Chiến Ám Cổ Song Tuyệt. (Thượng)
Lục Đạo Trầm Luân
2024-07-20 02:33:53
Chợt, kiếm mộ hóa thành vô số mảnh vỡ rồi nổ tung, trùng kích ra bốn phương tám hướng. Mỗi một mảnh đều giống như một thanh kiếm đồng nhất bắn tới, mang theo uy thế vô cùng đáng sợ, làm cho lòng người kinh hãi lạnh mìn. Mọi người vội vàng ra tay né tránh, chống cự.
Khi kiếm mộ triệt để nghiền nát, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, tấm mộ bia hình kiếm càng run lên, hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời, biến mất trước mắt mọi người, tan biến trong hư không.
- Là hắn.
- Là người dị tộc kia.
- Chẳng lẽ hắn nhận được truyền thừa của Cổ Kiếm Tôn mộ?
- Ta thấy dường như không sai.
Kiếm mộ bị nghiền nát rồi biến mất, mộ bia hóa thành kiếm quang bay đi, chỉ còn sót lại một mình Sở Mộ đứng ở chỗ trước đó vốn là kiếm mộ, lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người.
- Dị tộc, giao truyền thừa ra đây.
Hai mắt Ám Cổ Song Tuyệt nhíu lại, ánh mắt sắc bén, lạnh lẽo như băng nhìn vào trên người Sở Mộ. Thanh âm hắn sâu kín, giống như là sự lạnh lẽo từ dưới đáy dòng sông, khiến cho Sở Mộ lập tức có cảm giác hàn ý xâm nhập toàn thân cao thấp.
Sở Mộ đang tự hỏi lại bị cắt đứt, hắn nhìn về phía Ám Cổ Song Tuyệt, cũng nhìn thấy sắc mặt của đám đông.
- Dị tộc, giao truyền thừa ra.
Các cường giả MInh Hà tộc liên tục bước về phía trước một bước, ánh mắt âm lãnh tập trung vào Sở Mộ.
- Truyền thừa? Không có...
Sở Mộ trả lời, ngữ khí không nhanh không chậm.
Đối mặt với hai lựa chọn của Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn lưu lại, Sở Mộ suy nghĩ một phen rồi lựa chọn loại thứ hai. Đây chính là lĩnh ngộ của bản thân Sơ Đại Thái cổ Kiếm Tôn sau khi đạt tới Bán Thần chí tôn đỉnh phong truy tìm cảnh giới cao hơn lĩnh ngộ ra.
Đưa ra lựa chọn này là quyết định đã tính rất kỹ của Sở Mộ. Hắn tự tin mình có thể trở thành Bán Thần Chí tôn. Mà thu hoạch được truyền thừa của Thái Cổ Kiếm Tôn, có lẽ có thể trong thời gian ngắn khiến cho hắn trở thành Bán Thần Chí tôn. Nhưng mà như vậy sẽ khiến cho hắn trở thành một Thái Cổ Kiếm Tôn khác, đây không phải là kết quả mà Sở Mộ muốn.
Từ khi tu luyện tới nay, mỗi một lần tăng lên đều là bản thân hắn cố gắng. Trong đó có lẽ có những người khác trợ giúp, nhưng mà cuối cùng đều đi theo con đường của mình. Hắn là Sở Mộ, không phải là người khác.
Còn có một điểm nữa, đó là Sở Mộ vẫn cho rằng Bán Thần chí tôn là giới hạn của hỗn độn vũ trụ. Ở đây hắn lại biết được trên Bán Thầnc hí tôn còn có cảnh giới cao hơn, chuyện này khiến cho hắn rất là tò mò.
Đủ loại suy nghĩ khiến cho Sở Mộ lựa chọn loại thứ hai kia.
Nhưng mà ngoài dự kiến của hắn là, loại lĩnh ngộ của phương án thứ hai kia lại hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của hắn. Khiến cho Sở Mộ rơi vào trong mờ mịt, trong lúc nhất thời không thể nào phán đoán được.
Cảnh giới rất cao, siêu việt Bán Thần chí tôn. Đây chẳng qua chỉ là một loại suy đoán của Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn, cũng không có được chứng minh một cách triệt để. Có khả năng chỉ có mấy thành, có lẽ tồn tại cũng không tồn tại.
Mà lĩnh ngộ của Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn là không được trở thành Bán Thần chí tôn thì mới có cơ hội siêu việt Bán Thần chí tôn.
Loại lĩnh ngộ này nghe qua bản thân có cảm giác mâu thuẫn. Sở Mộ cũng biết được, vì sao Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn lại đem hai loại truyền thừa tách ra, chỉ có thể lựa chọn một loại mà thôi.
Bởi vì loại truyền thừa thứ nhất sẽ trở thành Bán Thần chí tôn, loại truyền thừa thứ hai thì không trở thành Bán Thần Chí tôn.
So với loại truyền thừa thứ nhất, loại truyền thừa thứ hai thì tương đối hư vô mờ mịt, tràn ngập tính không xác định.
Sau khi biết được, thậm chí Sở Mộ còn có chút hối hận. Nhưng mà rất nhanh hắn đã quét sạch cảm giác hối hận này. bởi vì đó là lựa chọn của bản thân hắn, hơn nữa, Bán Thần Chí Tôn, hắn có lòng tin đạt tới được.
Trong lúc suy nghĩ lại bị ngắt đứt, từng ánh mắt âm lãnh tập trung vào trên người hắn khiến cho hắn tỉnh lại.
- Xem ra ngươi không có ý định giao ra rồi.
Một người Minh Hà tộc sau khi nhìn qua Ám Cổ Song Tuyệt, lập tức bước về phía Sở Mộ. Chợt, thân thể biến mất trước mắt Sở Mộ không thấy gì nữa, giống như dung nhập vào trong hư không vậy.
Nhưng mà Sở Mộ vẫn có thể nhạy cảm phân biệt ra được một đạo hư ảnh, giống như là xuyên qua kẽ hở không gian, nhanh chóng hiện ra sau lưng hắn. Hung hăng đánh ra một kích, một loại phong mang cực hạn và âm lãnh cơ hồ đâm vào thân thể hắn, sẽ phá hỏng thân thể hắn.
Bỗng nhiên Sở Mộ quay người, đánh một đạo kiếm quang về phía tộc nhân Minh Hà tộc. Trong lúc cường giả Minh Hà tộc còn chưa kịp phản ứng đã xuyên qua hư không, cũng xuyên qua thân thể hắn, một kiếm khiến cho người này mất mạng.
Một màn này khiến cho mọi người khiếp sợ không thôi.
- Dám giết người bổn tộc? Chết.
Ám Cổ Song Tuyệt giận dữ rút đao, trong lúc vô thanh vô tức, đao mang vô sắc vô hình phá không chém tới, hàn ý tập kích làm cho lông tóc Sở Mộ dựng đứng. Song kiếm xuất hiện trong tay, nhanh chóng chém ra, chống cự đạo đao mang này. Lực lượng đáng sợ không ngừng trùng kích, Sở Mộ lùi về phía sau, hóa giải lực lượng một đao kia.
Mấy tộc nhân Minh Hà tộc khác cũng liên tục ra tay.
Tuyết Ngân Linh rút kiếm ra, tiểu Hư vô kiếm trực tiếp chặn đường ba tộc nhân Minh Hà tộc, Ca La Tử và Ma Cơ Sơn chặn đường những tộc nhân Minh Hà tộc tiếp theo, chia sẻ áp lực cho Sở Mộ. Nhưng mà vẫn có mấy tộc nhân Minh hà tộc trốn vào trong hư không, sau đó xuất hiện quanh thân Sở Mộ, bắt đầu tập kích Sở Mộ.
Người Minh Hà tộc am hiểu nhất chính là đánh lén, ám sát. Bọn hắn có thể trốn vào trong kẽ hở không gian, hóa thân thành âm ảnh, khó lòng phòng bị. Nhưng dưới cảm giác của Sở Mộ, thân thể mấy tộc nhân Minh Hà tộc kia lại hiện lên rõ ràng, bị hắn nắm bắt được.
Song kiếm hóa thành lưu quang, mỗi một kiếm nhìn qua rất là đơn giản, quỹ tích lại khiến cho người ta có cảm giác không thể né tránh. Cắt quanh thân, làm cho sắc mặt mọi người đại biến. Nhất là Kiếm Minh Bồ Nguyệt, hai mắt bắn ra tinh mang mạnh mẽ.
Sau khi quan sát vết kiếm trên vách tường chung quanh Cổ Kiếm Tôn mộ, trong lúc bất tri bất giác, tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ càng thêm cao minh hơn. Kiếm đạo càng cô đọng thêm một bước, mỗi một kiếm có thể dùng lực lượng ít hơn phát huy ra uy lực lớn hơn. Tối thiểu so với trước đó cũng tăng lên ba thành.
Khi kiếm mộ triệt để nghiền nát, biến mất không còn bóng dáng tăm hơi, tấm mộ bia hình kiếm càng run lên, hóa thành một đạo kiếm quang phóng lên trời, biến mất trước mắt mọi người, tan biến trong hư không.
- Là hắn.
- Là người dị tộc kia.
- Chẳng lẽ hắn nhận được truyền thừa của Cổ Kiếm Tôn mộ?
- Ta thấy dường như không sai.
Kiếm mộ bị nghiền nát rồi biến mất, mộ bia hóa thành kiếm quang bay đi, chỉ còn sót lại một mình Sở Mộ đứng ở chỗ trước đó vốn là kiếm mộ, lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người.
- Dị tộc, giao truyền thừa ra đây.
Hai mắt Ám Cổ Song Tuyệt nhíu lại, ánh mắt sắc bén, lạnh lẽo như băng nhìn vào trên người Sở Mộ. Thanh âm hắn sâu kín, giống như là sự lạnh lẽo từ dưới đáy dòng sông, khiến cho Sở Mộ lập tức có cảm giác hàn ý xâm nhập toàn thân cao thấp.
Sở Mộ đang tự hỏi lại bị cắt đứt, hắn nhìn về phía Ám Cổ Song Tuyệt, cũng nhìn thấy sắc mặt của đám đông.
- Dị tộc, giao truyền thừa ra.
Các cường giả MInh Hà tộc liên tục bước về phía trước một bước, ánh mắt âm lãnh tập trung vào Sở Mộ.
- Truyền thừa? Không có...
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sở Mộ trả lời, ngữ khí không nhanh không chậm.
Đối mặt với hai lựa chọn của Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn lưu lại, Sở Mộ suy nghĩ một phen rồi lựa chọn loại thứ hai. Đây chính là lĩnh ngộ của bản thân Sơ Đại Thái cổ Kiếm Tôn sau khi đạt tới Bán Thần chí tôn đỉnh phong truy tìm cảnh giới cao hơn lĩnh ngộ ra.
Đưa ra lựa chọn này là quyết định đã tính rất kỹ của Sở Mộ. Hắn tự tin mình có thể trở thành Bán Thần Chí tôn. Mà thu hoạch được truyền thừa của Thái Cổ Kiếm Tôn, có lẽ có thể trong thời gian ngắn khiến cho hắn trở thành Bán Thần Chí tôn. Nhưng mà như vậy sẽ khiến cho hắn trở thành một Thái Cổ Kiếm Tôn khác, đây không phải là kết quả mà Sở Mộ muốn.
Từ khi tu luyện tới nay, mỗi một lần tăng lên đều là bản thân hắn cố gắng. Trong đó có lẽ có những người khác trợ giúp, nhưng mà cuối cùng đều đi theo con đường của mình. Hắn là Sở Mộ, không phải là người khác.
Còn có một điểm nữa, đó là Sở Mộ vẫn cho rằng Bán Thần chí tôn là giới hạn của hỗn độn vũ trụ. Ở đây hắn lại biết được trên Bán Thầnc hí tôn còn có cảnh giới cao hơn, chuyện này khiến cho hắn rất là tò mò.
Đủ loại suy nghĩ khiến cho Sở Mộ lựa chọn loại thứ hai kia.
Nhưng mà ngoài dự kiến của hắn là, loại lĩnh ngộ của phương án thứ hai kia lại hoàn toàn khác với trong tưởng tượng của hắn. Khiến cho Sở Mộ rơi vào trong mờ mịt, trong lúc nhất thời không thể nào phán đoán được.
Cảnh giới rất cao, siêu việt Bán Thần chí tôn. Đây chẳng qua chỉ là một loại suy đoán của Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn, cũng không có được chứng minh một cách triệt để. Có khả năng chỉ có mấy thành, có lẽ tồn tại cũng không tồn tại.
Mà lĩnh ngộ của Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn là không được trở thành Bán Thần chí tôn thì mới có cơ hội siêu việt Bán Thần chí tôn.
Loại lĩnh ngộ này nghe qua bản thân có cảm giác mâu thuẫn. Sở Mộ cũng biết được, vì sao Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn lại đem hai loại truyền thừa tách ra, chỉ có thể lựa chọn một loại mà thôi.
Bởi vì loại truyền thừa thứ nhất sẽ trở thành Bán Thần chí tôn, loại truyền thừa thứ hai thì không trở thành Bán Thần Chí tôn.
So với loại truyền thừa thứ nhất, loại truyền thừa thứ hai thì tương đối hư vô mờ mịt, tràn ngập tính không xác định.
Sau khi biết được, thậm chí Sở Mộ còn có chút hối hận. Nhưng mà rất nhanh hắn đã quét sạch cảm giác hối hận này. bởi vì đó là lựa chọn của bản thân hắn, hơn nữa, Bán Thần Chí Tôn, hắn có lòng tin đạt tới được.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong lúc suy nghĩ lại bị ngắt đứt, từng ánh mắt âm lãnh tập trung vào trên người hắn khiến cho hắn tỉnh lại.
- Xem ra ngươi không có ý định giao ra rồi.
Một người Minh Hà tộc sau khi nhìn qua Ám Cổ Song Tuyệt, lập tức bước về phía Sở Mộ. Chợt, thân thể biến mất trước mắt Sở Mộ không thấy gì nữa, giống như dung nhập vào trong hư không vậy.
Nhưng mà Sở Mộ vẫn có thể nhạy cảm phân biệt ra được một đạo hư ảnh, giống như là xuyên qua kẽ hở không gian, nhanh chóng hiện ra sau lưng hắn. Hung hăng đánh ra một kích, một loại phong mang cực hạn và âm lãnh cơ hồ đâm vào thân thể hắn, sẽ phá hỏng thân thể hắn.
Bỗng nhiên Sở Mộ quay người, đánh một đạo kiếm quang về phía tộc nhân Minh Hà tộc. Trong lúc cường giả Minh Hà tộc còn chưa kịp phản ứng đã xuyên qua hư không, cũng xuyên qua thân thể hắn, một kiếm khiến cho người này mất mạng.
Một màn này khiến cho mọi người khiếp sợ không thôi.
- Dám giết người bổn tộc? Chết.
Ám Cổ Song Tuyệt giận dữ rút đao, trong lúc vô thanh vô tức, đao mang vô sắc vô hình phá không chém tới, hàn ý tập kích làm cho lông tóc Sở Mộ dựng đứng. Song kiếm xuất hiện trong tay, nhanh chóng chém ra, chống cự đạo đao mang này. Lực lượng đáng sợ không ngừng trùng kích, Sở Mộ lùi về phía sau, hóa giải lực lượng một đao kia.
Mấy tộc nhân Minh Hà tộc khác cũng liên tục ra tay.
Tuyết Ngân Linh rút kiếm ra, tiểu Hư vô kiếm trực tiếp chặn đường ba tộc nhân Minh Hà tộc, Ca La Tử và Ma Cơ Sơn chặn đường những tộc nhân Minh Hà tộc tiếp theo, chia sẻ áp lực cho Sở Mộ. Nhưng mà vẫn có mấy tộc nhân Minh hà tộc trốn vào trong hư không, sau đó xuất hiện quanh thân Sở Mộ, bắt đầu tập kích Sở Mộ.
Người Minh Hà tộc am hiểu nhất chính là đánh lén, ám sát. Bọn hắn có thể trốn vào trong kẽ hở không gian, hóa thân thành âm ảnh, khó lòng phòng bị. Nhưng dưới cảm giác của Sở Mộ, thân thể mấy tộc nhân Minh Hà tộc kia lại hiện lên rõ ràng, bị hắn nắm bắt được.
Song kiếm hóa thành lưu quang, mỗi một kiếm nhìn qua rất là đơn giản, quỹ tích lại khiến cho người ta có cảm giác không thể né tránh. Cắt quanh thân, làm cho sắc mặt mọi người đại biến. Nhất là Kiếm Minh Bồ Nguyệt, hai mắt bắn ra tinh mang mạnh mẽ.
Sau khi quan sát vết kiếm trên vách tường chung quanh Cổ Kiếm Tôn mộ, trong lúc bất tri bất giác, tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ càng thêm cao minh hơn. Kiếm đạo càng cô đọng thêm một bước, mỗi một kiếm có thể dùng lực lượng ít hơn phát huy ra uy lực lớn hơn. Tối thiểu so với trước đó cũng tăng lên ba thành.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro