Chương 31
Hỏa Thiêu Hoa Quả Sơn
2024-09-04 11:39:19
Thôi Giảo gật đầu: "Đa tạ công chúa đã hỏi thăm, thân thể ta đã không còn gì đáng ngại, có thể bồi công chúa tận hứng."
Phù Chân Uyển cười rộ lên: "Thôi chưởng thư quả thật thẳng thắn, mời ngươi tới đây chỉ để tăng thêm tình cảm giữa chúng ta, việc đá cầu trúc không quan trọng đến vậy."
"Trưởng tỷ không đá cầu, còn mở hội đá cầu gì nữa, nếu muốn nói chuyện phiếm, ta sẽ hồi cung."
Ngũ công chúa Phù Chân Hoa vừa tới, Thôi Giảo lập tức đứng lên, Ngũ công chúa liền đặt mông ngồi lên ghế bành của nàng, căn bản không để nàng vào mắt.
Ngũ công chúa cùng mẫu thân với Tương vương, thuở nhỏ lớn lên trong thâm cung, Vương quý phi được sủng ái, đãi ngộ của nàng ta trong số các công chúa cho dù không hơn đại công chúa, cũng mạnh hơn các công chúa khác nhiều, cho dù chỉ mới mười bốn tuổi, đã bị nuông chiều đến mức ương ngạnh không ai dám trêu chọc.
Ngũ công chúa cũng không buông tha nàng, ngẩng cằm lên nói với nàng: "Tứ ca ta nhường ngươi, nhưng ta sẽ không, ngươi dám không dùng âm mưu quỷ kế, đường đường chính chính đấu đá cầu với ta sao?"
Thôi Giảo mím môi chưa đáp, không phải nàng không dám đáp, nàng ngay cả Tương Vương cũng có thể so sánh, sao có thể sợ một tiểu nha đầu, nàng chỉ không phục lý do thoái thác của nàng ta, cái gì gọi là Tương Vương nhường nhịn nàng, ngày đó chỉ cần người có mắt không mù đều nhìn ra, Tương Vương hoàn toàn không phải đối thủ của nàng, nếu không phải Tương Vương giở trò chơi xấu, trận đấu cầu mã đó nàng chắc chắn có thể không để Tương Vương thắng nổi một chiêu.
Ngũ công chúa này và huynh trưởng của nàng ta đúng là có chung một cái đức tính, thật biết cách lật lọng.
"Ta thấy Thôi chưởng thư làm người chính trực, không giống như là người dùng âm mưu quỷ kế." Đại công chúa kéo Thôi Giảo tới, cười nói: "Nếu Ngũ muội đã không phục, Thôi chưởng thư liền cùng nàng ta so một trận đi, ta sẽ làm chứng, nếu Thôi chưởng thư thua, trận đấu mã cầu ngày hôm đó nhất định là Tương Vương nhường nhịn mới để cho Thôi chưởng thư may mắn thắng được, nếu Thôi chưởng thư thắng Ngũ muội, vậy thì Ngũ muội về sau cũng không cần vì chuyện này mà tức giận bất bình, Thôi chưởng thư hoàn toàn dựa vào bản lĩnh của mình mà thắng được, Tương Vương tài nghệ không bằng người, cũng phải tâm phục khẩu phục."
Thôi Giảo đã nhìn ra, đại công chúa mời nàng tới đá cầu, đây là học theo Thái tử, cũng phải cho Ngũ công chúa biết thế nào là lợi hại, trận đá cầu này, cho dù nàng không muốn đá cũng phải đá.
Phù Chân Uyển cười rộ lên: "Thôi chưởng thư quả thật thẳng thắn, mời ngươi tới đây chỉ để tăng thêm tình cảm giữa chúng ta, việc đá cầu trúc không quan trọng đến vậy."
"Trưởng tỷ không đá cầu, còn mở hội đá cầu gì nữa, nếu muốn nói chuyện phiếm, ta sẽ hồi cung."
Ngũ công chúa Phù Chân Hoa vừa tới, Thôi Giảo lập tức đứng lên, Ngũ công chúa liền đặt mông ngồi lên ghế bành của nàng, căn bản không để nàng vào mắt.
Ngũ công chúa cùng mẫu thân với Tương vương, thuở nhỏ lớn lên trong thâm cung, Vương quý phi được sủng ái, đãi ngộ của nàng ta trong số các công chúa cho dù không hơn đại công chúa, cũng mạnh hơn các công chúa khác nhiều, cho dù chỉ mới mười bốn tuổi, đã bị nuông chiều đến mức ương ngạnh không ai dám trêu chọc.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngũ công chúa cũng không buông tha nàng, ngẩng cằm lên nói với nàng: "Tứ ca ta nhường ngươi, nhưng ta sẽ không, ngươi dám không dùng âm mưu quỷ kế, đường đường chính chính đấu đá cầu với ta sao?"
Thôi Giảo mím môi chưa đáp, không phải nàng không dám đáp, nàng ngay cả Tương Vương cũng có thể so sánh, sao có thể sợ một tiểu nha đầu, nàng chỉ không phục lý do thoái thác của nàng ta, cái gì gọi là Tương Vương nhường nhịn nàng, ngày đó chỉ cần người có mắt không mù đều nhìn ra, Tương Vương hoàn toàn không phải đối thủ của nàng, nếu không phải Tương Vương giở trò chơi xấu, trận đấu cầu mã đó nàng chắc chắn có thể không để Tương Vương thắng nổi một chiêu.
Ngũ công chúa này và huynh trưởng của nàng ta đúng là có chung một cái đức tính, thật biết cách lật lọng.
"Ta thấy Thôi chưởng thư làm người chính trực, không giống như là người dùng âm mưu quỷ kế." Đại công chúa kéo Thôi Giảo tới, cười nói: "Nếu Ngũ muội đã không phục, Thôi chưởng thư liền cùng nàng ta so một trận đi, ta sẽ làm chứng, nếu Thôi chưởng thư thua, trận đấu mã cầu ngày hôm đó nhất định là Tương Vương nhường nhịn mới để cho Thôi chưởng thư may mắn thắng được, nếu Thôi chưởng thư thắng Ngũ muội, vậy thì Ngũ muội về sau cũng không cần vì chuyện này mà tức giận bất bình, Thôi chưởng thư hoàn toàn dựa vào bản lĩnh của mình mà thắng được, Tương Vương tài nghệ không bằng người, cũng phải tâm phục khẩu phục."
Thôi Giảo đã nhìn ra, đại công chúa mời nàng tới đá cầu, đây là học theo Thái tử, cũng phải cho Ngũ công chúa biết thế nào là lợi hại, trận đá cầu này, cho dù nàng không muốn đá cũng phải đá.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro