Kỷ Nguyên Thần Thoại, Ta Tiến Hóa Thành Cự Thú Cấp Hằng Tinh (Dịch)
Giao Dịch Py
Quần Ngọc Sơn Đầu Kiến
2024-07-05 04:27:51
(Giao dịch Py, từ phổ biến trên mạng, là giao dịch rắm, chỉ những giao dịch sau lưng dùng mánh khóe không để người khác biết được.)
Hai học sinh kia thấy thế cũng không luống cuống, hai người đi đến trên bục, lập tức ánh mắt của rất nhiều nam sinh sáng lên, bởi vì trưởng lớp này rất xinh đẹp.
- Mình tên là Lâm Tuyết, tạm thời làm lớp trưởng lớp ba, hi vọng mọi người sau này có thể vui vẻ phối hợp nhiệm vụ lớp.
Nói xong, ánh mắt nữ sinh tên là Lâm Tuyết đảo qua tất cả mọi người, trên thân có một loại khí thế mạnh mẽ khó hiểu, để rất nhiều học sinh không dám đối diện.
Lúc này, một nam sinh khác mỉm cười nói:
- Chào các bạn học, tớ tên là Doãn Duệ, tương lai học kỳ này mình sẽ là bạn học cùng lớp với mọi người.
- Mình hy vọng có thể cùng mọi người trợ giúp lẫn nhau, cùng nhau cố gắng vượt qua học kỳ đầu tiên thuận lợi.
- Hiện tại, chúng tớ phải đi lấy tài liệu học tập, cần một vài bạn học giúp đỡ, không biết có bạn học nào đồng ý giúp đỡ?
- Tớ.
- Tớ cũng đi.
- Còn có tớ...
Doãn Duệ nói xong, có rất nhiều bạn học nam nhiệt huyết đứng lên, vô cùng nhiệt tình.
Mười sáu mười bảy tuổi chính là độ tuổi đẹp nhất, tuy là nữ sinh tên là Lâm Tuyết có chút kiêu ngạo lạnh lùng, khí thế mạnh mẽ, nhưng ai bảo cô xinh đẹp chứ.
Rất nhanh có sáu nam sinh, một nữ sinh nguyện ý cống hiến vì lớp, đi theo hai người rời khỏi phòng học.
Lúc này, nam sinh ngồi ở hàng trước Trần Sở chậc chậc nói:
- Ngay cả tên cũng không hỏi liền quyết định lớp trưởng với uỷ viên Võ Tu, tớ dám khẳng định, trong này nhất định có giao dịch PY gì đó.
- Giao dịch PY, chỉ là một lớp trưởng có cần thiết hay không?
Trần Sở có chút bất ngờ.
Nam sinh phía trước quay đầu, mang theo thâm ý nói:
- Bạn học, cậu có chút xem thường cán bộ lớp cấp 3, hai vị trí này cũng không có đơn giản như vậy.
Nói xong, nam sinh này liền cười hì hì, tự giới thiệu mình:
- Này, người anh em, tớ tên là Hạ Hữu Huy, cấp 2 học ở trường Thí Nghiệm Tam Đọc, còn cậu?
Trần Sở đơn giản nói:
- Trần Sở, Nhất Trung Lĩnh Sơn vào đây.
- Nhất Trung Lĩnh Sơn à, nghe nói phong cảnh nơi đó không tệ, tớ từng ghé thăm một lần.
Trần Sở nhìn thiếu niên có bộ dáng thật thà, tò mò nói:
- Bạn học Hạ, cán bộ lớp cấp 3 khác với cấp 2 ở điểm nào à?
- Khác biệt rất lớn.
Hạ Hữu Huy có chút hâm mộ nói:
- Dựa theo quy định quốc gia, sau khi tất cả mọi người học cấp 3 đều có thể học tập Chân Võ, nhưng một lớp có mấy chục người, một khóa có tới một hai ngàn người.
- Dưới loại tình huống này, giáo viên dạy Chân Võ khẳng định không cách nào quan tâm hết tất cả học sinh, đều dạy một lần mấy chục người thậm chí vài trăm người.
- Lúc này, thân phận lớp trưởng bọn hắn là điểm mạnh, dù chỉ là cán bộ lớp, nhưng bọn họ chỉ cần tìm lý do là có thể một mình thỉnh giáo giáo viên.
- Đến lúc đó giáo viên hơi chỉ điểm một chút kỹ xảo tu luyện, kinh nghiệm, cũng đủ để cho bọn họ từ từ vượt xa những bạn học khác.
- Mà thành tích càng tốt, bọn hắn chịu đến trường học tập chăm chỉ, thậm chí được chính phủ quan tâm càng nhiều, càng có nhiều tài nguyên riêng, đến lúc đó bước một bước lớn, bước lại càng nhanh.
- Thì ra là thế.
Hạ Hữu Huy vừa nói xong, Trần Sở hiểu vì sao thanh niên trước mặt hắn lại nói có nội tình.
Vị trí quan trọng như vậy, giáo viên chủ nhiệm ngay cả tên hai học sinh kia cũng không hỏi, trực tiếp chỉ định, quả thật có chút kỳ quái.
Lúc này, Hạ Hữu Huy thấp giọng nói:
- Còn chưa hết, tớ nghe nói cán bộ lớp võ đạo cấp 3, mỗi tháng đều có ban thưởng điểm cống hiến.
- Điểm cống hiến, là cái gì?
Trần Sở không hiểu, hắn chính xác không biết rõ những việc này.
Hạ Hữu Huy lắc đầu:
- Là một loại tài nguyên quan trọng dùng để tu luyện võ đạo, tớ cũng là nghe anh trai nói, bảo tớ sau khi vào cấp 3, có cơ hội kiếm một ít điểm.
Hạ Hữu Huy là kiểu người dễ làm quen, trò chuyện xong với Trần Sở, liền quay đầu đi tìm nữ sinh phía trước nói chuyện, rất nhanh hòa nhập với các bạn học chung quanh.
Không chỉ là hắn, những học sinh khác trong phòng học cũng cảm thấy mới lạ với hoàn cảnh xa lạ ngày đầu tiên khai giảng.
Chỉ cần có vài người giống như Trần Sở, ngồi yên lặng ở nơi đó quan sát xung quanh.
Rất nhanh, Lâm Tuyết với Y Duệ liền khiêng người bao lớn bao nhỏ trở về.
Phân phát xong sách giáo khoa, rất nhiều học sinh rời khỏi phòng học, tốp năm tốp ba đi nhau tham quan khuôn viên trường học, nhất là lớp trưởng Lâm Tuyết với uỷ viên Y Duệ, người xung quanh hai người rất nhiều.
Trần Sở lựa chọn trở về nhà, hắn muốn mua đồ ăn cho Lục Giác Long.
- Ông chủ, tôm này bán thế nào?
Chợ nông sản, Trần Sở đứng ở phía trước quầy hải sản.
- Hai mươi mốt tệ một cân.
Hai học sinh kia thấy thế cũng không luống cuống, hai người đi đến trên bục, lập tức ánh mắt của rất nhiều nam sinh sáng lên, bởi vì trưởng lớp này rất xinh đẹp.
- Mình tên là Lâm Tuyết, tạm thời làm lớp trưởng lớp ba, hi vọng mọi người sau này có thể vui vẻ phối hợp nhiệm vụ lớp.
Nói xong, ánh mắt nữ sinh tên là Lâm Tuyết đảo qua tất cả mọi người, trên thân có một loại khí thế mạnh mẽ khó hiểu, để rất nhiều học sinh không dám đối diện.
Lúc này, một nam sinh khác mỉm cười nói:
- Chào các bạn học, tớ tên là Doãn Duệ, tương lai học kỳ này mình sẽ là bạn học cùng lớp với mọi người.
- Mình hy vọng có thể cùng mọi người trợ giúp lẫn nhau, cùng nhau cố gắng vượt qua học kỳ đầu tiên thuận lợi.
- Hiện tại, chúng tớ phải đi lấy tài liệu học tập, cần một vài bạn học giúp đỡ, không biết có bạn học nào đồng ý giúp đỡ?
- Tớ.
- Tớ cũng đi.
- Còn có tớ...
Doãn Duệ nói xong, có rất nhiều bạn học nam nhiệt huyết đứng lên, vô cùng nhiệt tình.
Mười sáu mười bảy tuổi chính là độ tuổi đẹp nhất, tuy là nữ sinh tên là Lâm Tuyết có chút kiêu ngạo lạnh lùng, khí thế mạnh mẽ, nhưng ai bảo cô xinh đẹp chứ.
Rất nhanh có sáu nam sinh, một nữ sinh nguyện ý cống hiến vì lớp, đi theo hai người rời khỏi phòng học.
Lúc này, nam sinh ngồi ở hàng trước Trần Sở chậc chậc nói:
- Ngay cả tên cũng không hỏi liền quyết định lớp trưởng với uỷ viên Võ Tu, tớ dám khẳng định, trong này nhất định có giao dịch PY gì đó.
- Giao dịch PY, chỉ là một lớp trưởng có cần thiết hay không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trần Sở có chút bất ngờ.
Nam sinh phía trước quay đầu, mang theo thâm ý nói:
- Bạn học, cậu có chút xem thường cán bộ lớp cấp 3, hai vị trí này cũng không có đơn giản như vậy.
Nói xong, nam sinh này liền cười hì hì, tự giới thiệu mình:
- Này, người anh em, tớ tên là Hạ Hữu Huy, cấp 2 học ở trường Thí Nghiệm Tam Đọc, còn cậu?
Trần Sở đơn giản nói:
- Trần Sở, Nhất Trung Lĩnh Sơn vào đây.
- Nhất Trung Lĩnh Sơn à, nghe nói phong cảnh nơi đó không tệ, tớ từng ghé thăm một lần.
Trần Sở nhìn thiếu niên có bộ dáng thật thà, tò mò nói:
- Bạn học Hạ, cán bộ lớp cấp 3 khác với cấp 2 ở điểm nào à?
- Khác biệt rất lớn.
Hạ Hữu Huy có chút hâm mộ nói:
- Dựa theo quy định quốc gia, sau khi tất cả mọi người học cấp 3 đều có thể học tập Chân Võ, nhưng một lớp có mấy chục người, một khóa có tới một hai ngàn người.
- Dưới loại tình huống này, giáo viên dạy Chân Võ khẳng định không cách nào quan tâm hết tất cả học sinh, đều dạy một lần mấy chục người thậm chí vài trăm người.
- Lúc này, thân phận lớp trưởng bọn hắn là điểm mạnh, dù chỉ là cán bộ lớp, nhưng bọn họ chỉ cần tìm lý do là có thể một mình thỉnh giáo giáo viên.
- Đến lúc đó giáo viên hơi chỉ điểm một chút kỹ xảo tu luyện, kinh nghiệm, cũng đủ để cho bọn họ từ từ vượt xa những bạn học khác.
- Mà thành tích càng tốt, bọn hắn chịu đến trường học tập chăm chỉ, thậm chí được chính phủ quan tâm càng nhiều, càng có nhiều tài nguyên riêng, đến lúc đó bước một bước lớn, bước lại càng nhanh.
- Thì ra là thế.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hạ Hữu Huy vừa nói xong, Trần Sở hiểu vì sao thanh niên trước mặt hắn lại nói có nội tình.
Vị trí quan trọng như vậy, giáo viên chủ nhiệm ngay cả tên hai học sinh kia cũng không hỏi, trực tiếp chỉ định, quả thật có chút kỳ quái.
Lúc này, Hạ Hữu Huy thấp giọng nói:
- Còn chưa hết, tớ nghe nói cán bộ lớp võ đạo cấp 3, mỗi tháng đều có ban thưởng điểm cống hiến.
- Điểm cống hiến, là cái gì?
Trần Sở không hiểu, hắn chính xác không biết rõ những việc này.
Hạ Hữu Huy lắc đầu:
- Là một loại tài nguyên quan trọng dùng để tu luyện võ đạo, tớ cũng là nghe anh trai nói, bảo tớ sau khi vào cấp 3, có cơ hội kiếm một ít điểm.
Hạ Hữu Huy là kiểu người dễ làm quen, trò chuyện xong với Trần Sở, liền quay đầu đi tìm nữ sinh phía trước nói chuyện, rất nhanh hòa nhập với các bạn học chung quanh.
Không chỉ là hắn, những học sinh khác trong phòng học cũng cảm thấy mới lạ với hoàn cảnh xa lạ ngày đầu tiên khai giảng.
Chỉ cần có vài người giống như Trần Sở, ngồi yên lặng ở nơi đó quan sát xung quanh.
Rất nhanh, Lâm Tuyết với Y Duệ liền khiêng người bao lớn bao nhỏ trở về.
Phân phát xong sách giáo khoa, rất nhiều học sinh rời khỏi phòng học, tốp năm tốp ba đi nhau tham quan khuôn viên trường học, nhất là lớp trưởng Lâm Tuyết với uỷ viên Y Duệ, người xung quanh hai người rất nhiều.
Trần Sở lựa chọn trở về nhà, hắn muốn mua đồ ăn cho Lục Giác Long.
- Ông chủ, tôm này bán thế nào?
Chợ nông sản, Trần Sở đứng ở phía trước quầy hải sản.
- Hai mươi mốt tệ một cân.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro