Số phận của npc
Phạm Chánh
2024-03-26 00:40:35
Xong bữa ăn, hồi phục được hơn 800 điểm thể lực, Thiên Đăng và Mako quay trở lại thị trấn Khởi Nguyên. Lúc này trời đã tối mịt, hai người đi theo con đường đất, ánh sáng từ những bầy đom đóm và mặt trăng soi đường giúp họ trên đường về. Thiên Đăng hỏi Mako:
- Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Thể Lực xuống 0 điểm?
- Anh Wagashi sẽ bị giảm còn 30% tất cả chỉ số, thế thôi.
- Chỉ có thế thôi?
Mako nhún vai:
- Chỉ thế thôi, dù sao đây cũng là thực tại ảo, chúng ta không chết đói được.
Thiên Đăng chợt nhớ ra gì đó, liền hỏi tiếp:
- Thế thì khi đói bụng hoặc buồn ngủ, tôi đang nói ngoài đời thật nhé, thì chúng ta sẽ đăng xuất ở đâu. Tôi tìm mãi mà không thấy chỗ nào để đăng xuất, thoát trò chơi.
Mako mỉm cười đáp:
- Ở các thị trấn Khởi Nguyên, người chơi chỉ cần về đến thị trấn, kiếm ngôi đền ở trung tâm thị trấn, vào đó rồi kiếm chỗ nào trống ngồi xếp bằng lại, đặt hai tay lên đùi, lúc đó sẽ có thông báo đăng xuất khỏi trò chơi. Khi anh Wagashi chọn đăng xuất thì bản thể của anh trong trò chơi sẽ hoá thành một tượng đá để các NPC bái lạy. Đăng xuất bằng cách này sẽ được bảo hộ không bị tấn công.
- Tượng đá, bái lạy???
Mako che miệng cười lớn:
- Ừ, dù sao thì trong mắt các NPC, chúng ta cũng là những vị thần bất tử mà.
Mako tiếp tục giải thích thêm:
- Cứ sáu ngày trong trò chơi, người chơi sẽ được quyền lợi hoá đá hay còn gọi là quyền lợi đăng xuất bất khả xâm phạm trong một ngày. Thêm một cái nữa, cứ mười bốn ngày, người chơi sẽ được quyền lợi đăng xuất tám ngày liên tục bất khả xâm phạm. Còn quá thời gian này, nếu anh Wagashi bị mất kết nối lâu, hoặc cố ý đăng xuất sẽ bị người khác hoặc quái vật tấn công bản thể khi ngoại tuyến. Lúc đó xem như anh bị chết và bị trừng phạt, sau hai mươi bốn ngày trong trò chơi mới có thể đăng nhập trở lại được.
Thiên Đăng hiểu ra, anh thốt lên:
- Vậy là ở hiện thực, trong khi chơi trò chơi này, cứ bảy tiếng sẽ có một tiếng để nghỉ ngơi, và cứ chơi mười bốn tiếng lại được tám tiếng để đi ngủ. Còn hơn cả đi làm công nữa.
- Nếu anh đi làm hay bận việc mà không đúng vào lúc được bảo hộ, lúc đó anh sẽ phải cần đồng đội bảo vệ bản thể. - Mako đáp.
- Không có đồng đội thì căng đó, chúng ta còn phải đi làm, đi học và chăm sóc gia đình cũng như bản thân... - Thiên Đăng nói.
Mako mỉm cười tiếp lời:
- Ở cấp độ 25, chúng ta sẽ bị cưỡng chế ra khỏi các thị trấn Khởi Nguyên, gia nhập chính thức vào bản đồ của Kingdom Of Heaven. Ở ngoài đó, chúng ta có thể tham gia vào các bang hội và quốc gia. Lượng người chơi chênh lệch giờ giấc với Mako và anh Wagashi trong những tổ chức này rất nhiều, họ có thể bảo vệ chúng ta khi ngoại tuyến. Mà nói đến đi làm thì nhiều người xem trò chơi này là công việc nuôi sống bản thân họ và gia đình lắm, nên họ trực tuyến gần như là không sót giờ nào.
Thiên Đăng đưa tay gạt một đám đom đóm đang chờn vờn trước mặt rồi nói:
- Tôi cũng có nghe về chuyện này, trên thế giới thậm chí có nhiều cá nhân lập hẳn công ty chuyên chơi K.O.H. Chỉ có điều, tôi lại không hiểu lắm về cách kiếm tiền từ trò chơi này.
Mako vỗ ngực mình đánh bộp một tiếng, đoạn đáp lời anh:
- Để Mako nói cho anh Wagashi hiểu. Cách cơ bản nhất và chính thống nhất để kiếm được tiền chính là săn quái, quái vật cấp càng cao, càng nguy hiểm thì lại rơi tiền càng nhiều. Kỷ lục hiện nay là do Quỷ Vương Atula nắm giữ, hạ được nó sẽ được 10 Rikcoin tương đương 560,000 Đô La Mỹ. Nhưng cũng những cách khác để kiếm Rikcoin, chẳng hạn như buôn bán vật phẩm, mở dịch vụ như ăn uống, vận chuyển, sản xuất vũ khí và trang bị, mở casino... Nói chung ở hiện thực có ngành nghề nào từ hợp pháp cho đến bất hợp pháp gì thì trong trò chơi cũng có như thế, từ mại dâm đến buôn bán nô lệ...
- Mại dâm, nô lệ? - Thiên Đăng kinh ngạc khi nghe nói đến điều này.
Mako đột nhiên nắm lấy tay của Thiên Đăng. Da tay của cô ta rất mềm, lại ấm áp, khiến cho Thiên Đăng dù giật mình nhưng cũng nóng ran cả mặt. Mako rút tay lại rồi cười khúc khích, cô nói:
- Đỏ mặt luôn kìa, Mako xin lỗi vì đã đường đột nắm tay anh Wagashi. Nhưng như anh đã thấy, đúng là xúc giác rất chân thật đúng không?
Giờ thì Thiên Đăng đã hiểu ra tại sao trong trò chơi này lại có cả ngành mại dâm. Nhưng nếu trẻ em hoặc trẻ vị thành niên chơi trò chơi này thì... Mà khoan, không phải tất cả các sản phẩm điều khiển bằng trí não đều có quy định người thành niên mới có thể đăng ký mua và sở hữu hay sao? Như tại Việt Nam, Thiên Đăng phải dùng căn cước để đăng ký mua nó, đến lúc sử dụng thiết bị trông như cái nón này lại phải quét mống mắt để xác nhận, rồi mới được phép sử dụng. Thế thì không cần phải băn khoăn về việc đó, nhưng mà cái vụ mua bán nô lệ là sao? Chưa kịp hỏi đã nghe Mako nói tiếp.
- Nô lệ chính là những NPC trong trò chơi, mấy tên "thần" cặn bã thường chọn những NPC có ngoại hình xinh đẹp để bán cho đám rác rưởi kinh doanh nhà chứa ở các quốc gia kém văn minh. Tuy nhiên đây không phải là loại nô lệ có giá mắc nhất, những NPC có điểm thể lực cao mới là món hàng đáng giá và phổ biến của bọn chúng.
Nghe đến điều này, Thiên Đăng tò mò:
- Tại sao lại có liên quan đến thể lực?
Mako nhíu mày nói:
- Anh Wagashi có biết trong K.O.H, không hề có bất kỳ vật phẩm nào tăng hoặc hồi phục được điểm Thể Lực không?
Thiên Đăng nhún vai, lắc đầu đáp:
- Tôi là người mới mà.
Mako bật cười, cô quên mất chuyện này.
- Ừ, Thể Lực trong trò chơi này rất quan trọng, không như những trò chơi khác, K.O.H không hề có phân loại nghề nghiệp như khai khoáng, nấu ăn, câu cá... Như một kiểu kĩ năng để tìm kiếm vật liệu. Ở đây, người chơi có thể làm mọi thứ, nhưng mỗi khi làm bất cứ điều gì cũng đều bị hao tổn điểm Thể Lực, nhất là chạy, hành động đó làm tiêu hao Thể Lực kinh khủng nhất...
- "Nhờ có Cuồng Phong Ngoa mà mình không bị trừ điểm Thể Lực khi chạy, dù có chạy hết tốc lực." - Thiên Đăng nghĩ thầm khi nghe đến đây.
- ... Vì vậy, việc khai thác sức lao động của các NPC là cực kỳ quan trọng. Nếu anh không đủ thế lực và sức mạnh để cưỡng ép họ làm việc miễn phí cho anh, thì anh Wagashi phải trả công cho họ để làm những việc như khai khoáng, tìm vật liệu,... Mấu chốt vấn đề ở đây là chúng ta phải đối xử với các NPC như con người ngoài hiện thực. Bởi vì các NPC này có suy nghĩ, cảm nhận giống y như nhân loại, chỉ có một điểm khác là vòng đời của họ tối đa đến 120 năm tùy theo tình trạng sức khoẻ. Nếu được đối xử tốt, có thể khai thác họ ở mức 70 năm kể từ khi trưởng thành, tương đương với ba năm ngoài hiện thực...
Thiên Đăng ngắt lời Mako:
- Hệ thống trò chơi không bảo hộ NPC hay sao? Tôi muốn hỏi vì giả sử có mấy tên điên cứ muốn tàn sát hết tất cả NPC để phá trò chơi thì sao?
Mako cười lớn:
- Hệ thống chỉ bảo vệ cho những NPC làm việc tại các thị trấn Khởi Nguyên, công việc chính của nó là vận hành trò chơi và sản sinh quái vật, hệ thống hoàn toàn không can thiệp bất cứ thứ gì trong trò chơi. Mà anh đừng lo, vì NPC là một dạng tài nguyên quan trọng của trò chơi này, nếu như có một kẻ điên nào như thế xuất hiện thì hắn nhất định sẽ bị truy sát và bắt giữ, lúc đó thì tên điên kia sẽ được nếm trãi cảm giác giam cầm cho đến khi tìm cách thoát được, hoặc phải tạo lại một tài khoản mới, chơi lại từ đầu.
- Ai là người làm việc bắt và giam giữ đó? - Thiên Đăng tò mò hỏi.
Mako đáp:
- Các quốc gia, bang hội cắt cử người làm nhiệm vụ ấy, họ xây dựng được cả nhà tù luôn đó chứ. Khi nói về quốc gia thì ý của Mako là các quốc gia được những người chơi hình thành từ trong trò chơi, không phải ngoài hiện thực.
Vậy là cũng giống như thế giới thực, NPC luôn gặp muôn vàn hiểm nguy trong thế giới này. Muốn được tồn tại và phát triển, họ phải nhờ cậy đến những "vị thần" là người chơi bảo hộ cho mình. Chỉ có điều trong thế giới ảo này lại tàn khốc hơn ở ngoài đời, vì chẳng may gặp phải các "vị thần" đốn mạt thì xem như hoang phí 120 năm cuộc đời của bọn họ. Nhưng vẫn có một vấn đề làm Thiên Đăng hơi lăn tăn suy nghĩ, đó là...
- Sức mạnh là tối thượng trong trò chơi này, đặt ra giả thuyết nếu có một nhóm những người mạnh quyết tâm chèn ép một người nào đó, không cho phép họ được chơi thì sao?
Mako nhún vai:
- Thế giới nào cũng đầy dẫy bất công, dù là ảo hay là thật. Nếu xảy ra việc như thế thì kẻ bị chèn ép chỉ có thể chống cự, còn nếu quá yếu thì sẽ bị đè bẹp, đơn giản thế thôi.
Thiên Đăng ngẫm nghĩ lời của cô:
- "Cũng đúng, muốn có công bằng thì phải có sức mạnh, thật là... đời..."
- Chuyện gì sẽ xảy ra nếu Thể Lực xuống 0 điểm?
- Anh Wagashi sẽ bị giảm còn 30% tất cả chỉ số, thế thôi.
- Chỉ có thế thôi?
Mako nhún vai:
- Chỉ thế thôi, dù sao đây cũng là thực tại ảo, chúng ta không chết đói được.
Thiên Đăng chợt nhớ ra gì đó, liền hỏi tiếp:
- Thế thì khi đói bụng hoặc buồn ngủ, tôi đang nói ngoài đời thật nhé, thì chúng ta sẽ đăng xuất ở đâu. Tôi tìm mãi mà không thấy chỗ nào để đăng xuất, thoát trò chơi.
Mako mỉm cười đáp:
- Ở các thị trấn Khởi Nguyên, người chơi chỉ cần về đến thị trấn, kiếm ngôi đền ở trung tâm thị trấn, vào đó rồi kiếm chỗ nào trống ngồi xếp bằng lại, đặt hai tay lên đùi, lúc đó sẽ có thông báo đăng xuất khỏi trò chơi. Khi anh Wagashi chọn đăng xuất thì bản thể của anh trong trò chơi sẽ hoá thành một tượng đá để các NPC bái lạy. Đăng xuất bằng cách này sẽ được bảo hộ không bị tấn công.
- Tượng đá, bái lạy???
Mako che miệng cười lớn:
- Ừ, dù sao thì trong mắt các NPC, chúng ta cũng là những vị thần bất tử mà.
Mako tiếp tục giải thích thêm:
- Cứ sáu ngày trong trò chơi, người chơi sẽ được quyền lợi hoá đá hay còn gọi là quyền lợi đăng xuất bất khả xâm phạm trong một ngày. Thêm một cái nữa, cứ mười bốn ngày, người chơi sẽ được quyền lợi đăng xuất tám ngày liên tục bất khả xâm phạm. Còn quá thời gian này, nếu anh Wagashi bị mất kết nối lâu, hoặc cố ý đăng xuất sẽ bị người khác hoặc quái vật tấn công bản thể khi ngoại tuyến. Lúc đó xem như anh bị chết và bị trừng phạt, sau hai mươi bốn ngày trong trò chơi mới có thể đăng nhập trở lại được.
Thiên Đăng hiểu ra, anh thốt lên:
- Vậy là ở hiện thực, trong khi chơi trò chơi này, cứ bảy tiếng sẽ có một tiếng để nghỉ ngơi, và cứ chơi mười bốn tiếng lại được tám tiếng để đi ngủ. Còn hơn cả đi làm công nữa.
- Nếu anh đi làm hay bận việc mà không đúng vào lúc được bảo hộ, lúc đó anh sẽ phải cần đồng đội bảo vệ bản thể. - Mako đáp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Không có đồng đội thì căng đó, chúng ta còn phải đi làm, đi học và chăm sóc gia đình cũng như bản thân... - Thiên Đăng nói.
Mako mỉm cười tiếp lời:
- Ở cấp độ 25, chúng ta sẽ bị cưỡng chế ra khỏi các thị trấn Khởi Nguyên, gia nhập chính thức vào bản đồ của Kingdom Of Heaven. Ở ngoài đó, chúng ta có thể tham gia vào các bang hội và quốc gia. Lượng người chơi chênh lệch giờ giấc với Mako và anh Wagashi trong những tổ chức này rất nhiều, họ có thể bảo vệ chúng ta khi ngoại tuyến. Mà nói đến đi làm thì nhiều người xem trò chơi này là công việc nuôi sống bản thân họ và gia đình lắm, nên họ trực tuyến gần như là không sót giờ nào.
Thiên Đăng đưa tay gạt một đám đom đóm đang chờn vờn trước mặt rồi nói:
- Tôi cũng có nghe về chuyện này, trên thế giới thậm chí có nhiều cá nhân lập hẳn công ty chuyên chơi K.O.H. Chỉ có điều, tôi lại không hiểu lắm về cách kiếm tiền từ trò chơi này.
Mako vỗ ngực mình đánh bộp một tiếng, đoạn đáp lời anh:
- Để Mako nói cho anh Wagashi hiểu. Cách cơ bản nhất và chính thống nhất để kiếm được tiền chính là săn quái, quái vật cấp càng cao, càng nguy hiểm thì lại rơi tiền càng nhiều. Kỷ lục hiện nay là do Quỷ Vương Atula nắm giữ, hạ được nó sẽ được 10 Rikcoin tương đương 560,000 Đô La Mỹ. Nhưng cũng những cách khác để kiếm Rikcoin, chẳng hạn như buôn bán vật phẩm, mở dịch vụ như ăn uống, vận chuyển, sản xuất vũ khí và trang bị, mở casino... Nói chung ở hiện thực có ngành nghề nào từ hợp pháp cho đến bất hợp pháp gì thì trong trò chơi cũng có như thế, từ mại dâm đến buôn bán nô lệ...
- Mại dâm, nô lệ? - Thiên Đăng kinh ngạc khi nghe nói đến điều này.
Mako đột nhiên nắm lấy tay của Thiên Đăng. Da tay của cô ta rất mềm, lại ấm áp, khiến cho Thiên Đăng dù giật mình nhưng cũng nóng ran cả mặt. Mako rút tay lại rồi cười khúc khích, cô nói:
- Đỏ mặt luôn kìa, Mako xin lỗi vì đã đường đột nắm tay anh Wagashi. Nhưng như anh đã thấy, đúng là xúc giác rất chân thật đúng không?
Giờ thì Thiên Đăng đã hiểu ra tại sao trong trò chơi này lại có cả ngành mại dâm. Nhưng nếu trẻ em hoặc trẻ vị thành niên chơi trò chơi này thì... Mà khoan, không phải tất cả các sản phẩm điều khiển bằng trí não đều có quy định người thành niên mới có thể đăng ký mua và sở hữu hay sao? Như tại Việt Nam, Thiên Đăng phải dùng căn cước để đăng ký mua nó, đến lúc sử dụng thiết bị trông như cái nón này lại phải quét mống mắt để xác nhận, rồi mới được phép sử dụng. Thế thì không cần phải băn khoăn về việc đó, nhưng mà cái vụ mua bán nô lệ là sao? Chưa kịp hỏi đã nghe Mako nói tiếp.
- Nô lệ chính là những NPC trong trò chơi, mấy tên "thần" cặn bã thường chọn những NPC có ngoại hình xinh đẹp để bán cho đám rác rưởi kinh doanh nhà chứa ở các quốc gia kém văn minh. Tuy nhiên đây không phải là loại nô lệ có giá mắc nhất, những NPC có điểm thể lực cao mới là món hàng đáng giá và phổ biến của bọn chúng.
Nghe đến điều này, Thiên Đăng tò mò:
- Tại sao lại có liên quan đến thể lực?
Mako nhíu mày nói:
- Anh Wagashi có biết trong K.O.H, không hề có bất kỳ vật phẩm nào tăng hoặc hồi phục được điểm Thể Lực không?
Thiên Đăng nhún vai, lắc đầu đáp:
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Tôi là người mới mà.
Mako bật cười, cô quên mất chuyện này.
- Ừ, Thể Lực trong trò chơi này rất quan trọng, không như những trò chơi khác, K.O.H không hề có phân loại nghề nghiệp như khai khoáng, nấu ăn, câu cá... Như một kiểu kĩ năng để tìm kiếm vật liệu. Ở đây, người chơi có thể làm mọi thứ, nhưng mỗi khi làm bất cứ điều gì cũng đều bị hao tổn điểm Thể Lực, nhất là chạy, hành động đó làm tiêu hao Thể Lực kinh khủng nhất...
- "Nhờ có Cuồng Phong Ngoa mà mình không bị trừ điểm Thể Lực khi chạy, dù có chạy hết tốc lực." - Thiên Đăng nghĩ thầm khi nghe đến đây.
- ... Vì vậy, việc khai thác sức lao động của các NPC là cực kỳ quan trọng. Nếu anh không đủ thế lực và sức mạnh để cưỡng ép họ làm việc miễn phí cho anh, thì anh Wagashi phải trả công cho họ để làm những việc như khai khoáng, tìm vật liệu,... Mấu chốt vấn đề ở đây là chúng ta phải đối xử với các NPC như con người ngoài hiện thực. Bởi vì các NPC này có suy nghĩ, cảm nhận giống y như nhân loại, chỉ có một điểm khác là vòng đời của họ tối đa đến 120 năm tùy theo tình trạng sức khoẻ. Nếu được đối xử tốt, có thể khai thác họ ở mức 70 năm kể từ khi trưởng thành, tương đương với ba năm ngoài hiện thực...
Thiên Đăng ngắt lời Mako:
- Hệ thống trò chơi không bảo hộ NPC hay sao? Tôi muốn hỏi vì giả sử có mấy tên điên cứ muốn tàn sát hết tất cả NPC để phá trò chơi thì sao?
Mako cười lớn:
- Hệ thống chỉ bảo vệ cho những NPC làm việc tại các thị trấn Khởi Nguyên, công việc chính của nó là vận hành trò chơi và sản sinh quái vật, hệ thống hoàn toàn không can thiệp bất cứ thứ gì trong trò chơi. Mà anh đừng lo, vì NPC là một dạng tài nguyên quan trọng của trò chơi này, nếu như có một kẻ điên nào như thế xuất hiện thì hắn nhất định sẽ bị truy sát và bắt giữ, lúc đó thì tên điên kia sẽ được nếm trãi cảm giác giam cầm cho đến khi tìm cách thoát được, hoặc phải tạo lại một tài khoản mới, chơi lại từ đầu.
- Ai là người làm việc bắt và giam giữ đó? - Thiên Đăng tò mò hỏi.
Mako đáp:
- Các quốc gia, bang hội cắt cử người làm nhiệm vụ ấy, họ xây dựng được cả nhà tù luôn đó chứ. Khi nói về quốc gia thì ý của Mako là các quốc gia được những người chơi hình thành từ trong trò chơi, không phải ngoài hiện thực.
Vậy là cũng giống như thế giới thực, NPC luôn gặp muôn vàn hiểm nguy trong thế giới này. Muốn được tồn tại và phát triển, họ phải nhờ cậy đến những "vị thần" là người chơi bảo hộ cho mình. Chỉ có điều trong thế giới ảo này lại tàn khốc hơn ở ngoài đời, vì chẳng may gặp phải các "vị thần" đốn mạt thì xem như hoang phí 120 năm cuộc đời của bọn họ. Nhưng vẫn có một vấn đề làm Thiên Đăng hơi lăn tăn suy nghĩ, đó là...
- Sức mạnh là tối thượng trong trò chơi này, đặt ra giả thuyết nếu có một nhóm những người mạnh quyết tâm chèn ép một người nào đó, không cho phép họ được chơi thì sao?
Mako nhún vai:
- Thế giới nào cũng đầy dẫy bất công, dù là ảo hay là thật. Nếu xảy ra việc như thế thì kẻ bị chèn ép chỉ có thể chống cự, còn nếu quá yếu thì sẽ bị đè bẹp, đơn giản thế thôi.
Thiên Đăng ngẫm nghĩ lời của cô:
- "Cũng đúng, muốn có công bằng thì phải có sức mạnh, thật là... đời..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro