Khuynh Thiên Chi Hậu (Bản Dịch)
Đánh Vỡ Thiên T...
Phật Tiền Hiến Hoa
2024-10-03 10:46:17
Sau đó trong lòng có chút buồn bực, mình cảm nhận được trường năng lượng hẳn là đao tệ phát ra mới đúng, tại sao Lâm Nguyệt không có cảm giác được?
Chẳng lẽ đao tệ không trọn vẹn trường năng lượng quá thấp cho nên phạm vi có hạn?
"Ha ha, các ngươi chớ vội tu hành, đến, đến, đến, vừa rồi ta mua mấy món ngon trong tửu điếm bên cạnh, hôm nay chúng ta ăn một bữa, chất nữ, nơi này còn có tôm chiên ngươi thích ăn nhất." Lúc này, giọng nói của Tiêu Thúc vang lên, tâm tình của hắn vui vẻ, trong tay cầm theo một đống thức ăn đi đến.
"Thúc thúc, ngươi lại xài tiền bậy bạ." Lâm Nguyệt nói.
"Kiếm tiền nên ăn ngon uống ngon, nếu không cuộc sống rất không thú vị." Tiêu Thúc tràn đầy phấn khởi mở hộp thức ăn ra: "Ngươi xem, còn có bia, Lý Dịch, chúng ta uống một chút, không say không về."
"Ngạch, ta không biết uống rượu." Lý Dịch nói.
Tiêu Thúc ôm chầm cổ của hắn cười nói: "Đều hai mươi tuổi, không biết uống rượu sao được, ta dạy ngươi."
Cho tới đêm khuya mười giờ.
Lý Dịch mới có chút hơi say rời khỏi phòng minh tưởng của Tiêu Thúc.
Ban đêm, gió lạnh trong thành thị thổi tới, hắn giật mình một cái lập tức khôi phục tinh thần, đầu hơi chếnh choáng cũng thanh tỉnh lại.
Không có quá nhiều chậm trễ, hắn lấy tốc độ nhanh nhất đi về nhà.
Trên đường, trong lòng Lý Dịch thầm ngẫm nghĩ: "Bây giờ ta có thể xác định, một nửa đao tệ trong tay chính là một kiện kỳ vật, mặc dù còn không biết nó có năng lực kỳ dị gì nhưng ít nhất có thể khẳng định là thứ này có thể trợ giúp ta tu hành, hơn nữa từ miệng Lâm Nguyệt biết được, thiên phú tu hành của ta không tính kém, so với một số người thì thiên phú tu hành của ta cũng không tệ lắm."
"Nhưng mà chuyện ta phải suy tính bây giờ là làm như thế nào để giữ lại kiện kỳ vật không trọn vẹn này, dù sao bây giờ thứ này ta còn không thể giữ vững được, một khi nhóm người đó giải quyết được cảnh sát Vương Kiến, quay đầu lại chắc chắn sẽ tìm tới ta, đến lúc đó bày ở trước mặt ta chỉ có hai con đường."
"Hoặc là nộp lên trên, đổi lấy đầy đủ lợi ích và sự bảo hộ của cục điều tra, hoặc là mạo hiểm giữ lại trong tay, về phần bên phía Lão Nha? Xin lỗi, không thân cũng không quen."
Thật ra thì trong lòng Lý Dịch thiên hướng về cái sau hơn.
Bởi vì mấy người Lão Nha cũng không biết trong tay mình có được kỳ vật, dù sao ngày đó trừ mình ra thì Vương Hổ còn có Vệ Lý cũng cầm đi một phần đồ vật, hơn nữa hắn còn lo lắng một khi bại lộ thứ này thì rất có thể đối phương sẽ lựa chọn giết người diệt khẩu.
Cho dù là người vừa bước vào tu hành cũng có thể khiến cho người bình thường mất mạng, Lý Dịch cũng không dám cam đoan đối phương sẽ tuân thủ hứa hẹn.
Mang theo vài phần thấp thỏm cùng bất an, Lý Dịch về tới nhà.
Hắn đầu tiên là lên tiếng chào phụ mẫu, sau đó kiểm tra khoang chữa bệnh một chút, xác định khoang chữa bệnh vận hành không có vấn đề, sau đó hắn nhìn dịch dinh dưỡng còn thừa trong khoang chữa bệnh một chút.
Dịch dinh dưỡng: Không đủ mười phần trăm.
Thông báo lấp lóe khiến cho Lý Dịch không thể không rầu rĩ lần nữa. Hắn nhìn số dư còn lại trên điện thoại di động một chút. Chút tiền ấy chỉ đủ mua một chi dịch dinh dưỡng, ngay cả hai chi cũng không mua nổi.
"Không phải đã tính trước được là ngày này sẽ đến hay sao?" Lý Dịch một thân một mình ngồi trong phòng khách, hắn rơi vào trầm mặc.
Từ khi phụ mẫu trở thành người thực vật, trong nhà đã nhập không đủ xuất, chỉ cần phụ mẫu không thức tỉnh, sớm muộn cũng có một ngày tiền trong nhà sẽ bị tiêu hao sạch sẽ, một mình hắn cố gắng làm công cũng chỉ là trì hoãn ngày này đến chậm hơn mà thôi.
Chỉ là chính Lý Dịch cũng không nghĩ tới thoáng cái đã kéo dài được sáu năm. Trước đó hắn còn ngây thơ coi là chỉ cần qua hai ba năm thì phụ mẫu sẽ tỉnh lại, nhưng bây giờ xem ra qua ba năm nữa tình huống này chưa chắc sẽ có thay đổi.
"Có lẽ nộp kỳ vật không trọn vẹn lên trên mới là chính xác, lấy được một khoản tiền, ít nhất có thể để cho người một nhà ta đều an an ổn ổn sinh sống, thậm chí còn có cơ hội để cho ta tiếp tục tu hành."
Lý Dịch vuốt ve một nửa đao tệ trong tay, nhìn phụ mẫu nằm trong khoang chữa bệnh trong phòng, trong lòng hắn không khỏi nghĩ như thế.
"Nhưng mà ta vất vả lắm, liều mạng mới may mắn nhặt được một món đồ có thể thay đổi vận mệnh như vậy, nếu như hôm nay từ bỏ, đoán chừng ta sẽ hối hận cả một đời, hơn nữa chỉ cần cho ta một chút thời gian, chẳng mấy chốc ta tu hành sẽ có thành tựu, trở thành người tu hành sau đó kiếm tiền sẽ dễ hơn nhiều, đến lúc đó sẽ không bị mấy chi dịch dinh dưỡng làm khó mình nữa."
Sau khi do dự phút chốc ngắn ngủi, Lý Dịch kiên định ý nghĩ trong lòng, hắn nhìn thoáng qua phụ mẫu trong phòng lần nữa, sau đó nói: "Cha, mẹ, để ta liều một lần, nếu như ngày nào các ngươi tỉnh lại tin tưởng cũng sẽ hiểu được cho sự lựa chọn của ta."
Nói xong, hắn cầm đao tệ không trọn vẹn đó nhắm mắt mà ngồi lần nữa, bắt đầu bài trừ tạp niệm tiến vào trạng thái nhập định tu hành.
Đã muốn liều, như vậy mỗi một phút mỗi một giây cũng không thể lãng phí, tương lai không nắm chặt được, nhưng bây giờ lại có thể nắm được, chỉ cần một ngày kỳ vật còn tại tay, Lý Dịch phải liều mạng tu hành, chỉ khi nào mình trở nên đủ mạnh mẽ mới không sợ phiền phức sắp đến.
Rất nhanh.
Hắn tiến vào trạng thái lúc ban ngày lần nữa.
Chẳng lẽ đao tệ không trọn vẹn trường năng lượng quá thấp cho nên phạm vi có hạn?
"Ha ha, các ngươi chớ vội tu hành, đến, đến, đến, vừa rồi ta mua mấy món ngon trong tửu điếm bên cạnh, hôm nay chúng ta ăn một bữa, chất nữ, nơi này còn có tôm chiên ngươi thích ăn nhất." Lúc này, giọng nói của Tiêu Thúc vang lên, tâm tình của hắn vui vẻ, trong tay cầm theo một đống thức ăn đi đến.
"Thúc thúc, ngươi lại xài tiền bậy bạ." Lâm Nguyệt nói.
"Kiếm tiền nên ăn ngon uống ngon, nếu không cuộc sống rất không thú vị." Tiêu Thúc tràn đầy phấn khởi mở hộp thức ăn ra: "Ngươi xem, còn có bia, Lý Dịch, chúng ta uống một chút, không say không về."
"Ngạch, ta không biết uống rượu." Lý Dịch nói.
Tiêu Thúc ôm chầm cổ của hắn cười nói: "Đều hai mươi tuổi, không biết uống rượu sao được, ta dạy ngươi."
Cho tới đêm khuya mười giờ.
Lý Dịch mới có chút hơi say rời khỏi phòng minh tưởng của Tiêu Thúc.
Ban đêm, gió lạnh trong thành thị thổi tới, hắn giật mình một cái lập tức khôi phục tinh thần, đầu hơi chếnh choáng cũng thanh tỉnh lại.
Không có quá nhiều chậm trễ, hắn lấy tốc độ nhanh nhất đi về nhà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trên đường, trong lòng Lý Dịch thầm ngẫm nghĩ: "Bây giờ ta có thể xác định, một nửa đao tệ trong tay chính là một kiện kỳ vật, mặc dù còn không biết nó có năng lực kỳ dị gì nhưng ít nhất có thể khẳng định là thứ này có thể trợ giúp ta tu hành, hơn nữa từ miệng Lâm Nguyệt biết được, thiên phú tu hành của ta không tính kém, so với một số người thì thiên phú tu hành của ta cũng không tệ lắm."
"Nhưng mà chuyện ta phải suy tính bây giờ là làm như thế nào để giữ lại kiện kỳ vật không trọn vẹn này, dù sao bây giờ thứ này ta còn không thể giữ vững được, một khi nhóm người đó giải quyết được cảnh sát Vương Kiến, quay đầu lại chắc chắn sẽ tìm tới ta, đến lúc đó bày ở trước mặt ta chỉ có hai con đường."
"Hoặc là nộp lên trên, đổi lấy đầy đủ lợi ích và sự bảo hộ của cục điều tra, hoặc là mạo hiểm giữ lại trong tay, về phần bên phía Lão Nha? Xin lỗi, không thân cũng không quen."
Thật ra thì trong lòng Lý Dịch thiên hướng về cái sau hơn.
Bởi vì mấy người Lão Nha cũng không biết trong tay mình có được kỳ vật, dù sao ngày đó trừ mình ra thì Vương Hổ còn có Vệ Lý cũng cầm đi một phần đồ vật, hơn nữa hắn còn lo lắng một khi bại lộ thứ này thì rất có thể đối phương sẽ lựa chọn giết người diệt khẩu.
Cho dù là người vừa bước vào tu hành cũng có thể khiến cho người bình thường mất mạng, Lý Dịch cũng không dám cam đoan đối phương sẽ tuân thủ hứa hẹn.
Mang theo vài phần thấp thỏm cùng bất an, Lý Dịch về tới nhà.
Hắn đầu tiên là lên tiếng chào phụ mẫu, sau đó kiểm tra khoang chữa bệnh một chút, xác định khoang chữa bệnh vận hành không có vấn đề, sau đó hắn nhìn dịch dinh dưỡng còn thừa trong khoang chữa bệnh một chút.
Dịch dinh dưỡng: Không đủ mười phần trăm.
Thông báo lấp lóe khiến cho Lý Dịch không thể không rầu rĩ lần nữa. Hắn nhìn số dư còn lại trên điện thoại di động một chút. Chút tiền ấy chỉ đủ mua một chi dịch dinh dưỡng, ngay cả hai chi cũng không mua nổi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Không phải đã tính trước được là ngày này sẽ đến hay sao?" Lý Dịch một thân một mình ngồi trong phòng khách, hắn rơi vào trầm mặc.
Từ khi phụ mẫu trở thành người thực vật, trong nhà đã nhập không đủ xuất, chỉ cần phụ mẫu không thức tỉnh, sớm muộn cũng có một ngày tiền trong nhà sẽ bị tiêu hao sạch sẽ, một mình hắn cố gắng làm công cũng chỉ là trì hoãn ngày này đến chậm hơn mà thôi.
Chỉ là chính Lý Dịch cũng không nghĩ tới thoáng cái đã kéo dài được sáu năm. Trước đó hắn còn ngây thơ coi là chỉ cần qua hai ba năm thì phụ mẫu sẽ tỉnh lại, nhưng bây giờ xem ra qua ba năm nữa tình huống này chưa chắc sẽ có thay đổi.
"Có lẽ nộp kỳ vật không trọn vẹn lên trên mới là chính xác, lấy được một khoản tiền, ít nhất có thể để cho người một nhà ta đều an an ổn ổn sinh sống, thậm chí còn có cơ hội để cho ta tiếp tục tu hành."
Lý Dịch vuốt ve một nửa đao tệ trong tay, nhìn phụ mẫu nằm trong khoang chữa bệnh trong phòng, trong lòng hắn không khỏi nghĩ như thế.
"Nhưng mà ta vất vả lắm, liều mạng mới may mắn nhặt được một món đồ có thể thay đổi vận mệnh như vậy, nếu như hôm nay từ bỏ, đoán chừng ta sẽ hối hận cả một đời, hơn nữa chỉ cần cho ta một chút thời gian, chẳng mấy chốc ta tu hành sẽ có thành tựu, trở thành người tu hành sau đó kiếm tiền sẽ dễ hơn nhiều, đến lúc đó sẽ không bị mấy chi dịch dinh dưỡng làm khó mình nữa."
Sau khi do dự phút chốc ngắn ngủi, Lý Dịch kiên định ý nghĩ trong lòng, hắn nhìn thoáng qua phụ mẫu trong phòng lần nữa, sau đó nói: "Cha, mẹ, để ta liều một lần, nếu như ngày nào các ngươi tỉnh lại tin tưởng cũng sẽ hiểu được cho sự lựa chọn của ta."
Nói xong, hắn cầm đao tệ không trọn vẹn đó nhắm mắt mà ngồi lần nữa, bắt đầu bài trừ tạp niệm tiến vào trạng thái nhập định tu hành.
Đã muốn liều, như vậy mỗi một phút mỗi một giây cũng không thể lãng phí, tương lai không nắm chặt được, nhưng bây giờ lại có thể nắm được, chỉ cần một ngày kỳ vật còn tại tay, Lý Dịch phải liều mạng tu hành, chỉ khi nào mình trở nên đủ mạnh mẽ mới không sợ phiền phức sắp đến.
Rất nhanh.
Hắn tiến vào trạng thái lúc ban ngày lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro