[Kỳ Hâm] Cùng Nhau Đi Hết Thanh Xuân
Chương 22
2024-09-29 13:26:58
Tình cảm Mã Gia Kỳ dành cho Thiên Tinh là ngày càng lớn, cô muốn gì anh đều chiều theo, kế cả có để anh một mình xách đóng đồ cô mua đi theo cô cả ngày Mã Gia Kỳ cũng không hề oán than . Mỗi ngày đều đặn mang đồ ăn mình nấu đến , quà cáp mỗi dịp lễ đều là anh chuẩn bị, Thiên Tinh chưa từng tặng hay làm gì cho Mã Gia Kỳ .
Thiên Tinh ngày càng lạnh nhạt với Mã Gia Kỳ , cô thường hay bỏ mặc hoặc trễ nãi trong các buổi hẹn , ngó lơ những tin nhắn của Mã Gia Kỳ , Mã Gia Kỳ cũng chẳng buồn đến thăm .
Hôm đó là ngày thi cuối cùng năm học, anh quyết định vào ngày này sẽ tỏ tình với Thiên Tinh, mọi thứ đều đã chuẩn bị kỹ lưỡng, chỉ đợi tan học, Mã Gia Kỳ sẽ lặp tức đứng trước toàn trường tỏ tình .
Với tính cách không mấy hướng ngoại của mình, lựa chọn này khiến Mã Gia Kỳ đăn đo không thôi ,nhưng vì tình cảm mình dành cho Thiên Tinh, Mã Gia Kỳ dũng cảm đứng trước mặt cô bày tỏ .
Mã Gia Kỳ thật lòng thật tâm nói ra tình cảm của mình , cuối cùng nhận lại chỉ là lời từ chối như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt anh .
Khi hỏi đến lí do, cô ta trào phúng , cười cợt trả lời .
Cậu biết gì không Mã Gia Kỳ, ngay từ đầu tôi theo đuổi cậu chỉ là vì khuôn mặt này của cậu đẹp, cậu ngây thơ dễ đổ gục, nên tôi chỉ muốn trêu đùa một chút, ai ngờ cậu thật lòng thích tôi đến thế.Đồ ăn cậu nấu cũng tạm được, nên tôi mới để cậu theo đuổi tôi, xem cậu như một người hầu để sai vặt, những món quà cậu tặng, tôi vứt hết rồi, chả có gì giá trị, thứ tôi cần là những đồ xa xỉ xứng đáng với tôi, chứ không phải mấy cái bánh tự làm rẻ mạt của cậu .Cậu tưởng cậu là người duy nhất được tôi để ý sao? Không hề,người theo đuổi tôi xếp hàng dài, tôi muốn kiểu nào cũng có , cậu đến cùng chỉ là món đồ chơi của tôi mà thôi .Mã Gia Kỳ nghe đến ong ong cả đầu , thì ra bấy lâu nay là một mình anh ngộ nhận, một mình ăn ôm mơ mộng hão huyền .
Sau ngày hôm đó, Mã Gia Kỳ trở thành tâm điểm của sự chú ý, mọi người giễu cợt, cười nhạo Mã Gia Kỳ không biết tự nhận thức bản thân mình .
Tống Á Hiên cùng Lưu Diệu Văn sau khi biết tin, lửa giận lặp tức phun trào , xồn xồn lên muốn tìm cô ta tính sổ, chỉ là bị Mã Gia Kỳ ngăn cản, anh không muốn dính dáng gì đến Thiên Tinh nữa .
Cũng từ đó, Mã Gia Kỳ hoàn toàn khép mình lại, không tiếp xúc thân thiết với ai nữa ngoại trừ Tống Á Hiên và
Lưu Diệu Văn, kết thúc năm học liền nói ba mẹ năm sau cho mình chuyển trường .
Mọi việc cứ thế trôi vào dĩ vãng, tính tình Mã Gia Kỳ cũng trầm lắng hơn, trái tim của anh cũng không loạn nhịp thêm lần nào nữa cho đến khi gặp Đinh Trình Hâm. Nguồn năng lượng toả ra từ Đinh Trình Hâm khiến Mã Gia Kỳ bất tri bất giác cảm thấy dễ chịu, tâm có chút nao núng .
Nào ngờ, chuyển đến trường mới chưa được bao lâu, Thiên Tinh lại bám theo Mã Gia Kỳ đến tận đây, cô ta sau khi từ chối Mã Gia Kỳ thì tiếp tục quen thêm nhiều người khác, nhưng mãi vẫn không hài lòng, những người khác hoa mỹ cầu kỳ, không ai thật tâm chăm sóc cô như cách Mã Gia Kỳ từng làm .
Lúc chuẩn bị chuyển tới Thiên Tinh cho rằng mình sẽ dễ dàng nắm lấy trái tim của Mã Gia Kỳ một lần nữa, nào ngờ, khi Thiên Tinh đến, Mã Gia Kỳ đối với Đinh Trình Hâm đã có chút động tâm, một chút cũng không để ý tới một người cũ như cô .
Chiều hôm đó có tiết phụ đạo thêm vào buổi tối, Thiên Tinh mang theo hộp cơm của mình để xuống bàn Mã Gia Kỳ, dịu dàng nói .
- Gia Kỳ , cái này tớ đặc biệt làm cho cậu , nhớ ăn đó .
Trương Chân Nguyên quay xuống hết nhìn Mã Gia Kỳ lại quay qua nhìn Đinh Trình Hâm, Đinh Trình Hâm ngồi kế bên nhìn hộp cơm rồi lại quay qua nhìn Mã Gia Kỳ mặt mày rầu rĩ . Mã Gia Kỳ thấy cậu như thế liền hỏi.
- Làm sao đấy , đói rồi hả ?
Đinh Trình Hâm gật đầu , bĩu môi oán trách .
- Ừm, haizz, có ai được người ta nấu cơm cho ăn đâu mà biết, Trương ca, tao với mày đi mua đồ ăn , để cậu ấy tự mình thưởng thức mỹ vị do mỹ nhân nấu đi .
Mã Gia Kỳ cười thầm, này là sao đây ? Ý là đang trách móc anh đó đúng không . Đinh Trình Hâm đã kéo tay
Trương Chân Nguyên đi mất, Mã Gia Kỳ nhanh chóng đi theo, thuận tiện cầm theo hộp cơm .
Đi ngang thùng rác, cũng thuận tiện bỏ vào đó luôn, nhanh chóng đuổi theo Đinh Trình Hâm đang bá vai Trương Chân Nguyên đi phía trước .
Trương Chân Nguyên thấy anh chạy theo, lớn tiếng trêu chọc .
- Mày có cơm rồi còn đi theo tụi tao? Là đang chê cơm của mỹ nhân nấu không ngon sao ?
Mã Gia Kỳ nhéo vai Trương Chân Nguyên một phát, bình thản nói .
- Làm sao tao biết được nó ngon hay không ?
Đinh Trình Hâm quay qua, cả đầu đầy chấm hỏi .
Y là sao , cậu chưa ăn hả?Tôi vứt rồi .Thật sao ?Đinh Trình Hâm phấn khích tột độ nên tông giọng có hơi cao, Mã Gia Kỳ nhìn cậu chầm chẩm, Đinh Trình Hâm có hơi chột dạ .
Sao tôi vứt đồ ăn mà trông cậu có vẻ vui thế ?A, không có gì .
Trương Chân Nguyên đi bên cạnh chỉ biết cười, biết làm sao được, Trương Chân Nguyên dám cá Đinh Trình Hâm đang mở cờ trong bụng .
———-
Cầu mong hôm nay sẽ là ngày yên bình, xin hãy nhẹ nhàng với các bảo bối của Bạo Mễ Hoa .
Thiên Tinh ngày càng lạnh nhạt với Mã Gia Kỳ , cô thường hay bỏ mặc hoặc trễ nãi trong các buổi hẹn , ngó lơ những tin nhắn của Mã Gia Kỳ , Mã Gia Kỳ cũng chẳng buồn đến thăm .
Hôm đó là ngày thi cuối cùng năm học, anh quyết định vào ngày này sẽ tỏ tình với Thiên Tinh, mọi thứ đều đã chuẩn bị kỹ lưỡng, chỉ đợi tan học, Mã Gia Kỳ sẽ lặp tức đứng trước toàn trường tỏ tình .
Với tính cách không mấy hướng ngoại của mình, lựa chọn này khiến Mã Gia Kỳ đăn đo không thôi ,nhưng vì tình cảm mình dành cho Thiên Tinh, Mã Gia Kỳ dũng cảm đứng trước mặt cô bày tỏ .
Mã Gia Kỳ thật lòng thật tâm nói ra tình cảm của mình , cuối cùng nhận lại chỉ là lời từ chối như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt anh .
Khi hỏi đến lí do, cô ta trào phúng , cười cợt trả lời .
Cậu biết gì không Mã Gia Kỳ, ngay từ đầu tôi theo đuổi cậu chỉ là vì khuôn mặt này của cậu đẹp, cậu ngây thơ dễ đổ gục, nên tôi chỉ muốn trêu đùa một chút, ai ngờ cậu thật lòng thích tôi đến thế.Đồ ăn cậu nấu cũng tạm được, nên tôi mới để cậu theo đuổi tôi, xem cậu như một người hầu để sai vặt, những món quà cậu tặng, tôi vứt hết rồi, chả có gì giá trị, thứ tôi cần là những đồ xa xỉ xứng đáng với tôi, chứ không phải mấy cái bánh tự làm rẻ mạt của cậu .Cậu tưởng cậu là người duy nhất được tôi để ý sao? Không hề,người theo đuổi tôi xếp hàng dài, tôi muốn kiểu nào cũng có , cậu đến cùng chỉ là món đồ chơi của tôi mà thôi .Mã Gia Kỳ nghe đến ong ong cả đầu , thì ra bấy lâu nay là một mình anh ngộ nhận, một mình ăn ôm mơ mộng hão huyền .
Sau ngày hôm đó, Mã Gia Kỳ trở thành tâm điểm của sự chú ý, mọi người giễu cợt, cười nhạo Mã Gia Kỳ không biết tự nhận thức bản thân mình .
Tống Á Hiên cùng Lưu Diệu Văn sau khi biết tin, lửa giận lặp tức phun trào , xồn xồn lên muốn tìm cô ta tính sổ, chỉ là bị Mã Gia Kỳ ngăn cản, anh không muốn dính dáng gì đến Thiên Tinh nữa .
Cũng từ đó, Mã Gia Kỳ hoàn toàn khép mình lại, không tiếp xúc thân thiết với ai nữa ngoại trừ Tống Á Hiên và
Lưu Diệu Văn, kết thúc năm học liền nói ba mẹ năm sau cho mình chuyển trường .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mọi việc cứ thế trôi vào dĩ vãng, tính tình Mã Gia Kỳ cũng trầm lắng hơn, trái tim của anh cũng không loạn nhịp thêm lần nào nữa cho đến khi gặp Đinh Trình Hâm. Nguồn năng lượng toả ra từ Đinh Trình Hâm khiến Mã Gia Kỳ bất tri bất giác cảm thấy dễ chịu, tâm có chút nao núng .
Nào ngờ, chuyển đến trường mới chưa được bao lâu, Thiên Tinh lại bám theo Mã Gia Kỳ đến tận đây, cô ta sau khi từ chối Mã Gia Kỳ thì tiếp tục quen thêm nhiều người khác, nhưng mãi vẫn không hài lòng, những người khác hoa mỹ cầu kỳ, không ai thật tâm chăm sóc cô như cách Mã Gia Kỳ từng làm .
Lúc chuẩn bị chuyển tới Thiên Tinh cho rằng mình sẽ dễ dàng nắm lấy trái tim của Mã Gia Kỳ một lần nữa, nào ngờ, khi Thiên Tinh đến, Mã Gia Kỳ đối với Đinh Trình Hâm đã có chút động tâm, một chút cũng không để ý tới một người cũ như cô .
Chiều hôm đó có tiết phụ đạo thêm vào buổi tối, Thiên Tinh mang theo hộp cơm của mình để xuống bàn Mã Gia Kỳ, dịu dàng nói .
- Gia Kỳ , cái này tớ đặc biệt làm cho cậu , nhớ ăn đó .
Trương Chân Nguyên quay xuống hết nhìn Mã Gia Kỳ lại quay qua nhìn Đinh Trình Hâm, Đinh Trình Hâm ngồi kế bên nhìn hộp cơm rồi lại quay qua nhìn Mã Gia Kỳ mặt mày rầu rĩ . Mã Gia Kỳ thấy cậu như thế liền hỏi.
- Làm sao đấy , đói rồi hả ?
Đinh Trình Hâm gật đầu , bĩu môi oán trách .
- Ừm, haizz, có ai được người ta nấu cơm cho ăn đâu mà biết, Trương ca, tao với mày đi mua đồ ăn , để cậu ấy tự mình thưởng thức mỹ vị do mỹ nhân nấu đi .
Mã Gia Kỳ cười thầm, này là sao đây ? Ý là đang trách móc anh đó đúng không . Đinh Trình Hâm đã kéo tay
Trương Chân Nguyên đi mất, Mã Gia Kỳ nhanh chóng đi theo, thuận tiện cầm theo hộp cơm .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đi ngang thùng rác, cũng thuận tiện bỏ vào đó luôn, nhanh chóng đuổi theo Đinh Trình Hâm đang bá vai Trương Chân Nguyên đi phía trước .
Trương Chân Nguyên thấy anh chạy theo, lớn tiếng trêu chọc .
- Mày có cơm rồi còn đi theo tụi tao? Là đang chê cơm của mỹ nhân nấu không ngon sao ?
Mã Gia Kỳ nhéo vai Trương Chân Nguyên một phát, bình thản nói .
- Làm sao tao biết được nó ngon hay không ?
Đinh Trình Hâm quay qua, cả đầu đầy chấm hỏi .
Y là sao , cậu chưa ăn hả?Tôi vứt rồi .Thật sao ?Đinh Trình Hâm phấn khích tột độ nên tông giọng có hơi cao, Mã Gia Kỳ nhìn cậu chầm chẩm, Đinh Trình Hâm có hơi chột dạ .
Sao tôi vứt đồ ăn mà trông cậu có vẻ vui thế ?A, không có gì .
Trương Chân Nguyên đi bên cạnh chỉ biết cười, biết làm sao được, Trương Chân Nguyên dám cá Đinh Trình Hâm đang mở cờ trong bụng .
———-
Cầu mong hôm nay sẽ là ngày yên bình, xin hãy nhẹ nhàng với các bảo bối của Bạo Mễ Hoa .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro