Ta muốn bóp chết Sở Mộ. (2)
Lục Đạo Trầm Luân
2024-07-20 02:33:53
Mặc dù nói bài vị đại sư huynh này cũng không có lợi ích mang tính thực chất, nhưng mà được người khác xưng là đại sư huynh chung quy vẫn hơn làm tiểu đệ của người khác a.
- Nói cũng đúng, hôm nay tu vi ta tinh tiến. Cho dù là Ngụy Hồng trở về cũng chưa chắc đã là đối thủ của ta.
Tống Quang Đào nở nụ cười lạnh, trong mắt có tinh quang lập lòe:
- Hai người các ngươi bây giờ đi tới Thanh Phong viện tìm hiểu cho rõ ràng. Nếu như người vừa mới tới thực sự là Sở Mộ mà nói, hạ chiến thư với hắn. Ba ngày sau, sẽ phân cao thấp trên kiếm đài. Ta muốn giáo huấn Sở Mộ này.
- Đại sư huynh, giết gà sao lại dùng dao mổ trâu? Hai chúng ta tùy tiện một người nào cũng có thể giáo huấn Sở Mộ một chầu. Ly Châu kiếm viện cũng không phải là Thanh Phong kiếm phái a.
Nghiêm Minh lúc này cười lạnh nói, vỗ vỗ ngực mình, bộ dáng thề thốt son sắt:
- Tu vi chỉ là thập đoạn trung kỳ mà dám coi mình là một đại nhân vật. Đến lúc đó ta sẽ hung hăng giáo huấn hắn một chầu. Cho hắn biết nước trong kiếm viện này rất sâu. Hắn nên ngoan ngoãn cụp đuôi thì hơn.
- Không. Ta muốn đích thân ra tay. Nếu như hắn thực sự là một thiên tài mà nói. Ta muốn đích thân bóp chết hắn.
Tống Quang Đào đột nhiên đứng lên, trong mắt có hàn mang kinh người lập lòe, còn có quang mang hưng phấn khác thường.
Nghiêm Minh và Vương Khuê liếc nhìn nhau, mới nhớ tới sở thích của Đại sư huynh này chính là bóp chết cái gọi là thiên tài. Năm đó khi người này vẫn còn trong Thanh Lan kiếm phái, loại chuyện giống thế này hắn đã làm không ít. Thậm chí ngay cả một ít thiên tài của Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái cũng gặp nạn.
- Vâng. Đại sưu huynh, chúng ta nhất định sẽ làm việc này cho thỏa đáng.
Vương Khuê kích động nói, đang định cùng với Nghiêm Minh rời khỏi.
- Đợi một chút, mặc kệ Sở Mộ này tiếp nhận hay là cự tuyệt. Các ngươi đều phải đem tin tức ba ngày sau ta quyết đấu với Sở Mộ trên kiêm đài truyền ra ngoài.
Tống Quang Đào chắp hai tay ra sau lưng, bộ dáng siêu nhiên nói.
- Không hổ là đại sư huynh, nghĩ vô cùng chu đáo. Làm vậy, Sở Mộ này nếu như lên kiếm đài thì cũng bị đại sư huynh giáo huấn một phen. Từ nay về sau sẽ phải cụp đuôi làm người. Nếu như hắn không lên đấu kiếm đài mà nói, thanh danh nhất định sẽ thối mất. Kiếm viện này cũng không còn chỗ chứa hắn, hắn đành phải ngoan ngoãn xéo đi mà thôi.
Nghiêm Minh vỗ tay một cái, nịnh nọt. Nhanh chóng rời khỏi cùng với Vương Khuê.
...
Cửa lớn Thanh Phong viện mở ra, có hai đạo thân ảnh nhanh chóng bước ra. Đây chính là hai người Vũ Văn Minh Hóa và Sở Mộ.
Lúc này Vũ Văn Minh Hóa mang theo Sở Mộ tiến vào Nội Vụ đường của kiếm viện đăng ký nhập viện bồi dưỡng. Sau khi đăng ký còn có thể nhận được phúc lợi tương ứng, ví dụ như một thanh ngụy kiếm khí, còn có một khỏa Tăng khí hoàn.
Khi Sở Mộ từ trong miệng La Ngọc Phong biết rõ có phúc lợi như vậy cũng kinh ngạc. Giá trị của ngụy kiếm khí cũng không thấp a. Ngẫm lại ba đại kiếm phái như Thanh Phong kiếm phái, bất luận một thanh ngụy kiếm khí nào đều vô cùng được coi trọng. Thậm chí rất nhiều cao thủ Hóa Khí cảnh cũng chỉ sử dụng ngụy kiếm khí mà thôi.
Ví dụ như thế lực lớn nhất Bạch Phong thành là Vương Xà bang, đây chính là thế lực cường đại Sở gia còn lâu mới có thể bì kịp được, cũng vì Ngụy kiếm khí mà huy động nhân mã. Kết quả khiến cho rất nhiều người chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.
Không ngờ tới vừa vào kiếm viện bồi dưỡng đã có thể nhận được một thanh ngụy kiếm khí. Phúc lợi như vậy đã chứng minh thủ bút của kiếm viện ra sao. Cho dù hiện tại Sở Mộ đã có ba thanh Ngụy kiếm khí, nhưng mà nhiều thêm một thanh Ngụy kiếm khí, Sở Mộ cũng không cự tuyệt. Thứ này giá trị không thấp. Coi như hắn không dùng được, ngày sau trở về nhà cũng có thể giao cho gia tộc. Xem như xuất một phần lực làm cho gia tộc phục hưng a.
Về phần Tăng khí hoàn, đó là đan dược hạ phẩm thích hợp cho Kiếm giả thập đoạn sử dụng. Bên trong Thanh Phong kiếm phái không có, ngay cả Thanh Lan kiếm phái đoán chừng cũng không có. Chỉ là giá trị của Tăng khí hoàn này có lẽ cũng rất cao, cho nên chỉ có Kiếm giả vừa mới gia nhập kiếm viện để bồi dưỡng mới có thể nhận được một khỏa. Sau này cứ cách một năm có thể nhận được ba khỏa, cứ như vậy tròn ba năm.
Đương nhiên nếu như có thể sớm sát nhập hàng ngũ top một trăm, vậy thì hoàn toàn không còn giống trước đó nữa.
Tăng khí hoàn là đan dược gia tăng tu vi kiếm khí, cho dù Sở Mộ hiện tại có được không ít linh thạch, có thể hấp thu linh khí tinh thuần bên trong để tu luyện. Tốc độ kia nếu so với tu luyện dưới tình huống bình thường rõ ràng nhanh hơn rất nhiều. Nhưng nếu như phục dụng Tăng khí hoàn, cũng có thể rút ngắn không ít thời gian tu luyện.
Nội Vụ đường là do một vị trưởng lão kiếm viện chấp chưởng. Vị trưởng lão này vẻ mặt nghiêm túc, làm việc công bằng, sau khi Sở Mộ nộp ra kiếm chương nhập viện, trải qua kiểm tra thì vị trưởng lão này mới giao ra ba đồ vật cho Sở Mộ. Một thanh Ngụy kiếm khí, bên trên có màu lam nhạt, là một thanh ngụy kiếm khí thiên về Thủy hệ. Ngoài ra còn có một bình sứ nhỏ. Trong đó có một khỏa Tăng khí hoàn, cuối cùng là một khỏa kiếm lệnh nhỏ bằng bàn tay. Bên trong khi chép lai lịch, thân phận của chủ nhân.
- Sư đệ, nghe nói hiệu quả của Tăng khí hoàn không tệ. Bất quá ta còn chưa phục dụng. Ta định tự mình tu luyện tới gần trung kỳ, lại phục dụng Tăng khí hoàn, định một lần thừa thắng xông lên đột phá tới trung kỳ.
Vũ Văn Minh Hóa cười nói, một mặt cùng với Sở Mộ trở về Thanh Phong viện.
- Cũng được.
Sở Mộ gật đầu, hắn cũng suy nghĩ tới chuyện này. Tạm thời không phục dụng Tăng khí hoàn, trước tiên nên hấp thu linh khí tinh thuần trong linh thạch hạ phẩm tu luyện. Mau chóng đem tu vi kiếm khí tăng lên tới gần hậu kỳ, khi đó lại phục dụng nó, một lần đột phá tới hậu kỳ.
- Đứng lại.
Lúc Sở Mộ và Vũ Văn Minh Hóa định đi vào trong Thanh Phong viện thì sau lưn truyền tới một tiếng quát lạnh. Khi bọn họ nhìn lại thì thấy hai Kiếm giả hùng hổ bước tới.
- Hai người các ngươi là đệ tử Thanh Phong viện sao?
Nghiêm Minh cười lạnh hỏi.
- Mắc mớ gì tới ngươi?
Vũ Văn Minh Hóa nhíu mày, lạnh lùng hỏi lại đối phương một câu.
- Đương nhiên có liên quan tới chúng ta. Thanh Phong viện các ngươi có phải vừa có thêm một đệ tử gọi là Sở Mộ đúng không?
Vương Khuê tiến lên phía trước một bước, vẻ mặt hung ác, ngữ khí lạnh lẽo. Đệ tử Thanh Phong viện hắn biết rõ người lợi hại nhất chính là La Ngọc Phong, tu vi thập đoạn đỉnh phong. Nhưng mà so với Tống Quang Đào thua kém không ít. Ngoài ra, người lợi hại thứ hai chính là Trịnh Tu Nhiên, tu vi thập đoạn hậu kỳ, thực lực chỉnh thể của Thanh Phong viện thua kém Thanh Lan viện không ít, cho nên bọn họ cũng không có đặt vào trong mắt.
- Có thì sao mà không thì sao?
- Nói cũng đúng, hôm nay tu vi ta tinh tiến. Cho dù là Ngụy Hồng trở về cũng chưa chắc đã là đối thủ của ta.
Tống Quang Đào nở nụ cười lạnh, trong mắt có tinh quang lập lòe:
- Hai người các ngươi bây giờ đi tới Thanh Phong viện tìm hiểu cho rõ ràng. Nếu như người vừa mới tới thực sự là Sở Mộ mà nói, hạ chiến thư với hắn. Ba ngày sau, sẽ phân cao thấp trên kiếm đài. Ta muốn giáo huấn Sở Mộ này.
- Đại sư huynh, giết gà sao lại dùng dao mổ trâu? Hai chúng ta tùy tiện một người nào cũng có thể giáo huấn Sở Mộ một chầu. Ly Châu kiếm viện cũng không phải là Thanh Phong kiếm phái a.
Nghiêm Minh lúc này cười lạnh nói, vỗ vỗ ngực mình, bộ dáng thề thốt son sắt:
- Tu vi chỉ là thập đoạn trung kỳ mà dám coi mình là một đại nhân vật. Đến lúc đó ta sẽ hung hăng giáo huấn hắn một chầu. Cho hắn biết nước trong kiếm viện này rất sâu. Hắn nên ngoan ngoãn cụp đuôi thì hơn.
- Không. Ta muốn đích thân ra tay. Nếu như hắn thực sự là một thiên tài mà nói. Ta muốn đích thân bóp chết hắn.
Tống Quang Đào đột nhiên đứng lên, trong mắt có hàn mang kinh người lập lòe, còn có quang mang hưng phấn khác thường.
Nghiêm Minh và Vương Khuê liếc nhìn nhau, mới nhớ tới sở thích của Đại sư huynh này chính là bóp chết cái gọi là thiên tài. Năm đó khi người này vẫn còn trong Thanh Lan kiếm phái, loại chuyện giống thế này hắn đã làm không ít. Thậm chí ngay cả một ít thiên tài của Thanh Phong kiếm phái và Thanh Thủy kiếm phái cũng gặp nạn.
- Vâng. Đại sưu huynh, chúng ta nhất định sẽ làm việc này cho thỏa đáng.
Vương Khuê kích động nói, đang định cùng với Nghiêm Minh rời khỏi.
- Đợi một chút, mặc kệ Sở Mộ này tiếp nhận hay là cự tuyệt. Các ngươi đều phải đem tin tức ba ngày sau ta quyết đấu với Sở Mộ trên kiêm đài truyền ra ngoài.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tống Quang Đào chắp hai tay ra sau lưng, bộ dáng siêu nhiên nói.
- Không hổ là đại sư huynh, nghĩ vô cùng chu đáo. Làm vậy, Sở Mộ này nếu như lên kiếm đài thì cũng bị đại sư huynh giáo huấn một phen. Từ nay về sau sẽ phải cụp đuôi làm người. Nếu như hắn không lên đấu kiếm đài mà nói, thanh danh nhất định sẽ thối mất. Kiếm viện này cũng không còn chỗ chứa hắn, hắn đành phải ngoan ngoãn xéo đi mà thôi.
Nghiêm Minh vỗ tay một cái, nịnh nọt. Nhanh chóng rời khỏi cùng với Vương Khuê.
...
Cửa lớn Thanh Phong viện mở ra, có hai đạo thân ảnh nhanh chóng bước ra. Đây chính là hai người Vũ Văn Minh Hóa và Sở Mộ.
Lúc này Vũ Văn Minh Hóa mang theo Sở Mộ tiến vào Nội Vụ đường của kiếm viện đăng ký nhập viện bồi dưỡng. Sau khi đăng ký còn có thể nhận được phúc lợi tương ứng, ví dụ như một thanh ngụy kiếm khí, còn có một khỏa Tăng khí hoàn.
Khi Sở Mộ từ trong miệng La Ngọc Phong biết rõ có phúc lợi như vậy cũng kinh ngạc. Giá trị của ngụy kiếm khí cũng không thấp a. Ngẫm lại ba đại kiếm phái như Thanh Phong kiếm phái, bất luận một thanh ngụy kiếm khí nào đều vô cùng được coi trọng. Thậm chí rất nhiều cao thủ Hóa Khí cảnh cũng chỉ sử dụng ngụy kiếm khí mà thôi.
Ví dụ như thế lực lớn nhất Bạch Phong thành là Vương Xà bang, đây chính là thế lực cường đại Sở gia còn lâu mới có thể bì kịp được, cũng vì Ngụy kiếm khí mà huy động nhân mã. Kết quả khiến cho rất nhiều người chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.
Không ngờ tới vừa vào kiếm viện bồi dưỡng đã có thể nhận được một thanh ngụy kiếm khí. Phúc lợi như vậy đã chứng minh thủ bút của kiếm viện ra sao. Cho dù hiện tại Sở Mộ đã có ba thanh Ngụy kiếm khí, nhưng mà nhiều thêm một thanh Ngụy kiếm khí, Sở Mộ cũng không cự tuyệt. Thứ này giá trị không thấp. Coi như hắn không dùng được, ngày sau trở về nhà cũng có thể giao cho gia tộc. Xem như xuất một phần lực làm cho gia tộc phục hưng a.
Về phần Tăng khí hoàn, đó là đan dược hạ phẩm thích hợp cho Kiếm giả thập đoạn sử dụng. Bên trong Thanh Phong kiếm phái không có, ngay cả Thanh Lan kiếm phái đoán chừng cũng không có. Chỉ là giá trị của Tăng khí hoàn này có lẽ cũng rất cao, cho nên chỉ có Kiếm giả vừa mới gia nhập kiếm viện để bồi dưỡng mới có thể nhận được một khỏa. Sau này cứ cách một năm có thể nhận được ba khỏa, cứ như vậy tròn ba năm.
Đương nhiên nếu như có thể sớm sát nhập hàng ngũ top một trăm, vậy thì hoàn toàn không còn giống trước đó nữa.
Tăng khí hoàn là đan dược gia tăng tu vi kiếm khí, cho dù Sở Mộ hiện tại có được không ít linh thạch, có thể hấp thu linh khí tinh thuần bên trong để tu luyện. Tốc độ kia nếu so với tu luyện dưới tình huống bình thường rõ ràng nhanh hơn rất nhiều. Nhưng nếu như phục dụng Tăng khí hoàn, cũng có thể rút ngắn không ít thời gian tu luyện.
Nội Vụ đường là do một vị trưởng lão kiếm viện chấp chưởng. Vị trưởng lão này vẻ mặt nghiêm túc, làm việc công bằng, sau khi Sở Mộ nộp ra kiếm chương nhập viện, trải qua kiểm tra thì vị trưởng lão này mới giao ra ba đồ vật cho Sở Mộ. Một thanh Ngụy kiếm khí, bên trên có màu lam nhạt, là một thanh ngụy kiếm khí thiên về Thủy hệ. Ngoài ra còn có một bình sứ nhỏ. Trong đó có một khỏa Tăng khí hoàn, cuối cùng là một khỏa kiếm lệnh nhỏ bằng bàn tay. Bên trong khi chép lai lịch, thân phận của chủ nhân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Sư đệ, nghe nói hiệu quả của Tăng khí hoàn không tệ. Bất quá ta còn chưa phục dụng. Ta định tự mình tu luyện tới gần trung kỳ, lại phục dụng Tăng khí hoàn, định một lần thừa thắng xông lên đột phá tới trung kỳ.
Vũ Văn Minh Hóa cười nói, một mặt cùng với Sở Mộ trở về Thanh Phong viện.
- Cũng được.
Sở Mộ gật đầu, hắn cũng suy nghĩ tới chuyện này. Tạm thời không phục dụng Tăng khí hoàn, trước tiên nên hấp thu linh khí tinh thuần trong linh thạch hạ phẩm tu luyện. Mau chóng đem tu vi kiếm khí tăng lên tới gần hậu kỳ, khi đó lại phục dụng nó, một lần đột phá tới hậu kỳ.
- Đứng lại.
Lúc Sở Mộ và Vũ Văn Minh Hóa định đi vào trong Thanh Phong viện thì sau lưn truyền tới một tiếng quát lạnh. Khi bọn họ nhìn lại thì thấy hai Kiếm giả hùng hổ bước tới.
- Hai người các ngươi là đệ tử Thanh Phong viện sao?
Nghiêm Minh cười lạnh hỏi.
- Mắc mớ gì tới ngươi?
Vũ Văn Minh Hóa nhíu mày, lạnh lùng hỏi lại đối phương một câu.
- Đương nhiên có liên quan tới chúng ta. Thanh Phong viện các ngươi có phải vừa có thêm một đệ tử gọi là Sở Mộ đúng không?
Vương Khuê tiến lên phía trước một bước, vẻ mặt hung ác, ngữ khí lạnh lẽo. Đệ tử Thanh Phong viện hắn biết rõ người lợi hại nhất chính là La Ngọc Phong, tu vi thập đoạn đỉnh phong. Nhưng mà so với Tống Quang Đào thua kém không ít. Ngoài ra, người lợi hại thứ hai chính là Trịnh Tu Nhiên, tu vi thập đoạn hậu kỳ, thực lực chỉnh thể của Thanh Phong viện thua kém Thanh Lan viện không ít, cho nên bọn họ cũng không có đặt vào trong mắt.
- Có thì sao mà không thì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro