Kiều Thê Thập Niên Bảy Mươi

Chấm Đỏ Dài (2)

Hàn Bình An

2024-08-22 11:41:19

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

"Ừm, đương nhiên rồi." Hàn Thanh Minh cũng muốn như thế, ai đối xử tốt với anh thì anh nhất định sẽ đối xử lại gấp mười lần, đặc biệt đây còn là nhà mẹ đẻ vợ anh.

Mệt mỏi cả một ngày, hai người đơn giản chuẩn bị cơm chiều, có Hàn Thanh Minh hỗ trợ, Tô Niên Niên vẫn có thể làm được, ít nhất là ăn được không có vấn đề gì

"Hàn Thanh Minh, cái kia, nếu rảnh thì hai chúng ta cùng cùng học nấu cơm đi, xem ai làm ngon hơn được không." Để nam nhân học nấu cơm, Tô Niên Niên không có chút ngượng ngùng nào.

"Được, khi nào rảnh anh sẽ học." Hàn Thanh Minh cũng không cảm thấy cái này có vấn đề gì, ai quy định chỉ nữ nhân mới có thể nấu cơm, hơn nữa khi nhìn lúc Tô Niên Niên nhóm lửa mà bị sặc khói đến mức ho khan anh thấy đau lòng không thôi.

Lúc này mới hay!

Tô Niên Niên có thể tùy ý tắm rửa, để Hàn Thanh Minh nấu cho cô một nồi nước to, rất thoải mái dễ chịu.

Kỳ cọ kỳ cọ, cô cảm thấy có điểm không đúng, ngày thường lưng có lúc ngứa nhưng cô không để ý lắm, nhưng hiện tại dưới ánh đèn cô thấy bề mặt da nổi một mảng đỏ, Tô Niên Niên sợ hãi, cô bị dị ứng sao? Không ăn gì lạ mà.

Không đúng, người ta dị ứng không chỉ ở sau lưng, nếu cô đoán không nhầm thì nhất định là bởi vì ra quá nhiều mồ hôi, lại ăn uống không điều độ.

Ức, thân thể mảnh mai này…

Sau khi Tô Niên Niên lên giường, sau lưng cảm thấy rất ngứa nhưng không dám lấy tay gãi sợ để lại vết, muốn cọ cọ.

Hàn Thanh Minh thấy bộ dáng khó xử của cô, hỏi: "Sao vậy?"

"Có thể là do mấy ngày hôm nay ra nhiều mồ hôi, trên lưng nổi mấy nốt đỏ." Tô Niên Niên nhỏ giọng nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hàn Thanh Minh cũng không biết nên làm gì cho tốt, nói: "Nếu không thì ngày mai anh đến Nhị gia lấy cho em chút thuốc giảm ngứa."

"Không sao, chắc qua mấy ngày thì sẽ tốt lên thôi." Nói tới quan hệ hiện tại của cô với Hàn Thanh Minh, cô cũng ngại nhận đồ của anh, dù sau bản thân cô cũng không làm gì.

Hàn Thanh Minh có chút áy náy, đều là do anh, nhưng hiện tại tốt xấu gì cũng đã dọn ra ngoài.

--

Buổi sáng vừa tỉnh dậy Tô Niên Niên trố mắt, phát hiện mình ngủ trong ngực của Hàn Thanh Minh, chân còn vắt lên người của người ta, nhìn khoảng cách chắc tự cô lăn đến đây mà, mặt có chút đỏ bừng, xấu hổ tột độ, lúc cô ngủ không thành thật như vậy sao?

Đang muốn lén lút trốn đi, nhưng vừa cử động đã phát hiện Hàn Thanh Minh cười như không cười nhìn cô: "Buổi sáng tốt lành." Cố nén cảm xúc cô chào hỏi một cái.

"Buổi sáng tốt lành." Thấy mèo nhỏ tỉnh, anh cũng không giả vờ ngủ nữa.

Ôi, ôi nhào vào lòng cô đi.

May mắn ý chí của cô kiên định, bằng không nếu mỗi ngày cứ ngủ cùng tiểu ca ca rất hợp khẩu vị này trên một cái giường, ai còn có thể cầm cự được chứ?

Vào lúc Tô Niên Niên rời giường đi ra ngoài, Hàn Thanh Minh đã chuẩn bị xong nước rửa mặt cho cô: "Em đánh răng trước đi, tôi đi nấu cơm."

Sao lại có tiền đồ như vậy, nam nhân thế kỉ 21 cũng không có tốt như thế này đâu!

Tô Niên Niên ngây ngốc gật đầu.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Hôm nay có muốn xuống đồng không?" Hàn Thanh Minh sợ Tô Niên Niên không được thoải mái.

"Đi thôi." Mấy ngày nay Lão Phu nhân còn nhìn chằm chằm vào cô đấy, nếu không đi không chắc sẽ xử cô như nào đây.

"Khả năng làm được đến đâu thì làm, đừng quá sức." Anh đã từng thấy bộ dáng cô mệt đến nỗi không nói lên lời, thật đau lòng muốn chết.

"Được rồi, còn anh nữa, cũng không cần liều mạng tính công mà làm nhiều như vậy." Tiền của hai người bọn họ có thể chi trả cho một khoảng thời gian nữa.

"Được." Nụ cười lần này của Hàn Thanh Minh phát ra từ sâu trong đáy lòng, ai ai cũng có thể cảm nhận được anh đang rất vui vẻ.

Ủa? Cô đã nói gì sao, đây không phải lời nói có qua có lại sao, chỉ khách khí một chút thôi mà.

Tô Niên Niên đoán quả thực không sai, Lão Phu nhân cứ nhìn chằm chằm vào cô, cố ý lượn lờ trước mặt cô, còn giả bộ không để ý tới.

Ai u, cô không muốn để ý lại bà ta đâu.

Tô Niên Niên đang buồn bực sao Lão Phu nhân cứ thích chung đường với cô vậy, đến cuối cùng thì cô mới phát hiện nơi làm việc của bà ta rất gần với cô, cô cực kì nghi ngờ đây là do Lão Phu nhân cố ý.

Nhìn mặt Tô Niên Niên đầy ý xuân, Lão Phu nhân Hàn tức giận, nếu không phải vì cô thì nhà bọn họ cũng không phải phân.

"Hừ, làm gì có con dâu nhà ai nào thấy mẹ chồng mà không chào hỏi, cũng không giúp đỡ mẹ chồng làm việc." Lão Phu nhân cố ý nói lớn tiếng, muốn để Tô Niên Niên nghe thấy.

Bà ta còn đang chờ Tô Niên Niên đến đây chào hỏi, không nghĩ tới người ta cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái.

Bà ta rất tức giận nhưng không thể làm gì được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Thê Thập Niên Bảy Mươi

Số ký tự: 0