Khủng Bố Tu Tiên Thế Giới

Hai việc nhỏ (2...

Long Xà Chi

2024-10-02 19:08:01

Trước khi vào đội truyền thụ võ nghệ cho đội viên, cái này cũng không tính là phá quy củ, dẫu sao trong thôn cũng không quy định nói không thể truyền thụ trước, chỉ là Lỗ Khôi nghe ra ý của Chu Nhất Mộc, là muốn hắn dạy riêng Chu Phàm, nhưng hắn lấy đâu ra thời gian này?

Mắt Chu Phàm đột nhiên sáng lên, giờ hắn mới biết, tới được Chu Nhất Mộc dẫn hắn tới đây.

Nếu thực sự học được một chút võ nghệ, sẽ đề thăng xác suất sinh tồn của hắn, cũng không biết võ nghệ của thế giới này là trình độ thế nào?

Nhưng thế giới này nguy hiểm như vậy, nghĩ chắc võ nghệ khẳng định là mạnh hơn xã hội hiện đại.

Chu Nhất Mộc không nhanh không chậm nói:

- Ta chỉ là muốn cho A Phàm làm quen một chút với võ nghệ trong đội trước, chỉ cần Lỗ đội trưởng khi rảnh chỉ đạo một chút là được, cũng chỉ có mấy ngày, về phần A Phàm có thể học được bao nhiêu hay bấy nhiêu, học chậm ta cũng sẽ không trách ngươi.

Lỗ Khôi trầm mặc không nói gì, hắn đang cân nhắc xem có đáng hay không, cuối cùng tầm mắt của hắn rơi xuống viên huyền tệ trên bàn, vẫn vươn tay ra thu lấy, hắn cười cười nói:

- Vậy được, Chu đại ca đã nói như vậy, ta đáp ứng ngươi, thời gian giữa trưa hơi ngắn, hơn nữa ta không phải mỗi ngày đều có thời gian trở về vào giữa trưa, ngươi bảo A Phàm buổi tối tới đây, đêm nay bắt đầu đi.

Sau khi quyết định xong, Chu Nhất Mộc dẫn theo Chu Phàm cáo từ rời đi, Lỗ Khôi một đường tiễn tới ngoài cửa mới xoay người quay về.

- Lỗ Khôi này đừng nhìn hắn bộ dạng cao lớn thô kệch, nhưng trên thực tế tâm tư rất kín dáo, là một người rất khôn khéo, sau này ngươi vào đội tuần tra, lưu ý hành động của hắn thêm một chút, nếu có nguy hiểm gì, hắn rất có thể sẽ phát hiện đầu tiên.

Sau khi Chu Nhất Mộc rời khỏi Lỗ gia, lại nói tới cái nhìn về Lỗ Khôi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ta biết rồi.

Chu Phàm ghi nhớ lời Chu Nhất Mộc nói, hắn biết Chu Nhất Mộc nói không sai, trải qua tiếp xúc ngắn ngủi, Lỗ Khôi này quả thật đúng như Chu Nhất Mộc nói, lưu ý hành động của Lỗ Khôi, nói không chừng vào thời khắc mấu chốt sẽ cứu hắn một mạng.

Hai người rất nhanh về tới trong nhà, khi bước qua bậc cửa, Chu Nhất Mộc lại quay đầu nhìn Chu Phàm nói:

- Mấy ngày nay nếu ngươi không có việc gì, vậy theo Lỗ Khôi luyện võ nghệ một chút, hai viên huyền tệ còn lại ta sẽ thay ngươi tìm một vật giữ mạng, ngươi còn cần gì thì cứ nói với ta.

Nghe thấy lời này của Chu Nhất Mộc, Chu Phàm trầm mặc một lát, sau đó mới ngẩng đầu nói:

- Cha, trong thôn gần đây có người tuổi thọ sắp hết không?

Chu Nhất Mộc nhướng mày, hắn suy nghĩ một hồi lâu mới nói:

- Cái này thì ta cũng không để ý, người tuổi thọ sắp hết cũng sẽ không rêu rao khắp nơi, mà là trong nhà bọn họ sẽ tự xử lý, ngươi hỏi cái này để làm gì?

Ở Tam Khưu Thôn, trong nhà bình thường có người chết sẽ chỉ dùng chiếu cuốn lại rồi mau chóng hạ táng, ngay cả quan tài cũng không có, lễ tang càng sẽ không tổ chức to, cho nên nếu không đặc biệt để ý, cho dù có người không quen thuộc chết, bình thường chỉ sợ cũng phải qua một đoạn thời gian mới biết được.

- Ta muốn xem người tuổi thọ sắp hết lúc lâm chung là bộ dạng gì.

Chu Phàm trả lời, hắn là muốn thấy Đoạt Mệnh.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cho dù Chu Nhất Mộc nói không ai có biện pháp đối phó Thọ Quỷ, Chu Phàm cũng phải xem thử mới cam tâm.

Chu Nhất Mộc giật mình, hắn cúi đầu nghĩ nghĩ một chút, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Chu Phàm thở dài nói:

- Vậy ta sẽ giúp ngươi tìm hiểu một chút, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, bất kể nhìn thấy gì, cũng không được từ bỏ, một khi trong lòng ngươi bắt đầu dao động, vậy ngay cả một chút hi vọng cũng sẽ không có.

- Cha, ngươi yên tâm, ta chỉ là muốn biết tương lai sẽ phải đối mặt với cái gì, như vậy ta cũng có thể chuẩn bị trước một chút.

Chu Phàm cười đáp.

Trừ trong vườn có việc nhà nông phải làm ra, Chu Nhất Mộc còn thay Chu Phàm tìm kiếm cái gọi là vật giữ mạng, hắn và Quế Phượng rất nhanh liền rời nhà đi làm.

Trong nhà chỉ còn lại Chu Phàm, hắn không đi làm gì cả, mà là đợi ở nhà, nghĩ lại tất cả chuyện phát sinh hôm qua và hôm nay, chuyện phát sinh trong hai ngày này thật sự quá nhiều, thậm chí hắn đã hai lần lâm vào trong nguy hiểm.

Vấn đề tuần tra năm ngày sau, chỉ còn lại bốn năm tuổi thọ... Những cái này đều là thực tại mà Chu Phàm phải đối mặt.

Chu Phàm đang nghĩ biện pháp giải quyết, nhưng bất đắc dĩ là hiểu biết của hắn đối với thế giới này quá ít, tạm thời tất cả chỉ có thể dựa vào lực lượng của người khác.

Đến lúc chạng vạng, phu phụ Chu Nhất Mộc trở về, cả nhà ăn xong cơm chiều, Chu Nhất Mộc lấy ra một chiếc đèn lồng giấy, lại dán Tiểu Đăng Phù lên trên một mặt của đèn lồng, mới đưa cho Chu Phàm.

Theo lý mà nói, Chu Phàm đã tính là khỏi rồi, Âm Quỷ chắc sẽ không đến nữa, nhưng vẫn phải đề phòng vạn nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khủng Bố Tu Tiên Thế Giới

Số ký tự: 0