Khuynh Đảo Thiên Hạ

Ấy trước rồi mới ấy! (2)

KK Cố Hương

2024-07-11 19:18:26

Hơn nữa nàng được nuông chiều từ bé, tâm chiến kém xa Tả Tiểu Đa, trạng thái sớm đã không còn ung dung như lúc trước, hình tượng cũng không còn xem như tạm được.

Nhưng trạng thái Tả Tiểu Đa lại càng không tốt, trên người hầu như không có chỗ nào lành lặn, nhưng vẫn như cũ chưa hề từ bỏ, vẫn hung ác lần lượt xông lên, xông lên, vòng đi vòng lại, giống như có thể vĩnh viễn chiến đấu như thế.

Bây giờ Mộng Trầm Ngư đã không còn sức mở miệng mắng Tả Tiểu Đa, ngược lại là Tả Tiểu Đa bắt đầu chửi ầm lên, vừa mắng vừa đánh, la to đánh nhau kịch liệt, không ngừng ra sức.

lộng Trầm Ngư, nha đầu nhà ngươi hôm nay dám can đảm nhục mạ Tả đại gia ta như vậy, thù của chúng †a xem như đã kết, một ngày nào đó ta sẽ làm cho ngươi hối hận!”

“Nha đầu nhà ngươi dám ra điều kiện với Tả gia ta, sớm muộn gì ta cũng giết chết ngươi!”

“Nhìn thấy khoang điều dưỡng kia không Mộng Trầm Ngư? Đừng thấy hôm nay ta không đụng được ngươi mà lên mặt, tương lai còn dài, một ngày nào đó ra sẽ tiền dâm hậu sát người, lúc chỉ còn một hơi thở thì lại ném tới trong khoang điều dưỡng, sau đó lại dâm lại sát... trước sau phải giết ngươi chín trăm chín mươi chín lần!”

“Bảo đảm một lần cũng không hơn, nhưng một lần cũng sẽ không ít...”

Tu vi Mộng Trâm Ngư cao hơn rất nhiều mà khí lực cũng đã không ổn, Tả Tiểu Đa tu vi kém xa đương nhiên cũng đã khí cùng lực tân từ sớm, bây giờ toàn bộ đều dựa vào một chút bản năng còn sót lại mà chiến đấu, từ. đầu đến cuối đều không chịu từ bỏ.

“Ngươi đánh ta! Ngươi lại dám đánh Tả đại gia của ngươi!”

“Nhục nhã ta..."

“Một ngày nào đó lão tử sẽ giết chết ngươi! Giết chết ngươi! Giết chết ngươi!”

Tả Tiểu Đa gào khóc kêu la, hai mắt đỏ tươi, cái gọi là huyết quán đồng nhân cũng không hơn gì thế này.

Trên gương mặt xinh đẹp của Mộng Trâm Ngư trải đầy u ám, tay đột nhiên tăng sức, giống như cái chùy nghìn cân mà đập vào trên người Tả Tiểu Đa, miệng hung tợn nói: “Ta cho ngươi mạnh miệng này! Ta cho ngươi miệng đê tiện này! Ta cho ngươi tiền dâm hậu sát...

Âm một tiếng, Mộng Trâm Ngư đá vào cằm Tả Tiểu Đa, miệng Tả Tiểu Đa phun ra máu tươi, cả người bị đánh đến lộn một vòng ra ngoài, tựa như một con cá chết ngã xuống bụi rậm.

Mộng Trầm Ngư tiến lên hai bước, thét chói tai một tiếng: “Tiền dâm hậu sát!”

Liền sau đó là một đạp rầm rầm, khí thế mạnh mẽ, chính xác mà đạp Tả Tiểu Đa vào trong khoang điều dưỡng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau đó liếc một cái, hai tay chống đầu gối, thở hổn hển, mồ hôi trên đầu giống như thác nước mà theo tóc chảy xuống.

Mộng Trầm Ngư từng là một cô gái đẹp đẽ, bây giờ một chút cũng không xinh đẹp, hình tượng mất sạch sành sanh!

“Việc này... thật làm không tốt...

Mộng Trầm Ngư cảm thấy chính mình đã hư thoát rồi!

Đối với kết quả này, cảm giác duy nhất của nàng cũng chỉ có — vô cùng kinh ngạc.

Với tu vi thực lực của mình, áp chế tu vi xuống cảnh giới Võ Sư làm bồi luyện cho một Võ Sư, lại có thể làm mình mệt mỏi đến hư thoát, chuyện này nếu không khác thường mới là chuyện lạ cực kỳ đó!

Mộng Trâm Ngư hổn hển hít sâu mấy hơi, bước chân tập tễnh đi qua, nhìn thấy Tả Tiểu Đa ngâm mình trong dịch dinh dưỡng, chìm chìm nổi nổi...

Nghĩ nghĩ, mở ra khoang điều dưỡng, tự mình cũng nằm vào.

Ta chỉ nằm năm phút thôi...

Quá mệt mỏi!

Mệt chết bà đây rồi!

“Sư muội lại đi vào khoang điều dưỡng!”

Tả Tiểu Niệm tức giận bất bình: “Sư phụ, chuyện này cũng quá mức rồi! Chiến đấu với Tiểu Đa tu vi thấp như vậy lại còn muốn vào khoang điều dưỡng khôi phục, chuyện này quả thật chính là làm bại hoại danh dự sư môn nghiêm trọng!”

Mục Yên Yên ho khan một tiếng, cảm giác có chút quái dị.

Tuy rằng... tuy rằng cách nói của Tả Tiểu Niệm cũng có lý, nhưng ở đây tổng cộng chỉ có ba thầy trò chúng ta, cộng thêm một Tả Tiểu Đa, cũng sẽ không có những người khác, vào khoang điều dưỡng lại nói đến mức bại hoại danh dự sư môn, có phải là hơi quá rồi không!

“Ừ, cách làm của sư muội ngươi quả thật là thiếu ổn thỏa, với tu vi thực lực của nàng quả thật không nên vào. khoang điều dưỡng khôi phục, nên lấy tu vi của bản thân thu nạp linh khí, tự mình trị mới là đường ngay, Tiểu Niệm, sau này ngươi tìm cơ hội dạy cho sư muội ngươi một chút, dạy nàng như thế nào mới là đúng đắn!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Dạ, ta nhất định sẽ dạy sư muội thật tốt!” Tả Tiểu Niệm nhận lời.

Khoảng chừng mười phút sau Mộng Trầm Ngư đi ra †ừ trong khoang điều dưỡng, tinh thần khôi phục sung túc, sắc mặt cũng hồng hào như lúc ban đầu, tiếp theo thân thể chợt lóe lên đã tới trước mặt Tả Tiểu Niệm và Mục Yên Yên.

“Sư tỷ, biểu hiện của ta vẫn rất được, đúng không?” Mộng Trầm Ngư cười hì hì tranh công.

Trên mặt Tả Tiểu Niệm hơi lạnh, không chút biểu tình.

“Vừa rồi ta đã xuất toàn lực, tuyệt đối đã kích thích toàn bộ lửa giận của tiểu tử này, ta thấy tiểu tử này cố sống cố chết, thật sự rất liều mạng! Rõ ràng đã bị ta đánh đến gãy mấy cái xương, nhưng vẫn cố sức tấn công, quả thật không tầm thường, sư tỷ, người em trai này của ngươi xem như có chút tâm huyết.”

Mộng Trâm Ngư cười vui sướng: “Ngoại trừ cái miệng có chút đê tiện thì cái khác đều giống một người đàn ông.”

Tả Tiểu Niệm hừ một tiếng không nói chuyện.

Rõ ràng nàng cảm giác được lúc Mộng Trầm Ngư nói miệng Tả Tiểu Đa “có chút đê tiện” thì trong mắt hiện lên một tia tức giận, xem ra lời nói của Tả Tiểu Đa đã chọc giận vị tiểu thư được nuông chiều từ bé này rồi.

Nhưng Tả Tiểu Niệm vẫn không nói chuyện như cũ.

Lần này vốn là để Tả Tiểu Đa có thể rèn luyện thêm, có tầng thù hận này có lẽ có thể khơi dậy hiệu quả tích cực.

“Trước đó chúng ta đã nói rồi, nghìn vạn lần đừng quên nha sư tỷ, anh trai ta vẫn muốn mời ngươi ăn bữa cơm đấy..."

Mộng Trầm Ngư ôm cánh tay Tả Tiểu Niệm, làm nũng nói: “Ta đã nói xong với hắn hết rồi, hai người các ngươi cùng nhau ăn bữa cơm... ừm, cũng chỉ là ăn bữa cơm mà thôi, ngươi đã đồng ý với ta rồi."

Vẻ mặt Tả Tiểu Niệm vẫn không chút thay đổi, một lúc lâu sau mới nói: “Ba ngày sau để ta nhìn xem kết quả huấn luyện của ngươi rồi nói sau.”

“OK”

Mộng Trầm Ngư nhảy dựng lên: “Người cứ chờ xem đi”

Lúc này phía dưới truyền đến âm thanh kêu gào của Tả Tiểu Đa: “Mộng Trâm Ngư! Mộng Trầm Ngư đâu? Nha đầu kia! Đã chạy đi đâu rồi? Còn không mau ra đây cho Tả gia! Tả gia đến đây còn không ra tiếp khách!”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Khuynh Đảo Thiên Hạ

Số ký tự: 0