Khúc Trăng Hoạ Nguyệt

Chương 14

2024-11-17 07:18:16

Chu Tĩnh Nguyệt sau khi xem căn chung cư qua người môi giới. Cô cũng rất vừa ý và nhanh chóng cọc trước một nửa.

Tuy cô nói luôn là người bình dân, không giàu có gì... Nhưng khi mua nhà hay sắm sửa đồ cho bản thân đều không ngại mà chi mạnh tay.

Tĩnh Nguyệt một tháng sau đã có thể dọn đến đây ở. Cô vừa nghĩ đã cảm thấy mong chờ, tâm trạng cũng vui vẻ mà trở về nhà.

Vì để khoe niềm vui trong lòng, cô vẫn không quên gọi cho Đường Hoa Xán.

- Xán Xán à. Tớ mua được nhà rồi.

Hao Xán ở đầu dây bên kia nghe như thế cũng vui thay cô. Cô nàng có chút không tin mà hỏi lại:

- Nhanh vậy sao? Cậu mới rời đi mà kiếm được nhà rồi. Tĩnh Nguyệt cậu là phú bà sao!?

- Có thể dự định một tháng sau tớ sẽ ở nhà mới. Đường xx, nước N. Lúc đó tớ mời cậu và Bách Dương ăn tiệc tân gia đấy!

...----------------...

Một tháng sau.

Thời gian cứ như thế mà thấm thoát trôi qua. Mới ngày nào cô chỉ mới chuyển đến đây sinh sống, vậy mà bây giờ cũng đã được một tháng rồi.

Vừa hay hôm nay Tĩnh Nguyệt cũng đã có thể dọn đến ở chung cư và Hoa Xán cũng đã hứa rằng sẽ bay qua đây chơi cùng với cô.

Tuy một tháng này cô rất nhanh đã kiếm được nơi ở mới. Nhưng còn về việc làm, vẫn chưa có công ty nào muốn nhận...

Chu Tĩnh Nguyệt nghĩ có lẽ là do bản thân không hợp khi làm ở công ty nên cô quyết định sẽ chuyển sang làm việc tự do.

Trước đây là cô thích và theo đuổi anh nên mới theo học hội hoạ. Bây giờ cô mới thấy vẽ tranh cũng có thể kiếm ra tiền.

Có thể cô đã từ bỏ trong chuyện tình yêu nhưng về chuyện tiền bạc thì không thể nào dễ dàng từ bỏ được. Dù gì muốn sống được cũng phải dựa trên đồng tiền...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Vì thế mà Tĩnh Nguyệt đã tận dụng hết khả năng biết vẽ tranh của bản thân mà khắc hoạ nên nhiều bức tranh rồi đăng lên những trang mạng nổi tiếng. Nếu có người thích, họ sẽ hỏi mua tranh của cô.

...----------------...

*Ting...tong*

- Hai cậu đến rồi.

Hoa Xán và Bách Dương rất nhanh mà bay sang đây với cô trước một ngày. Cả hai biết cô dọn qua nơi ở mới nên cũng qua sớm một chút để giúp cô dọn dẹp.

- Nguyệt Nguyệt. Cậu không mệt mỏi sao? Cậu nghỉ ngơi đi, để tớ làm giúp cậu.

Sau khi dọn dẹp nội thất một cách gọn gàng, chỉn chu nhất. Cả ba cũng vui vẻ mà ngồi ở phòng khách cùng nhau ăn.

- Hôm nay tớ và Bách Dương mua lẩu cay để nấu cho cậu ăn đấy. Có phải cậu thấy tụi tớ rất tốt không?

Chu Tĩnh Nguyệt bật cười nhìn cô nàng đang "tự luyến". Nhưng vẫn không thể phủ nhận rằng cô rất may mắn khi có hai người bạn thân như họ. Cả hai ai cũng đều đối xử với cô rất tốt.

Sau khi đã xong hết, cả ba cũng ngồi ở phòng khách chuẩn bị dùng bữa. Khi lẩu đã chín, Bách Dương vậy mà tốt bụng gắp đồ ăn vào chén giúp cô.

Tĩnh Nguyệt nhìn nồi lẩu đang sôi sùng sục hấp dẫn như vậy, trong lòng cô từ lâu đã cảm thấy thèm. Chỉ có điều cô chưa kịp động đũa đã cảm thấy buồn nôn...

- Ưm...

Chu Tĩnh Nguyệt đưa tay che miệng vội vàng chạy vào trong phòng tắm. Hoa Xán và Bách Dương ngồi ở ngoài lúc này thấy cô không ổn liền lên tiếng hỏi:

- Nguyệt Nguyệt cậu không khỏe sao?

Tĩnh Nguyệt nghe hai người hỏi cũng chỉ biết lắc đầu. Gương mặt đang tươi tắn bây giờ lại trở nên có chút nhạt nhoà...

- Chắc do tớ làm việc mệt quá nên có chút đói thôi.

Cô bước ra từ phòng tắm rồi vui vẻ mà quay trở lại chỗ ngồi. Đường Hoa Xán thấy sắc mặt cô không được tốt liền đi đến vuốt lưng cô nhẹ nhàng nói:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Cậu phải chú ý đến sức khỏe một chút. Nếu ngày mai rảnh thì nên đến bệnh viện khám thử đi.

Chu Tĩnh Nguyệt nghe cô nàng khuyên như thế, cô cũng gật đầu đồng ý. Tuy sau cơn buồn nôn, khẩu vị của cô không được tốt nhưng vẫn muốn ăn một chút để cho cô nàng vui.

Tôn Bách Dương nãy giờ chỉ để cho hai cô gái nói chuyện. Cậu ấy thấy cô không được khỏe cũng nhẹ nhàng đẩy ly nước ấm đến trước mặt cô rồi ôn tồn nói:

- Cậu uống một chút nước ấm đi, sẽ tốt cho đường tiêu hoá.

Cô cũng nghe theo lời đối phương mà cầm ly nước uống một ngụm. Nhờ có nước ấm mà cơn buồn nôn cũng đã đỡ đi đôi chút.

Gương mặt xinh đẹp cũng đã tươi tắn trở lại, Tĩnh Nguyệt xoay mặt cảm ơn người con trai ấy.

- Cảm ơn cậu!

- Không cần khách sáo. Là việc tớ nên làm thôi.

...----------------...

Bây giờ cô đang vui vẻ ở nước A thì so với Sử Kiến Vương anh dạo gần đây có chút không ổn. Nếp sống của bản trước giờ không có gì khác vậy mà đến khi cô đi lại hoàn toàn bị thay đổi.

Nếu trước đây Kiến Vương và Tố Kỳ cùng nhau đi ăn uống thì bây giờ anh rất ít khi thấy mặt của cô ta. Mỗi lần gọi đến, cô ta chỉ để lại một câu:

- Thật xin lỗi anh! Em đang bận...

Cũng có thể gần một tháng này anh và cô ta vẫn chưa gặp nhau. Kiến Vương nghĩ là do Tố Kỳ bận nên mới không có thời gian để gặp anh.

Sử Kiến Vương dự định rằng hôm nay sẽ tạo bất ngờ để gặp Liễu Tố Kỳ. Anh từ sớm đã đậu xe ở trước căn hộ cao cấp của cô ta.

Đến khi nhìn thấy được bóng dáng đó, Kiến Vương đã nở nụ cười. Anh chuẩn bị bước xuống xe, tạo bất ngờ cho người con gái đó thì sự bất ngờ này lại chuyển ngược sang anh...

Cô ta vậy mà đang khoác tay một người đàn ông khác... Cả hai còn rất tình tứ mà trao nhau những nụ hôn thân mật...

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khúc Trăng Hoạ Nguyệt

Số ký tự: 0