Hướng Dẫn Khẩu...
Công Mạt Thảo
2024-09-05 00:07:21
Editor: Gypsy
***
“Há miệng nào, bú cho anh tư một lát đi.”
Cô chậm chạp không chịu mở miệng ra, Mộc Vân cũng dần mất kiên nhẫn.
Thấy con ngươi anh hơi tối lại, bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh của cô gái bị ép phải đỡ lấy gậy thịt của anh, mở đôi môi mềm mại có chút run rẩy ra, nhét vật cứng trước mặt vào trong miệng, dù sao một cây cắm bên dưới cũng đang nhanh chóng đưa đẩy, không cách nào tập trung sự chú ý của cô, chỉ vô thức cho cô nuốt và nhả ra một vật cực lớn trong miệng.
“Bé cưng, dùng đầu lưỡi mềm của em liếm đi, sau đó là nhẹ nhàng mút phần đầu.” Mộc Vân cũng không thấy thỏa mãn tại chỗ này nên vén sợi tóc ướt đẫm mồ hôi của cô ra sau tai, chỉ bảo cô phải làm thế nào mới khiến cho mình thấy thoải mái.
Thấy vậy, Mộc Tinh đang đứng ngoài cửa có thể nói là sắc mặt trắng bệch, cảnh tượng trước mắt chấn động đến mức ngay cả hai chân cô cũng trở nên yếu ớt mất sức, đứng cũng không đứng vững.
Cô không phải là một cô gái nhỏ ra đời không lâu, mặc dù không hiểu thế thái nhân tình, nhưng cũng hiểu được ba người đang làm chuyện gì ở trên giường.
Tiếp xúc với hình ảnh anh em loạn luân dâm loạn như vậy, cuối cùng cô cũng hiểu được lý do tại sao mấy người đàn ông này đã nhiều năm như vậy mà vẫn không gần nữ sắc, đó là bởi vì bọn họ có những suy nghĩ vô đạo đức và trái luân thường đạo lý với em gái mình.
Nếu nói cô chỉ là em gái cùng cha khác mẹ với họ, vậy thì Mộc Nhu và họ sinh ra cùng mẹ, tại sao họ có thể làm ra chuyện như thế đối với em gái ruột của mình cơ chứ.
Nhìn từ phản ứng của Mộc Nhu, rõ ràng là cô đang bị họ ép buộc, liên tục yếu đuối khóc lóc xin tha, nhưng làm sao cô ấy có thể phản kháng nổi hai người anh trai cường thế của cô đây, hai chân tách ra hai bên bị Mộc Phong giữ chặt trên tay, nhụy hoa giữa hai chân lại bị gậy thịt lớn của anh hai tàn phá liên tục, đã bắt đầu trở nên sưng đỏ không chịu nổi.
Một người khôn ngoan như Mộ Vân sao có thể không phát hiện ra sự tồn tại của một người khác ở ngoài cửa, anh nhếch khóe môi, dùng khóe mắt liếc nhìn Mộc Tinh đang đứng ở bên ngoài, lại nhìn về phía anh hai đang thỏa thích cắm vào, anh ấy đang ra sức lấy lòng người phụ nữ bé nhỏ dưới thân, không rảnh chia ánh mắt cho cô ta.
Mộc Vân dứt khoát cũng không thèm để ý tới, chuyên tâm hưởng thụ khoái cảm ướt át của cậu em mình đang được bao bọc bởi cái miệng nhỏ ép chặt của em gái, thỉnh thoảng vuốt ve cặp vú vểnh trước ngực cô.
Mộc Nhu vùi đầu vào giữa hai chân của Mộc Vân, người đàn ông phía sau thao quá mức hung mãnh, khiến cô thỉnh thoảng phải nhả gậy thịt trong miệng ra, đáng thương cầu xin anh hai, “A a... nhẹ lại đi anh...”
Bị khoang miệng nóng ấm của cô bọc đến có chút không chịu nổi, hơn nữa cô bú lâu như vậy, Mộc Vân không nhịn được trực tiếp bắn vào trong miệng nhỏ của em gái, nhìn cô nhíu đôi mày đẹp, vô thức dời đầu sang chỗ khác.
“Nuốt xuống.”
Mộc Nhu bị đè sau gáy lại, chỉ có thể thông qua tiếng hừ nhẹ để biểu đạt sự phản kháng của mình, chất lỏng nóng hổi phun ra chảy hết vào trong cổ họng.
Nhìn khóe mắt cô uất ức rưng rưng, bị ép phải nuốt hết tinh dịch trong miệng, Mộc Vân lại vô cùng hài lòng cong khóe môi, sờ sờ đầu cô.
“Bé cưng ngoan quá, anh tư có quà thưởng cho em.” Anh vươn đầu lưỡi ra liếm sạch dịch trắng đục còn sót lại trên khóe miệng cô, lưỡi dài nóng rực lại tùy ý mút mát quấy rầy, quấn lấy đầu lưỡi cô khuấy động trong vách khoang miệng mềm mại của cô.
Mùi đàn hương tanh nồng tràn ngập miệng hai người, kích thích các giác quan của nhau, hơn nữa đầu lưỡi còn bị hung hăng mút vào, khiến cho huyệt nhỏ của Mộc Nhu nhất thời co rụt lại, kẹp đến mức Mộc Phong đang dùng sức chạy nước rút ở sau lưng phải buông bỏ vũ khí bắn ra.
***
“Há miệng nào, bú cho anh tư một lát đi.”
Cô chậm chạp không chịu mở miệng ra, Mộc Vân cũng dần mất kiên nhẫn.
Thấy con ngươi anh hơi tối lại, bàn tay nhỏ bé mảnh khảnh của cô gái bị ép phải đỡ lấy gậy thịt của anh, mở đôi môi mềm mại có chút run rẩy ra, nhét vật cứng trước mặt vào trong miệng, dù sao một cây cắm bên dưới cũng đang nhanh chóng đưa đẩy, không cách nào tập trung sự chú ý của cô, chỉ vô thức cho cô nuốt và nhả ra một vật cực lớn trong miệng.
“Bé cưng, dùng đầu lưỡi mềm của em liếm đi, sau đó là nhẹ nhàng mút phần đầu.” Mộc Vân cũng không thấy thỏa mãn tại chỗ này nên vén sợi tóc ướt đẫm mồ hôi của cô ra sau tai, chỉ bảo cô phải làm thế nào mới khiến cho mình thấy thoải mái.
Thấy vậy, Mộc Tinh đang đứng ngoài cửa có thể nói là sắc mặt trắng bệch, cảnh tượng trước mắt chấn động đến mức ngay cả hai chân cô cũng trở nên yếu ớt mất sức, đứng cũng không đứng vững.
Cô không phải là một cô gái nhỏ ra đời không lâu, mặc dù không hiểu thế thái nhân tình, nhưng cũng hiểu được ba người đang làm chuyện gì ở trên giường.
Tiếp xúc với hình ảnh anh em loạn luân dâm loạn như vậy, cuối cùng cô cũng hiểu được lý do tại sao mấy người đàn ông này đã nhiều năm như vậy mà vẫn không gần nữ sắc, đó là bởi vì bọn họ có những suy nghĩ vô đạo đức và trái luân thường đạo lý với em gái mình.
Nếu nói cô chỉ là em gái cùng cha khác mẹ với họ, vậy thì Mộc Nhu và họ sinh ra cùng mẹ, tại sao họ có thể làm ra chuyện như thế đối với em gái ruột của mình cơ chứ.
Nhìn từ phản ứng của Mộc Nhu, rõ ràng là cô đang bị họ ép buộc, liên tục yếu đuối khóc lóc xin tha, nhưng làm sao cô ấy có thể phản kháng nổi hai người anh trai cường thế của cô đây, hai chân tách ra hai bên bị Mộc Phong giữ chặt trên tay, nhụy hoa giữa hai chân lại bị gậy thịt lớn của anh hai tàn phá liên tục, đã bắt đầu trở nên sưng đỏ không chịu nổi.
Một người khôn ngoan như Mộ Vân sao có thể không phát hiện ra sự tồn tại của một người khác ở ngoài cửa, anh nhếch khóe môi, dùng khóe mắt liếc nhìn Mộc Tinh đang đứng ở bên ngoài, lại nhìn về phía anh hai đang thỏa thích cắm vào, anh ấy đang ra sức lấy lòng người phụ nữ bé nhỏ dưới thân, không rảnh chia ánh mắt cho cô ta.
Mộc Vân dứt khoát cũng không thèm để ý tới, chuyên tâm hưởng thụ khoái cảm ướt át của cậu em mình đang được bao bọc bởi cái miệng nhỏ ép chặt của em gái, thỉnh thoảng vuốt ve cặp vú vểnh trước ngực cô.
Mộc Nhu vùi đầu vào giữa hai chân của Mộc Vân, người đàn ông phía sau thao quá mức hung mãnh, khiến cô thỉnh thoảng phải nhả gậy thịt trong miệng ra, đáng thương cầu xin anh hai, “A a... nhẹ lại đi anh...”
Bị khoang miệng nóng ấm của cô bọc đến có chút không chịu nổi, hơn nữa cô bú lâu như vậy, Mộc Vân không nhịn được trực tiếp bắn vào trong miệng nhỏ của em gái, nhìn cô nhíu đôi mày đẹp, vô thức dời đầu sang chỗ khác.
“Nuốt xuống.”
Mộc Nhu bị đè sau gáy lại, chỉ có thể thông qua tiếng hừ nhẹ để biểu đạt sự phản kháng của mình, chất lỏng nóng hổi phun ra chảy hết vào trong cổ họng.
Nhìn khóe mắt cô uất ức rưng rưng, bị ép phải nuốt hết tinh dịch trong miệng, Mộc Vân lại vô cùng hài lòng cong khóe môi, sờ sờ đầu cô.
“Bé cưng ngoan quá, anh tư có quà thưởng cho em.” Anh vươn đầu lưỡi ra liếm sạch dịch trắng đục còn sót lại trên khóe miệng cô, lưỡi dài nóng rực lại tùy ý mút mát quấy rầy, quấn lấy đầu lưỡi cô khuấy động trong vách khoang miệng mềm mại của cô.
Mùi đàn hương tanh nồng tràn ngập miệng hai người, kích thích các giác quan của nhau, hơn nữa đầu lưỡi còn bị hung hăng mút vào, khiến cho huyệt nhỏ của Mộc Nhu nhất thời co rụt lại, kẹp đến mức Mộc Phong đang dùng sức chạy nước rút ở sau lưng phải buông bỏ vũ khí bắn ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro