Chương 16
Công Mạt Thảo
2024-12-03 00:27:55
Editor: L’espoir
*
Động tác đưa đẩy chợt tăng tốc, âm đạo quá mức trơn trượt khiến gậy thịt không cẩn thận trượt ra khỏi hoa huyệt giữa chừng, Mộc Thâm đỡ eo cô để cô hơi nâng cơ thể nhỏ bé của mình lên, quy đầu cực lớn chống lên lối vào ướt át một lần nữa, lại chậm rãi đút vào.
“Đã đỡ hơn chút nào chưa?” Cân nhắc cơ thể non nớt của cô, lần này anh thả chậm tần suất của mình lại, co rút không nhanh không chậm.
“Anh năm ơi…” Mấy ngày Mộc Nhu chịu tra tấn tâm lý, thậm chí còn gọi lên một cái xưng hô đã rất lâu rồi chưa nói ra khỏi miệng.
Cô khóc thút thít cầu xin nói: “Xin anh đó… đừng làm nữa được không… Chúng ta là anh em mà… .”
Mộc Thâm ngẩn ra, ngón tay lau đi nước mắt ở khóe mắt cô không dịu dàng lắm, “Cảm thấy có cảm giác tội lỗi sao?”
Mộc Nhu cũng không biết mấy ngày nay mình bị làm sao vậy, cô thật sự rất bất lực thật và khổ sở.
Mộc Thâm nắm cằm Mộc Nhu để cô nhìn thẳng vào mình, đôi mắt đen xẹt qua một tia tình cảm thâm trầm phức tạp, cho dù nước mắt của cô đã khiến anh đau lòng không thôi, anh thậm chí còn hiểu rõ những nỗi bất an trong lòng cô.
Nhưng anh vẫn phải nói, “Dù cho anh có là anh trai của em đi nữa, tôi vẫn có quyền yêu em.”
Mộc Thâm dời dục vọng đi, sau đó lại chôn sâu dục vọng của mình vào trong cơ thể cô, ánh mắt thâm tình như muốn nhìn vào tận sâu thẳm trong tâm hồn cô, “Mà đây là biểu hiện của việc anh yêu em.”
Không liên quan đến thân phận, không liên quan đến tuổi tác, từ trước đến nay anh chưa bao giờ quan tâm cái gọi là huyết thống đó.
Sau đó Mộc Nhu không còn sức lực để nói chuyện nữa, cũng không có tâm trí dư thừa để suy nghĩ về những điều này, đắm chìm trong trận vui vẻ cực hạn do Mộc Thâm mang đến cho cô, tùy ý để hết lần này đến lần khác bắn tinh dịch nóng bỏng vào chỗ sâu nhất của hoa huyệt mềm mại, làm cho cơ thể nhỏ bé của cô run lên.
“Ư…” Hai mắt cô mê ly, đôi môi bị người đàn ông hôn lấy, sau một lúc môi lưỡi dây dưa kịch liệt trôi qua, cánh môi kiều diễm ướt át đã dính vào chất lỏng trong suốt, khóe miệng ướt át dính đầy nước bọt chưa kịp nuốt hết.
Bộ dáng quyến rũ này khiến cho Mộc Thâm lại không nhịn được lại tiếp tục chà đạp cánh môi ngọt ngào của cô thêm một lát nữa, xoay người đưa lưng về phía mình, đỡ lấy vòng eo thon nhỏ của cô, dương vật tráng kiện hùng vĩ theo hoa huyệt bị thao đến đỏ bừng sưng tấy còn đang chảy tinh dịch lại đút vào lần nữa.
Mộc Nhu thậm chí không đứng vững, cả cơ thể đều dựa vào Mộc Thâm phía sau chống đỡ, cặp mông trắng nõn bị thao bạch bạch rung động, hoa tâm bị quy đầu cực lớn của anh đâm vào, theo âm đạo co rút một trận, hiển nhiên lại leo lên một đỉnh núi nhỏ.
Động tác của Mộc Thâm chợt ngừng lại, cúi đầu hôn lên tấm lưng đẹp của cô, đầu lưỡi nóng ẩm liếm láp làn da mềm mại của cô, mút ra một vài dấu vết yêu thương.
Chờ dư vị cao trào qua đi, sau đó người đàn ông đột nhiên tăng tốc thọc vào rút ra, Mộc Nhu khó chịu rên rỉ, không chịu nổi niềm vui kịch liệt như vậy, bàn tay vịn vách tường vô lực buông xuống, cả người mềm nhũn, ngất xỉu trong lòng Mộc Thâm.
Không có sự hợp tác của cô, Mộc Thâm cũng không còn hứng thú, cuối cùng chạy nước rút mấy chục cái rồi rút dương vật từ trong hoa huyệt của cô ra, bắn vào bụng dưới cô, ôm cô rửa sạch cơ thể dưới vòi hoa sen.
Sau khi lên giường, Mộc Thâm kéo thân thể nhỏ bé của Mộc Nhu ôm chặt vào lòng, để khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vùi vào lồng ngực mình, cằm cọ cọ mái tóc mềm mại của cô, sau khi tắt đèn mới dần dần khép mắt lại.
*
Động tác đưa đẩy chợt tăng tốc, âm đạo quá mức trơn trượt khiến gậy thịt không cẩn thận trượt ra khỏi hoa huyệt giữa chừng, Mộc Thâm đỡ eo cô để cô hơi nâng cơ thể nhỏ bé của mình lên, quy đầu cực lớn chống lên lối vào ướt át một lần nữa, lại chậm rãi đút vào.
“Đã đỡ hơn chút nào chưa?” Cân nhắc cơ thể non nớt của cô, lần này anh thả chậm tần suất của mình lại, co rút không nhanh không chậm.
“Anh năm ơi…” Mấy ngày Mộc Nhu chịu tra tấn tâm lý, thậm chí còn gọi lên một cái xưng hô đã rất lâu rồi chưa nói ra khỏi miệng.
Cô khóc thút thít cầu xin nói: “Xin anh đó… đừng làm nữa được không… Chúng ta là anh em mà… .”
Mộc Thâm ngẩn ra, ngón tay lau đi nước mắt ở khóe mắt cô không dịu dàng lắm, “Cảm thấy có cảm giác tội lỗi sao?”
Mộc Nhu cũng không biết mấy ngày nay mình bị làm sao vậy, cô thật sự rất bất lực thật và khổ sở.
Mộc Thâm nắm cằm Mộc Nhu để cô nhìn thẳng vào mình, đôi mắt đen xẹt qua một tia tình cảm thâm trầm phức tạp, cho dù nước mắt của cô đã khiến anh đau lòng không thôi, anh thậm chí còn hiểu rõ những nỗi bất an trong lòng cô.
Nhưng anh vẫn phải nói, “Dù cho anh có là anh trai của em đi nữa, tôi vẫn có quyền yêu em.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mộc Thâm dời dục vọng đi, sau đó lại chôn sâu dục vọng của mình vào trong cơ thể cô, ánh mắt thâm tình như muốn nhìn vào tận sâu thẳm trong tâm hồn cô, “Mà đây là biểu hiện của việc anh yêu em.”
Không liên quan đến thân phận, không liên quan đến tuổi tác, từ trước đến nay anh chưa bao giờ quan tâm cái gọi là huyết thống đó.
Sau đó Mộc Nhu không còn sức lực để nói chuyện nữa, cũng không có tâm trí dư thừa để suy nghĩ về những điều này, đắm chìm trong trận vui vẻ cực hạn do Mộc Thâm mang đến cho cô, tùy ý để hết lần này đến lần khác bắn tinh dịch nóng bỏng vào chỗ sâu nhất của hoa huyệt mềm mại, làm cho cơ thể nhỏ bé của cô run lên.
“Ư…” Hai mắt cô mê ly, đôi môi bị người đàn ông hôn lấy, sau một lúc môi lưỡi dây dưa kịch liệt trôi qua, cánh môi kiều diễm ướt át đã dính vào chất lỏng trong suốt, khóe miệng ướt át dính đầy nước bọt chưa kịp nuốt hết.
Bộ dáng quyến rũ này khiến cho Mộc Thâm lại không nhịn được lại tiếp tục chà đạp cánh môi ngọt ngào của cô thêm một lát nữa, xoay người đưa lưng về phía mình, đỡ lấy vòng eo thon nhỏ của cô, dương vật tráng kiện hùng vĩ theo hoa huyệt bị thao đến đỏ bừng sưng tấy còn đang chảy tinh dịch lại đút vào lần nữa.
Mộc Nhu thậm chí không đứng vững, cả cơ thể đều dựa vào Mộc Thâm phía sau chống đỡ, cặp mông trắng nõn bị thao bạch bạch rung động, hoa tâm bị quy đầu cực lớn của anh đâm vào, theo âm đạo co rút một trận, hiển nhiên lại leo lên một đỉnh núi nhỏ.
Động tác của Mộc Thâm chợt ngừng lại, cúi đầu hôn lên tấm lưng đẹp của cô, đầu lưỡi nóng ẩm liếm láp làn da mềm mại của cô, mút ra một vài dấu vết yêu thương.
Chờ dư vị cao trào qua đi, sau đó người đàn ông đột nhiên tăng tốc thọc vào rút ra, Mộc Nhu khó chịu rên rỉ, không chịu nổi niềm vui kịch liệt như vậy, bàn tay vịn vách tường vô lực buông xuống, cả người mềm nhũn, ngất xỉu trong lòng Mộc Thâm.
Không có sự hợp tác của cô, Mộc Thâm cũng không còn hứng thú, cuối cùng chạy nước rút mấy chục cái rồi rút dương vật từ trong hoa huyệt của cô ra, bắn vào bụng dưới cô, ôm cô rửa sạch cơ thể dưới vòi hoa sen.
Sau khi lên giường, Mộc Thâm kéo thân thể nhỏ bé của Mộc Nhu ôm chặt vào lòng, để khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vùi vào lồng ngực mình, cằm cọ cọ mái tóc mềm mại của cô, sau khi tắt đèn mới dần dần khép mắt lại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro