[Kỳ Hâm] Cùng Nhau Đi Hết Thanh Xuân
Chương 10
2024-09-29 13:26:58
Nghiêm Hạo Tường nghĩ mãi không thông , khác? Khác chỗ nào chứ , không phải anh ấy luôn như vậy sao , trêu chọc người khác là sở thích của Đinh Trình Hâm mà , sao lần này đối mặt với Mã Gia Kỳ lại khác biệt tới vậy chứ? Rốt cuộc là vì sao thế .
Hạ Tuấn Lâm bên cạnh nhìn thấy gương mặt đầy khó coi của Nghiêm Hạo Tường, không nhịn được cười.
- Nghĩ gì mà trông khó coi thế hả?
Nghiêm Hạo Tường quay qua nhìn Hạ Tuấn Lâm hồi lâu mới lên tiếng .
- Hạ , cậu nói xem , Đinh ca làm sao lại có phản ứng kì lạ như vậy chứ .
Hạ Tuấn Lâm vừa nhìn đã biết Nghiêm Hạo Tường vốn không hiểu chữ "đặc biệt" mà Đinh Trình Hâm nói là gì , cũng đúng , cậu bạn đồng niên nhà Lâm rất không có não yêu đương .
- Thì anh ấy nói rồi đó , Mã ca đặc biệt .
- Đặc biệt ? Đặc biệt chỗ nào , hung dữ giống anh ấy hả ?
Phải nói là Nghiêm Hạo Tường trông thì có vẻ chững chạc nhưng suy nghĩ như tiểu hài tử , nói đến như thế mà Hạo Tường vẫn còn chưa hiểu ra được , Hạ Tuấn Lâm đành làm quân sư chỉ đường dẫn lối cho nhóc con chưa thấu tình đạt lí này .
- Là do có tình cảm .
Nghiêm Hạo Tường trực tiếp ngơ rồi , tình cảm? Là sao thế , có tình cảm thì đặc biệt thay đổi một con người vậy sao ?
- Thế tớ như này là có tình cảm với cậu không ?
Thật không hiểu trong đầu Nghiêm Hạo Tường có cái gì , ai lại đi trực tiếp hỏi một câu hỏi như thế , Hạ Tuấn Lâm nghe xong chỉ biết thở dài , quả nhiên là vẫn chưa thể lớn nổi , vẫn chỉ là tiểu Nghiêm thôi .
Trên hành lang lớp học , Đinh Trình Hâm lững thững về lớp , vừa đến của lớp đã thấy Mã Gia Kỳ trò chuyện vui vẻ cùng Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn , lần ở nhà Mã Gia Kỳ , Đinh Trình Hâm đã gặp hai nhóc này rồi , nên không lấy làm lạ .
Mà Tống Á Hiên gặp lại Đinh Trình Hâm lại rất hào hứng , em thích những người đẹp , mà anh trai đặc biệt đẹp , nên em lại càng thích .
- Đinh ca , anh học cùng lớp với Mã ca sao?
Đinh Trình Hâm mỉm cười gật đầu .
- Đúng vậy , hai đứa học ở trường này luôn sao?
Tống Á Hiên hào hứng trả lời .
- Vâng , em và Diệu Văn học lớp 10A3.
Trừng hợp ghê , thì ra hai nhóc con này học cùng lớp với hai nhóc quỷ nhà cậu .
- Thế sao , vậy là em học chung với tiểu Hạ và tiểu Nghiêm rồi.
Lưu Diệu Văn vừa nghe đến hai cái tên kia liền bật dậy .
- Tiểu Nghiêm mà anh nói là Nghiêm Hạo Tường?
- Đúng vậy.
Lưu Diệu Văn thầm cảm thán trái đất này tròn ghê , quay qua quẩn lại vẫn là gặp hai người kia .
Trương Chân Nguyên thấy đám đông tụ hợp vui như thế liền tới góp chuyện , chiều này bọn họ có trận bóng rổ , đang thiếu người nên qua chiêu mộ một lát .
- Đinh ca , mày chiều nay đi chơi bóng không?
Đinh Trình Hâm thoải mái chấp nhận , dù sao chiều này cũng rảnh , đi vận động một lát .
- Vậy ở đây có ai muốn chơi không , chúng tôi đang thiếu người .
Lưu Diệu Văn hăng hái hẳn lên , nhóc muốn chơi bóng lâu rồi , mà lên đây vẫn chưa có thêm nhiều bạn , không thể chơi được , giờ được chơi ngại gì mà không đi .
- Em đi , Mã ca , anh chơi không ?
- Lớp trưởng , còn chỗ không ? - Mã Gia Kỳ hỏi .
- Vừa đủ .
Bọn học chốt 5h chiều sẽ tập hợp tại sân , Đinh Trình Hâm lại khá mong chờ , cậu muốn xem Mã Gia Kỳ chơi bóng rổ .
- Vậy chiều nay , Đinh ca dẫn mọi người ra sân nhé .
Chiều hôm đó , Nghiêm Hạo Tường cùng Hạ Tuấn Lâm cũng đến cổ vũ , ngoài Đinh Trình Hâm , Mã Gia Kỳ , Trương Chân Nguyên , Lưu Diệu Văn ra sân thì còn lại đều ở trên khán đài cổ vũ , Tống Á Hiên hễ cứ gần Hạ Tuấn Lâm là lại dính nhau , bỏ mặc Nghiêm Hạo Tường ngồi bơ vơ một mình , bất quá thì cũng quen rồi.
Khái đài cũng có kha khá người tới xem , có trai đẹp mà , ngại gì không đi , đa phần mọi người tới để cổ vũ Đinh Trình Hâm, nào ngờ cuối cùng bị Mã Gia Kỳ thu hút nên giờ toàn la hét tên Mã Gia Kỳ .
- Mã Gia Kỳ đẹp trai quá , tớ muốn làm bạn gái cậu ấy .
- Lão công , đẹp trai quá đi .....
-.....
Đinh Trình Hâm tức muốn nổ não , cậu còn chưa được gọi ai cho mấy người gọi. Không tập trung nên bóng đến lúc nào không hay , Đinh Trình Hâm ngay lặp tức bị trái bóng bay tới đập thẳng vào đầu , loạng choạng ngã xuống , kết quả là chân bị bong gân.
Lưu Diệu Văn cùng Trương Chân Nguyên dìu cậu ra khỏi sân , xem xét tình hình , Lưu Diệu Văn ngó ngó xung quanh chả thấy Mã Gia Kỳ đâu .
Ba người kia ở trên khán đài cũng nhanh chóng chạy xuống , Hạ Tuấn Lâm lo lắng hỏi thăm .
- Đinh ca , anh bị bong gân rồi .
- Ở đây có ai biết nắn chân lại không ? - Nghiêm Hạo Tường lên tiếng .
Mọi người đồng loạt lắc đầu , Nghiêm Hạo Tường nhìn qua Trương Chân Nguyên , Chân Nguyên lập tức lắc đầu .
- Anh nhát tay lắm , đừng nhìn anh .
- Tránh ra một chút .
Mã Gia Kỳ không biết từ đâu đi tới , trên tay cầm theo một cái khăn và bọc đá lạnh.
- Cậu tự đắp lên chân đi , các cậu đưa cậu ấy lên phòng y tế .
Ngay lúc Mã Gia Kỳ định bỏ đi , Đinh Trình Hâm kéo áo anh lại .
- Chân tớ đau , cậu cõng tớ .
- Ở đây có rất nhiều người , tùy cậu chọn.
Vừa dứt câu , cả đám khi nãy đứng quanh Đinh Trình Hâm lập tức chạy tiêu tan , không chừa lại một móng nào , Đinh Trình Hâm thầm thả cho bọn họ một nút like to đùng , đúng là anh em tốt .
- Không còn ai nữa , cậu cõng tớ .
- Vì sao phải cõng cậu .
Đinh Trình Hâm đuối lí , ngay lặp tức nằm xuống ăn vạ .
- Cậu không cõng tớ nằm đây luôn , đợi tới khi nào đâu chết thì thôi , dù sao ai cũng không quan tâm tớ .
Mã Gia Kỳ vốn định bỏ đi , nào ngờ Đinh Trình Hâm bất ngờ đứng lên mặc kệ chân đau , kết quả là vừa đứng lên lại lặp tức ngã , nhưng chỗ ngã này Đinh Trình Hâm nhận xét là không tồi , ngã thẳng vào lòng Mã Gia Kỳ .
Mã Gia Kỳ hết cách , đành cúi người xuống cho Đinh Trình Hâm leo lên , miệng thầm oán trách .
- Thật không biết vì sao tôi lại dính phải một người như cậu , vừa bám người vừa đào hoa .
Tối hôm đó , diễn đàn trường được một phen náo loạn , học tra được bạn học mới cõng , tình huống này chưa từng thấy bao giờ , mà bạn học mới rất đẹp trai kia có khi nào là mục tiêu mới của học tra Đinh ?
Hạ Tuấn Lâm bên cạnh nhìn thấy gương mặt đầy khó coi của Nghiêm Hạo Tường, không nhịn được cười.
- Nghĩ gì mà trông khó coi thế hả?
Nghiêm Hạo Tường quay qua nhìn Hạ Tuấn Lâm hồi lâu mới lên tiếng .
- Hạ , cậu nói xem , Đinh ca làm sao lại có phản ứng kì lạ như vậy chứ .
Hạ Tuấn Lâm vừa nhìn đã biết Nghiêm Hạo Tường vốn không hiểu chữ "đặc biệt" mà Đinh Trình Hâm nói là gì , cũng đúng , cậu bạn đồng niên nhà Lâm rất không có não yêu đương .
- Thì anh ấy nói rồi đó , Mã ca đặc biệt .
- Đặc biệt ? Đặc biệt chỗ nào , hung dữ giống anh ấy hả ?
Phải nói là Nghiêm Hạo Tường trông thì có vẻ chững chạc nhưng suy nghĩ như tiểu hài tử , nói đến như thế mà Hạo Tường vẫn còn chưa hiểu ra được , Hạ Tuấn Lâm đành làm quân sư chỉ đường dẫn lối cho nhóc con chưa thấu tình đạt lí này .
- Là do có tình cảm .
Nghiêm Hạo Tường trực tiếp ngơ rồi , tình cảm? Là sao thế , có tình cảm thì đặc biệt thay đổi một con người vậy sao ?
- Thế tớ như này là có tình cảm với cậu không ?
Thật không hiểu trong đầu Nghiêm Hạo Tường có cái gì , ai lại đi trực tiếp hỏi một câu hỏi như thế , Hạ Tuấn Lâm nghe xong chỉ biết thở dài , quả nhiên là vẫn chưa thể lớn nổi , vẫn chỉ là tiểu Nghiêm thôi .
Trên hành lang lớp học , Đinh Trình Hâm lững thững về lớp , vừa đến của lớp đã thấy Mã Gia Kỳ trò chuyện vui vẻ cùng Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn , lần ở nhà Mã Gia Kỳ , Đinh Trình Hâm đã gặp hai nhóc này rồi , nên không lấy làm lạ .
Mà Tống Á Hiên gặp lại Đinh Trình Hâm lại rất hào hứng , em thích những người đẹp , mà anh trai đặc biệt đẹp , nên em lại càng thích .
- Đinh ca , anh học cùng lớp với Mã ca sao?
Đinh Trình Hâm mỉm cười gật đầu .
- Đúng vậy , hai đứa học ở trường này luôn sao?
Tống Á Hiên hào hứng trả lời .
- Vâng , em và Diệu Văn học lớp 10A3.
Trừng hợp ghê , thì ra hai nhóc con này học cùng lớp với hai nhóc quỷ nhà cậu .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Thế sao , vậy là em học chung với tiểu Hạ và tiểu Nghiêm rồi.
Lưu Diệu Văn vừa nghe đến hai cái tên kia liền bật dậy .
- Tiểu Nghiêm mà anh nói là Nghiêm Hạo Tường?
- Đúng vậy.
Lưu Diệu Văn thầm cảm thán trái đất này tròn ghê , quay qua quẩn lại vẫn là gặp hai người kia .
Trương Chân Nguyên thấy đám đông tụ hợp vui như thế liền tới góp chuyện , chiều này bọn họ có trận bóng rổ , đang thiếu người nên qua chiêu mộ một lát .
- Đinh ca , mày chiều nay đi chơi bóng không?
Đinh Trình Hâm thoải mái chấp nhận , dù sao chiều này cũng rảnh , đi vận động một lát .
- Vậy ở đây có ai muốn chơi không , chúng tôi đang thiếu người .
Lưu Diệu Văn hăng hái hẳn lên , nhóc muốn chơi bóng lâu rồi , mà lên đây vẫn chưa có thêm nhiều bạn , không thể chơi được , giờ được chơi ngại gì mà không đi .
- Em đi , Mã ca , anh chơi không ?
- Lớp trưởng , còn chỗ không ? - Mã Gia Kỳ hỏi .
- Vừa đủ .
Bọn học chốt 5h chiều sẽ tập hợp tại sân , Đinh Trình Hâm lại khá mong chờ , cậu muốn xem Mã Gia Kỳ chơi bóng rổ .
- Vậy chiều nay , Đinh ca dẫn mọi người ra sân nhé .
Chiều hôm đó , Nghiêm Hạo Tường cùng Hạ Tuấn Lâm cũng đến cổ vũ , ngoài Đinh Trình Hâm , Mã Gia Kỳ , Trương Chân Nguyên , Lưu Diệu Văn ra sân thì còn lại đều ở trên khán đài cổ vũ , Tống Á Hiên hễ cứ gần Hạ Tuấn Lâm là lại dính nhau , bỏ mặc Nghiêm Hạo Tường ngồi bơ vơ một mình , bất quá thì cũng quen rồi.
Khái đài cũng có kha khá người tới xem , có trai đẹp mà , ngại gì không đi , đa phần mọi người tới để cổ vũ Đinh Trình Hâm, nào ngờ cuối cùng bị Mã Gia Kỳ thu hút nên giờ toàn la hét tên Mã Gia Kỳ .
- Mã Gia Kỳ đẹp trai quá , tớ muốn làm bạn gái cậu ấy .
- Lão công , đẹp trai quá đi .....
-.....
Đinh Trình Hâm tức muốn nổ não , cậu còn chưa được gọi ai cho mấy người gọi. Không tập trung nên bóng đến lúc nào không hay , Đinh Trình Hâm ngay lặp tức bị trái bóng bay tới đập thẳng vào đầu , loạng choạng ngã xuống , kết quả là chân bị bong gân.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lưu Diệu Văn cùng Trương Chân Nguyên dìu cậu ra khỏi sân , xem xét tình hình , Lưu Diệu Văn ngó ngó xung quanh chả thấy Mã Gia Kỳ đâu .
Ba người kia ở trên khán đài cũng nhanh chóng chạy xuống , Hạ Tuấn Lâm lo lắng hỏi thăm .
- Đinh ca , anh bị bong gân rồi .
- Ở đây có ai biết nắn chân lại không ? - Nghiêm Hạo Tường lên tiếng .
Mọi người đồng loạt lắc đầu , Nghiêm Hạo Tường nhìn qua Trương Chân Nguyên , Chân Nguyên lập tức lắc đầu .
- Anh nhát tay lắm , đừng nhìn anh .
- Tránh ra một chút .
Mã Gia Kỳ không biết từ đâu đi tới , trên tay cầm theo một cái khăn và bọc đá lạnh.
- Cậu tự đắp lên chân đi , các cậu đưa cậu ấy lên phòng y tế .
Ngay lúc Mã Gia Kỳ định bỏ đi , Đinh Trình Hâm kéo áo anh lại .
- Chân tớ đau , cậu cõng tớ .
- Ở đây có rất nhiều người , tùy cậu chọn.
Vừa dứt câu , cả đám khi nãy đứng quanh Đinh Trình Hâm lập tức chạy tiêu tan , không chừa lại một móng nào , Đinh Trình Hâm thầm thả cho bọn họ một nút like to đùng , đúng là anh em tốt .
- Không còn ai nữa , cậu cõng tớ .
- Vì sao phải cõng cậu .
Đinh Trình Hâm đuối lí , ngay lặp tức nằm xuống ăn vạ .
- Cậu không cõng tớ nằm đây luôn , đợi tới khi nào đâu chết thì thôi , dù sao ai cũng không quan tâm tớ .
Mã Gia Kỳ vốn định bỏ đi , nào ngờ Đinh Trình Hâm bất ngờ đứng lên mặc kệ chân đau , kết quả là vừa đứng lên lại lặp tức ngã , nhưng chỗ ngã này Đinh Trình Hâm nhận xét là không tồi , ngã thẳng vào lòng Mã Gia Kỳ .
Mã Gia Kỳ hết cách , đành cúi người xuống cho Đinh Trình Hâm leo lên , miệng thầm oán trách .
- Thật không biết vì sao tôi lại dính phải một người như cậu , vừa bám người vừa đào hoa .
Tối hôm đó , diễn đàn trường được một phen náo loạn , học tra được bạn học mới cõng , tình huống này chưa từng thấy bao giờ , mà bạn học mới rất đẹp trai kia có khi nào là mục tiêu mới của học tra Đinh ?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro