Chương 36
Hỏa Thiêu Hoa Quả Sơn
2024-09-04 11:39:19
Mộc Hương ồn ào, đến lúc đó Thôi Giảo cũng không thoát khỏi liên quan, Thôi Giảo đành phải nói: "Để ta đi bẩm báo Thái tử."
--
Xe ngựa vòng qua nửa con đường Chu Tước, chậm trễ không ít thời gian, khi Thôi Giảo hồi đông cung cũng đã là giờ Mùi, tiểu hoàng môn của điện Sùng Văn tới truyền tin, Thái tử muốn gặp nàng, nàng rong bộ dạng phong trần mệt mỏi, không tiện đi gặp Thái tử, các nữ quan vội vàng chuẩn bị cho nàng rửa mặt thay đồ, rồi mới đưa nàng đến Sùng Văn điện.
Vào giờ này, nếu là trước đây, Thái tử sẽ ở Sùng Văn quán nghe tam sư tam thiếu giảng dạy, nhưng hiện nay Thái tử vẫn đang dưỡng thương, sau bữa trưa thường nghỉ ngơi một chút.
Thôi Giảo bước vào trong điện, quen thuộc đi tới trước cửa phòng làm bằng gỗ Hoa Lê, trước tiên gõ cửa hai cái, vểnh tai nghe nam nhân bên trong trầm thấp nói một tiếng tiến vào, lúc này nàng mới đẩy cửa ra đi vào.
Thái tử nghiêng người ngồi ở trên chiếu vàng, mặt hướng ra cửa sổ, mắt nhắm lại.
Từ lúc Thôi Giảo cả gan làm loạn hôn hắn, mặc dù không bị trừng phạt, nhưng dường như bị lạnh nhạt. Giờ đây người ở trước mặt, hắn cũng nhắm mắt không muốn nhìn.
Đúng như Đại công chúa nói, Thái tử không thích bị phụ nữ gần gũi, sống như một tu sĩ, chạm vào phụ nữ như là phạm giới.
Thôi Giảo cảm thấy bất an, không biết liệu có phải giờ Thái tử sẽ trừng phạt nàng? Nếu vậy, việc nàng hôn hắn đúng là tự chuốc lấy phiền phức.
Thôi Giảo trước chịu thua, ngoan ngoãn ngồi ở trước bàn, yếu ớt nói: "Điện hạ triệu thiếp tới có chuyện gì?"
Thái tử với khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, liếc nhìn nàng bằng đôi mắt dài: "Ngươi vừa đá cầu với Ngũ công chúa?"
Thôi Giảo vô tội gật đầu.
Phù Diễm nói: "Ngũ công chúa đã tố cáo ngươi đùa giỡn nàng với Quý phi, Quý phi đã thỉnh cầu Hoàng thượng trừng phạt ngươi, nhưng đã bị Hoàng hậu ngăn lại."
Thôi Giảo biết ngay là có chuyện không hay, không ngờ là Ngũ công chúa gây rối, cầu trúc là do Ngũ công chúa muốn đá, không có khả năng thắng nàng, lại còn kẻ ác mách trước!
Thôi Giảo đầy vẻ ấm ức, nước mắt lưng tròng: "Thiếp làm sao dám đùa giỡn Ngũ công chúa, hôm nay nàng ta muốn xả giận vì Tương Vương, không phục chuyện thiếp thắng được Tương Vương, nói thiếp dùng mưu mẹo, muốn so tài với thiếp, thiếp còn nhường nàng ta, nhưng nàng ta vẫn không chạm được cầu, thiếp không muốn đối đầu với Ngũ công chúa, là nàng ta cứ ép buộc thiếp..."
Nàng giấu đi việc Đại công chúa góp phần đẩy nàng vào tình huống này, Đại công chúa là con gái Hoàng hậu, Hoàng hậu đã dẹp chuyện này, nàng cũng không thể nói xấu Đại công chúa.
--
Xe ngựa vòng qua nửa con đường Chu Tước, chậm trễ không ít thời gian, khi Thôi Giảo hồi đông cung cũng đã là giờ Mùi, tiểu hoàng môn của điện Sùng Văn tới truyền tin, Thái tử muốn gặp nàng, nàng rong bộ dạng phong trần mệt mỏi, không tiện đi gặp Thái tử, các nữ quan vội vàng chuẩn bị cho nàng rửa mặt thay đồ, rồi mới đưa nàng đến Sùng Văn điện.
Vào giờ này, nếu là trước đây, Thái tử sẽ ở Sùng Văn quán nghe tam sư tam thiếu giảng dạy, nhưng hiện nay Thái tử vẫn đang dưỡng thương, sau bữa trưa thường nghỉ ngơi một chút.
Thôi Giảo bước vào trong điện, quen thuộc đi tới trước cửa phòng làm bằng gỗ Hoa Lê, trước tiên gõ cửa hai cái, vểnh tai nghe nam nhân bên trong trầm thấp nói một tiếng tiến vào, lúc này nàng mới đẩy cửa ra đi vào.
Thái tử nghiêng người ngồi ở trên chiếu vàng, mặt hướng ra cửa sổ, mắt nhắm lại.
Từ lúc Thôi Giảo cả gan làm loạn hôn hắn, mặc dù không bị trừng phạt, nhưng dường như bị lạnh nhạt. Giờ đây người ở trước mặt, hắn cũng nhắm mắt không muốn nhìn.
Đúng như Đại công chúa nói, Thái tử không thích bị phụ nữ gần gũi, sống như một tu sĩ, chạm vào phụ nữ như là phạm giới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thôi Giảo cảm thấy bất an, không biết liệu có phải giờ Thái tử sẽ trừng phạt nàng? Nếu vậy, việc nàng hôn hắn đúng là tự chuốc lấy phiền phức.
Thôi Giảo trước chịu thua, ngoan ngoãn ngồi ở trước bàn, yếu ớt nói: "Điện hạ triệu thiếp tới có chuyện gì?"
Thái tử với khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, liếc nhìn nàng bằng đôi mắt dài: "Ngươi vừa đá cầu với Ngũ công chúa?"
Thôi Giảo vô tội gật đầu.
Phù Diễm nói: "Ngũ công chúa đã tố cáo ngươi đùa giỡn nàng với Quý phi, Quý phi đã thỉnh cầu Hoàng thượng trừng phạt ngươi, nhưng đã bị Hoàng hậu ngăn lại."
Thôi Giảo biết ngay là có chuyện không hay, không ngờ là Ngũ công chúa gây rối, cầu trúc là do Ngũ công chúa muốn đá, không có khả năng thắng nàng, lại còn kẻ ác mách trước!
Thôi Giảo đầy vẻ ấm ức, nước mắt lưng tròng: "Thiếp làm sao dám đùa giỡn Ngũ công chúa, hôm nay nàng ta muốn xả giận vì Tương Vương, không phục chuyện thiếp thắng được Tương Vương, nói thiếp dùng mưu mẹo, muốn so tài với thiếp, thiếp còn nhường nàng ta, nhưng nàng ta vẫn không chạm được cầu, thiếp không muốn đối đầu với Ngũ công chúa, là nàng ta cứ ép buộc thiếp..."
Nàng giấu đi việc Đại công chúa góp phần đẩy nàng vào tình huống này, Đại công chúa là con gái Hoàng hậu, Hoàng hậu đã dẹp chuyện này, nàng cũng không thể nói xấu Đại công chúa.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro