Kịch Bản Trở Thành Người Nổi Tiếng
Tạo hình (1)
Diệp Hỉ Ái
2024-10-21 01:11:49
Tiếng âm nhạc to đến mức nếu không kề tai nhau sẽ không nghe được người
kia nói cái gì. Trên sân khấu DJ nữ mặc áo yếm khoét sâu lộ cả nửa
ng.ự.c trắng tuyết không ngừng lắc lư. Dàn vũ công có cả nam lẫn nữ mặc
những bộ cánh hở hang thậm chí là xuyên thấu, bọn họ vừa nhảy theo nhạc
vừa đánh mắt xuống phía dưới muốn quyến rũ khách nhân.
Dạ Phàm có thể thấy được Những ánh mắt như sói đói thèm thuồng đang liên tục quan sát con mồi.
Cậu bắt đầu cảm thấy đau đầu, lẽ ra không nên nhận lời mới phải
Nhân viên khác đặt khay rượu trước mặt Dạ Phàm, thanh âm lạnh lùng sai bảo
“Bàn số 17”
Ngay lúc này hệ thống đã im lặng lâu ngày đột nhiên xuất hiện thông báo
“Đinh … Nhiệm vụ phó tuyến Tiếp xúc gần với Lâm Hạc Hiên trong khoảng cách ít nhất 2 mét trong vòng 1 tiếng. Thời hạn: trước khi mặt trời hôm sau mọc
Hoàn thành thưởng 3 điểm chỉ số. 40 tích phân. Hình phạt: rơi vào ảo cảnh trừng phạt 24 tiếng”
“Lâm Hạc Hiên? Làm sao tao biết được hắn ta đang ở đâu chứ?”
“Là bàn kí chủ chuẩn bị bưng rượu lên đấy”
Nói xong, không giải thích gì thêm mà lặn mất.
•••••••
Dạ Phàm không lập tức đến đó mà suy nghĩ sẵn kế hoạch sau sửa sang lại mái tóc hơi rối của mình rồi mới bưng khay rượu đi
Lâm Hạc Hiên ngồi 1 mình 1 người ở trong góc khuất hơi tối nên Dạ Phàm không nhìn rõ được nét mặt hắn. Chỉ thoáng thấy được nửa thân dưới còn nguyên bộ vest ngay ngắn, cúc áo cài chỉnh tề, cà vạt được thắt nút kĩ càng ngay cả vạt áo cũng đều đóng thùng rất ngay ngắn.Bộ dáng không hề phù hợp với một club ăn chơi điên cuồng như thế này.
Mỗi nhân viên đều đã được hướng dẫn đôi chút về giọng nói và cách ứng xử với khách hàng. Vừa đặt nước xuống bàn xong lưng phải hơi cúi xuống, không thể đứng quá gần nhưng đầu phải nghiêng về phía trước, tay khẽ đặt trước bụng, giọng phải nhấn mạnh để khách hàng nghe rõ. Dạ Phàm từ tốn đặt ly rượu trên Bàn, kèm theo một nụ cười cực kỳ chuyên nghiệp…
“Xin mời quý khách…”
Dạ Phàm đã cố tình vén hết tóc mái lên để khuôn mặt cậu lộ ra 1 cách rõ ràng nhất.
Nhưng mãi không thấy Lâm Hạc Hiên có bất kỳ phản ứng gì, vì không thể quá lộ liễu Dạ Phàm chỉ có thể thu dọn ly rượu đã uống cạn trước đó xuống. Nếu để ý kĩ, động tác của cậu cực kỳ chậm rãi thong thả, cậu là đang chờ người nọ nhận ra mình.
Mãi đến lúc Dạ Phàm vừa định xoay lưng đi thì 1 bàn tay đã nắm lấy cổ tay cậu. Động tác khá mạnh, ly rượu rỗng trên khay suýt nữa vì động tác này mà văng ra ngoài. May mắn Dạ Phàm phản ứng nhanh dùng lực cả hai tay để giữ thăng bằng, ly rượu rung rung vài lần rốt cuộc đã nằm im.
“Quý khách có vấn đề gì sao?”
Khoảng cách giữa 2 người đột ngột được kéo gần lại. Dạ Phàm có thể ngửi thấy mùi rượu khá nồng trên người Lâm Hạc Hiên
“Nghiêm Tường, ở lại với anh”
Giọng điệu của anh ta ngọt ngào đến khó tin nhưng cái tên gọi ra lại không phải tên cậu mà là bạch nguyệt quang trong lòng anh ta.
Phương thức nhận người này có chút ai sai, không giống kế hoạch của cậu.
Dạ Phàm vẫn giữ nguyên nụ cười lịch sự xa cách
“Xin lỗi, anh nhầm người rồi”
Cậu muốn rút tay ra nhưng sức lực của người nọ rất lớn, tay còn lại thì đang không tiện để sử dụng. Rốt cuộc chỉ có thể ngẩng đầu dùng lời nói
“Xin quý khách buông tay ra ạ, còn rất nhiều người khác đang chờ được phục vụ”
“Đừng giận nữa được không? Anh xin lỗi mà” Lâm Hạc Hiên không có ý định buông tay.
Mãi đến khi có 1 nhân viên khác hối thúc Dạ Phàm, cậu thuyết phục y
“Tôi hiện tại đang có việc bận, anh ngoan ngoãn ở đây chờ, tôi sẽ quay lại liền. Được chứ?”
Cậu hạ giọng
“Nào, buông tay tôi ra!”
Lâm Hạc Hiên lúc này mới miễn cưỡng nghe lời mà buông tay.
Lúc Dạ Phàm hết ca làm việc thì cũng đã hơn 2 giờ sáng, quán bar cũng đã chuẩn bị đóng cửa, quay lại thì Lâm Hạc Hiên đã say gần như là bất tỉnh.
Tay trái chống cằm, 2 mắt khép hờ, 2 má ửng đỏ.
Có 1 cô gái nhân viên khác đã đến đó trước cậu, nhìn từ xa đã thấy cô nàng lắc lư bộ ngự.c căng tròn áp sát đến, cô nói gì đó rồi định chạm vào người Lâm Hạc Hiên nhưng bị y vô tình hất tay ra. Xem ra tuy say nhưng vẫn còn chút lí trí.
Dạ Phàm đến nơi thì cô gái nọ vẫn chưa đi, nhìn bộ trang phục trên người cô cậu mới nhớ ra cô là một trong những vũ công múa cột trên sân khấu.
Thấy Dạ Phàm ý muốn tiếp cận vị khách này cô ta ra vẻ tốt tính cảnh báo nhưng giọng điệu vẫn không kiềm được sự khinh thường
“Vị khách này khó tính lắm đấy, không phải loại chó mèo nào cũng chạm vào được”
Dạ Phàm đã thay trang phục nhân viên ra và mặc lại bộ quần áo bình thường mình đem theo. So sánh với bộ váy áo lấp lánh của cô nàng với cậu liền hiểu tại sao bản thân bị khinh thường.
Cậu cũng lười đáp lại cô nàng mà tiến thẳng đến chỗ Lâm Hạc Hiên đang ngồi, vỗ vai y.
Lâm Hạc Hiên còn tưởng người lúc nãy chưa rời đi nên nâng mí mắt, trên trán hiện lên 2 nếp nhăn, rất rõ ràng là đang không vui. Giọng điệu còn có phần hung dữ
“Không phải tôi đã nói là không cần…” Thanh âm ngừng lại khi y thấy rõ khuôn mặt người đối diện
Cô gái kia nghe vậy còn đắc ý cười hả hê không nghĩ sau đó thái độ của Lâm Hạc Hiên thay đổi gần như 180 độ
Y mừng rỡ đứng dậy, nếp nhăn đều đã giãn ra không thấy nữa, khuôn mặt 10 phần hào hứng
“A Tường, em xong việc rồi sao?”
Dạ Phàm lười sửa xưng hô của y, chỉ nhẹ nhàng gật đầu. 2 người sau đó rất nhanh rời đi, để lại cô nàng tức đến ***.g ngự.c phập phồng
Lâm Hạc Hiên hiện tại đã quá say, đi đứng đều loạng choạng không xong. Dạ Phàm đành phải đỡ y lên taxi, vừa lên xe cậu liền tách ra khỏi người nọ, chừa lại một khoảng trống giữa 2 ghế.
Biết là nếu về thẳng nhà Lâm Hạc Hiên cậu không thể thực hiện nhiệm vụ thuận lợi. Thế nhưng ấn tượng xấu về Lâm Hạc Hiên từ lúc bắt đầu đọc cuốn tiểu thuyết cộng thêm việc bản thân bị nhầm thành bạch nguyệt quang của người kia. Làm Dạ Phàm nhớ lại kết cục không tốt của “Dạ Phàm trong tiểu thuyết” khi bị làm thế thân.
Đương nhiên không thể tiện nghi cho y như thế được. Cậu hướng bác tài xế
“Chở cháu đến khách sạn đắt tiền nhất trong thành phố ạ”
“Cậu may mắn đấy, khách sạn 5 sao nổi tiếng nhất cũng chỉ cách đây tầm 10 phút chạy xe thôi” Bác tài xế cũng rất nhiệt tình.
Dạ Phàm xấu xa cười mỉm “thế thì tốt quá rồi ạ” Vì người trả tiền cũng không phải là cậu, đợi sáng hôm sau khi Lâm Hạc Hiên tỉnh lại cậu đã cao chạy xa bay rồi.
Lúc kéo tên say xỉn này lên được tới phòng Dạ Phàm cũng đã mệt lử, cậu thả y xuống giường mặc cho Lâm Hạc Hiên đáp xuống bằng mặt của mình. Trong miệng người nọ thỉnh thoảng vẫn gọi cái tên A Tường kia. Cậu chưa từng gặp người nọ nên cũng không rõ 2 người có mấy phần giống nhau.
Hiện tại đã qua 20 phút, chỉ cần ở gần nam chính trong vòng 40 phút nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Dạ Phàm xoa xoa cánh tay đau nhức định kiếm chỗ ngồi nhưng vừa bước chân đã bị 1 cánh tay ghìm lại.
Lâm Hạc Hiên nửa say nửa tỉnh không chịu buông tay Dạ Phàm ra, 2 người giằng co được vài phút thì Lâm Hạc Hiên cảm thấy dạ dày mình khó chịu, nhìn biểu cảm thế nào cũng giống như sắp ói.
Dạ Phàm nhanh chân kéo y chạy vào toilet, vì không thể cách người nọ quá xa cậu đành phải vỗ vỗ lưng giúp y qua cơn nôn mửa.
Không đợi đến sáng sớm, sau khi thông báo hoàn thành nhiệm vụ vang lên Dạ Phàm đã chạy mất dép
Lâm Hạc Hiên ói xong cơ thể đã bủn rủn lập tức ngủ say như chế.t.
“Nhiệm vụ phó tuyến hoàn thành nhận 4 điểm chỉ số, 40 tích phân”
Dạ Phàm suy nghĩ 1 chút, hiện tại cơ thể này còn quá gầy vẫn là nên cải thiện 1 ít
“phân vào dáng người”
Khuôn mặt: 70
Dáng người: 43
Làn da: 43
Mị lực: 12
Khí chất: 11
Thể lực: 30
Trí lực: 56
Kỹ năng: diễn xuất (18%), ca hát (45%), chơi nhạc cụ (28%), viết thư pháp (52%), Hội hoạ (41%)
Tích phân: 380
Thanh lưu lượng 10.099
Sau khi ngủ 1 giấc dậy Dạ Phàm trước kiểm tra weibo, mặc dù ngủ chỉ được 3 tiếng nhưng tinh thần cũng khá tỉnh táo. Cậu đã được thông báo hôm nay là ngày đăng tạo hình lên. Trương Nhất Sơn luôn có những ý tưởng táo bạo, trong tiểu thuyết tuy miêu tả không rõ ràng lắm nhưng có nhắc đến việc bộ phim này nổi tiếng 1 phần nhờ sự hiểu biết của anh ta về truyền thông. Fanpage mới tạo được 2 hôm, các thành viên trong team hậu cầu đều follow. Nam chính trong phim từng than gia show tuyển tú, tuy rớt từ top 30 nhưng cũng có 1 số lượng fan yêu thích. Nữ chính thì từng vào vai nha hoàn của các diễn viên hạng A khác. Fan hâm mộ thấy họ ấn theo dõi cũng tò mò vào xem. Dòng trạng thái mới nhất là Trương Nhất Sơn đăng tải Tên:Ngăn Cách tình yêu Bên dưới là ảnh chụp tạo hình của 2 nhân vật chính và Nhân vật của Dạ Phàm đóng. Cùng đính kèm Weibo của họ ở bên dưới Dương Tự trong vai!
Ly Ly trong vai!
Dạ Phàm trong vai!
Các fan mặt đầy thắc mắc tràn vào bình luận [Chỉ có vậy... Hết rồi.?] [Alô? Nội dung đâu? Miêu tả nhân vật đâu] [Ủa? Có Dương Tự con trai tui kìa] [@... Phim mới của đàn anh Nhất Sơn trường mình nè, vô xem ] [Tiểu Ly Ly không còn đóng vai nha hoàn nữa mà được đóng vai chính rồi kìa] [Nhưng mà nội dung phim là gì vậy? Sao nhìn sơ sài quá vậy?] [ Mà khoan... Tạo hình cuối không phải là nữ sao? Tạo sao lại tag 1 tài khoản Weibo của nam?] [khó hiểu? Tag nhầm rồi sao?] [Nhìn thế nào cũng ra nữ mà, sao tên weibo lại là của nam nhân thế?]
Dạ Phàm có thể thấy được Những ánh mắt như sói đói thèm thuồng đang liên tục quan sát con mồi.
Cậu bắt đầu cảm thấy đau đầu, lẽ ra không nên nhận lời mới phải
Nhân viên khác đặt khay rượu trước mặt Dạ Phàm, thanh âm lạnh lùng sai bảo
“Bàn số 17”
Ngay lúc này hệ thống đã im lặng lâu ngày đột nhiên xuất hiện thông báo
“Đinh … Nhiệm vụ phó tuyến Tiếp xúc gần với Lâm Hạc Hiên trong khoảng cách ít nhất 2 mét trong vòng 1 tiếng. Thời hạn: trước khi mặt trời hôm sau mọc
Hoàn thành thưởng 3 điểm chỉ số. 40 tích phân. Hình phạt: rơi vào ảo cảnh trừng phạt 24 tiếng”
“Lâm Hạc Hiên? Làm sao tao biết được hắn ta đang ở đâu chứ?”
“Là bàn kí chủ chuẩn bị bưng rượu lên đấy”
Nói xong, không giải thích gì thêm mà lặn mất.
•••••••
Dạ Phàm không lập tức đến đó mà suy nghĩ sẵn kế hoạch sau sửa sang lại mái tóc hơi rối của mình rồi mới bưng khay rượu đi
Lâm Hạc Hiên ngồi 1 mình 1 người ở trong góc khuất hơi tối nên Dạ Phàm không nhìn rõ được nét mặt hắn. Chỉ thoáng thấy được nửa thân dưới còn nguyên bộ vest ngay ngắn, cúc áo cài chỉnh tề, cà vạt được thắt nút kĩ càng ngay cả vạt áo cũng đều đóng thùng rất ngay ngắn.Bộ dáng không hề phù hợp với một club ăn chơi điên cuồng như thế này.
Mỗi nhân viên đều đã được hướng dẫn đôi chút về giọng nói và cách ứng xử với khách hàng. Vừa đặt nước xuống bàn xong lưng phải hơi cúi xuống, không thể đứng quá gần nhưng đầu phải nghiêng về phía trước, tay khẽ đặt trước bụng, giọng phải nhấn mạnh để khách hàng nghe rõ. Dạ Phàm từ tốn đặt ly rượu trên Bàn, kèm theo một nụ cười cực kỳ chuyên nghiệp…
“Xin mời quý khách…”
Dạ Phàm đã cố tình vén hết tóc mái lên để khuôn mặt cậu lộ ra 1 cách rõ ràng nhất.
Nhưng mãi không thấy Lâm Hạc Hiên có bất kỳ phản ứng gì, vì không thể quá lộ liễu Dạ Phàm chỉ có thể thu dọn ly rượu đã uống cạn trước đó xuống. Nếu để ý kĩ, động tác của cậu cực kỳ chậm rãi thong thả, cậu là đang chờ người nọ nhận ra mình.
Mãi đến lúc Dạ Phàm vừa định xoay lưng đi thì 1 bàn tay đã nắm lấy cổ tay cậu. Động tác khá mạnh, ly rượu rỗng trên khay suýt nữa vì động tác này mà văng ra ngoài. May mắn Dạ Phàm phản ứng nhanh dùng lực cả hai tay để giữ thăng bằng, ly rượu rung rung vài lần rốt cuộc đã nằm im.
“Quý khách có vấn đề gì sao?”
Khoảng cách giữa 2 người đột ngột được kéo gần lại. Dạ Phàm có thể ngửi thấy mùi rượu khá nồng trên người Lâm Hạc Hiên
“Nghiêm Tường, ở lại với anh”
Giọng điệu của anh ta ngọt ngào đến khó tin nhưng cái tên gọi ra lại không phải tên cậu mà là bạch nguyệt quang trong lòng anh ta.
Phương thức nhận người này có chút ai sai, không giống kế hoạch của cậu.
Dạ Phàm vẫn giữ nguyên nụ cười lịch sự xa cách
“Xin lỗi, anh nhầm người rồi”
Cậu muốn rút tay ra nhưng sức lực của người nọ rất lớn, tay còn lại thì đang không tiện để sử dụng. Rốt cuộc chỉ có thể ngẩng đầu dùng lời nói
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Xin quý khách buông tay ra ạ, còn rất nhiều người khác đang chờ được phục vụ”
“Đừng giận nữa được không? Anh xin lỗi mà” Lâm Hạc Hiên không có ý định buông tay.
Mãi đến khi có 1 nhân viên khác hối thúc Dạ Phàm, cậu thuyết phục y
“Tôi hiện tại đang có việc bận, anh ngoan ngoãn ở đây chờ, tôi sẽ quay lại liền. Được chứ?”
Cậu hạ giọng
“Nào, buông tay tôi ra!”
Lâm Hạc Hiên lúc này mới miễn cưỡng nghe lời mà buông tay.
Lúc Dạ Phàm hết ca làm việc thì cũng đã hơn 2 giờ sáng, quán bar cũng đã chuẩn bị đóng cửa, quay lại thì Lâm Hạc Hiên đã say gần như là bất tỉnh.
Tay trái chống cằm, 2 mắt khép hờ, 2 má ửng đỏ.
Có 1 cô gái nhân viên khác đã đến đó trước cậu, nhìn từ xa đã thấy cô nàng lắc lư bộ ngự.c căng tròn áp sát đến, cô nói gì đó rồi định chạm vào người Lâm Hạc Hiên nhưng bị y vô tình hất tay ra. Xem ra tuy say nhưng vẫn còn chút lí trí.
Dạ Phàm đến nơi thì cô gái nọ vẫn chưa đi, nhìn bộ trang phục trên người cô cậu mới nhớ ra cô là một trong những vũ công múa cột trên sân khấu.
Thấy Dạ Phàm ý muốn tiếp cận vị khách này cô ta ra vẻ tốt tính cảnh báo nhưng giọng điệu vẫn không kiềm được sự khinh thường
“Vị khách này khó tính lắm đấy, không phải loại chó mèo nào cũng chạm vào được”
Dạ Phàm đã thay trang phục nhân viên ra và mặc lại bộ quần áo bình thường mình đem theo. So sánh với bộ váy áo lấp lánh của cô nàng với cậu liền hiểu tại sao bản thân bị khinh thường.
Cậu cũng lười đáp lại cô nàng mà tiến thẳng đến chỗ Lâm Hạc Hiên đang ngồi, vỗ vai y.
Lâm Hạc Hiên còn tưởng người lúc nãy chưa rời đi nên nâng mí mắt, trên trán hiện lên 2 nếp nhăn, rất rõ ràng là đang không vui. Giọng điệu còn có phần hung dữ
“Không phải tôi đã nói là không cần…” Thanh âm ngừng lại khi y thấy rõ khuôn mặt người đối diện
Cô gái kia nghe vậy còn đắc ý cười hả hê không nghĩ sau đó thái độ của Lâm Hạc Hiên thay đổi gần như 180 độ
Y mừng rỡ đứng dậy, nếp nhăn đều đã giãn ra không thấy nữa, khuôn mặt 10 phần hào hứng
“A Tường, em xong việc rồi sao?”
Dạ Phàm lười sửa xưng hô của y, chỉ nhẹ nhàng gật đầu. 2 người sau đó rất nhanh rời đi, để lại cô nàng tức đến ***.g ngự.c phập phồng
Lâm Hạc Hiên hiện tại đã quá say, đi đứng đều loạng choạng không xong. Dạ Phàm đành phải đỡ y lên taxi, vừa lên xe cậu liền tách ra khỏi người nọ, chừa lại một khoảng trống giữa 2 ghế.
Biết là nếu về thẳng nhà Lâm Hạc Hiên cậu không thể thực hiện nhiệm vụ thuận lợi. Thế nhưng ấn tượng xấu về Lâm Hạc Hiên từ lúc bắt đầu đọc cuốn tiểu thuyết cộng thêm việc bản thân bị nhầm thành bạch nguyệt quang của người kia. Làm Dạ Phàm nhớ lại kết cục không tốt của “Dạ Phàm trong tiểu thuyết” khi bị làm thế thân.
Đương nhiên không thể tiện nghi cho y như thế được. Cậu hướng bác tài xế
“Chở cháu đến khách sạn đắt tiền nhất trong thành phố ạ”
“Cậu may mắn đấy, khách sạn 5 sao nổi tiếng nhất cũng chỉ cách đây tầm 10 phút chạy xe thôi” Bác tài xế cũng rất nhiệt tình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dạ Phàm xấu xa cười mỉm “thế thì tốt quá rồi ạ” Vì người trả tiền cũng không phải là cậu, đợi sáng hôm sau khi Lâm Hạc Hiên tỉnh lại cậu đã cao chạy xa bay rồi.
Lúc kéo tên say xỉn này lên được tới phòng Dạ Phàm cũng đã mệt lử, cậu thả y xuống giường mặc cho Lâm Hạc Hiên đáp xuống bằng mặt của mình. Trong miệng người nọ thỉnh thoảng vẫn gọi cái tên A Tường kia. Cậu chưa từng gặp người nọ nên cũng không rõ 2 người có mấy phần giống nhau.
Hiện tại đã qua 20 phút, chỉ cần ở gần nam chính trong vòng 40 phút nữa là có thể hoàn thành nhiệm vụ.
Dạ Phàm xoa xoa cánh tay đau nhức định kiếm chỗ ngồi nhưng vừa bước chân đã bị 1 cánh tay ghìm lại.
Lâm Hạc Hiên nửa say nửa tỉnh không chịu buông tay Dạ Phàm ra, 2 người giằng co được vài phút thì Lâm Hạc Hiên cảm thấy dạ dày mình khó chịu, nhìn biểu cảm thế nào cũng giống như sắp ói.
Dạ Phàm nhanh chân kéo y chạy vào toilet, vì không thể cách người nọ quá xa cậu đành phải vỗ vỗ lưng giúp y qua cơn nôn mửa.
Không đợi đến sáng sớm, sau khi thông báo hoàn thành nhiệm vụ vang lên Dạ Phàm đã chạy mất dép
Lâm Hạc Hiên ói xong cơ thể đã bủn rủn lập tức ngủ say như chế.t.
“Nhiệm vụ phó tuyến hoàn thành nhận 4 điểm chỉ số, 40 tích phân”
Dạ Phàm suy nghĩ 1 chút, hiện tại cơ thể này còn quá gầy vẫn là nên cải thiện 1 ít
“phân vào dáng người”
Khuôn mặt: 70
Dáng người: 43
Làn da: 43
Mị lực: 12
Khí chất: 11
Thể lực: 30
Trí lực: 56
Kỹ năng: diễn xuất (18%), ca hát (45%), chơi nhạc cụ (28%), viết thư pháp (52%), Hội hoạ (41%)
Tích phân: 380
Thanh lưu lượng 10.099
Sau khi ngủ 1 giấc dậy Dạ Phàm trước kiểm tra weibo, mặc dù ngủ chỉ được 3 tiếng nhưng tinh thần cũng khá tỉnh táo. Cậu đã được thông báo hôm nay là ngày đăng tạo hình lên. Trương Nhất Sơn luôn có những ý tưởng táo bạo, trong tiểu thuyết tuy miêu tả không rõ ràng lắm nhưng có nhắc đến việc bộ phim này nổi tiếng 1 phần nhờ sự hiểu biết của anh ta về truyền thông. Fanpage mới tạo được 2 hôm, các thành viên trong team hậu cầu đều follow. Nam chính trong phim từng than gia show tuyển tú, tuy rớt từ top 30 nhưng cũng có 1 số lượng fan yêu thích. Nữ chính thì từng vào vai nha hoàn của các diễn viên hạng A khác. Fan hâm mộ thấy họ ấn theo dõi cũng tò mò vào xem. Dòng trạng thái mới nhất là Trương Nhất Sơn đăng tải Tên:Ngăn Cách tình yêu Bên dưới là ảnh chụp tạo hình của 2 nhân vật chính và Nhân vật của Dạ Phàm đóng. Cùng đính kèm Weibo của họ ở bên dưới Dương Tự trong vai!
Ly Ly trong vai!
Dạ Phàm trong vai!
Các fan mặt đầy thắc mắc tràn vào bình luận [Chỉ có vậy... Hết rồi.?] [Alô? Nội dung đâu? Miêu tả nhân vật đâu] [Ủa? Có Dương Tự con trai tui kìa] [@... Phim mới của đàn anh Nhất Sơn trường mình nè, vô xem ] [Tiểu Ly Ly không còn đóng vai nha hoàn nữa mà được đóng vai chính rồi kìa] [Nhưng mà nội dung phim là gì vậy? Sao nhìn sơ sài quá vậy?] [ Mà khoan... Tạo hình cuối không phải là nữ sao? Tạo sao lại tag 1 tài khoản Weibo của nam?] [khó hiểu? Tag nhầm rồi sao?] [Nhìn thế nào cũng ra nữ mà, sao tên weibo lại là của nam nhân thế?]
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro