[Kỳ Hâm] Cùng Nhau Đi Hết Thanh Xuân
Chương 41
2024-09-29 13:26:58
Đúng như lời đã hứa , cuối tuần đó, cả bọn tụ họp lại nhà của Mã Gia Kỳ , chính là căn nhà mà ba mẹ đã thuê cho anh và hai nhóc đế lên đây ở, rồi đi học, thế mà cả bọn lại kéo nhau đi ở kí túc xá trường .
Muốn ăn thì phải đi mua đồ ăn , mà việc này được giao cho Trương Chân Nguyên và Nghiêm Hạo Tường - Thanh niên chuyên đốt bếp đi mua, và sau đợt đấy, cả đời sáu người bọn họ cũng không để cho Nghiêm Hạo Tường đi mua đồ lần nào nữa , còn đi nữa chắc người nọ đem luôn cả cái chợ về quá . (1
Đồ xài được thì không có bao nhiêu, mà mấy thứ linh tinh lặt vặt thì nhiều vô kể, lúc đem đóng đồ đó về Trương Chân Nguyên đã có dự cảm mình sẽ bị Mã ca và Đinh ca giáo huấn một trận ra trò .
Không ngoài dự đoán , Mã Gia Kỳ nhìn bọc này bọc kia mà đại đa phần là đồ ăn vặt thì nhíu mày , lia mắt tới
Nghiêm Hạo Tường thì cậu chàng kịch liệt tránh ánh mắt của anh, lia qua Trương Chân Nguyên thì người đã nép sau lưng Đinh Trình Hâm làm bia đỡ đạn .
Mã Gia Kỳ thở dài, Trương Chân Nguyên đúng là hiểu anh, biết điểm yếu của Mã Gia Kỳ năm ở Đinh Trình Hâm, chọn đúng cậu để nép, anh chỉ thở dài .
- Đem đồ vào, còn đứng đó là nhịn hết cả đám nhé .
Trương Chân Nguyên xông xáo chạy lên xách đồ vào , cả Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên cũng đến giúp đỡ , Đinh Trình Hâm nhanh chóng bắt Nghiêm Hạo Tường lại, không cho cậu chàng chạy thoát. Một tay nhéo lỗ tai
Nghiêm Hạo Tường kéo mạnh .
- Nhóc con , ai biểu em mua cả đống đồ linh tinh về thế này hả ?
Nghiêm Hạo Tường bị nhéo la oai oái , tay cố gỡ tay Đinh Trình Hâm ra khỏi tai mình , mếu máo .
- Đinh caa, đau em .
Đinh Trình Hâm nhất quyết không buông, phải trị cái tật tiêu xài hoang phí này của Nghiêm Hạo Tường nhanh thôi, nếu không có ngày nhà họ Nghiêm phá sản vì cái tên phá gia chi tử này mất .
- Biết đau sao ? Anh nói bao nhiêu lần rồi hả ?
Nghiêm Hạo Tường nào có biết lỗi, cậu chàng nghĩ thích thì mình mua thôi, dẫu sao mình cũng có tiền để trả mà, đâu có ăn quỵt của ai cái gì đâu mà sao ai cũng mắng .
- A Trình caaaaaa.
Tới nữa rồi đó, hễ mà Đinh Trình Hâm định giáo huấn cậu chàng một trận là y như rằng , Nghiêm Hạo Tường sẽ đem cái danh xưng thuở nhỏ này ra để làm bia đỡ đạn, phải gọi là trăm lần làm đều thành công cả .
Đinh Trình Hâm vô cùng hoài niệm khoảng thời gian Nghiêm Hạo Tường còn bé, cứ đeo theo anh gọi "A Trình ca" . Chiêu này quả thật có hiệu quả, Đinh Trình Hâm mạ chóng thả tay ra. Nhưng vẫn còn răn đe .
- Con mot lan nua thi biet tay anh.
Lúc Đinh Trình Hâm còn ở đó thì giả vờ khuất phục, lúc cậu đi rồi thì lém lỉnh le lưỡi làm mặt xấu , vẫn không nhận ra được mình đã làm gì để cậu mắng .
Hạ Tuấn Lâm bên cạnh thở dài , Lâm đã quen với cảnh này từ lâu rồi , sở dĩ như thế là do , có một lần , Hạ Tuấn Lâm ra ngoài dạo chơi cùng Nghiêm Hạo Tường, lúc đó Nghiêm và Lâm còn nhỏ, nên làm gì có bao nhiêu tiền trong người .
Ấy thế mà Hạ Tuấn Lâm gặp cái gì cũng buộc miệng nói thèm, còn Nghiêm Hạo Tường thì cái gì cũng chiều
Lâm , Hạ Tuấn Lâm thèm cái gì , Nghiêm Hạo Tường cũng xông xáo chạy đến mua cho cậu cái đó , chỉ trong chốc lát, cá hai đã sạch túi .
Thế mà Nghiêm Hạo Tường nào có chịu dừng, thấy Hạ Tuấn Lâm thèm cái gì là tấp vào mua cái đó, may là ở đó người ta quen mặt cậu ấm nhà họ Nghiêm nên người ta cho thiếu .
Đến khi ăn no nê xong, Nghiêm Hạo Tường dắt tay Hạ Tuấn Lâm đi về, về đến nhà, đã thấy mẹ Nghiêm cầm trên tay tờ giấy dài sọc, cạnh đó còn có thêm mấy cô chú bán hàng khi nãy. Mẹ Nghiêm trả tiền cho người ta xong . Thấy Nghiêm Hạo Tường trở về , gọi cậu chàng lại .
- Tiểu Nghiêm, con qua đây, đứng khoanh tay lại. Hạ nhi con lại đây ngồi với dì .
Nghiêm Hạo Tường không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn ngoan ngoãn lại đứng khoanh tay nghiêm chỉnh, Hạ Tuấn Lâm hoang mang, chạy tới trèo lên ghế ngồi cạnh mẹ Nghiêm .
- Tiểu Nghiêm , con đi đâu làm gì mà để người ta xách giấy nợ đến đòi tiền mẹ thế ?
Nghiêm Hạo Tường không có ý gì là giấu diễm , thành thật khai báo .
- Con dẫn Hạ đi ăn, mà tiền mẹ cho ít quá, nên chưa gì đã hết.
Mẹ Nghiêm thở dài, thằng nhóc này biết tiền tiêu vặt đó so với con nhà người ta đã là nhiều rồi không thế? Vậy mà còn chê ít đúng là y chang ông chồng tiêu xài hoang phí của bà .
Bà không nhìn tới Nghiêm Hạo Tường nữa, mặt mày vui vẻ kéo tay Hạ Tuấn Lâm vào bếp .
- Con đứng đó hối lỗi đi , bé Hạ, con vào đây, dì lấy bánh cho con ăn. (3
Hạ Tuấn Lâm ngoan ngoãn đi theo, còn Nghiêm Hạo Tường vẫn đứng đó, nhưng hình như chả giống đang hối lỗi, hai tay đút túi quần, mặt nghênh nghênh ngẩng cao đầu, nhìn nào có giống đang bị phạt .
Hạ Tuấn Lâm được mẹ Nghiêm cho bánh, vui vẻ xách đĩa bánh chạy ra san sẻ với Nghiêm Hạo Tường đang chịu phạt. Mẹ Nghiêm nhìn chỉ biết lắc đầu cười, hai đứa nhóc này có phải hơi dính nhau rồi không .
Muốn ăn thì phải đi mua đồ ăn , mà việc này được giao cho Trương Chân Nguyên và Nghiêm Hạo Tường - Thanh niên chuyên đốt bếp đi mua, và sau đợt đấy, cả đời sáu người bọn họ cũng không để cho Nghiêm Hạo Tường đi mua đồ lần nào nữa , còn đi nữa chắc người nọ đem luôn cả cái chợ về quá . (1
Đồ xài được thì không có bao nhiêu, mà mấy thứ linh tinh lặt vặt thì nhiều vô kể, lúc đem đóng đồ đó về Trương Chân Nguyên đã có dự cảm mình sẽ bị Mã ca và Đinh ca giáo huấn một trận ra trò .
Không ngoài dự đoán , Mã Gia Kỳ nhìn bọc này bọc kia mà đại đa phần là đồ ăn vặt thì nhíu mày , lia mắt tới
Nghiêm Hạo Tường thì cậu chàng kịch liệt tránh ánh mắt của anh, lia qua Trương Chân Nguyên thì người đã nép sau lưng Đinh Trình Hâm làm bia đỡ đạn .
Mã Gia Kỳ thở dài, Trương Chân Nguyên đúng là hiểu anh, biết điểm yếu của Mã Gia Kỳ năm ở Đinh Trình Hâm, chọn đúng cậu để nép, anh chỉ thở dài .
- Đem đồ vào, còn đứng đó là nhịn hết cả đám nhé .
Trương Chân Nguyên xông xáo chạy lên xách đồ vào , cả Lưu Diệu Văn và Tống Á Hiên cũng đến giúp đỡ , Đinh Trình Hâm nhanh chóng bắt Nghiêm Hạo Tường lại, không cho cậu chàng chạy thoát. Một tay nhéo lỗ tai
Nghiêm Hạo Tường kéo mạnh .
- Nhóc con , ai biểu em mua cả đống đồ linh tinh về thế này hả ?
Nghiêm Hạo Tường bị nhéo la oai oái , tay cố gỡ tay Đinh Trình Hâm ra khỏi tai mình , mếu máo .
- Đinh caa, đau em .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đinh Trình Hâm nhất quyết không buông, phải trị cái tật tiêu xài hoang phí này của Nghiêm Hạo Tường nhanh thôi, nếu không có ngày nhà họ Nghiêm phá sản vì cái tên phá gia chi tử này mất .
- Biết đau sao ? Anh nói bao nhiêu lần rồi hả ?
Nghiêm Hạo Tường nào có biết lỗi, cậu chàng nghĩ thích thì mình mua thôi, dẫu sao mình cũng có tiền để trả mà, đâu có ăn quỵt của ai cái gì đâu mà sao ai cũng mắng .
- A Trình caaaaaa.
Tới nữa rồi đó, hễ mà Đinh Trình Hâm định giáo huấn cậu chàng một trận là y như rằng , Nghiêm Hạo Tường sẽ đem cái danh xưng thuở nhỏ này ra để làm bia đỡ đạn, phải gọi là trăm lần làm đều thành công cả .
Đinh Trình Hâm vô cùng hoài niệm khoảng thời gian Nghiêm Hạo Tường còn bé, cứ đeo theo anh gọi "A Trình ca" . Chiêu này quả thật có hiệu quả, Đinh Trình Hâm mạ chóng thả tay ra. Nhưng vẫn còn răn đe .
- Con mot lan nua thi biet tay anh.
Lúc Đinh Trình Hâm còn ở đó thì giả vờ khuất phục, lúc cậu đi rồi thì lém lỉnh le lưỡi làm mặt xấu , vẫn không nhận ra được mình đã làm gì để cậu mắng .
Hạ Tuấn Lâm bên cạnh thở dài , Lâm đã quen với cảnh này từ lâu rồi , sở dĩ như thế là do , có một lần , Hạ Tuấn Lâm ra ngoài dạo chơi cùng Nghiêm Hạo Tường, lúc đó Nghiêm và Lâm còn nhỏ, nên làm gì có bao nhiêu tiền trong người .
Ấy thế mà Hạ Tuấn Lâm gặp cái gì cũng buộc miệng nói thèm, còn Nghiêm Hạo Tường thì cái gì cũng chiều
Lâm , Hạ Tuấn Lâm thèm cái gì , Nghiêm Hạo Tường cũng xông xáo chạy đến mua cho cậu cái đó , chỉ trong chốc lát, cá hai đã sạch túi .
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thế mà Nghiêm Hạo Tường nào có chịu dừng, thấy Hạ Tuấn Lâm thèm cái gì là tấp vào mua cái đó, may là ở đó người ta quen mặt cậu ấm nhà họ Nghiêm nên người ta cho thiếu .
Đến khi ăn no nê xong, Nghiêm Hạo Tường dắt tay Hạ Tuấn Lâm đi về, về đến nhà, đã thấy mẹ Nghiêm cầm trên tay tờ giấy dài sọc, cạnh đó còn có thêm mấy cô chú bán hàng khi nãy. Mẹ Nghiêm trả tiền cho người ta xong . Thấy Nghiêm Hạo Tường trở về , gọi cậu chàng lại .
- Tiểu Nghiêm, con qua đây, đứng khoanh tay lại. Hạ nhi con lại đây ngồi với dì .
Nghiêm Hạo Tường không biết chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn ngoan ngoãn lại đứng khoanh tay nghiêm chỉnh, Hạ Tuấn Lâm hoang mang, chạy tới trèo lên ghế ngồi cạnh mẹ Nghiêm .
- Tiểu Nghiêm , con đi đâu làm gì mà để người ta xách giấy nợ đến đòi tiền mẹ thế ?
Nghiêm Hạo Tường không có ý gì là giấu diễm , thành thật khai báo .
- Con dẫn Hạ đi ăn, mà tiền mẹ cho ít quá, nên chưa gì đã hết.
Mẹ Nghiêm thở dài, thằng nhóc này biết tiền tiêu vặt đó so với con nhà người ta đã là nhiều rồi không thế? Vậy mà còn chê ít đúng là y chang ông chồng tiêu xài hoang phí của bà .
Bà không nhìn tới Nghiêm Hạo Tường nữa, mặt mày vui vẻ kéo tay Hạ Tuấn Lâm vào bếp .
- Con đứng đó hối lỗi đi , bé Hạ, con vào đây, dì lấy bánh cho con ăn. (3
Hạ Tuấn Lâm ngoan ngoãn đi theo, còn Nghiêm Hạo Tường vẫn đứng đó, nhưng hình như chả giống đang hối lỗi, hai tay đút túi quần, mặt nghênh nghênh ngẩng cao đầu, nhìn nào có giống đang bị phạt .
Hạ Tuấn Lâm được mẹ Nghiêm cho bánh, vui vẻ xách đĩa bánh chạy ra san sẻ với Nghiêm Hạo Tường đang chịu phạt. Mẹ Nghiêm nhìn chỉ biết lắc đầu cười, hai đứa nhóc này có phải hơi dính nhau rồi không .
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro