Chương 7
Công Mạt Thảo
2024-09-05 00:07:21
Editor: Gypsy
*
Sau khi vững vàng thả cô xuống đất, Mộc Phong mới rút dục vọng ra khỏi thân thể cô, Mộc Nhu trải qua một cuộc tình kịch liệt, hoàn toàn không thể đứng vững, hai chân đều run rẩy, chỉ có thể bám chặt lấy cổ anh hai.
Nghe thấy tiếng vật nặng rơi xuống đất cách đó không xa, hiển nhiên là có người ở gần đó.
Vừa nghĩ tới cảnh tượng làm tình với anh hai vừa rồi có thể bị người khác nhìn thấy, huyết sắc trên mặt Mộc Nhu nhất thời rút đi không còn chút máu, phản ứng đầu tiên chính là vội vàng mặc quần lót của mình vào, Mộc Phong đã đuổi theo, quả nhiên bắt được một nữ giúp việc đang bị kinh sợ, ngón tay thon dài nắm lấy tóc cô ấy dùng sức kéo, hung ác kéo người nọ trở về.
“Cô nhìn thấy gì rồi?”
Nữ giúp việc bất chấp mái tóc bị kéo đau đớn, đối diện với khuôn mặt tuấn tú tràn ngập hung ác nham hiểm và tàn nhẫn của Mộc Phong, sợ hãi vội vàng nói: “Tôi, tôi không nhìn thấy cái gì cả!”
“Cậu hai tha mạng! Cậu thả tôi ra đi! Tôi thực sự không thấy gì cả mà!”
“Không nhìn thấy cái gì cả ư? Vậy cô còn hoảng sợ cái gì?” Mộc Phong tàn nhẫn, nắm lấy tóc cô ấy dập mạnh xuống đất, trán nữ giúp việc nhất thời chảy máu tươi ròng ròng.
“Anh!” Mộc Nhu vội vàng đuổi theo, không thể tin được anh trai lịch sự nhã nhặn lại đáng sợ như vậy, kia là mạng người mà đó!
“Đừng mà!” Cô bám chặt lấy cánh tay anh, cầu xin anh buông tha cho người giúp việc.
Mộc Phong nhíu mày, nhìn thấy nỗi sợ hãi trong mắt Mộc Nhu mới thu tay lại, nhưng trong khoảng thời gian tiếp theo, Mộc Nhu không còn nhìn thấy người giúp việc này nữa.
Cô chưa bao giờ nhìn thấy một mặt tàn ác của Mộc Phong, trong nhận thức của Mộc Nhu, tuy rằng anh hai hung ác trên giường, nhưng vẫn rất dịu dàng với cô.
Vốn đã mang vài phần sợ hãi anh, nhưng trải qua chuyện lần này, cô lại càng thêm sợ hãi anh hai mình hơn.
Nhưng Mộc Phong dường như vô cùng không muốn nhìn thấy em gái sợ anh, thế nên mỗi lần chỉ cần cô lộ ra một chút sợ hãi anh, hoặc là xuất hiện hành vi tránh né anh rõ ràng, anh thường sẽ hung hăng trừng phạt.
Người đàn ông này đặc biệt thích đè sát em gái làm tình trước gương, bởi vì như vậy có thể làm cho Mộc Nhu nhìn thấy hạ thể dán chặt vào nhau của hai người một cách rõ ràng, nhìn thấy anh trai là anh tiến vào huyệt nhỏ của cô như thế nào, sau đó tàn nhẫn thao cô.
Dùng một tư thế xấu hổ đến cực điểm như vậy cường thế ép buộc cô làm tình còn chưa tính, lúc làm còn thích công kích bằng nhiều lời nói cợt nhã bên tai cô.
Hơn nữa không biết từ khi nào, Mộc Nhu luôn cảm thấy ánh mắt của Mộc Tinh nhìn cô có chút quái dị, thái độ đối với mình cũng càng thêm tồi tệ.
Có khi nói chuyện với cô chị ấy còn thích không thèm để ý tới cô, thậm chí còn cố ý làm hỏng đồ đạc của mình, thể hiện từ ghét này vô cùng nhuần nhuyễn.
Chẳng qua những chuyện này Mộc Nhu đều nhịn, dù sao cũng sống dưới cùng một mái nhà, đều là người nhà mình, không có gì để tính toán.
Nhà họ Mộc là đại gia tộc giàu có, diện tích gần sáu trăm vạn mét vuông, gần như bao quanh toàn bộ ngọn núi.
Dưới danh ông cụ Mộc nghĩa có mấy bà vợ, cho nên Mộc Nhu có rất nhiều anh em chị em, ngoại trừ năm anh trai có quan hệ huyết thông còn cùng ba mẹ ruột sinh ra, còn có một em gái cùng ba khác mẹ, cũng chính là Mộc Tinh, còn có ba em trai, cộng thêm cô nữa là mười người, tượng trưng cho thập toàn thập mỹ.
Năm anh trai và cô đều được sinh ra bởi bà cả, nhưng mẹ họ đã qua đời từ vài năm trước, con cái nhiều và ông cụ Mộc cũng không giỏi dạy dỗ, cho nên từ nhỏ Mộc Nhu đã được các anh trai nuôi lớn.
*
Sau khi vững vàng thả cô xuống đất, Mộc Phong mới rút dục vọng ra khỏi thân thể cô, Mộc Nhu trải qua một cuộc tình kịch liệt, hoàn toàn không thể đứng vững, hai chân đều run rẩy, chỉ có thể bám chặt lấy cổ anh hai.
Nghe thấy tiếng vật nặng rơi xuống đất cách đó không xa, hiển nhiên là có người ở gần đó.
Vừa nghĩ tới cảnh tượng làm tình với anh hai vừa rồi có thể bị người khác nhìn thấy, huyết sắc trên mặt Mộc Nhu nhất thời rút đi không còn chút máu, phản ứng đầu tiên chính là vội vàng mặc quần lót của mình vào, Mộc Phong đã đuổi theo, quả nhiên bắt được một nữ giúp việc đang bị kinh sợ, ngón tay thon dài nắm lấy tóc cô ấy dùng sức kéo, hung ác kéo người nọ trở về.
“Cô nhìn thấy gì rồi?”
Nữ giúp việc bất chấp mái tóc bị kéo đau đớn, đối diện với khuôn mặt tuấn tú tràn ngập hung ác nham hiểm và tàn nhẫn của Mộc Phong, sợ hãi vội vàng nói: “Tôi, tôi không nhìn thấy cái gì cả!”
“Cậu hai tha mạng! Cậu thả tôi ra đi! Tôi thực sự không thấy gì cả mà!”
“Không nhìn thấy cái gì cả ư? Vậy cô còn hoảng sợ cái gì?” Mộc Phong tàn nhẫn, nắm lấy tóc cô ấy dập mạnh xuống đất, trán nữ giúp việc nhất thời chảy máu tươi ròng ròng.
“Anh!” Mộc Nhu vội vàng đuổi theo, không thể tin được anh trai lịch sự nhã nhặn lại đáng sợ như vậy, kia là mạng người mà đó!
“Đừng mà!” Cô bám chặt lấy cánh tay anh, cầu xin anh buông tha cho người giúp việc.
Mộc Phong nhíu mày, nhìn thấy nỗi sợ hãi trong mắt Mộc Nhu mới thu tay lại, nhưng trong khoảng thời gian tiếp theo, Mộc Nhu không còn nhìn thấy người giúp việc này nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô chưa bao giờ nhìn thấy một mặt tàn ác của Mộc Phong, trong nhận thức của Mộc Nhu, tuy rằng anh hai hung ác trên giường, nhưng vẫn rất dịu dàng với cô.
Vốn đã mang vài phần sợ hãi anh, nhưng trải qua chuyện lần này, cô lại càng thêm sợ hãi anh hai mình hơn.
Nhưng Mộc Phong dường như vô cùng không muốn nhìn thấy em gái sợ anh, thế nên mỗi lần chỉ cần cô lộ ra một chút sợ hãi anh, hoặc là xuất hiện hành vi tránh né anh rõ ràng, anh thường sẽ hung hăng trừng phạt.
Người đàn ông này đặc biệt thích đè sát em gái làm tình trước gương, bởi vì như vậy có thể làm cho Mộc Nhu nhìn thấy hạ thể dán chặt vào nhau của hai người một cách rõ ràng, nhìn thấy anh trai là anh tiến vào huyệt nhỏ của cô như thế nào, sau đó tàn nhẫn thao cô.
Dùng một tư thế xấu hổ đến cực điểm như vậy cường thế ép buộc cô làm tình còn chưa tính, lúc làm còn thích công kích bằng nhiều lời nói cợt nhã bên tai cô.
Hơn nữa không biết từ khi nào, Mộc Nhu luôn cảm thấy ánh mắt của Mộc Tinh nhìn cô có chút quái dị, thái độ đối với mình cũng càng thêm tồi tệ.
Có khi nói chuyện với cô chị ấy còn thích không thèm để ý tới cô, thậm chí còn cố ý làm hỏng đồ đạc của mình, thể hiện từ ghét này vô cùng nhuần nhuyễn.
Chẳng qua những chuyện này Mộc Nhu đều nhịn, dù sao cũng sống dưới cùng một mái nhà, đều là người nhà mình, không có gì để tính toán.
Nhà họ Mộc là đại gia tộc giàu có, diện tích gần sáu trăm vạn mét vuông, gần như bao quanh toàn bộ ngọn núi.
Dưới danh ông cụ Mộc nghĩa có mấy bà vợ, cho nên Mộc Nhu có rất nhiều anh em chị em, ngoại trừ năm anh trai có quan hệ huyết thông còn cùng ba mẹ ruột sinh ra, còn có một em gái cùng ba khác mẹ, cũng chính là Mộc Tinh, còn có ba em trai, cộng thêm cô nữa là mười người, tượng trưng cho thập toàn thập mỹ.
Năm anh trai và cô đều được sinh ra bởi bà cả, nhưng mẹ họ đã qua đời từ vài năm trước, con cái nhiều và ông cụ Mộc cũng không giỏi dạy dỗ, cho nên từ nhỏ Mộc Nhu đã được các anh trai nuôi lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro