bán các loại nữ trang, kim hoàn, đồ cổ, quần áo, hoa, thực phẩm, giày dép…v..v...
Lúc này các cô gái nãy ra ý định mặc đồ giống nhau, nên cả ba đi vào cửa hàng thời trang để mua đầm maxi mặc chung.
Các cô gái chơi rất thích thú, còn mấy anh trai đi phía sau để ngắm các cô vui chơi, đi mỏi chân thì cả nhóm đến quán bra mini dọc bờ biển.
Ở đây rất náo nhiệt, thú vị nhất là mọi người có thể tự do đốt pháo hoa trên bãi biển, mà lúc đi chợ các cô gái đã mua một mớ rồi, nên giờ chiến thôi.
Trương Ái Như định đi đến đốt pháo rồi chạy, nhưng Phạm Quốc Thiên Bảo sợ cô bị thương anh nói:
-Em đứng ở đây đi để anh ra đốt cho chứ không pháo bắn lên làm em bị thương rồi sao?
-Dạ.
Vuốt tóc cô một cái anh chuẩn bị đi thì Phạm Mai Ái Linh trêu ghẹo nói:
-Anh sợ Ái Như bị thương còn em thì sao? Em mới là em gái của anh mà?
-Được rồi để anh đốt hết cho các em được chưa?
Các cô vui vẻ cười và giao cho anh làm, ba cô gái chỉ đứng ở nơi an toàn xem thôi, còn các anh thì ngồi ở trong quán bar mini nhìn ra các cô gái đang chơi vui vẻ.
Chơi đến tối mệt mỏi quá rồi thì cả nhóm trở về khách sạn để nghỉ ngơi sáng mai bắt đầu khám phá nơi này.
Các anh cũng đã ngủ rồi chỉ còn Phạm Quốc Thiên Bảo ngồi nói chuyện với Lê Đình Phúc Hưng, bởi vì hai anh không buồn ngủ và nói chuyện để tài xế tỉnh táo lái xe.
Lê Đình Phúc Hưng hỏi Phạm Quốc Thiên Bảo:
-Cậu biết em gái của Kiến Văn lâu chưa?
-Ừm, tớ biết em ấy từ lâu rồi chắc lúc cô bé 2 3 tuổi gì đó, còn mọi người thì mới quen với em ấy gần đây, có cậu đến tận bây giờ mới gặp.
-Tớ thấy cô bé ấy thật sự rất đáng yêu, lớn lên chắc chắn là một cô gái tốt.
Phạm Quốc Thiên Bảo không nói gì mà nhìn Lê Đình Phúc Hưng, anh quay lại thấy bạn mình nhìn chăm chú nên nói:
-Thật mà, các cậu đều có em gái để yêu thương còn mình chỉ có em trai chán lắm.
Phạm Quốc Thiên Bảo gật đầu đồng ý rồi anh cũng không nói gì, ngồi một chút anh nói với bạn mình và tài xế một câu rồi anh trở vào trong ngủ để bạn mình ngồi ở đây thôi.
Cuối cùng thì cũng đến nơi, đây là một bãi biển đẹp và là khu du lịch nổi tiếng trong nước, ở đây phía dưới là biển ở trên là núi nên có rất nhiều điểm vui chơi.
Ngoài hoạt động ngắm cảnh, tắm biển, cả nhóm còn được trải nghiệm các chuyến leo núi, khám phá rừng mưa nhiệt đới.
Các cô gái rất háo hức mới gặp nhau chưa lâu mà các cô đã nhanh chóng thân thiết, đến nơi ba cô đi phía trước.
Chọn phòng khách sạn lớn để ba cô ngủ cùng nhau nữa, các anh đi phía sau các cô vừa xách vali đồ vừa nhìn ba cô gái tung tăng phía trước mà ánh mắt cưng chiều giỏi theo.
Cả nhóm nhận phòng xong thì hẹn nhau đi ăn, chọn một quán ăn hải sản nổi tiếng bán những món ăn đặc sản ở đây để ăn trưa.
Xong rồi cả nhóm ra bờ biển tìm mướn một căn nhà gỗ dọc theo bãi biển, ở đó vui chơi ăn uống và nghỉ ngơi ngắm cảnh đến chiều mới thật sự đi chơi.
Trương Ái Như đang đứng ở máy hiên lấy điện thoại ra chụp ảnh, bởi vì Ái Linh và Tuệ Nhiên mệt nên đã ngủ ở trong phòng rồi.
Lúc này Lê Đình Phúc Hưng ở trong đi ra thấy cô bé đứng đó nên đi lại hỏi:
-Em có muốn chụp hình không? Anh sẽ chụp giúp em.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trương Ái Như quay lại thấy anh thì cười tươi nói:
-Dạ vậy em nhờ anh ạ.
Đưa điện thoại cho Lê Đình Phúc Hưng rồi cô bắt đầu tạo dáng cho anh chụp, nhưng mà anh vừa đưa máy lên thì trong khung hình lại có thêm một người, anh nói:
-Cậu tránh ra tớ chụp cho Ái Như một tấm, sau đương không cậu lại đứng đó.
Phạm Quốc Thiên Bảo cười cười đi đến đứng gần Trương Ái Như nói:
-Tớ cũng muốn chụp hình hay là cậu chụp cho tớ và tiểu Như vài tấm đi.
-Cái thằng này.
Tuy nói vậy nhưng Lê Đình Phúc Hưng cuối cùng cũng chụp cho hai người, xong rồi thì đến Trương Ái Như chụp một mình.
Sau khi chụp xong anh xem lại tác phẩm của mình nói:
-Ái Như em thật xinh đẹp nha! Tấm nào cũng đẹp chỉ có mấy tấm có Thiên Bảo là không đẹp thôi.
Vừa nói xong anh đưa điện thoại qua cho Trương Ái Như rồi xoay người chạy, Phạm Quốc Thiên Bảo thì nghe bạn nói biết là bị trêu ghẹo nên đuổi theo.
Hai anh chạy xuống dưới cát bất đầu chạy lòng vòng, còn Trương Ái Như nhìn theo mà cười nghiên ngã.
Nhưng được một cái là nhờ anh Phúc Hưng mà cô có được mấy tấm hình với anh Thiên Bảo, cô rất vui nha xem hình tấm nào cũng đẹp.
Cô lập tức gửi vào nhóm chát với dòng trạng thái:
-Thu hoạch hôm nay của em, đẹp không mấy chị.
Phạm Mai Ái Linh thả tim nhắn:
"Công nhận đẹp quá ha? Nhìn giống như cặp đôi đang yêu nhau vậy đó."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
-Em không có mà, nhưng nếu được thì rất vui kaka.
Lý Tuệ Nhiên cũng nhắn tin trêu ghẹo:
"Ái Linh ơi có khi nào đây là chị dâu tương lai của cậu không? Haha."
-Chị này chọc em.
Rồi ba cô gái đều thả mặt cười vào trong tin nhắn, đến chiều cả nhóm trả nhà lại và đi đến chợ đêm chơi.
Ở đây có bán pháo hoa tự đốt, mấy cô gái thích nên mua một ít tối ra bãi biển chơi.
Chợ đêm còn bán các loại nữ trang, kim hoàn, đồ cổ, quần áo, hoa, thực phẩm, giày dép…v..v...
Lúc này các cô gái nãy ra ý định mặc đồ giống nhau, nên cả ba đi vào cửa hàng thời trang để mua đầm maxi mặc chung.
Các cô gái chơi rất thích thú, còn mấy anh trai đi phía sau để ngắm các cô vui chơi, đi mỏi chân thì cả nhóm đến quán bra mini dọc bờ biển.
Ở đây rất náo nhiệt, thú vị nhất là mọi người có thể tự do đốt pháo hoa trên bãi biển, mà lúc đi chợ các cô gái đã mua một mớ rồi, nên giờ chiến thôi.
Trương Ái Như định đi đến đốt pháo rồi chạy, nhưng Phạm Quốc Thiên Bảo sợ cô bị thương anh nói:
-Em đứng ở đây đi để anh ra đốt cho chứ không pháo bắn lên làm em bị thương rồi sao?
-Dạ.
Vuốt tóc cô một cái anh chuẩn bị đi thì Phạm Mai Ái Linh trêu ghẹo nói:
-Anh sợ Ái Như bị thương còn em thì sao? Em mới là em gái của anh mà?
-Được rồi để anh đốt hết cho các em được chưa?
Các cô vui vẻ cười và giao cho anh làm, ba cô gái chỉ đứng ở nơi an toàn xem thôi, còn các anh thì ngồi ở trong quán bar mini nhìn ra các cô gái đang chơi vui vẻ.
Chơi đến tối mệt mỏi quá rồi thì cả nhóm trở về khách sạn để nghỉ ngơi sáng mai bắt đầu khám phá nơi này.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro