Khuynh Thiên Chi Hậu (Bản Dịch)
Kỳ Vật (3)
Phật Tiền Hiến Hoa
2024-10-03 10:46:17
Có lẽ là tin tưởng Lý Dịch, hoặc là nhìn thấy vẻ gấp gáp và bất an trong mắt Lý Dịch, hắn đổi giọng sau đó cười một tiếng nói: "Nuôi hai người thực vật sáu năm, cho dù trong nhà có chút vốn liếng thì cũng đã tiêu hao sạch sẽ, lại gặp đến tình huống khoang chữa bệnh bị hỏng, đúng là rất cần có một khoản tiền, dù sao nếu như không có khoang chữa bệnh thì người thực vật sống không quá ba mươi ngày, xem ra ngươi muốn liều một phen vì cha mẹ của mình, rất không tệ, thời đại bây giờ rất ít nhìn thấy người có hiếu như ngươi, nếu như vậy thì ta cho ngươi cơ hội này, lý do của ngươi coi như là hợp lý, ngồi xuống đi."
Lý Dịch nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm sau đó tìm một cái ghế kế bên ghế sa lon ngồi xuống.
"Cuối cùng cũng đủ người, bây giờ nếu ai muốn rời khỏi đây thì có thể đi, ta sẽ không ngăn cản, mười giây sau, ta sẽ bắt đầu bàn giao nhiệm vụ lần này." Lão Nha ánh mắt sáng ngời, lộ ra mấy phần uy hiếp.
Rất rõ ràng là đang cảnh cáo bọn họ nếu như bây giờ không đi thì sau đó muốn đổi ý cũng không được.
Trong phòng khách mờ mờ ảo ảo, tất cả mọi người rơi vào yên tĩnh.
Thời gian một giây một giây trôi qua.
Trong khoảng thời gian này không có ai chọn rời khỏi đây.
"Rất tốt, xem ra các ngươi đều có lý do không thể không liều mạng, nếu đã như vậy thì bây giờ ta chính thức bắt đầu giới thiệu nhiệm vụ." Giờ phút này, Lão Nha đứng lên.
Cùng lúc đó, cửa phòng ngủ đang đóng chặt bên cạnh cũng mở ra sau đó một nam tử mặc tây trang đi ra, trực tiếp khóa cửa, sau đó giống như là một bức tường cao đứng sừng sững ở cổng, phòng ngừa có người chạy khỏi nơi này.
"Lão Nha, đừng lãng phí thời gian, màu nói chúng ta phải làm cái gì, nếu như chuyện rất khó thì chúng ta không làm được, dù sao chúng ta chỉ muốn kiếm tiền chứ không phải muốn chết, hơn nữa chúng ta đều là người bình thường không có tu hành, những chuyện chúng ta có thể làm cũng rất có hạn." Nam tử mặc áo khoác không khẩn trương một chút nào, chỉ nhếch miệng vừa cười vừa nói.
Lão Nha liếc mắt, sau đó nói: "Ngươi thành thật một chút."
Nam tử mặc áo khoác nhún nhún vai, không nói nữa.
Người dám liều mạng kiếm tiền thì có gì phải sợ nữa.
Vài người khác rất trầm mặc, bọn họ cũng không có lên tiếng ngắt lời Lão Nha.
Lý Dịch cũng chỉ lẳng lặng nghe, hắn chỉ hi vọng cái gọi là nhiệm vụ đừng quá hung hiểm, hắn còn muốn sống trở về.
Nhìn thấy tất cả mọi người đều giữ yên lặng, Lão Nha mới nghiêm túc nói ra: "Mười ngày trước, trong một tòa nhà trong khu phố hoang xảy ra chuyện dị thường, người của chúng ta đi vào trong đó tìm kiếm thì kết quả xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có mấy người chết, chỉ có hai người bình thường chưa bước vào con đường tu hành còn sống trở về, người đầu tiên thì điên rồi, người còn lại thì trọng thương, bây giờ vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, miễn cưỡng giữ được nửa cái mạng."
"Lần thứ hai, ta và người cộng tác của ta tiến vào trong tòa nhà đó tìm kiếm một lần nữa nhưng rất không may người cộng tác của ta nằm lại nơi đó chỉ có ta là may mắn trốn thoát được.”
"Nhưng hai lần tìm kiếm, ta nhận được hai tin tức mấu chốt, tin tức thứ nhất, rất có thể trong tòa nhà đó có kỳ vật."
Vừa nghe hắn nói như vậy thì tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được.
"Kỳ vật? Sao có thể như vậy được? Khu phố hoang đã bị tìm tòi không biết bao nhiêu lần, sao còn có kỳ vật còn sót lại được?" Nam tử mặc áo khoác đứng phắt dậy, hơi thở có chút dồn dập.
Kỳ vật.
Sau sự kiện trời nghiêng, xuất hiện bảo vật đến từ thế giới khác, nghe nói có sức mạnh thần dị như truyền thuyết thần thoại.
Mỗi một kiện kỳ vật đều giá trị liên thành.
Các quốc gia toàn cầu không giảng đạo lý cường thế thu hồi mỗi một kiện kỳ vật, vì thế đã dẫn phát không biết bao nhiêu kỳ vật chi chiến.
Nếu như người bình thường đạt được kỳ vật tự nguyện nộp lên, chỉ tiền mặt ban thưởng thì chí ít một tỷ, trừ cái đó ra còn có thể vô điều kiện tiến vào kim sắc học phủ, chung thân miễn khai trừ, còn khu biệt thự yên ổn, thân phận vinh dự gì gì đó thì chỉ là phúc lợi phụ.
Nhưng dưới tình huống có trọng thưởng như vậy nhưng trong nước cũng chỉ xảy ra hai lần tự nguyện nộp kỳ vật.
Lý Dịch nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm sau đó tìm một cái ghế kế bên ghế sa lon ngồi xuống.
"Cuối cùng cũng đủ người, bây giờ nếu ai muốn rời khỏi đây thì có thể đi, ta sẽ không ngăn cản, mười giây sau, ta sẽ bắt đầu bàn giao nhiệm vụ lần này." Lão Nha ánh mắt sáng ngời, lộ ra mấy phần uy hiếp.
Rất rõ ràng là đang cảnh cáo bọn họ nếu như bây giờ không đi thì sau đó muốn đổi ý cũng không được.
Trong phòng khách mờ mờ ảo ảo, tất cả mọi người rơi vào yên tĩnh.
Thời gian một giây một giây trôi qua.
Trong khoảng thời gian này không có ai chọn rời khỏi đây.
"Rất tốt, xem ra các ngươi đều có lý do không thể không liều mạng, nếu đã như vậy thì bây giờ ta chính thức bắt đầu giới thiệu nhiệm vụ." Giờ phút này, Lão Nha đứng lên.
Cùng lúc đó, cửa phòng ngủ đang đóng chặt bên cạnh cũng mở ra sau đó một nam tử mặc tây trang đi ra, trực tiếp khóa cửa, sau đó giống như là một bức tường cao đứng sừng sững ở cổng, phòng ngừa có người chạy khỏi nơi này.
"Lão Nha, đừng lãng phí thời gian, màu nói chúng ta phải làm cái gì, nếu như chuyện rất khó thì chúng ta không làm được, dù sao chúng ta chỉ muốn kiếm tiền chứ không phải muốn chết, hơn nữa chúng ta đều là người bình thường không có tu hành, những chuyện chúng ta có thể làm cũng rất có hạn." Nam tử mặc áo khoác không khẩn trương một chút nào, chỉ nhếch miệng vừa cười vừa nói.
Lão Nha liếc mắt, sau đó nói: "Ngươi thành thật một chút."
Nam tử mặc áo khoác nhún nhún vai, không nói nữa.
Người dám liều mạng kiếm tiền thì có gì phải sợ nữa.
Vài người khác rất trầm mặc, bọn họ cũng không có lên tiếng ngắt lời Lão Nha.
Lý Dịch cũng chỉ lẳng lặng nghe, hắn chỉ hi vọng cái gọi là nhiệm vụ đừng quá hung hiểm, hắn còn muốn sống trở về.
Nhìn thấy tất cả mọi người đều giữ yên lặng, Lão Nha mới nghiêm túc nói ra: "Mười ngày trước, trong một tòa nhà trong khu phố hoang xảy ra chuyện dị thường, người của chúng ta đi vào trong đó tìm kiếm thì kết quả xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có mấy người chết, chỉ có hai người bình thường chưa bước vào con đường tu hành còn sống trở về, người đầu tiên thì điên rồi, người còn lại thì trọng thương, bây giờ vẫn còn đang nằm trong bệnh viện, miễn cưỡng giữ được nửa cái mạng."
"Lần thứ hai, ta và người cộng tác của ta tiến vào trong tòa nhà đó tìm kiếm một lần nữa nhưng rất không may người cộng tác của ta nằm lại nơi đó chỉ có ta là may mắn trốn thoát được.”
"Nhưng hai lần tìm kiếm, ta nhận được hai tin tức mấu chốt, tin tức thứ nhất, rất có thể trong tòa nhà đó có kỳ vật."
Vừa nghe hắn nói như vậy thì tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt khó có thể tin được.
"Kỳ vật? Sao có thể như vậy được? Khu phố hoang đã bị tìm tòi không biết bao nhiêu lần, sao còn có kỳ vật còn sót lại được?" Nam tử mặc áo khoác đứng phắt dậy, hơi thở có chút dồn dập.
Kỳ vật.
Sau sự kiện trời nghiêng, xuất hiện bảo vật đến từ thế giới khác, nghe nói có sức mạnh thần dị như truyền thuyết thần thoại.
Mỗi một kiện kỳ vật đều giá trị liên thành.
Các quốc gia toàn cầu không giảng đạo lý cường thế thu hồi mỗi một kiện kỳ vật, vì thế đã dẫn phát không biết bao nhiêu kỳ vật chi chiến.
Nếu như người bình thường đạt được kỳ vật tự nguyện nộp lên, chỉ tiền mặt ban thưởng thì chí ít một tỷ, trừ cái đó ra còn có thể vô điều kiện tiến vào kim sắc học phủ, chung thân miễn khai trừ, còn khu biệt thự yên ổn, thân phận vinh dự gì gì đó thì chỉ là phúc lợi phụ.
Nhưng dưới tình huống có trọng thưởng như vậy nhưng trong nước cũng chỉ xảy ra hai lần tự nguyện nộp kỳ vật.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro