Sở Mộ cho Chủ Điện nhất mạch một kinh hỉ. (2)
Lục Đạo Trầm Luân
2024-07-20 02:33:53
Ban đầu, tốc độ kiếm thuật hệ phong nhanh vô cùng. Dưới biên độ tăng
trưởng nhanh hơn, uy lực tăng lên gấp bội, càng đặc biệt cường hãn. Còn
có một điểm rất trọng yếu. Đối với kiếm giả tu luyện hệ kiếm thuật đồng
nhất mà nói, có lĩnh ngộ ý cảnh đồng hệ hay không có sự chênh lệch rất
lớn. Hoàn toàn có thể hình thành một loại suy yếu thậm chí áp chế.
Giống như ở cùng trong Sở gia, thời điểm Sở Mộ đấu với Vương Kỳ, Vương Kỳ sử dụng cũng kiếm thuật hệ phong, kết quả là bị Sở Mộ ép một đầu. Tu vi của hắn cao hơn Sở Mộ một đoạn cũng không làm nên trò trống gì.
- Hừ, hi vọng là vậy.
Thái độ Minh Lôi Chưởng Viện vẫn rất không vui, lạnh giọng nói một tiếng.
- Đi thôi, chúng ta nên đi thôi.
Bích Thủy Chưởng Viện cười vẫn ôn hòa như vậy, nói.
Đi qua sơn môn nhỏ, đi lên con đường nhỏ trải đá vụn phía trước, khoảng trăm mét, chính là cầu thang dài đi thông tới Chủ Điện.
- Cầu thang này, là thang trời. Tổng cộng có 999 bậc.
Lăng Phong Chưởng Viện cười giới thiệu với Sở Mộ:
- Chủ Điện nhất mạch và ba viện, tuy rằng cùng thuộc về Thanh Phong Kiếm Phái, nhưng ở trên phương diện trình độ nhất định, cũng có thể xem như hai nhánh dưới của kiếm phái. Tác dụng của cái thang trời này chính là sát hạch ban đầu để Chủ Điện nhất mạch chiêu thu đệ tử năm năm một lần. Chỉ có người ở trong thời gian quy định đi qua được thang trời, mới có thể tiến vào vòng thi thứ hai.
- Thì ra là thế.
Sở Mộ bừng tỉnh, hắn đang cảm thấy kỳ quái. Đệ tử nội môn ba viện thoáng cái tấn chức đến kiếm khí cửu đoạn, lập tức trở thành đệ tử tinh anh Chủ Điện nhất mạch, như vậy đệ tử dưới cửu đoạn của Chủ Điện nhất mạch này lại là từ đâu ra?
Bây giờ nghe Lăng Phong Chưởng Viện vừa nói như vậy, Sở Mộ cuối cùng đã hiểu được.
- Đúng rồi. Sở Mộ, thái độ của Minh Lôi Chưởng Viện, ngươi không cần để ở trong lòng.
Môi Lăng Phong Chưởng Viện khẽ động, không có âm thanh, nhưng lại trực tiếp vang lên trong tai Sở Mộ:
- Hắn đối với ngươi lạnh nhạt như vậy, hoàn toàn là bởi vì Vương Phong. Vương Phong vốn là một trong những người được Minh Lôi Viện lựa chọn để tham gia thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm lần này. Một người còn lại là Hà Khải Minh. Nhưng bây giờ, Hà Khải Minh đã trở thành đệ tử tinh anh. Vương Phong lại chết ở trong tay ngươi. Minh Lôi Chưởng Viện không có người nào có thể sử dụng, chỉ có thể chọn hai đệ tử bát đoạn đỉnh phong bình thường góp cho đủ số. Cho nên, trong đầu hắn nhất định là đặc biệt phiền muộn. Chỉ có điều, chỉ cần ngươi ở trong Đấu Kiếm Thịnh Hội lần này, cầm cờ đi trước thậm chí đoạt được trước ba, thái độ của hắn đối với ngươi sẽ phát sinh biến hóa một trăm tám mươi độ.
- Ừ, ta cũng không quá để ý.
Sở Mộ nhẹ giọng nói. Hắn cũng không có bản lĩnh kiếm khí truyền âm. Đột nhiên, Sở Mộ nghĩ đến mình có ngoại kiếm khí, có thể khống chế ngoại kiếm khí, làm ra năng lực tương tự với kiếm khí truyền âm hay không?
Sở Mộ biết, bình thường, âm thanh là dựa vào không khí để truyền đi. Như vậy, mình có thể khống chế ngoại kiếm khí, không phải có thể trực tiếp đem âm thanh thông qua ngoại kiếm khí truyền tới trong tai đối phương, khiến những người khác không thể nghe được.
Nghĩ tới đây, Sở Mộ suy tư, không nói gì.
Một cầu thang 999 bậc, từng bước một đi lên, cũng cần tốn một khoảng thời gian.
Cuối cùng, tám người đi lên bậc thang cuối cùng. Hiện ra ở trước mắt mọi người chính là một sân rộng được lát bằng phiến đá màu xanh, có vẻ rất lớn. Đây là ngoại luyện kiếm trận của Chủ Điện. Ở giữa có một đài cao hình tròn nhô lên cao nửa thước, đường kính hai mươi thước, là kiếm đài mà các đệ tử nội môn Chủ Điện dùng để luận bàn.
Cuối tầm mắt là một đại điện, lấy màu xanh vì nền, đứng nguy nga sừng sững, có một phong quang sắc bén vờn quanh, giống như một thanh kiếm lớn hướng thẳng vào bầu trời, hiện ra hết sự sắc bén.
- Đó chính là Thanh Phong Chủ Điện. Lần này địa điểm tiến hành thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, chính là nội luyện kiếm trận Chủ Điện. Đi thôi.
Lăng Phong Chưởng Viện, tám người giấu đi tâm tình nghi hoặc cùng kích động của mình, bước đi về phía Chủ Điện nguy nga.
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống ngoại luyện kiếm trận, giống như dải lụa trắng phát sáng rơi vào trên người tám người Sở Mộ, khiến cho bọn họ cảm thấy tình cảm ấm áp. Trước mặt chính là con đường đi tới tương lai và hi vọng. Trong lòng bọn họ càng thêm nóng bỏng, giống như mặt trời chiếu khắp vạn vật trên bầu trời.
Thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, ba năm một lần, đặc biệt long trọng. Từ Chưởng Giáo cho tới đệ tử ngoại môn, đều được điều động.
Đệ tử ngoại môn, tất nhiên là không có tư cách tham dự. Chỉ có điều, một số người ngay trong bọn họ sẽ được chọn ra tạm thời đảm đương làm bồi bàn, thêm trà đưa nước cho Chưởng Giáo, chưởng viện các trưởng lão. Đồng thời, bọn họ còn có thể tận mắt nhìn thấy buổi thịnh hội này. Đối với bọn họ mà nói, điều này giống như bị bánh nhân thịt đập trúng vậy.
Khi tám người Sở Mộ đi tới nội luyện kiếm trận, ở đây đã tụ tập hơn một trăm, gần hai trăm người. Tất cả đều là Chủ Điện nhất mạch.
Nội luyện kiếm trận tất nhiên không có khả năng lớn như ngoại luyện kiếm trận vậy, nhưng đồng thời dung nạp hơn một trăm người như vậy lại vẫn cực kỳ dễ dàng.
Sở Mộ chậm rãi đảo mắt nhìn qua. Trong nội luyện kiếm trận cũng có một kiếm đài hình tròn đường kính hai mươi thước. Ngoài ra, ở cách kiếm đài ước chừng hai mươi thước, ở bốn góc của nội luyện kiếm trận lại có bốn kiếm đài quan sát cao năm thước, đường kính mười thước. Tác dụng của nó, tất nhiên là dùng để cho người ta đứng ở phía trên, quan sát các trận đấu kiếm.
Phía sau mỗi kiếm đài quan sát đều có một cầu thang nho nhỏ nối liền với mặt đất.
- Vị kia chính là La Thiên Hùng, chưởng giáo Thanh Phong Kiếm Phái chúng ta.
Lăng Phong Chưởng Viện ra hiệu về phía trên kiếm đài quan sát ngay phía trước. Đó là một người trung niên khuôn mặt thô lỗ thân hình cường tráng cao lớn ngồi ở trên chiếc ghế chính giữa, nhỏ giọng nói với Sở Mộ:
- Bên cạnh hắn, còn lại là trưởng lão Chủ Điện nhất mạch cùng với đệ tử tinh anh sẽ tham dự Đấu Kiếm Thịnh Hội.
Sở Mộ thoáng nhìn về phía đó, gật đầu. Sau đó hắn nhìn về phía ba kiếm đài quan sát khác. Phía trên chỉ có ghế và bàn, lại không có một bóng người nào.
- Chưởng viện, vậy những người kia không có tham dự Thanh Phong Đấu Kiếm sao?
Sở Mộ dời ánh mắt đi, đảo qua hơn một trăm người đang đứng trên luyện kiếm trận cách kiếm đài khoảng hai mươi thước, nhẹ giọng hỏi.
- Đương nhiên.
Lăng Phong Chưởng Viện đảo qua liếc mắt, cười nói:
- Những người này đều là đệ tử nội môn Chủ Điện nhất mạch. Bọn họ chỉ tới nơi này quan sát. Ở Chủ Điện, chỉ có đệ tử tinh anh mới có tư cách tham dự thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm. Về phần ba viện chúng ta, lại bởi vì đệ tử lợi hại nhất chỉ đạt tới tu vi bát đoạn, cho nên mỗi lần được chấp thuận, chỉ có thể có hai người tham dự.
- Mỗi lần, ba viện chúng ta cũng chỉ đi qua mà thôi.
Bích Thủy Chưởng Viện cười nói.
Giống như ở cùng trong Sở gia, thời điểm Sở Mộ đấu với Vương Kỳ, Vương Kỳ sử dụng cũng kiếm thuật hệ phong, kết quả là bị Sở Mộ ép một đầu. Tu vi của hắn cao hơn Sở Mộ một đoạn cũng không làm nên trò trống gì.
- Hừ, hi vọng là vậy.
Thái độ Minh Lôi Chưởng Viện vẫn rất không vui, lạnh giọng nói một tiếng.
- Đi thôi, chúng ta nên đi thôi.
Bích Thủy Chưởng Viện cười vẫn ôn hòa như vậy, nói.
Đi qua sơn môn nhỏ, đi lên con đường nhỏ trải đá vụn phía trước, khoảng trăm mét, chính là cầu thang dài đi thông tới Chủ Điện.
- Cầu thang này, là thang trời. Tổng cộng có 999 bậc.
Lăng Phong Chưởng Viện cười giới thiệu với Sở Mộ:
- Chủ Điện nhất mạch và ba viện, tuy rằng cùng thuộc về Thanh Phong Kiếm Phái, nhưng ở trên phương diện trình độ nhất định, cũng có thể xem như hai nhánh dưới của kiếm phái. Tác dụng của cái thang trời này chính là sát hạch ban đầu để Chủ Điện nhất mạch chiêu thu đệ tử năm năm một lần. Chỉ có người ở trong thời gian quy định đi qua được thang trời, mới có thể tiến vào vòng thi thứ hai.
- Thì ra là thế.
Sở Mộ bừng tỉnh, hắn đang cảm thấy kỳ quái. Đệ tử nội môn ba viện thoáng cái tấn chức đến kiếm khí cửu đoạn, lập tức trở thành đệ tử tinh anh Chủ Điện nhất mạch, như vậy đệ tử dưới cửu đoạn của Chủ Điện nhất mạch này lại là từ đâu ra?
Bây giờ nghe Lăng Phong Chưởng Viện vừa nói như vậy, Sở Mộ cuối cùng đã hiểu được.
- Đúng rồi. Sở Mộ, thái độ của Minh Lôi Chưởng Viện, ngươi không cần để ở trong lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Môi Lăng Phong Chưởng Viện khẽ động, không có âm thanh, nhưng lại trực tiếp vang lên trong tai Sở Mộ:
- Hắn đối với ngươi lạnh nhạt như vậy, hoàn toàn là bởi vì Vương Phong. Vương Phong vốn là một trong những người được Minh Lôi Viện lựa chọn để tham gia thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm lần này. Một người còn lại là Hà Khải Minh. Nhưng bây giờ, Hà Khải Minh đã trở thành đệ tử tinh anh. Vương Phong lại chết ở trong tay ngươi. Minh Lôi Chưởng Viện không có người nào có thể sử dụng, chỉ có thể chọn hai đệ tử bát đoạn đỉnh phong bình thường góp cho đủ số. Cho nên, trong đầu hắn nhất định là đặc biệt phiền muộn. Chỉ có điều, chỉ cần ngươi ở trong Đấu Kiếm Thịnh Hội lần này, cầm cờ đi trước thậm chí đoạt được trước ba, thái độ của hắn đối với ngươi sẽ phát sinh biến hóa một trăm tám mươi độ.
- Ừ, ta cũng không quá để ý.
Sở Mộ nhẹ giọng nói. Hắn cũng không có bản lĩnh kiếm khí truyền âm. Đột nhiên, Sở Mộ nghĩ đến mình có ngoại kiếm khí, có thể khống chế ngoại kiếm khí, làm ra năng lực tương tự với kiếm khí truyền âm hay không?
Sở Mộ biết, bình thường, âm thanh là dựa vào không khí để truyền đi. Như vậy, mình có thể khống chế ngoại kiếm khí, không phải có thể trực tiếp đem âm thanh thông qua ngoại kiếm khí truyền tới trong tai đối phương, khiến những người khác không thể nghe được.
Nghĩ tới đây, Sở Mộ suy tư, không nói gì.
Một cầu thang 999 bậc, từng bước một đi lên, cũng cần tốn một khoảng thời gian.
Cuối cùng, tám người đi lên bậc thang cuối cùng. Hiện ra ở trước mắt mọi người chính là một sân rộng được lát bằng phiến đá màu xanh, có vẻ rất lớn. Đây là ngoại luyện kiếm trận của Chủ Điện. Ở giữa có một đài cao hình tròn nhô lên cao nửa thước, đường kính hai mươi thước, là kiếm đài mà các đệ tử nội môn Chủ Điện dùng để luận bàn.
Cuối tầm mắt là một đại điện, lấy màu xanh vì nền, đứng nguy nga sừng sững, có một phong quang sắc bén vờn quanh, giống như một thanh kiếm lớn hướng thẳng vào bầu trời, hiện ra hết sự sắc bén.
- Đó chính là Thanh Phong Chủ Điện. Lần này địa điểm tiến hành thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, chính là nội luyện kiếm trận Chủ Điện. Đi thôi.
Lăng Phong Chưởng Viện, tám người giấu đi tâm tình nghi hoặc cùng kích động của mình, bước đi về phía Chủ Điện nguy nga.
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống ngoại luyện kiếm trận, giống như dải lụa trắng phát sáng rơi vào trên người tám người Sở Mộ, khiến cho bọn họ cảm thấy tình cảm ấm áp. Trước mặt chính là con đường đi tới tương lai và hi vọng. Trong lòng bọn họ càng thêm nóng bỏng, giống như mặt trời chiếu khắp vạn vật trên bầu trời.
Thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm, ba năm một lần, đặc biệt long trọng. Từ Chưởng Giáo cho tới đệ tử ngoại môn, đều được điều động.
Đệ tử ngoại môn, tất nhiên là không có tư cách tham dự. Chỉ có điều, một số người ngay trong bọn họ sẽ được chọn ra tạm thời đảm đương làm bồi bàn, thêm trà đưa nước cho Chưởng Giáo, chưởng viện các trưởng lão. Đồng thời, bọn họ còn có thể tận mắt nhìn thấy buổi thịnh hội này. Đối với bọn họ mà nói, điều này giống như bị bánh nhân thịt đập trúng vậy.
Khi tám người Sở Mộ đi tới nội luyện kiếm trận, ở đây đã tụ tập hơn một trăm, gần hai trăm người. Tất cả đều là Chủ Điện nhất mạch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nội luyện kiếm trận tất nhiên không có khả năng lớn như ngoại luyện kiếm trận vậy, nhưng đồng thời dung nạp hơn một trăm người như vậy lại vẫn cực kỳ dễ dàng.
Sở Mộ chậm rãi đảo mắt nhìn qua. Trong nội luyện kiếm trận cũng có một kiếm đài hình tròn đường kính hai mươi thước. Ngoài ra, ở cách kiếm đài ước chừng hai mươi thước, ở bốn góc của nội luyện kiếm trận lại có bốn kiếm đài quan sát cao năm thước, đường kính mười thước. Tác dụng của nó, tất nhiên là dùng để cho người ta đứng ở phía trên, quan sát các trận đấu kiếm.
Phía sau mỗi kiếm đài quan sát đều có một cầu thang nho nhỏ nối liền với mặt đất.
- Vị kia chính là La Thiên Hùng, chưởng giáo Thanh Phong Kiếm Phái chúng ta.
Lăng Phong Chưởng Viện ra hiệu về phía trên kiếm đài quan sát ngay phía trước. Đó là một người trung niên khuôn mặt thô lỗ thân hình cường tráng cao lớn ngồi ở trên chiếc ghế chính giữa, nhỏ giọng nói với Sở Mộ:
- Bên cạnh hắn, còn lại là trưởng lão Chủ Điện nhất mạch cùng với đệ tử tinh anh sẽ tham dự Đấu Kiếm Thịnh Hội.
Sở Mộ thoáng nhìn về phía đó, gật đầu. Sau đó hắn nhìn về phía ba kiếm đài quan sát khác. Phía trên chỉ có ghế và bàn, lại không có một bóng người nào.
- Chưởng viện, vậy những người kia không có tham dự Thanh Phong Đấu Kiếm sao?
Sở Mộ dời ánh mắt đi, đảo qua hơn một trăm người đang đứng trên luyện kiếm trận cách kiếm đài khoảng hai mươi thước, nhẹ giọng hỏi.
- Đương nhiên.
Lăng Phong Chưởng Viện đảo qua liếc mắt, cười nói:
- Những người này đều là đệ tử nội môn Chủ Điện nhất mạch. Bọn họ chỉ tới nơi này quan sát. Ở Chủ Điện, chỉ có đệ tử tinh anh mới có tư cách tham dự thịnh hội Thanh Phong Đấu Kiếm. Về phần ba viện chúng ta, lại bởi vì đệ tử lợi hại nhất chỉ đạt tới tu vi bát đoạn, cho nên mỗi lần được chấp thuận, chỉ có thể có hai người tham dự.
- Mỗi lần, ba viện chúng ta cũng chỉ đi qua mà thôi.
Bích Thủy Chưởng Viện cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro