Kiếm Đạo Độc Thần

Thiên phú tăng lên, tu vi đột phá. (2)

Lục Đạo Trầm Luân

2024-07-20 02:33:53

Cảm giác này giống như trải qua cả thế kỷ, dài dằng dặc, lại giống như vừa mới chỉ trôi qua trong giây lát, chưa được một phút đồng hồ. Sở Mộ chợt tỉnh lại, giống như đã ngủ đủ, tinh thần no đủ, sung túc, đầu óc tỉnh táo dị thường, dường như ngay cả không khí lưu động bốn phía cũng bị Sở Mộ cảm nhận rõ ràng.

Ý niệm trong đầu khẽ động, thân thể phản ứng giống như thiểm điện, nhẹ nhàng nhảy dựng lên, Sở Mộ lập tức cảm giác thân thể mình nhẹ nhõm trước nay chưa từng có, thực sự giống như thoáng cái mất đi nửa cân nặng tùy ý khẽ động một cái có thể khiến cho thân thể càng thêm tự nhiên, tùy ý.

Nhẹ nhàng đáp xuống đất, vô thanh vô tức, giống như là một cái lông vũ rơi xuống đất.

Nhìn bốn phía, hai mắt Sở Mộ sáng quắc giống như tỏa sáng, trên mặt mang theo tia vui vẻ nhàn nhạt, có vài phần kích động. Tuy rằng hắn không biết bây giờ thiên phú tu luyện của mình rốt cuộc là tăng lên bát phẩm hay là thất phẩm, nhưng mà Sở Mộ lại rất rõ ràng, thiên phú tu luyện của hắn nhất định đã vượt qua cửu phẩm.

Lần nữa ngồi xuống, hai mắt nhắm lại, bài trừ tạp niệm, trong lòng nhanh chóng bình tĩnh trở lại, hô hấp cũng trở nên kéo dài mà chậm chạp, giống như là biến mất. Sở Mộ nội thị, cẩn thận cảm thụ biến hóa của bản thân, lấy điểm bắt đầu là đan điền, men theo một mảnh kinh mạch dài hẹp, men theo xương cốt, men theo máu tươi, men theo cơ bắp, Sở Mộ thủy chung có cảm giác giống như mình thoát thai hoán cốt vậy.

Đây là một loại biến hóa về chất, một loại biến hóa tiềm ẩn trong người, thông qua vẻ ngoài, căn bản không có cách nào nhìn ra được.

Trong lòng không tự giác khẽ động, trong đầu tự nhiên hiện lên một đạo linh quang, thuần túy là một loại bản năng xuất phát từ trong đầu. Thượng nguyên kiếm khí từ trong đan điền không ngờ lại tự nhiên vận chuyển ra khỏi đan điền, men theo từ kinh mạch thay đổi kinh mạch rồi vận chuyển ngược lại.

Lập tức Sở Mộ nhạy cảm phát hiện ra được, tốc độ vận chuyển của kiếm khí tối thiểu tăng lên gấp đôi, cũng có thể nói là, hiện tại thời gian cần để vận chuyển một đại chu thiên của hắn so với trước đó tiết kiệm được một nửa.

Không bao lâu, một đại chu thiên vận chuyển hoàn tất, đại chu thiên thứ hai tiếp tục vận chuyển, không có ngừng lại.

Hiện tại Sở Mộ đủ khả năng vận chuyển đại chu thiên, ba mươi mấy đại chu thiên, từng đại chu thiên không ngừng vận chuyển. Không bao lâu sau, Sở Mộ vận chuyển hết ba mươi đại chu thiên, kiếm khí men theo kinh mạch trở lại trong đan điền, Sở Mộ đang muốn thu công thì bỗng nhiên kiếm khí trong đan điền chấn động một hồi, hoàn toàn không bị khống chế mà nhanh chóng vận chuyển, tiếp đó lại lao ra khỏi đan điền, giống như bảo kiếm ra khỏi vỏ, tàn sát bừa bãi kinh mạch của hắn.

Những nơi kiếm khí trở nên cuồng bạo đi qua, sắc mặt Sở Mộ hơi đổi, chỉ cảm thấy kinh mạch mình cơ hồ bị xé nứt, truyền ra từng đợt cảm giác đau đớn, làm cho hắn không nhịn được mà hít sâu một ngụm khí lạnh.

Nhoáng một cái, kiếm khí cuồng bạo tự động vận chuyển một đại chu thiên, lại nhanh chóng vận chuyển đại chu thiên thứ hai, Sở Mộ tử thủ tâm thần, trực giác nói cho hắn biết có đại sự sắp xảy ra. Nội thị kiếm khí cuồng bạo giống như nước lũ đang trùng kích trong kinh mạch, Sở Mộ ngạc nhiên phát hiện ra kinh mạch mình dường như được mở rộng một chút, tuy rằng không rõ ràng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trong lúc đó dường như bên tai Sở Mộ truyền đến tiếng nổ mạnh như sấm rền, cuồn cuộn chấn động, ầm ầm không dứt bên tai, kiếm khí trong kinh mạch bỗng nhiên dừng lại một chút, sau đó lại bộc phát ra. Dùng tốc độ nhanh hơn vài lần mà vận chuyển, sau mấy vòng toàn bộ đều nhảy vào trong đan điền, dường như muốn phá nát đan điền ra.

Trong đầu Sở Mộ cũng không tự chủ được mà chấn động, trong nháy mắt này hắn hoảng hốt, linh hồn có cảm giác như nổ tung, lại một lần nữa tất cả sự vật bốn phía đều trở nên càng thêm rõ ràng, linh khí rời rạc quanh thân dường như hắn cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.

- Xảy ra chuyện gì?

Sở Mộ vốn nghi hoặc, cẩn thận cảm nhận một chút, phát hiện ra kiếm khí của mình dường như càng thêm hùng hậu, càng thêm tinh thuần, hắn không khỏi mừng rỡ:

- Tu vi kiếm khí của ta ... đột phá rồi sao?

Quả thực tu vi kiếm khí của Sở Mộ từ cửu đoạn đỉnh phong đột phá tới thập đoạn sơ kỳ, lượng kiếm khí bên trong gia tăng gấp bội, độ tinh thuần cũng tăng lên gấp đôi, trở nên càng thêm cường đại. Tiếp theo, Sở Mộ lại thử điều động ngoại kiếm khí một chút, phát hiện ra phạm vi điều động ngoại kiếm khí từ sáu thước tăng lên bảy thước.

- Thiên phú tu luyện tăng lên.... Tu vi kiếm khí đột phá... Phạm vi điều động ngoại kiếm khí mở rộng... Đây coi như là tam hỉ lâm môn a.

Thì thào lẩm bẩm nói, Sở Mộ duỗi ngón tay ra, thượng nguyên kiếm khí vận chuyển, một vòng quang mang màu trắng thẩm thấu ra, phun ra nuốt vào, dài chừng nửa tấc, sắc bén vô cùng. Ngón tay nhẹ nhàng vẽ một cái, không khí giống như là bánh ngọt, bị cắt thành hai nửa, lưu lại một vết cắt màu trắng rõ ràng:

- Kiếm giả thập đoạn có thể ngưng tụ kiếm quang, uy của kiếm quang còn hơn kiếm khí rất nhiều.

Thu hồi kiếm quang, trong lòng Sở Mộ đã dần dần bình phục lại, mở cánh cửa đá tu luyện thất ra, nói với trưởng lão bên ngoài một tiếng, lập tức đi về khu vực đệ tử tinh anh.

- Sở Mộ này tiến vào tu luyện thất một lần, tu vi không ngờ đột phá tới thập đoạn... Không hổ là đệ nhất nhân trong đám đệ tử bổn phái a.

Người trưởng lão này nhìn chằm chằm vào bóng lưng Sở Mộ đang đi xa, lầm bầm nói, người so với người giận tới điên người a, nhưng mà hắn chỉ có thể cảm khái mà thôi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thiên phú tăng lên, tu vi đột phá, toàn thân nhẹ nhõm, bước chân Sở Mộ nhanh chóng, thân thể cơ hồ muốn bay lên, nhanh chóng chạy về phía khu vực đệ tử tinh anh.

Gió trước mắt thổi tới, lướt nhẹ qua người, một loại cảm giác nhu hòa giống như là bàn tay mềm mại, nhỏ nhẹ của tình nhân vuốt ve toàn thân, phiêu phiêu dục tiên.

Trong lúc bất tri bất giác, Sở Mộ đi vào khu vực đệ tử tinh anh, hắn thả chậm cước bộ, từng bước một đi về phía lầu các của mình.

Vừa vặn từ trong lầu các của hắn có mấy đạo thân ảnh đi ra, rõ ràng là năm người Lý Dật, làm cho Sở Mộ hơi sững sờ.

- Sư đệ, cuối cùng ngươi cũng trở về.

Đám người Lý Dật hai mắt sáng ngời, trên mặt hiện lên sự vui vẻ.

- Sư đệ, vì sao ta không nhìn thấu tu vi của ngươi? ta đã đột phá tới thập đoạn a.

Vũ Văn Minh Hóa trừng mắt giống như phát hiện ra chuyện kinh ngạc nhất, chuyện này khiến cho mấy người khác thi nhau thi triển quan khí thuật nhìn về phía Sở Mộ, trong mắt có tinh mang lưu chuyển.

- Sư đệ, chẳng lẽ tu vi của ngươi ...

Đám người Lý Dật trợn mắt, miệng há hốc, vẻ mặt kinh ngạc hỏi.

- Vừa mới đột phá tới thập đoạn.

Sở Mộ khẽ cười nói, hắn cũng phát hiện ra trừ hắn ra, đám người Lý Dật cùng với Vương Đình Hạo, Tiêu Thiên phong, Vũ Văn Minh Hóa, bốn người này đều có tu vi thập đoạn sơ kỳ, chỉ có Tạ Xuân Lôi vẫn là cửu đoạn đỉnh phong.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0