Luyện Khí tầng một đó!
Tg Gà
2024-07-23 13:38:01
VùI XiI Trong điện vang lên tiếng hít vào thật mạnh.
Chỉ thấy Lý Tuấn Huy tùy ý dùng một tay nhấc bổng năm cái cối đá kia qua đỉnh đầu!
Hắn tùy ý giơ hai cái lên không trung, sau đó Lý Tuấn Huy quay đầu hỏi: "Lam trưởng lão, làm như thế này sao?"
Lúc này, Lam Hòa cũng đang mở to hai mắt nhìn.
"Cối đá nặng năm trăm cân mà hắn cứ dùng một tay nhấc lên như thế à?”
"Xem hắn giơ lên hai nhát kìa, rốt cuộc cảnh giới Đoái Thể của hắn đã đạt đến trình độ gì vậy?"
Lam Hòa tỉnh bơ nói: "Khụ khụ, được rồi, thả xuống đi."
Lý Tuấn Huy tiện tay đặt cối đá xuống, chiếc cối đá được để xuống đất vang lên tiếng uỳnh uỳnh, cách một cái đệm cói mọi người cũng cảm nhận được mặt đất ở đại điện rung rung.
Trọng Lân hiện lên vẻ mặt không thể tin nổi!
"Nhấc lên tùy ý như thế, chỗ bả vai hắn ta còn không hề lắc luôn!"
"Rốt cuộc hắn đã dùng phương pháp gì lúc luyện Đoái Thể mà luyện ra được sức lực khủng bố như thết"
Sau đó Lam Hòa lại phát pháp quyết luyện khí cho các đệ tử cầm lấy.
Lý Tuấn Huy xem quyển trục bằng tâm nhãn, sau đó ngồi đúng tư thế như trên quyển trục ghi.
Sau ba hơi thở, hô hấp của Lý Tuấn Huy dần trở nên vô cùng có quy luật.
Lam Hòa cũng không để ý, nàng ta tiếp tục nói với một số đệ tử nội môn đang ở cảnh giới Đoái Thể: "Dẫn linh khí thiên địa vào trong cơ thể là một bước quan trọng trong tu đạo."
"Dựa theo pháp quyết, cảm ứng với linh khí thiên địa, tìm được lực lượng tương thích với linh căn của mình, dẫn vào trong cơ thể."
"Cuối cùng đưa chúng vào vị trí đan điền một cách vững vàng, hình thành khí hoàn, đó là đột phá hoàn toàn Đoái Thể bước vào Luyện Khí Cảnh."
"Chỗ khó nhất của Luyện Khí Cảnh đó là cảm ngộ linh khí thiên địa."
"Mà người có linh căn càng thuần khuyết, cảm ngộ cũng càng rõ nét, nhưng dẫn nó vào trong cơ thể cũng là điều rất khó.'
"Cho dù là Thiên Linh Căn, thì bước này nhanh cũng mất ba ngày, chậm thì mấy tháng chưa xong."
"Cho nên chúng ta nhất định phải luyện tập hàng ngày, khắc khổ... ơ... Lý Tuấn Huy!"
Uỳnh!
Bên trong đại diện bỗng có một cỗ dao động thần bí tỏa ra từ người Lý Tuấn Huy.
Sắc mặt Lam Hòa chợt thay đổi, Lam Lăng xuất hiện rồi lập tức di rời các đệ tử trong vòng mười trượng xung quanh
Lý Tuấn Huy.
Sau đó ném ra một chiếc đĩa hình tròn, mặt trên chiếc đĩa có khảm sáu viên linh thạch to bằng lòng bàn tay.
Một vầng sáng rơi xuống, linh khí xung quanh Lý Tuấn Huy lập tức tăng cao.
Linh khí kia giống như làn khói trắng đang lượn lờ, như ẩn như hiện.
Khói trắng được Lý Tuấn Huy hít vào qua mũi, qua không bao lâu.
Bẹt!
Một tiếng bẹt vang lên, truyền ra từ trong cơ thể Lý Tuấn Huy.
Tiếp đó trên làn da của Lý Tuấn Huy bắt đầu xuất hiện vô số chất bẩn màu đen giống như bùn nhão dính trên người hắn.
Lý Tuấn Huy mở mắt ra vẫn không biết đã xảy ra chuyện ra, hắn chỉ thấy ánh mắt Lam Hòa hiện lên vẻ kinh ngạc.
Lý Tuấn Huy, cứ thế đột phá Luyện Khí tâng một ngay tại tiết giảng đầu tiên của nàng ta!
Luyện Khí tầng một đó!
Một thiên tài Thiên Thủy Linh như nàng ta ngày xưa còn phải mất tận hai ngày rưỡi đấy!
"Đây chính là chênh lệch giữa người với người...
Không chỉ Lam Hòa, vẻ mặt của các đệ tử trong điện cũng thay dổi.
Sau khi tỏ vẻ ghen ghét, cuối cùng lại chỉ có thể hóa thành một tiếng thở dài.
Chỉ thấy Lý Tuấn Huy tùy ý dùng một tay nhấc bổng năm cái cối đá kia qua đỉnh đầu!
Hắn tùy ý giơ hai cái lên không trung, sau đó Lý Tuấn Huy quay đầu hỏi: "Lam trưởng lão, làm như thế này sao?"
Lúc này, Lam Hòa cũng đang mở to hai mắt nhìn.
"Cối đá nặng năm trăm cân mà hắn cứ dùng một tay nhấc lên như thế à?”
"Xem hắn giơ lên hai nhát kìa, rốt cuộc cảnh giới Đoái Thể của hắn đã đạt đến trình độ gì vậy?"
Lam Hòa tỉnh bơ nói: "Khụ khụ, được rồi, thả xuống đi."
Lý Tuấn Huy tiện tay đặt cối đá xuống, chiếc cối đá được để xuống đất vang lên tiếng uỳnh uỳnh, cách một cái đệm cói mọi người cũng cảm nhận được mặt đất ở đại điện rung rung.
Trọng Lân hiện lên vẻ mặt không thể tin nổi!
"Nhấc lên tùy ý như thế, chỗ bả vai hắn ta còn không hề lắc luôn!"
"Rốt cuộc hắn đã dùng phương pháp gì lúc luyện Đoái Thể mà luyện ra được sức lực khủng bố như thết"
Sau đó Lam Hòa lại phát pháp quyết luyện khí cho các đệ tử cầm lấy.
Lý Tuấn Huy xem quyển trục bằng tâm nhãn, sau đó ngồi đúng tư thế như trên quyển trục ghi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau ba hơi thở, hô hấp của Lý Tuấn Huy dần trở nên vô cùng có quy luật.
Lam Hòa cũng không để ý, nàng ta tiếp tục nói với một số đệ tử nội môn đang ở cảnh giới Đoái Thể: "Dẫn linh khí thiên địa vào trong cơ thể là một bước quan trọng trong tu đạo."
"Dựa theo pháp quyết, cảm ứng với linh khí thiên địa, tìm được lực lượng tương thích với linh căn của mình, dẫn vào trong cơ thể."
"Cuối cùng đưa chúng vào vị trí đan điền một cách vững vàng, hình thành khí hoàn, đó là đột phá hoàn toàn Đoái Thể bước vào Luyện Khí Cảnh."
"Chỗ khó nhất của Luyện Khí Cảnh đó là cảm ngộ linh khí thiên địa."
"Mà người có linh căn càng thuần khuyết, cảm ngộ cũng càng rõ nét, nhưng dẫn nó vào trong cơ thể cũng là điều rất khó.'
"Cho dù là Thiên Linh Căn, thì bước này nhanh cũng mất ba ngày, chậm thì mấy tháng chưa xong."
"Cho nên chúng ta nhất định phải luyện tập hàng ngày, khắc khổ... ơ... Lý Tuấn Huy!"
Uỳnh!
Bên trong đại diện bỗng có một cỗ dao động thần bí tỏa ra từ người Lý Tuấn Huy.
Sắc mặt Lam Hòa chợt thay đổi, Lam Lăng xuất hiện rồi lập tức di rời các đệ tử trong vòng mười trượng xung quanh
Lý Tuấn Huy.
Sau đó ném ra một chiếc đĩa hình tròn, mặt trên chiếc đĩa có khảm sáu viên linh thạch to bằng lòng bàn tay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một vầng sáng rơi xuống, linh khí xung quanh Lý Tuấn Huy lập tức tăng cao.
Linh khí kia giống như làn khói trắng đang lượn lờ, như ẩn như hiện.
Khói trắng được Lý Tuấn Huy hít vào qua mũi, qua không bao lâu.
Bẹt!
Một tiếng bẹt vang lên, truyền ra từ trong cơ thể Lý Tuấn Huy.
Tiếp đó trên làn da của Lý Tuấn Huy bắt đầu xuất hiện vô số chất bẩn màu đen giống như bùn nhão dính trên người hắn.
Lý Tuấn Huy mở mắt ra vẫn không biết đã xảy ra chuyện ra, hắn chỉ thấy ánh mắt Lam Hòa hiện lên vẻ kinh ngạc.
Lý Tuấn Huy, cứ thế đột phá Luyện Khí tâng một ngay tại tiết giảng đầu tiên của nàng ta!
Luyện Khí tầng một đó!
Một thiên tài Thiên Thủy Linh như nàng ta ngày xưa còn phải mất tận hai ngày rưỡi đấy!
"Đây chính là chênh lệch giữa người với người...
Không chỉ Lam Hòa, vẻ mặt của các đệ tử trong điện cũng thay dổi.
Sau khi tỏ vẻ ghen ghét, cuối cùng lại chỉ có thể hóa thành một tiếng thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro