Chương 13
Công Mạt Thảo
2024-09-05 00:07:21
Editor: Gypsy
*
Chiếc lưỡi dài nóng rực như lửa đốt liếm mút trên cánh môi mềm mại của cô một lúc, sau đó nhanh chóng chui vào trong miệng cô, chuẩn xác bắt được chiếc lưỡi thơm tho mềm mại của cô, tùy ý gặm cắn mút mát.
Trong không khí vang lên tiếng nước bọt dâm mỹ hoàn lẫn vào nhau, hai đầu lưỡi quấn quít nhau trong khoang miệng của nhau, hai môi kề sát sinh ra chất nhầy càng lúc càng nhiều, tất cả đều bị người đàn ông nuốt hết vào.
Hôn một lúc lâu, Mộc Thâm mới đành lòng buông cánh môi cô ra, môi lưỡi nóng ẩm theo khóe miệng mút nhẹ lên gương mặt non mịn của cô.
Mộc Nhu lợi dụng khoảng trống này thở dốc từng hơi, không đợi cô thở thêm vài giây, rất nhanh cái miệng nhỏ nhắn lại bị anh năm của cô lấp kín lần nữa, lại thêm một đợt điên cuồng đòi hỏi.
Đợi đến khi bốn cánh môi tách ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái đã trở nên đỏ bừng, cánh môi hồng mềm vì được người đàn ông tàn nhẫn yêu thương mà lộ ra vẻ kiều diễm ướt át.
Mộc Thâm nhìn bộ dáng kiều mỵ của cô như vậy, đôi mắt hơi tối sầm lại, không nhịn được lại mổ hai cái trên miệng nhỏ nhắn của cô, đôi môi mỏng dán lên khóe miệng cô hỏi.
“Nhớ anh không?”
Dưới ánh mắt chờ mong của anh, Mộc Nhu chỉ có thể gật đầu, nếu nói không có, kết cục của cô chắc chắn sẽ rất thảm.
“Thật không?” Một chân anh chui vào giữa hai chân cô, cơ thể dính sát vào cơ thể mềm mại của cô, nhìn chằm chằm vào đôi mắt lạnh như băng quyến rũ lòng người của cô, mỉm cười nói: “Vừa rồi khi ở bên ngoài, sao anh nhìn thấy dáng vẻ của em không nhớ anh chút nào hết vậy?”
Ngay cả con nhỏ Mộc Tinh kia cũng chạy tới muốn ôm mình, nhưng bé con mà anh luôn nhớ nhung trong đầu ngay cả bước chân cũng không mảy may di chuyển.
“Cái anh nói là đang ở ngoài đường mà.” Làm sao có thể biểu hiện rõ ràng như vậy chứ.
Mộc Thâm hôn lên mắt cô, bàn tay to dọc theo đường cong duyên dáng sau lưng cô đi xuống, vừa sờ vừa hôn lên má cô.
Cảm giác được bàn tay to của anh năm di chuyển lên mông mình, ý thức được anh đang định làm cái gì, khuộn mặt của Mộc Nhu đỏ bừng lên, lấy tay chống đẩy ngực anh.
*
Chiếc lưỡi dài nóng rực như lửa đốt liếm mút trên cánh môi mềm mại của cô một lúc, sau đó nhanh chóng chui vào trong miệng cô, chuẩn xác bắt được chiếc lưỡi thơm tho mềm mại của cô, tùy ý gặm cắn mút mát.
Trong không khí vang lên tiếng nước bọt dâm mỹ hoàn lẫn vào nhau, hai đầu lưỡi quấn quít nhau trong khoang miệng của nhau, hai môi kề sát sinh ra chất nhầy càng lúc càng nhiều, tất cả đều bị người đàn ông nuốt hết vào.
Hôn một lúc lâu, Mộc Thâm mới đành lòng buông cánh môi cô ra, môi lưỡi nóng ẩm theo khóe miệng mút nhẹ lên gương mặt non mịn của cô.
Mộc Nhu lợi dụng khoảng trống này thở dốc từng hơi, không đợi cô thở thêm vài giây, rất nhanh cái miệng nhỏ nhắn lại bị anh năm của cô lấp kín lần nữa, lại thêm một đợt điên cuồng đòi hỏi.
Đợi đến khi bốn cánh môi tách ra, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô gái đã trở nên đỏ bừng, cánh môi hồng mềm vì được người đàn ông tàn nhẫn yêu thương mà lộ ra vẻ kiều diễm ướt át.
Mộc Thâm nhìn bộ dáng kiều mỵ của cô như vậy, đôi mắt hơi tối sầm lại, không nhịn được lại mổ hai cái trên miệng nhỏ nhắn của cô, đôi môi mỏng dán lên khóe miệng cô hỏi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Nhớ anh không?”
Dưới ánh mắt chờ mong của anh, Mộc Nhu chỉ có thể gật đầu, nếu nói không có, kết cục của cô chắc chắn sẽ rất thảm.
“Thật không?” Một chân anh chui vào giữa hai chân cô, cơ thể dính sát vào cơ thể mềm mại của cô, nhìn chằm chằm vào đôi mắt lạnh như băng quyến rũ lòng người của cô, mỉm cười nói: “Vừa rồi khi ở bên ngoài, sao anh nhìn thấy dáng vẻ của em không nhớ anh chút nào hết vậy?”
Ngay cả con nhỏ Mộc Tinh kia cũng chạy tới muốn ôm mình, nhưng bé con mà anh luôn nhớ nhung trong đầu ngay cả bước chân cũng không mảy may di chuyển.
“Cái anh nói là đang ở ngoài đường mà.” Làm sao có thể biểu hiện rõ ràng như vậy chứ.
Mộc Thâm hôn lên mắt cô, bàn tay to dọc theo đường cong duyên dáng sau lưng cô đi xuống, vừa sờ vừa hôn lên má cô.
Cảm giác được bàn tay to của anh năm di chuyển lên mông mình, ý thức được anh đang định làm cái gì, khuộn mặt của Mộc Nhu đỏ bừng lên, lấy tay chống đẩy ngực anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro